Diệp Dương Thành mất con đường quan trọng kiếm linh lực, nhưng linh lực lại vô cùng quan trọng với hắn. Dù là xây dựng Phó Diệc Chi hay thi triển pháp thuật đều cần dùng linh lực.

Lúc này Diệp Dương Thành còn khoảng một trăm vạn điểm linh lực dư sức tiêu dài nhưng miệng ăn núi lở. Không được bổ sung thì linh lực sẽ chậm rãi khô cạn.

Thần nguyên xuất hiện giải khát cho Diệp Dương Thành, nhưng bọn họ tỷ lệ hối đoán thần nguyên chuển hóa thành linh lực là bao nhiêu? Một điểm thần nguyên chuyển hóa mười điểm linh lực? Hay một điểm linh lực cần mười điểm thần nguyên chuển hóa.

Trước khi chuyển hóa thần nguyên thì vấn đề này là dấu chấm hỏi lớn, Diệp Dương Thành không quan tâm nhiều về vấn đề này. Treo danh nghĩa thần chi quốc độ, dân của thần, chắc là đứng đầu các thần hoặc nên nói là Cửu Tiêu thần cách không làm gì quá đáng đi?

Diệp Dương Thành nhìn chằm chằm bản đồ thần tộc trên trang giấy Cửu Tiêu thần cách, trán hắn toát mồ hôi hột.

Vì tấm bản đồ mở ra trống trơn, không có lằn ranh phân cách giữa thành thị và thành phố, tỉnh và tỉnh, quốc gia với quốc gia, hay đất liền và đất liền, không một lằn ranh nào. Đây là tấm bản đồ bằng phẳng làm Diệp Dương Thành nổi điên.

Diệp Dương Thành chậm rãi bình tĩnh lại. Đối với lão già kia, với Cửu Tiêu thần cách trong cơ thể hắn, trước khi Diệp Dương Thành tuyển định thần quốc có lẽ quốc gia, loài người nào, thân phận hay địa vị gì đều giống nhau trong mắt bọn họ.

Không hân biệt người Trung Quốc, Nhật Bản, nước Mỹ. Tiêu chuẩn phân chia duy nhất là nữ nhân, nam nhân.

Diệp Dương Thành nhìn bản đồ bằng phẳng, hắn gãi tóc.

Diệp Dương Thành ngẩng đầu hét với ra ngoài cửa:

- Dung Dung, tìm tấm bản đồ Trung Quốc giúp ta!

Trên tấm bản đồ trái đất bằng phẳng không có giới hạn biên giới, Diệp Dương Thành dùng bản đồ Trung Quốc làm mẫu tham chiếu vẽ đường nét trên bản đồ bằng phẳng. Công tác như vậy đối với dân chuyên nghiệp không khó khăn gì, nhưng Diệp Dương Thành miễn cưỡng tốt nghiệp cấp ba, đi làm nghiệp vụ hai năm, đối với người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách như hắn không đến mức khó như lên trời nhưng cũng không dễ gặm chút nào.

May mắn Diệp Dương Thành nhận được Đài Loan ở đâu. Diệp Dương Thành bắt đầu từ Đài Loan, khoanh tròn Đài Loan lại. Đối với Diệp Dương Thành thì Đài Loan đòi độc lập gì đó không quan trọng, điều quan trọng là dòng máu trong người Đài Loan chảy huyết mạch Viêm Hoàng.

Chỉ cần cùng huyết mạch tộc Viêm Hoàng, mặc kệ ngươi có độc lập hay không, xác định trước rồi tính. Chờ khi mở rộng khu vực quản lý đến Đài Loan, có lẽ Diệp Dương Thành mới chú ý Đài Loan độc lập gì đó. Ít ra bây giờ Diệp Dương Thành không suy nghĩ nhiều.

Diệp Dương Thành chỉ biết rằng từ xưa đến nay Đài Loan là một phần của đất nước, chỉ điều này đã đủ, cần gì đắn đo chi cho nhiều?

Bắt đầu từ Đài Loan, Diệp Dương Thành đối chiếu bản đồ Trung Quốc chậm rãi vẽ mặt biển nối ven biển Tuyền Châu thị chạy đến phương bắc, vòng qua Yên Đài. Từ Đại Liên vào lục địa, dọc ven biển bay thẳng lên, Diệp Dương Thành chậm rãi vẽ ra hình đất nước đầu gà.

Tổng diện tích thần quốc chỉ được một ngàn vạn km vuông là hạn mức cao nhất. Diệp Dương Thành rất muốn gộp cả vùng biển nhưng ngẫm nghĩ lại thôi. Chỉ cần đại lục cường đại, còn sợ vùng biển gây ra chuyện sao? Lãng phí diện tích trên mặt biển chẳng bằng mở rộng đất đai.

Khi lằn ranh chạy đến chỗ giao giới giữa Trung Quốc, nước Nga, Mông Cổ thì Diệp Dương Thành bĩu môi khẽ hừ. Diệp Dương Thành bài trừ Mông Cổ, đối với hắn xá định vị trí thần quốc là chuyện siêu tốt, xác định Trung Quốc là thần quốc dĩ nhiên không có gì đáng trách. Về Mông Cổ quốc, Diệp Dương Thành không cho rằng hắn sẽ đi thi xá gì đó.

