Qua hơn bốn mươi phút, hào khí trong máy phi hành càng ngày càng ngưng trọng, cơ hồ tất cả Thần Vương, Thần Hoàng đều hiểu hôm nay bọn họ đối mặt với quái vật như thế nào!

Hào khí nơi này ngưng trọng, hơn một ngàn chiếc máy phi hành dần dần tới gần vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc, lúc này trong tất cả máy phi hành có giọng nói trung niên vang vọng.

- Thỉnh tất cả võ giả thập cấp, Thần Vương miện hạ, Thần Hoàng bệ hạ chuẩn bị sẵn sàng, máy phi hành năm phút sau sẽ bay tới đồng cỏ cách vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc bảy mươi dặm, thỉnh...

Oanh!

Nam tử trung niên còn chưa nói xong, trong đội hình máy phi hành dày đặc có tiếng nổ lớn vang vọng.

Trong máy phi hành tử kim, sắc mặt các Thần Hoàng biến đổi lớn, Mễ Lệ Tư đứng lên nói:

- Không tốt, là dị thú phi hành, cẩn thận!

Oanh!

Máy phi hành tiếp tục nổ vang.

Nhìn thấy kinh biến như vậy, Mễ Lệ Tư biểu hiện coi như trấn định, nàng lập tức nói ra:

- Hẳn là dị thú phi hành của Tất Tất Lạp đuổi tới, lập tức mở ca bin ra, lập tức nhảy ra ngoài.

- Máy phi hành thì sao?

Diệp Dương Thành hỏi:

- Người trong máy phi hành thì sao?

- Cầm lương cao, hưởng phúc lợi cao, thân là thành viên của máy phi hành, nên có giác ngộ vẫn lạc khi bị tập kích.

Vượt quá Diệp Dương Thành đoán trước, Mễ Lệ Tư biểu hiện lãnh huyết như dã thú hình người, hoặc là trong mắt nàng, nhân viên công tác trên máy phi hành đều nhỏ bé như vậy, nhỏ bé đến mức nàng không thèm quan tâm tới.

Diệp Dương Thành nhìn qua Mễ Lệ Tư thật sâu, vô ý thức quay đầu lại nhìn qua nữ hài chừng hia mươi tuổi, ánh mắt cực kỳ hoảng sợ.

Nàng giống như cừu non kinh hãi, sợ hãi, rồi lại vô lực phản kháng.

Không biết vì cái gì, Diệp Dương Thành từ trên người của nàng nhìn thấy khát vọng sống, nhìn thấy cảm xúc muốn sống mãnh liệt, mà cũng chính ánh mắt của nàng xúc động đáy lòng Diệp Dương Thành.

Hắn quay đầu lại nhìn Mễ Lệ Tư nói ra:

- Tất cả mọi người ở lại trong buồng phi cơ, ta ra đi xem!

- Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng biến đổi, lớn tiếng nói:

- Hiện tại cũng không phải là thời điểm ngươi sính anh hùng, một khi hệ thống động lực máy phi hành bị tổn hại, chỉ bằng năng lượng thú hạch trên máy phi hành nổ tung cũng làm chúng ta trọng thương!

- Nhưng đây không phải lý do buông tha cho người ở đây.

Diệp Dương Thành đưa tay chỉ vào nữ hài đang sợ hãi co rúc trong góc, đạm mạc nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, lạnh lùng nói:

- Mở cửa khoang thuyền ra.

- Vâng...

Trong phòng điều khiển có tiếng nam tử kích động vang lên, đồng thời hắn nhắc nhở:

- Tôn kính Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ, bên ngoài là dị thú phi hành cấp mười một U Minh Linh Bức, nhược điểm của chúng là cánh thịt.

Là người điều khiển máy phi hành hợp cách, không chỉ phải có kỹ thuật điều khiển cao siêu, còn phải có năng lực nhận dạng dị thú, không thể nghi ngờ, phi công lái máy phi hành là nhân viên chức nghiệp nghiêm túc.

Nghe phi công nhắc nhở, Diệp Dương Thành chỉ cười nhạt, cuối cùng nhìn quét qua Mễ Lệ Tư, trực tiếp bay ra ngoài.

Oanh!

Lúc này máy phi hành rung động mạnh mẽ, nhưng Diệp Dương Thành bước đi lại giống như mọc rễ dưới đất, kiên định biến mất trong tầm mắt Mễ Lệ Tư và các Thần Hoàng.

- Ở trên không đánh nhau với một đám thú vương U Minh Linh Bức sao? Hắn điên rồi!

Lý Chấn Hùng Thần Hoàng sắc mặt tái nhợt nói:

- Bất kể hắn, chính chúng ta rời đi!

- Không...

