Hai người càng rơi càng thấp, từ hơn 2000m chỉ còn lại 450m…
- Lão sư, cứu tôi ah!
Khải Thánh Lực Ba Long hoảng sợ không còn chút huyết sắc, liên tục múa máy hai tay, lớn tiếng kêu cứu.
Diệp Dương Thành nghe được tiếng cầu cứu, cắn răng ngăn chặn ý muốn cứu người của mình, chỉ đi theo sát phía sau, tiếng kêu cứu của Khải Thánh Lực Ba Long càng thêm thê lương.
- Lão sư, tôi làm sai cái gì? Tôi làm sai cái gì ah?
Khải Thánh Lực Ba Long không hiểu nguyên nhân Diệp Dương Thành làm như vậy, trong lòng tràn ngập sợ hãi, dùng ngữ khí gào thét chất vấn Diệp Dương Thành.
- Hô hô hô…
Tiếng gió rít nhắc nhở Khải Thánh Lực Ba Long, nếu hắn không nghĩ biện pháp tự cứu, hắn sẽ có kết cục vô cùng thảm thiết!
Giờ khắc này trong lòng hắn hận thấu Diệp Dương Thành, người kia mà là lão sư sao?
Hắn rõ ràng là một kẻ giết người, mưu giết chính học sinh của mình đi!
Tâm tình của hắn đã hạ thấp tới cực hạn, trong lòng bắt đầu tràn ngập một ngọn lửa vô danh.
Rốt cục khi hắn chỉ còn cách mặt đất chừng 100m, ngay khi Diệp Dương Thành muốn đưa tay cứu hắn, trên khuôn mặt Khải Thánh Lực Ba Long hiện lên một tia nóng nảy điên cuồng.
- Hống!
Thanh âm tiếng rống đinh tai nhức óc từ trong miệng hắn bạo phát!
Lần này Diệp Dương Thành đã nghe thật rõ ràng, đây chính là tiếng gào thét ngày đó hắn nghe được khi chạy tới trên bầu trời vương thành Khải Khắc vương quốc!
- Thật sự chính là hắn!
Nghe tiếng rống xa lạ lại quen thuộc kia, Diệp Dương Thành thở dài một tiếng:
- Tiếng rống này nghe thế nào cũng không giống tiếng hô của nhân loại, vì sao hắn lại rống ra thanh âm thế này đây?
Diệp Dương Thành nghĩ mãi vẫn không rõ, nhưng một màn hiện ra trước mắt làm hắn thêm đau đầu, hoặc là nói càng thêm kinh ngạc.
- Hống hống…
Khải Thánh Lực Ba Long lại gào thét, ngay sau đó chỉ trong hai giây sau hắn đã thay đổi long trời lở đất!
Diệp Dương Thành đang theo sát phía sau đã nhìn thấy thật rõ ràng, mái tóc của hắn biến thành đỏ thẫm như máu tươi, lỗ tai vừa dài vừa nhọn, sau mông còn mọc ra một chiếc đuôi dài chừng một thước bao trùm lớp vảy màu xanh!
- Kháo, đây là quái vật gì?
Vừa nhìn thấy rõ bộ dáng lúc này của Khải Thánh Lực Ba Long, Diệp Dương Thành giật mình chấn kinh, tuy rằng hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng một khi sự thật hiện ra trước mắt, hắn vẫn khó có thể thích ứng.
- Phanh!
Ngay lúc Diệp Dương Thành còn chưa kịp phản ứng, Khải Thánh Lực Ba Long đã rơi xuống đất.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, thân hình Khải Thánh Lực Ba Long đập lên một tảng đá lớn khiến nham thạch vỡ thành nát vụn, trong không khí tràn ngập mùi khét gay mũi.
- Mặc kệ hắn biến thành bộ dáng gì, hắn vẫn là đệ tử đầu tiên của ta!
Diệp Dương Thành tự nhủ:
- Ta cũng không thể khoanh tay mặc kệ!
Trong lòng làm ra quyết định, Diệp Dương Thành nhẹ nhàng đáp xuống đất, đứng ngay bên cạnh Khải Thánh Lực Ba Long.
Vào lúc này, thân hình Khải Thánh Lực Ba Long cao tới 2m30, tứ chi tráng kiện, lưng hùm vai gấu, thập phần dọa người.
Nhất là lỗ tai cùng cái đuôi không ngừng quét động, tăng thêm khí tức hung hãn của hắn, căn bản không còn chút dáng vẻ yếu đuối ngày thường, ngược lại có vẻ dã man cuồng bạo.
Không đợi Diệp Dương Thành nhìn thấy rõ hắn, Khải Thánh Lực Ba Long đã phát ra thanh âm hí hô tràn đầy tức giận:
- Hỗn đản, ta giết ngươi!
- Tranh!
Một trận đao kiếm giao kích nổ vang, một cỗ khí tức túc sát nháy mắt bao phủ Diệp Dương Thành.