Dọc theo đường nội mông và ngoại mông tới gần hướng đuôi gà. Có lẽ vì bản năng, Diệp Dương Thành đối diện biên giới gập ghềnh hắn phản xạ kéo dài ra ngoài một chút, vượt qua đường gấp khúc thành đường thẳng hướng đuôi gà.

Diệp Dương Thành vẽ đường chạy qua Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan, Afghanistan, Pakistan, Ấn Độ, Nepa lvân vân, các nước giao giới với Trung Quốc, chạy dọc ven biển.

Sự thực chứng minh Diệp Dương Thành không phải loại người chịu thiệt. Trung Quốc chín trăm sáu mươi mấy vạn km vuông bị hắn vạch ra diện tích ngàn vạn km vuông. Đầu lằn chỉ từ Đài Loan đi một vòng lại trở về Đài Loan vừa lúc là một ngàn vạn km, không thiếu một dặm.

Diệp Dương Thành cầm phác thảo thần quốc hắn vẽ và bản đồ Trung Quốc, phát hiện so với bản đồ chính quy thì bản đồ thần quốc hắn vẽ ít gấp khúc hơn. Nói đúng hơn đa số xẹt qua dẫn đến xếp nhiều lãnh thổ của các quốc gia xếp vào thần quốc.

- Tía má ơi, có thêm ba mươi mấy vạn diện tích km vuông!

May mắn diện tích lãnh thổ tăng thêm mấy chục vạn km vuông toàn trong vùng núi, không tạo ra rắc rối gì cho thần quốc hình thành.

Nếu người lãnh đạo quốc gia biết Diệp Dương Thành tăng thêm diện tích mấy chục vạn km vuông đất nước cho Trung Quốc thì sẽ khóc hay cười?

Khi hai đường vẽ vùng biển Đài Loan kết nối, Diệp Dương Thành vẽ lãnh thổ thần quốc biến thành màu bạc. Trên trang giấy trắng hiện ra dòng chữ kêu Diệp Dương Thành đặt tên.

- Xác định thần quốc phù hợp tiêu chuẩn, thần quốc chính thức tuyển định. Xin người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách đặt tên cho thần quốc, cũng xác định ngôn ngữ thần.

Diệp Dương Thành nhìn Cửu Tiêu thần cách ba giây sau hắn quyết định, nói bốn chữ:

- Hoa Hạ, Hán ngữ.

Cửu Tiêu thần cách đáp lại:

- Đặt tên thần quốc thành công, tên Hoa Hạ. Ngôn ngữ thần xác định thành công, là Hán ngữ.

Khu vực trắng hiện ra hai chữ Hán đỏ sậm: Hoa Hạ.

Diệp Dương Thành nhìn lãnh địa thần quốc tự tay vẽ ra, nhìn hai chữ Hoa Hạ màu đỏ sậm, tâm tình rất kích động. Từ hôm nay, bắt đầu từ bây giờ Trung Quốc có xưng hô khác: Thần chi quốc độ, từ nay Hán ngữ trở thành ngôn ngữ của thần.

Diệp Dương Thành tin tưởng tương lai một ngày nào đó khi hắn mở rộng khu vực quản lý đến toàn cầu, thần quốc sẽ trở thành trung tâm trái đất. Bởi vì Diệp Dương Thành là người Trung Quốc, và Trung Quốc sẽ là thần chi quốc độ.

Diệp Dương Thành hít sâu mấy lần nhìn Cửu Tiêu thần cách, tâm tình kích động dịu bớt chút ít. Bản đồ trên trang giấy Cửu Tiêu thần cách lại thay đổi, lằn ranh biên giới hiện ra trên bản đồ. Hai chữ Trung Quốc viết ngay trung tâm bỗng chố đổi thành Hoa Hạ thần quốc. Biên giới Trung Quốc ban đầu biến thành biên giới lúc trước Diệp Dương Thành vẽ ra.

Bản đồ xuất hiện một gợi ý màu đỏ, sau khi xác định thần quốc, tiếp theo là mở rộng khu vực quản lý. Đầu tiên cho Diệp Dương Thành thấy phạm vi khu vực quản lý, vận động khoanh vùng lần thứ bảy bắt đầu.

[Xin người bắt đầu từ khu vực hiện đang quản lý vẽ ra phạm vi người sắp sửa mở rộng trên bản đồ. Lớn nhất không hơn năm vạn km vuông, ít nhất không kém hơn ba vạn km vuông.]

Thấy gợi ý này Diệp Dương Thành bản năng chửi thề:

- Cha nó!

Năm vạn km vuông, hiện nay tổng diện tích khu vực Diệp Dương Thành quản lý mới có 7500 km vuông.

Từ lục giai thăng cấp lên thất giai tăng cỡ bốn vạn hai ngàn năm trăm km vuông. Ban đầu Diệp Dương Thành luôn cho rằng mở rộng diện tích khu vực quản lý cỡ ba vạn đã là cực hạn, ai ngờ dư ra đến hai vạn km vuông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play