Nửa ngày sau tế đàn hiện rõ ràng trong mắt mọi người, công đức thần huy vốn tràn ngập ngàn dặm chỉ còn đường kính chưa đủ trăm dặm.

Cùng lúc đó, uy nhiếp trên người của Phong Liệt càng lúc càng mạnh, hắn ở trong nửa ngày ngắn ngủi vượt qua sơ kỳ, trung kỳ địa nguyên cảnh, trực tiếp đến hậu kỳ địa nguyên cảnh, khiến vô số người rớt cằm.

Phong Liệt dừng lại thôn nạp thần huy, tinh thần lực nội thị, rất nhanh phát hiện biến đổi trong đan điền.

Lúc này bên trong đan điền của hắn đã hình thành một hạt châu trắng cỡ hạt đậu, mặt ngoài mờ mịt chảy xuôi, cực kỳ xinh đẹp. Hạt châu này chính là không gian bổn mệnh mà hắn mới vừa ngưng kết ra, tục xưng giới châu.

Bình thường thì cường giả địa nguyên cảnh mới hình thành giới châu không gian bên trong ít đến đáng thường, thường chỉ chừng mấy trượng, mấy chục trượng là cùng.

Nhưng lúc này trong giới châu của Phong Liệt có tiểu thiên địa đường kính trăm dặm, bên trong sương khói lượn lờ, gió nhẹ thoang thoảng, mơ hồ thấy hình thức ban đầu của sông núi.

Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện trong tiểu thiên địa vừa mới hình thành này có đầy đủ thủy, mộc, kim, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, quang, ám vân vân, mười cơ sở căn nguyên pháp tắc cấu thành thế giới.

Thậm chí trong tiểu thiên địa này không hoàn toàn tối tăm, trên bầu trời có điểm sáng nho nhỏ chớp lóe.

- Hắc hắc, lão tử rốt cuộc có được không gian bổn mệnh của mình, mà không, đây xem như là một phương tiểu thiên thế giới rồi.

Phong Liệt đánh giá kỹ tiểu thiên địa hỗn độn sơ khai, chưa trải qua trang trí gì cả, lòng đầy vui sướng. Hắn biết rõ tất cả đều do trước đó hắn lĩnh ngộ mười cơ sở căn nguyên pháp tắc đến cực độ, nếu không thì hình thành một tiểu không gian thuộc tính đơn nhất đã khá lắm rồi.

Nếu sau này không gian trưởng thành thế giới một phương hoàn chỉnh thì hắn sẽ là thàn linh độc nhất vô nhị trong thế giới đó, nghĩ vậy lòng hắn lâng lâng.

Đặc biệt là không gian bổn mệnh khác với long ngục không gian hắn có được từ nghịch long hoàng, trong đó từng chút một đều do nguyên lực của hắn biến thành, ngưng tụ tinh thần ấn ký riêng hắn, có thể tùy tâm biến đổi, hắn có được quyền khống chế tuyệt đối.

Lát sau Phong Liệt bình tĩnh lại tâm tình kích động, chuẩn bị một hơi nhờ vào năng lực thần huy trùng kích cảnh giới tiếp theo.

Nhưng khi hắn nhìn xung quanh thần huy không còn sót lại bao nhiêu thì nhíu mày.

Ánh sáng vàng vòng quanh tế đàn đã không đủ một phần mười ban đầu, nếu dùng cho tăng cao tu vi thì nhiều nhất là đảy hắn đến đỉnh địa nguyên cảnh, hy vọng trùng kích thiên nguyên cảnh e rằng không đủ một phần vạn.

Phong Liệt nhíu mày trầm ngâm thật lâu sau, cực kỳ không cam lòng. Hắn vốn tưởng nhờ vào thiên tứ thần huy sẽ khiến thực lực của mình một hơi bước vào thiên nguyên cảnh.

Nhưng bây giờ mục tiêu không thể đạt thành.

Nếu chỉ có thực lực địa nguyên cảnh thì dù trong tay hắn khống chế thần khí Huyền Thiên vẫn không đủ để tự bảo vệ mình trong thiên địa đại kiếp nạn, không nói đến làm gì khác.

"Tổ cha nó, ông trời keo quá đi!"

Phong Liệt thầm mắng, không hay biết hắn đã có được ích lợi cực lớn.

Lát sau mắt hắn bỗng sáng lên, nghĩ đến hai lũ thời gian, không gian pháp tắc chi văn lưu trữ trong thôn phệ không gian.

- A? Hiện giờ còn lại thần huy đã không đủ để cho ta tiến vào thiên nguyên cảnh, nhưng có thể dùng nó đem thôn phệ thần thông hoàn thiện đến hoàn mỹ.

- Đến lúc đó, có lẽ có thể trực tiếp nuốt vào hai đạo văn, cũng sẽ tiến vào thiên nguyên cảnh được thôi. Hắc hắc, cứ làm vậy đi.