- Tiểu tử này rốt cục biến thành thứ gì vậy?
Cảm nhận được cỗ sát khí kia, trong lòng Diệp Dương Thành cũng có chút sợ hãi, người này không phải là Khải Thánh Lực Ba Long sao?
- Đi chết đi!
Không đợi Diệp Dương Thành hiểu được rõ ràng, Khải Thánh Lực Ba Long phát ra tiếng rít gào, phát động công kích!
Cho tới giờ phút hiện tại Diệp Dương Thành mới nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Lỗ tai dài nhọn, làn da màu xanh, đuôi vảy xanh, tóc đỏ, ánh mắt lục sắc, nhất là trên mặt, chiếc mũi biến mất, chỉ còn lại cái miệng thật lớn, răng nanh bại lộ, hung thần ác sát bổ nhào về phía Diệp Dương Thành!
Song chưởng của hắn bao trùm lớp vảy thật dài, móng vuốt dài tới mười phân tán phát ra u quang, tựa hồ nhắc nhở mức độ sắc bén của móng vuốt kia.
Nhìn thấy bộ dáng của Khải Thánh Lực Ba Long, Diệp Dương Thành liền nghĩ tới dị thú hình người, nhưng mặc cho hắn cố gắng hồi ức thế nào, cũng không nghĩ ra được trên Vũ Không đau lục từ khi nào xuất hiện dị thú như thế?
Hơn nữa làm cho hắn cảm thấy kinh hãi chính là, chỉ khi nào cảm xúc của Khải Thánh Lực Ba Long ba động kịch liệt mới phát sinh dị biến, mà dưới tình huống bình thường, hắn chỉ là đại vương tử tính cách yếu đuối của vương quốc Khải Khắc!
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Diệp Dương Thành vô cùng nghi hoặc, nhưng tình huống trước mắt không cho hắn thời gian tự hỏi, bởi vì Khải Thánh Lực Ba Long đã rống giận đánh về phía hắn, tràn ngập sát khí!
- Theo khí tức từ trên người hắn tán phát, thực lực hẳn đạt tới trung gian võ giả thập cấp cùng thần vương, khó trách có thể dễ dàng giết chết đời sau của Ngả Nặc Tư Đinh…
Tuy rằng bị biến hóa của Khải Thánh Lực Ba Long làm hoảng sợ, nhưng Diệp Dương Thành không hề có chút bối rối, vừa thong dong tránh né công kích, vừa ra tay thăm dò thực lực của hắn.
Dần dần Diệp Dương Thành đã có nhận thức rõ ràng, hình như Khải Thánh Lực Ba Long vẫn còn nhớ rõ Diệp Dương Thành là lão sư của mình, khi ra tay tựa hồ luôn có cảm giác do dự.
Nhưng mỗi khi móng vuốt xuất hiện bên người Diệp Dương Thành, hắn không chút lưu tình lựa chọn hạ sát thủ, mỗi lần huy móng vuốt đều tràn đầy ý tứ muốn giết người.
Đặc biệt hấp dẫn Diệp Dương Thành chính là phương thức công kích của hắn, tựa hồ còn nguyên thủy hơn cả võ giả nhân loại của Vũ Không đại lục, tuy rằng công kích phi thường sắc bén, nhưng luôn có trăm ngàn sơ hở, hoàn toàn chỉ công kích theo bản năng!
- Nếu như ta không đoán sai, Khải Thánh Lực Ba Long bị tâm thần phân liệt, hoặc là nói hắn biến thành hai người, một người là đại vương tử vương quốc Khải Khắc tính tình ôn hòa thậm chí yếu đuối, người kia tính khí táo bạo, là quái vật mỗi khi ra tay liền muốn lấy tính mạng người khác?
Diệp Dương Thành vừa đánh vừa suy nghĩ, dần dần nắm giữ được tình huống, bởi vì quá mức tập trung nên hắn cũng không biết, tốc độ của hai người đã thay đổi, đợi khi hắn hoàn hồn đã nhận ra cả hai tiến vào thất cấp thú lâm vùng ngoại thành đế khí giao khu Tác La đế quốc.
- Chết đi, chết đi, chết đi!
Trong mắt Khải Thánh Lực Ba Long bừng lên lục mang, luống cuống phát động công kích, phảng phất như có sức lực vô cùng vô tận, công kích liên tục không chút mệt mỏi.
Hắn trầm giọng gào thét, móng vuốt vung lên mang theo tiếng rít gió, không ít dị thú ngoài ngũ cấp đều bị tiếng đánh nhau của hai người hấp dẫn tới.
Ngay lúc Diệp Dương Thành đang do dự có nên đánh ngất Khải Thánh Lực Ba Long sau đó nghiên cứu xem chuyện gì xảy ra, người kia lại giống như phát hiện trân bảo gì đó, quay người rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT