"Kiếm Qua Thối Hồn Pháp, chậc chậc, quả không hổ là Thiếu Niên Như Thần ah!"
Tư Mã Tiếu với mái tóc màu nâu mềm mại bị gió thổi rối như tổ chim, gió trên toa xe thật mạnh, nhưng gã hồn nhiên chả để ý. Bên cạnh gã, Thu Chi Quân khoanh chân ngồi, mái tóc ngang vai bị gió thổi lên, khuôn mặt gầy như bệnh nặng vừa khỏi.
Thu Chi Quân mang theo vài phần tự giễu nói: "Tôi Hồn Pháp kiếm giả không dám dùng lại được dùng trên người một gã chuyên gia cận chiến."
"Ai nha, sư huynh không cần phải tự ti, không phải ai cũng như thiếu niên thần kinh đâu." Tư Mã Tiếu an ủi.
Thu Chi Quân bật cười lớn, đang muốn nhắm mắt thì, từ xa có chấm đen nhỏ sáng lên.
Ánh mắt gã như lợi kiếm, liếc mắt qua đã nhận ra đó là Tham Tiếu.
Tim gã chợt nhảy một cái, hành động của Đức Dung là mấu chốt toàn bộ kế hoạch. Gã biết, sư đệ vì kế hoạch này, đã chuẩn bị từ rất lâu. Khi người này bị đày đến tinh tọa xa xôi, liền bắt đầu tính toán cho kế hoạch này.
Ánh mắt gã không khỏi nhìn đến sư đệ.
Tư Mã Tiếu cũng nhanh chóng chú ý tới Tham Tiếu. Trên khuôn mặt còn lưu vẻ non nớt của gã, lúc này lại không kinh ngạc mà lại trầm tĩnh, như một đầm nước sâu lặng lẽ.
Tham Tiếu nhanh chóng dừng bên toa xe, kích động nói: "Đại nhân, tất cả đều thuận lợi."
Niềm vui mãnh liệt xông lên đầu, mặt Thu Chi Quân không khỏi lộ nụ cười, một bước này mà hoàn thành thì toàn bộ kế hoạch cũng coi như đi được nửa đường.
Tư Mã Tiếu lộ vẻ khen ngợi: "Cực khổ rồi, thắng lợi đang ở trước mắt, chúng ta tuyệt đối không thể buông lỏng, mọi người giữ vững tinh thần, sau chiến thắng này ta ăn mừng cùng mọi người."
"Dạ!" Tham Tiếu kích động đáp, sĩ khí tăng cao, xoay người bay tung lên như đại bàng, biến mất ở phương xa.
"Lần ngày ngươi yên tâm rồi chứ!" Thu Chi Quân mỉm cười, lòng mười phần vui vẻ. nếu thắng trận này, có thể nói sư đệ một bưới lên trời, không ai ngăn được. Hắn tốn nhiều tâm huyết cho kế hoạch này như vậy, thắng lợi là lời khen tốt nhất.
Tư Mã Tiếu nhìn về phương xa, vẻ cuồng nhiệt trong mắt gã lớn dần, dưới mái tóc mầu nâu rối như tổ quạ, nét ngây thơ mất sạch, ẩn ẩn lộ ra chút bá khí.
Toa xe bay nhanh, ba ngày sau, họ đáp xuống một khu rừng rậm rạp. Đức Dung liền ra đón.
"Thế nào rồi?" Tư Mã Tiếu trầm giọng hỏi.
"Đã quét sạch 13 làng chung quanh, không lưu người sống, không kinh động ai." Đức Dung trả lời rất dứt khoát.
Tư Mã Tiếu hỏi tiếp: "Tình huống thương vong ra sao?"
Đức Dung trầm giọng nói: "Chết 22 người."
Tư Mã Tiếu vỗ vỗ bả vai rộng của Đức Dung nói: "Tìm được nơi ấy rồi chứ?"
"Tìm được rồi." Đức Dung đi trước dẫn đường.
Lát sau, mấy người tới một cái động khẩu sâu không thấy đáy, sương mù lượn lờ.
"Tử khí thật mạnh." Thu Chi Quân không tự chủ nắm lấy chuôi kiếm, tử khí nồng nặc từ động khẩu truyền tới làm gã rất khó chịu.
"Oan hồn phong linh, thảo nào mọi người tìm không được." Tư Mã Tiếu thì thào tự nói.
Đức Dung buột miệng hỏi: "Bên trong là cái gì?"
Lời vừa ra khỏi miệng, gã liền hối hận. Lần hành động này cực kỳ cơ mật, gã biết đại nhân tính toán làm việc lớn lao lắm, nếu người ngoài biết được, tất nhiên sẽ xôn xao. Vì để tin tức không rò rỉ, 13 làng xung quanh không còn một người sống.
Đây là khu vực trong chòm sao Thiên Hạt.
Tư Mã Tiếu cười nhẹ, phun ra bốn từ: "Thiên Hạt Câu Ngọc."
"Thiên Hạt Câu Ngọc..." Đức Dung sửng sốt một chút, rồi biến sắc, giọng run run, sự trùng kích của bốn từ này với gã rất lớn, làm đại não gã trống rỗng.
Không biết bao lâu sau gã mới hồi phục tinh thần. Thiên Hạt Câu Ngọc là Thánh Bảo của chòm sao Thiên Hạt.
Vương triều Thiên Hạt sụp đổ, Thánh Bảo Thiên Hạt Câu Ngọc cũng biến mất, làm cho Thiên Hạt Tọa xuống dốc cũng là chòm sao cấp Hoàng Đạo. Rất nhiều người từng đánh giá rằng: Thiên Hạt Tọa cũng sẽ như Xà Phu Tọa ngày xưa, từ cấp Hoàng Đạo rớt xuống cấp Xích Đạo. Nhưng chòm Thiên Hạt vẫn cứ ương ạnh ở cấp Hoàng Đạo chả chịu rớt.
Lúc Đức Dung nhận được nhiệm vụ này, gã cũng đã nghi ngờ lắm, nhiệm vụ này lại nằm sâu bên trong chòm sao Thiên Hạt. Nếu dấu vết hành động của họ bị lộ, nhất định sẽ bị võ giả Thiên Hạt phản kích kịch liệt, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, thực lực hiện tại của Tộc Minh so với Thiên Hạt Tọa, vẫn chưa bằng, đại nhân sẽ bị động lắm.
Chẳng qua Đức Dung biết bố cục của Tư Mã Tiếu trước giờ vẫn sâu xa, có mệnh lệnh như vậy hẳn đã có chuẩn bị. Mà tính cách đại nhân quả quyết kiên định, một khi đã ra lệnh là tuyệt đối không dao động.
Đức Dung không lên tiếng, liền dẫn binh đoàn tiến vào Thiên Hạt Tọa. Gã liền phát hiện, đại nhân chuẩn bị chu toàn mọi thứ, Tinh môn chỗ đóng quân bị mua chuộc, lộ tuyến hành quân của bọn hắn, hẳn nhiên cũng đã được sắp xếp tỉ mỉ. đều là rừng sâu núi thẳm ít ai lui tới không người ở, cả những lãnh địa của tinh hồn thú cường đại cũng được tránh đi, cả binh đoàn hữu kinh vô hiểm đến gần đích.
Chiến đấu sau này, không có gì đặc biệt, phía trước binh đoàn, như làng mạc kia, cứ như không có phòng vệ, trừ lúc sau dân làng phản công mãnh liệt làm chết vài người, cả quá trình chiến đấu có thể nói là thuận lợi.
Rất nhanh, gã đã tìm được địa điểm đánh dấu, lúc ấy gã có nghĩ, trong này nhất định có vật gì đó không tầm thường mới có thể khiến đại nhân chấp nhận nguy hiểm mà làm lớn như vậy. Nhưng gã vạn lần không ngờ, lại là Thiên Hạt Câu Ngọc.
Mục tiêu của đại nhân thế mà… thế mà là Thiên Hạt Câu Ngọc!
Khuôn mặt từng trải của Đức Dung rốt cuộc cũng thay đổi, gã hoảng sợ nhìn Tư Mã Tiếu. Vốn gã cũng rất bội phục Tư Mã Tiếu, đại nhân có ánh mắt nhìn xa, thủ đoạn lão luyện, con người cũng thẳng thắng, là một đối tượng tốt để đầu phục. Tư Mã Tiếu lặng yên nắm Tư Mã gia trong tay, lặng yên đạt được ủng hộ của nhiều trưởng lão, âm thầm khống chế Tộc Minh.
Hơn nữa hắn dốc sức thúc đẩy kỹ thuật dung hợp hồn tướng của Tộc Minh, rèn luyện binh đoàn v.v… hàng loạt các phương sách, có thể thấy hắn là một vị hùng chủ.
Có điều thành phần Tộc Minh phức tạp, tổ chức rời rạc, hệ phái – gia tộc rất nhiều. Đức Dung thấy rằng Tư Mã Tiếu nhất định trở thành cường hào một phương.
Cho tới lúc này, gã mới biết, dã tâm của Tư Mã Tiếu cao hơn đánh giá của gã nhiều lắm.
"Khôi Sư, người tới coi thử." Tư Mã Tiếu nhìn về một lão giả hết sức bình thường nói.
Đồng tử Đức Dung co rút lần nữa, gã thấy lão giả này rất lạ, nhưng cái tên "Khôi Sư" này, gã không thể không biết. Khôi Sư là chuyên gia luyện hồn lợi hại nhất Tộc Minh.
Cắn nuốt dung hợp hồn tướng, trong này có rất nhiều kỹ xảo và học vấn, cũng như chuyên gia huyết mạch, chỉ có điều chuyên gia luyện hồn là chức nghiệp của mỗi Tộc Minh. Vài tên minh tướng tối cường đại ở Tộc Minh, đều là sản phẩm của Khôi Sư.
"Địa phương tốt!" Khôi Sư đứng cạnh động khẩu nhìn, không khỏi hưng phấn nói: "Oán khí, tử khí đều nặng, phía dưới ắt có hồn tướng lợi hại."
Tư Mã Tiếu nghiêm nghị nói: "Lúc vương triều Thiên Hạt nội loạn, Thiên Hạt vương chết bất đắc kỳ tử trong cung, được thị vệ bảo hộ, vợ hắn mang theo Câu Ngọc chạy suốt đêm ra khỏi hoàng cung, chạy mấy vạn dặm, sau đó không còn thấy Câu Ngọc nữa. Hôm nay thấy động này ta msơi hiểu, những hộ vệ kia chết đi hóa thành hồn, niêm phong bảo vệ Câu Ngọc. Để niêm phong được Thánh Bảo thì bên dưới hẳn có hồn tướng Thánh giai! Mà họ đã tồn tại cả vạn năm, cũng cần tử khí rất nặng, cái động này không hề tầm thường. Thời Tam Đại Binh Đoàn, đây là một cửa khẩu trọng yếu của chòm Thiên Hạt, trãi qua chiến đấu thảm liệt, nghe nói lúc ấy máu ngập cả động. người sau này thấy tử khí quá nặng mới vứt đi.
Khôi Sư càng kích động đến đỏ cả mặt: "Nơi tốt! Nơi tốt! Đất huyết chiến, hồn tướng Thánh giai, không còn chỗ nào tốt hơn chỗ này!"
"Làm phiền Khôi Sư rồi." Tư Mã Tiếu khom mình hành lễ.
"Khôi sẽ toàn lực!" Khôi Sư nghiêm nghị, lão cẩn thận lấy ra một ống nghiệm thủy tinh, bên trong có một sương mù quay cuồng: "Đại nhân, mời ngài nhỏ mọt giọt máu vào."
Tư Mã Tiếu nghe vậy cắt ngón tay, nặn ra một giọt máu tươi nhỏ vào ống nghiệm.
Giọt máu vừa chạm đến sương mù, thì bốc hơi ngay, vô số sợi máu nhộn nhạo, cả một hồi sau, tơ máu hội tụ thành một hình người chừng nhón cái.
"Đây là phôi phệ hồn, là kỹ thuật mới nhất, lấy phần hung lệ nhất từ thẻ hồn tướng hợp thành, năng lực phệ hồn của nó, so với những cái trước mạnh hơn cả ngàn lần. Đại nhân đừng xem thường giọt hồn phôi này, nó từ 3 thẻ hồn tướng Vô Song, 10 tấm Tử Kim, vô số thẻ Hoàng Kim đó!"
Khôi Sư nói tới lĩnh vực chuyên gia của mình, biểu lộ sự tự tin nghiêm túc.
Lão đảo ngược ống nghiệm, tiểu nhân máu bên trong như có máu nhỏ xuống đám sương mù trong động.
***
Diệp Triều Ca chậm rãi mở to mắt, đôi mắt thâm thúy tĩnh lặng. Râu ria như những sợi thép vẫn rậm rạp như trước, đầu thì rối bời, toàn thân bị thương đầy, đồ bị rách bươm, nhưng toàn thân lại toát ra vẻ yên tĩnh.
Gã cung kính thi lễ hướng nhà gỗ: "Tôi đi đây."
Nắm thanh kiếm bên cạnh lên, đứng dậy, quay người rời đi không chút do dự.
Khi đẩy cửa sân ra, một võ giả đã sớm đứng đấy, thấy Diệp Triều Ca thì sửng sốt vài giây. Đây… chính là sát thần Diệp Triều Ca sao? Bầu không khí im lặng bao trùm, Diệp Triều Ca như một người khác.
Một hồi sau, gã như vừa tỉnh mộng, vội chào: "Diệp đại nhân."
Mục quang Diệp Triều Ca chiếu lại, võ giả thấy toàn thân căng cứng, trong đầu không dám khởi lên nửa điểm chống chọi, bất giác gã hoảng sợ. Thầm biết lợi hại, gã cắn chót lưỡi, đau đớn giúp gã thanh tĩnh lại, mặc kệ máu đang chảy trong miệng, gã cúi đầu cung kính thưa: "Hội nghị khẩn cấp! Các trưởng lão hi vọng sau khi đại nhân xuất quan thì lập tức đến tham gia."