Lưu Dịch Tư Thần Hoàng bỗng nhiên nhíu mày, nói ra:

- Các ngươi cẩn thận nghe...

Chít chít chít chít...

Bên ngoài máy phi hành truyền tới tiếng chít chít như tiếng chuột kêu.

- Là âm thanh của đám súc sinh kia.

Mễ Lệ Tư nói ra:

- Hình như có sáu đầu... Không đúng, là chín đầu?

- Là ba đầu.

Lưu Dịch Tư Thần Hoàng khẳng định nói ra:

- Âm thanh chợt cao chợt thấp, nguyên nhân hẳn là...

- Chúng trọng thương?

Lý Chấn Hùng Thần Hoàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên phía trên, quát với phòng điểu khiển:

- Chuyển đổi hình thức trong suốt, nhanh!

Máy phi hành dùng vật liệu đặc thù chế tạo mà thành, loại vật liệu này có giá trị cực kỳ đắt đỏ, cũng chỉ chuyên môn chế tạo máy phi hành cho Thần Hoàng mới dùng tới.

Phòng điều khiển nghe được Lý Chấn Hùng Thần Hoàng hô to, căn bản không dám chậm trễ, lập tức khống chế máy phi hành chuyển đổi màu sắc, tuy làm như vậy hao phí không ít năng lượng nhưng vẫn không ảnh hưởng tới máy phi hành hoạt động.

Máy phi hành lập tức biến thành trong suốt.

Kết quả chính khi máy phi hành biến thành trong suốt thì các Thần Hoàng nhìn thấy một cảnh không tin nổi, tuy trong suốt nhưng vẫn ẩn ẩn có màu tím nhạt, các Thần Hoàng nhìn lên không trung, cơ hồ tất cả Thần Hoàng đều ngạc nhiên, bọn họ nhìn thấy cảnh làm bọn họ ngây ngốc.

- Cường giả Thần Hoàng ở Vũ Không đại lục có thể bay, nhưng cao nhất chỉ là một ngàn mét, lại cao hơn thì các Thần Hoàng không có biện pháp khống chế năng lượng của mình.

- Cho nên, lúc này cao hơn hai ngàn mét, ta không thể bay.

Diệp Dương Thành cầm lấy một sợi xích thô to, một tay cầm súng đổi hình thức tác xạ, cúi đầu nhìn qua U Minh Linh Bức bị hắn đạp dưới chân.

- Cường giả Vũ Không đại lục có quá nhiều hạn chế, hoặc là nói, thủ đoạn hữu hiệu của bọn họ quá ít, cao hơn hai ngàn mét ta không thể bay, làm hại ta... Súc sinh, ngươi mò mẫm cái gì đó?

Vào lúc Diệp Dương Thành âm thầm oán thầm kỹ xảo của Vũ Không đại lục, thời điểm chưa định làm gì, U Minh Linh Bức bị Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa dây xích trói lại đã nổi điên, thân hình dài hơn bảy mươi mét cứ như vậy xoay tròn trên không trung, ý đồ ném Diệp Dương Thành rơi xuống.

Nhưng mà dây xích của Diệp Dương Thành nhìn qua chỉ là kim loại tầm thường chế tạo mà thành, nhưng trên thực tế nó cứng rắn vượt xa tưởng tượng của mọi người.

Nhìn từ xa nó giống như sợi dây xích, nhưng mà ở gần thì nó giống một cây côn, một cây côn có khóa sắt, căn bản sẽ không gãy khi U Minh Linh Bức xoay tròn, nó chẳng khác gì vòng thép kẹp cổ của U Minh Linh Bức.

- Chít chít chít chít ~!

Bị Diệp Dương Thành bao lấy cổ nên U Minh Linh Bức hí dài, mà cũng chính nó hí dài làm cho các Thần Hoàng trong máy phi hành nhìn thấy.

- Kỳ quái, không phải nói có ba con U Minh Linh Bức sao? Vì sao chỉ có hai con?

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng kinh ngạc nói ra:

- Còn có một con đâu?

- Chít chít chít chít ~!

Đang lúc Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cảm thấy khó hiểu, Diệp Dương Thành dùng hành động nói cho nàng biết con U Minh Linh Bức khác ở đâu.

Phốc ~

U Minh Linh Bức bị Diệp Dương Thành kẹp cổ còn di động cực nhanh, con U Minh Linh Bức còn lại hí dài, nhìn cử động của nó là định dùng móng vuốt sắc bén trảo Diệp Dương Thành trên lưng con U Minh Linh Bức kia.

Nhưng khi nó bay tới gần Diệp Dương Thành ước chừng hơn mười mét, Diệp Dương Thành đột nhiên run tay trái, thu hồi khóa sắt, đồng thời hiển hóa ra một thanh đao, sau đó bổ vào con U Minh Linh Bức dưới chân!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play