Trong lòng thầm quyết định, Diệp Dương Thành tăng tốc độ Đại Ca ruồi trâu lên đến cực hạn, vèo một tiếng biến mất giữa không trung. Bốn con con ong vàng cường hóa chung cực so với ruồi trâu chỉ mạnh chứ không yếu hơn, không cần lo chúng nó bị tụt lại đằng sau.

Thật ra từ khi Diệp Dương Thành rời khỏi khu vực quản lý đã chú ý thấy một vấn đề nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Đó là nếu Diệp Dương Thành không bám xác vật gì dẫn đội, chỉ phái côn trùng cường hóa chung cực ra ngoài chấp hành nhiệm vụ rất có thể tạo thành cục diện lạc đường không biết đường về.

Triệu Hợp Đức thở hắt ra:

- Phù.

Triệu Hợp Đức ngồi trên xe, đặt di động xuống. Sau khi rời khỏi viện điều dưỡng Triệu Hợp Đức chạy hướng tỉnh chính phủ.

Mặc dù bàn việc xong nhưng Triệu Hợp Đức không yên tưởng. Tưởng tượng dị nhân Ôn Nhạc huyện có thể điều tra ra thân phận bí thư, cắn ngược lại một miếng suýt tiễn Triệu Hợp Đức lên đường trong văn phòng là cảm xúc bất an càng đậm đặc hơn.

Khi xe cách tỉnh chính phủ khoảng mấy chục km, Triệu Hợp Đức không kiềm được lại cầm di động lên bấm một chuỗi dãy số, xin quân đội điều siêu chiến sĩ đóng quanh tỉnh chính phủ đến văn phòng của lão.

Nói chuyện xong tâm tình căng thẳng hơi dịu bớt, đúng hơn là Triệu Hợp Đức thấy an toàn được chút ít.

Tưởng tượng Triệu Hợp Đức đường đường là phó tỉnh trưởng thường vụ lại bị một đám dị nhân buộc phải chạy trối chết, lão cực kỳ bứt rứt. Lại liên tưởng đến tôn tử Triệu Dật Phong mất tích, tập đoàn Hoành Hải gặp chuyên trên Tiền Đường giang...

Mặt Triệu Hợp Đức lộ vẻ âm hiểm:

- Tiên sinh đến là ta sẽ khiến các ngươi nợ máu trả bằng máu!

Triệu Hợp Đức nhỏ giọng nói:

- Thà giết sai ba ngàn không thể bỏ qua một. Ân oán giữa chúng ta nên đến lúc kết thúc.

Mặt Triệu Hợp Đức đầy sát khí, không biết trong lòng lão dang suy nghĩ cái gì.

Xe ngừng lại trước trụ sở văn phòng tỉnh chính phủ, Triệu Hợp Đức nhìn kiến trúc cổ kính, lão điều chỉnh tâm tình rối loạn cầm cặp công tác đẩy cửa bước xuống xe.

Triệu Hợp Đức không chú ý thấy khi lão nhấc chân bước qua cánh cửa lớn, năm đốm đen từ trên trời giáng xuống bay lướt qua đầu lão.

Diệp Dương Thành ngồi trên mép giường khách sạn hơi nhướng mày lên, khẽ kêu:

- A?

Đại Ca ruồi trâu lao nhanh như tia chớp xoay một vòng giữa không trung, nằm sấp trên trần nhà.

Nhìn theo tầm mắt Đại Ca ruồi trâu thì lão già mới bước vào đúng là Triệu Hợp Đức. Diệp Dương Thành nhìn rõ mặt mũi Triệu Hợp Đức, hắn ngồi trong phòng khách sạn, cười khễ, cười rất tươi. Tuyệt, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại cứ vào.

Triệu Hợp Đức chưa đi được mười bước thì một nam nhân trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi trông thấy lão.

- Lão gia tử, vừa rồi có bốn vị lính đến tìm người, ta đã mời bọn họ vào văn phòng của người.

Nam nhân hơn bốn mươi tuổi vội vàng nghênh đón:

- Là người kêu bọn họ đến đúng không?

Nghe nam nhân trung niên nói, vẻ tối tăm trên mặt Triệu Hợp Đức dịu bớt:

- Bốn người?

Triệu Hợp Đức nhẹ gật đầu, nói:

- Ừm!

Triệu Hợp Đức không giải thích nhiều, cũng không cần, một tiếng ừ đã quá đủ.

Người quân đội rất nể tình, Triệu Hợp Đức đòi hai cao thủ bảo vệ mình hai ngày, không ngờ người phụ trách ngành mới quân đội đóng giữ tỉnh Chiết Giang một hơi điều động bốn.

Vậy là Triệu Hợp Đức cảm thấy mình an tròn, hai ngày tiếp theo lão chỉ cần chờ đợi trong trụ sở văn phòng, đợi tiên sinh đến đón lão cũng là lúc Triệu gia dốc sức phản kích.

Nghĩ đến đây Triệu Hợp Đức cười ra tiếng, bước chân mạnh mẽ hơn.

Triệu Hợp Đức cười, Diệp Dương Thành cũng cười, nhưng hắn cười lạnh lẽo, có chút sát khí.

