Khi nói những lời này, ánh mắt của hắn cố ý quét qua bức bình phong bên trái triều đình, khóe môi nhếch lên hiện lên vẻ khinh thường, vẻ khinh bỉ không chút giữ lại lộ ra ngoài.

- Đúng vậy, ba trăm bảy mươi ba đệ, vương quốc Khải Khắc này còn không phải là hậu hoa viên của chúng ta sao? Chỉ cần là thứ trong vương quốc Khải Khắc, có cái gì là chúng ta chơi không nổi dậy?

Năm người trẻ tuổi còn lại vừa nghe nói có trò vui, lập tức giơ chân, vô cùng lớn lối, lớn tiếng hét lên:

- Ngươi cứ việc nói!

- Nếu mấy vị ca ca đều có hứng thú, vậy ta sẽ nói.

Ba trăm bảy mươi ba đệ căn bản không có ý tứ che dấu, mà gọn gàng dứt khoát nói:

- Đợi lát nữa chơi, cũng đừng cố kỵ cái này cái kia, như vậy sẽ không còn gì thú vị nữa.

- Được, ngươi cứ nói đi, đừng thừa nước đục thả câu!

Mấy tên còn lại nóng lòng thúc giục.

- Ừ, là như vậy.

Trên mặt ba trăm bảy mươi ba đệ lộ ra nụ cười dâm tà, thanh âm không nhẹ không nặng, nhưng truyền khắp cả triều đình:

- Ta nghe nói Khải Thánh Lực Ba Long vừa cưới một vị vương tử phi, còn là mỹ nhân nổi danh ở thành thị số một chính khu Thánh Khải...

- Không phải lại là một nữ nhân sao, ta còn tưởng là thứ gì!

Không đợi ba trăm bảy mươi ba đệ nói hết lời, sáu người trẻ tuổi còn lại đã mất hứng khoát tay áo, hiển nhiên, một nữ nhân đơn thuần, cho dù là vương phi, cũng không dậy nổi quá nhiều hứng thú của bọn họ.

Nhưng sau khi nghe thấy những lời mất hứng của bọn họ, ba trăm bảy mươi ba đệ không có ý tứ thất vọng, mà cười hắc hắc nói:

- Nếu chỉ là đùa bỡn một nữ nhân quả thật không phải trò gì, nhưng chư vị ca ca, nếu chúng ta kêu vương phi kia đến, sau đó kéo tên ẩn núp sau bình phong kia ra đây, làm trò trước mặt hắn... Hắc hắc hắc hắc...

Trên triều đình vang lên một trận cười làm người ta sởn gai ốc, nhưng đề nghị như vậy lại nhận được tán đồng của sáu tên nam tử trẻ tuổi còn lại, hai trăm chín mươi sáu ca lại càng gật đầu liên tục:

- Không tệ không tệ, lúc này mới có chút thú vị...

- Các ngươi... Các ngươi đừng quá đáng!

Đại vương tử Khải Thánh Lực Ba Long của vương quốc Khải Khắc vẫn núp phía sau tấm bình phong trên triều đình không dám ra mặt, rốt cục không nhịn được, mặt đỏ tới mang tai từ phía sau bình phong nhảy ra, tức giận quát lên:

- Ta là đại vương tử của vương quốc Khải Khắc!

- A...

Hai trăm chín mươi sáu ca còn đang đứng trước cái bàn tròn bưng chén rượu làm như rất kinh ngạc la lên một tiếng, tiếp theo xoay người sang chỗ khác thú vị nói:

- Ngươi thật sự có can đảm nhảy ra!

Khải Thánh Lực Ba Long, đại vương tử của vương quốc Khải Khắc, nói đúng ra, đây là một đại vương tử có tính cách tương đối hèn yếu, bởi vì từ khi hắn mới ra đời đến hiện tại, vẫn sống dưới dâm ảnh của đám tử tôn Enos Justin Thần Vương, nói cách khác, hắn là bị khi dễ từ nhỏ tới lớn.

Nhưng nam nhân mềm yếu đến mấy cũng có mặt kiên trì của mình, bảy người này ở trên triều đình nghênh ngang uống rượu, hắn có thể nhẫn, bảy người này ở chỗ này cổ động đàm luận chuyện thị nữ vương cung bị ép buộc nhảy múa thoát y, hắn cũng có thể nhẫn, nhưng quan hệ đến nữ nhân của hắn... Hắn không thể nhẫn nhịn!

Đúng là hắn mới cưới một vị vương phi, hơn nữa vị vương phi này còn có dung mạo, vóc người tuyệt hảo..., nhưng đây là nữ nhân của hắn! Nữ nhân của mình để cho người khác? Được rồi, làm một người đàn ông, làm đại vương tử của một vương quốc, khi cần ẩn nhẫn phải ẩn nhẫn, nhưng vấn đề là...