Trong thế giới võ giả đối với thần thông chiến kỹ tu luyện tổng cộng chia làm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, bốn giai đoạn. Chỉ có số ít người biết trên bốn giai đoạn còn tồn tại cảnh giới hoàn mỹ trong truyền thuyết.

Cảnh giới hoàn mỹ là pháp tắc, ý cảnh nào đó đạt đến cực độ, từ xưa đến giờ ít có người nào làm được, cần có thời gian dài, quan trọng nhất là thiên phú và may mắn.

Đại thần thông thôn phệ là thần thông có uy lực cường đại nhất ngoài thương sinh kiếp đạo cảnh ra.

Trải qua hai lần thần huy tẩy lễ, thần thông này sớm đạt đến cảnh giới thôn phệ vạn vật hóa thành cho chính mình dùng, thậm chí có thể nuốt mười cơ sở căn nguyên pháp tắc.

Nhưng muốn nuốt không gian, thời gian pháp tắc cao một cấp thì còn hơi kém, phỉ đjt đến trình độ hàn mỹ trên viên mãn mới được.

Phong Liệt đặt quyết tâm xong khóng chế nhập thể công đức thần huy hóa thành từng tia mảnh vụn thôn phệ pháp tắc khiến thôn phệ thần thông tiến một bước hoàn thiện.

Nếu là tu luyện bình thường thì dù Phong Liệt có tu đến mười vạn năm chưa chắc đem thần thông diễn biến đến hoàn mỹ, nhưng công đức thần huy rốt cuộc không phải bình thường, có kỳ diệu suy nghĩ hóa vạn vật. Thời gian trôi qua, Phong Liệt cảm giác rõ ràng uy lực của thôn phệ thần thông đang thăng cao, lòng mừng như điên.

Ánh sáng vàng trên tế đàn nhanh chóng giảm bớt, cơ duyên trời ban này đã đi đến cuối.

Phía xa, Táng Thiên Lão Nhân tức giận nhìn hướng tế đàn, giọng điệu lạnh băng nói:

- Thời gian cũng tới rồi, chúng ta mau ra tay đi, nếu đợi tiểu tử này hoàn toàn tiêu hóa cơ duyên thì muốn đối phó hắn sẽ rất khó khăn.

Hồn Vũ tôn giả phụ họa nói: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Đúng vậy, chậm thì sinh biến, hiện tại khu vực này đã tụ tập nhiều cao thủ, Huyền Thiên tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác.

Mấy nhân vật cấp lão tổ hệ ám cũng gật đầu, mặt lộ sát khí.

Phút chốc mọi người đưa mắt nhìn Tuế Nguyệt Lão Ma.

Hiện tại Đại Diễn Tôn Giả bị Phong Liệt một kiếm phế hơn phân nửa tu vi, không biết trốn đi đâu trị thương. Trong đám người có thực lực, bối phận cao nhất chính là Tuế Nguyệt Lão Ma sơ cấp thiên nguyên cảnh, tất nhiên do lão làm chủ.

Nhưng Tuế Nguyệt Lão Ma nhíu mày, ánh mắt cảnh giác nhìn hướng nam tế đàn như có điều suy nghĩ.

Mọi người dọc theo oánh mắt của lão nhìn lại, thấy một thiếu niên toàn thân đầy tà khí đang khoanh tay cười âm hiểm nhìn tế đàn.

Đám Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả nhìn một lúc thì ngẩn ra. Từ xa nhìn thì thiếu niên này tuy rằng khí thế bất phàm, hơi thở là lạ nhưng hình như chưa đủ vào pháp nhãn của đỉnh cường giả địa nguyên cảnh bọn họ.

Táng Thiên Lão Nhân lạnh nhạt nói:

- Tuế Nguyệt lão tổ, người này có thực lực không tệ, nếu hắn dám rục rịch gì thì cứ giao cho lão phu kiềm chế, chúng ta mau hành động đi.

Tuế Nguyệt Lão Ma nhẹ lắc đầu, nhíu mày nói:

- Không, ngươi không phải là đối thủ của hắn.

- A?

Táng Thiên Lão Nhân nhướng chân mày dài, do dự nói:

- Mặt mũi người này xa lạ, hình như không giống nhân vật thành dành thời thượng cổ.

Tuế Nguyệt Lão Ma nheo mắt, nghiêm túc nói:

- Đúng vậy, hắn đúng là không phải người thành danh thời thượng cổ nhưng là một cường giả thời viễn cổ.

Táng Thiên Lão Nhân biến sắc mặt, thất thanh kinh kêu:

- Cái gì? Nhân vật thời thượng cổ? Hắn là ai!?

Cường giả địa nguyên cảnh giống như Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả có tuổi thj chỉ chừng vài chục vạn năm mà thôi, có thể từ thời kỳ viễn cổ sống đến bây giờ thì tuổi thọ ít nhất trên trăm vạn năm, bản thân nó là biểu hiện của thực lực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play