- Đánh người phải tát mặt, chích người... Càng cần chích mặt. Hành động!

Diệp Dương Thành dứt lời, Đại Ca ruồi trâu dẫn đầu bay một vòng giữa không trung, bốn con ong vàng cường hóa chung cực rời khỏi trần nhà. Chúng nó như năm máy bay ém bom lao xuống, mục tiêu là mặt già của Triệu Hợp Đức.

Lúc này trong đầu Triệu Hợp Đức suy nghĩ chờ cứu viện bên mình đến sẽ xử đám dị nhân Ôn Nhạc huyện ra sao. Triệu Hợp Đức không bao giờ ngờ phe Diệp Dương Thành đã hành động.

Năm đốm đen cách mặt đất một thước bảy mươi mấy lao tới chỗ Triệu Hợp Đức.

Triệu Hợp Đức nhìn thấy năm dốm đen nhỏ, khi lão xem rõ ràng hình dạng thì...

- A!

Tiếng rú kinh thiên động địa vang lên, thanh âm thê lương làm người nghe biến sắc mặt.

Một con ruồi trâu cường hóa chung cực, bốn con ong vàng cường hóa chung cực chia nhau chích Triệu Hợp Đức một phát rồi đập cánh bay đi. Toàn quá trình chỉ kéo dài hai giây đã hoàn thành viên mãn.

Rầm!

Vị trí trán, chóp mũi, hai gò má, cằm nhanh chóng sưng năm cục u màu đỏ thật to. Mặt Triệu Hợp Đức đen thui, môi tím lịm. Người trong trụ sở văn phòng chưa kịp lấy lại tinh thần thì Triệu Hợp Đức té cái rầm, nằm bất động.

Nam nhân hơn bốn mươi tuổi mới báo cáo với Triệu Hợp Đức xong, chưa đi ra ngoài năm thướ đã nghe tiếng rú của Triệu Hợp Đức. Nam nhân trung niên ngây người, vụt xoay người chạy tới gần Triệu Hợp Đức nằm dưới đất.

- Người... Người đâu!

Nam nhân trung niên kêu gào:

- Lão gia tử, lão gia tử té xỉu!!!

Không ai đoán được Triệu Hợp Đức xỉu là vì bị sâu độc tấn công.

Mãi khi nam nhân trung niên xông đến bên cạnh Triệu Hợp Đức, lật lão nằm ngửa thì rùng mình một cái. Bởi vì Triệu Hợp Đức đã tắt thở.

Triệu Hợp Đức biểu tình nghiêm nghị từ bên ngoài đi vào trụ sở bỗng tắt thở.

Mặt Triệu Hợp Đức sưng không thành hình, không phải sưng đỏ mà là sưng tím bầm.

Nam nhân trung niên thấy vậy dù ngốc mấy cũng biết Triệu Hợp Đức bị trúng độc, là thứ gì có độc cắn lão. Nhưng dù nam nhân trung niên biết thì gã làm được gì?

Triệu Hợp Đức đã mất mạng. Phó tỉnh trưởng thường vụ giết bí thư diệt khẩu, điều động tổ chức sát thủ Cửu U tàn hại vô tội chết thật đột ngột, chết trong trụ sở làm việc của tỉnh chính phủ, trạng thái chết rất thảm.

Dù thấy Triệu Hợp Đức đã cứng người nhưng vẫn có kẻ bấm điện thoại cấp cứu, có người báo tin cho Triệu gia. Nỗi khủng hoảng vô hình từ trên trời giáng xuống, người Triệu gia rơi vào nỗi kinh hoàng.

Triệu Hợp Đức chết không khác gì cây cột chống trời sụp đổ đối với Triệu gia.

Khi Triệu Nguyên Đằng còn trong văn phòng cao ốc Hoành Hải biêt tin này, gã cảm thấy tiếng sét giữa trời xanh, làm gã suýt xỉu.

Lão gia tử chết rồi, Triệu gia sẽ đi về đâu? Khác với đám người trong trụ sở làm việc tỉnh chính phủ suy đoán lung tung, khi Triệu Nguyên Đằng biết tin liền khẳng định cái chết của Triệu Hợp Đức liên quan đến dị nhân.

Triệu Nguyên Đằng đứng trước bàn làm việc, hai nắm tay siết chặt, mắt trắng bệch.

- Khốn kiếp!

Triệu Nguyên Đằng tựa dã thú bị thương khào khào gào thét:

- Khốn kiếp!!!

Đêm hôm đó, kênh tin tức đài truyền hình tỉnh Chiết Giang phát tin Triệu Hợp Đức chết, trong tin tức có nội dung đại khái như sau:

Phó tỉnh trưởng thường vụ tỉnh Chiết Giang, ủy viên tỉnh ủy tỉnh Chiết Giang, Triệu Hợp Đức đồng chí vì bệnh tim đột ngột không kịp cấp cứu, buổi chiều một giờ ba mươi bảy phút hôm nay chết trong trụ sở làm việc của tỉnh chính phủ, hưởng thọ năm mươi bốn tuổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play