Kêu vương phi đến làm trò trước mặt hắn? Cái này... Nếu như ngay cả cái này cũng có thể nhẫn nhịn..., hắn cũng không cần làm nam nhân nữa, trực tiếp đi tự sát.

Cho nên hắn nhảy ra ngoài, nhưng vẻ mặt đỏ tới mang tai của hắn, cũng dữ dội lộ ra nội tâm sợ hãi của hắn, biểu hiện miệng cọp gan thỏ, nhìn qua không có nửa điểm khí thế, ngược lại làm cho người ta có một loại cảm giác yếu đuối bị khi dễ.

Hai trăm chín mươi sáu ca cười một tiếng, đặt chén rượu xuống sải bước như lưu tinh đi về phía hắn, vừa đi vừa nói:

- Xem ra, vương tử điện hạ của chúng ta rất bất mãn với trò chơi chúng ta an bài...

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Khải Thánh Lực Ba Long bị biểu hiện của hai trăm chín mươi sáu ca hù dọa hết hồn, trong lúc hoảng hốt lui về sau mấy bước, cố nén hoảng sợ quát:

- Nơi này là vương cung, nơi này là nhà ta!

- A, ta biết, ta biết.

Hai trăm chín mươi sáu ca hé miệng cười một tiếng, cười hết sức quyến rũ:

- Ngươi có phải muốn nói, ở chỗ này chúng ta không thể khi dễ ngươi?

- Ngươi...

Khải Thánh Lực Ba Long mơ hồ cảm thấy có chút hối hận, nhưng vừa nghĩ tới vương phi xinh đẹp của mình, vừa nghĩ tới những sỉ nhục mình đã trải qua từ nhỏ đến lớn, hắn bất giác lộ ra vẻ kiên định, nuốt một ngụm nước miếng, lần đầu tiên dùng thanh âm vô cùng vang dội nói với hai trăm chín mươi sáu ca:

- Ngươi đừng khinh người quá đáng, ta là đại vương tử, ta là quốc quân tương lai của vương quốc Khải Khắc!

- Hừm, quốc quân thì sao!

Hai trăm chín mươi sáu ca căn bản không thèm để ý đến phản ứng của Khải Thánh Lực Ba Long, vẻ hài hước trên mặt càng nồng hậu, vừa nói xong, người đã chạy tới bên cạnh Khải Thánh Lực Ba Long, ghé tai hỏi:

- Ngươi mới vừa nói cái gì? Lặp lại lần nữa cho ta nghe.

- Ta...

- Ba ~!

Một cái bạt tai vang dội, không chút báo trước rơi lên má trái Khải Thánh Lực Ba Long, căn bản không để cho Khải Thánh Lực Ba Long có thời gian phản ứng, hai trăm chín mươi sáu ca giơ chân phải hung hăng đá một cước vào bụng hắn, lạnh lùng nói:

- Tên súc sinh, có gan ngươi nói thêm một tiếng đi?

Khải Thánh Lực Ba Long bị một cước của Hai trăm chín mươi sáu ca đạp bay, ngã trên mặt đất, cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân của hắn.

Nhưng hôm nay không biết là xảy ra chuyện gì, Khải Thánh Lực Ba Long trước kia vẫn rất mềm yếu, lúc này lại bộc phát ra một luồng dẻo dai như man ngưu, gục trên mặt đất khàn giọng nói:

- Enos Sauron, ngươi đừng khinh người quá đáng!

- A!

Hai trăm chín mươi sáu ca cảm giác thể diện của mình bị ảnh hưởng, bị một kẻ đáng thương từ nhỏ đến lớn làm trò rống to trước mặt mấy huynh đệ, cảm giác như vậy cũng khiến hắn không thoải mái.

Lập tức liền chê cười một tiếng, tiếp tục nhích tới gần Khải Thánh Lực Ba Long, mang theo nụ cười lạnh trên mặt, lộ ra sát ý băng hàn.

Hắn lại không chú ý tới, Khải Thánh Lực Ba Long bị một cước của hắn đạp ngã xuống đất, lúc này ánh mắt vốn đen nhánh, đã từ từ biến thành màu xanh yêu dị...

- Rống ~!

Một tiếng gầm thét kinh thiên động địa, như kiểu tiếng sấm rền nổ vang trên triều đình vương cung vương quốc Khải Khắc!

- Đây là thanh âm gì?

Diệp Dương Thành bỏ qua xe phi hành mà lựa chọn chính mình bay tới mới vừa tiến vào bầu trời vương thành vương quốc Khải Khắc, bên tai đã đột ngột truyền đến một trận tiếng hô mơ hồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play