Diệp Triều Ca ờ một tiếng rồi bảo: "Dẫn đường đi."
Võ giả kia cảm thấy áp lực chung quanh biến mất thì thở ra nhẹ nhõm.
***
Ngay khi mọi người còn thảo luận về chòm sao Đại Hùng, thì một tin tức càng nóng hơn xuất hiện.
Nồng độ tinh lực của Thiên Hạt Tọa đang được đề thăng với tốc độ chóng mặt.
Mọi người đều biết điều này có ý nghĩa như thế nào, cũng chỉ có một khả năng: Thánh Bảo xuất thế.
Thánh Bảo chòm sao Thiên Hạt, qua một vạn năm, một lần nữa gắn liền với Thiên Hạc Tọa.
Tin tức này vừa xuất hiện đã gây oanh động, làm cho những tin tức kia bị lu mờ đi, liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Thiên Hạt Tọa, chính là nơi đã sinh ra vương triều Thiên Hạt, là kẻ thắng sau cùng của thời Tam Đại Binh Đoàn. Dù xuống dốc đã lâu, nhưng khác với chòm Xà Phu, chòm Thiên Hạt vẫn thuộc cấp Hoàng Đạo.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, vài ngàn năm tích lũy, không bình thường.
Nguyên nhân duy nhất khiến Thiên Hạt Tọa xuống dốc chính là vì lạc mất Thánh Bảo. Võ kỷ chòm Thiên Hạt, đa số nằm trong tinh tọa, được bảo tồn khá hoàn chỉnh. Một khi tìm lại được Thánh Bảo, tất nhiên Thiên Hạt Tọa sẽ phục hưng.
Võ giả Thiên Hạt qua nhiều thế hệ, tốn hao vô số tinh lực, tìm kiếm khắp nơi, nhưng không chút thu hoạch. Họ không để ý ai làm vua, thứ bọn họ phiền não là họ không có vua.
Thiên Hạc Tọa tĩnh mịch, tiếp tục tĩnh mịch…
Thẳng tới hôm nay, độ dày tinh lực bỗng nhiên tăng hơn 7 điểm… Sau kinh hãi trong chốc lát là mừng như điên.
Mà Thiên Lộ thì rơi vào trầm mặc chưa từng có. Mọi người đã quên bọn họ từ lâu, nhưng không người nào quên: đây là một chòm sao từng có một vương triều hùng mạnh, tuy lạc mất Thánh Bảo nhưng chưa từng rớt khỏi 12 cung Hoàng Đạo, đây là một chòm sao nguy hiểm, đáng sợ.
Bây giờ, nó tỉnh rồi.
Thời cuộc đã rối lắm rồi, mưa gió đã thế này, tương lai càng mơ hồ.
Ảnh hưởng của chuyện này cực lớn, ngay cả kịch chiến giữa Quang Minh Võ Hội và chòm Sư Tử cũng không hẹn mà ngưng lại.
Cả Thiên Lộ cùng chờ Hạt vương hiện thân.
***
Tam Hồn Thành:
Binh vừa nhìn hình ảnh trước mặt vừa thích thú nhả khói, lẩm bẩm: "Thiên Hạt, haha, đối thủ cũ nha, càng lúc càng thú vị rồi!"
Lão gần đây khá rảnh.
Học viên binh đoàn đã giải tán, các học viên chưa trở lại Thiên Võ Lang Viện. Với những học viên này, lão đặt kỳ vọng rất cao, lần chiến đấu này chỉ để các học viên cảm nhận một chút về thực chiến. Dù biểu hiện của họ đã khá tốt nhưng trong mắt Binh, họ còn cần học thêm. Tuy những học viên này không trở về Sài Lang Tọa, nhưng Thiên Võ Lang Viện cũng đã chạy tới Hùng Trứng. xem tại TruyenFull.vn
Hùng Trứng giờ đầy cả người.
Ngay cả binh đoàn Sài Lang của Đường Nhất, lúc này cũng nhận đặc huấn trong Hùng Trứng.
Binh đoàn Tiên Nữ của Tháp Đốn, cũng lặng lẽ tiến vào Hùng Trứng đặc huấn.
Triệu tập vào Hùng Trứng chỉ có một việc: Đặc huấn.
Kiếm Qua Thối Hồn Pháp của Đường Thiên khiến mật độ tinh lực ở Hùng Trứng lên đến 40%, đây là một cơ hội, chả ai chịu bỏ qua. Binh còn phân tích thế cục một lần, liền cả gan cho tất cả binh đoàn vào Hùng Trứng đặc huấn.
Thiếu sót của những binh đoàn này đều là cảnh giới chân lực. Đương nhiên, trong mắt Binh, đây đều là những binh đoàn pháo hôi, chẳng qua nếu có thể đề thăng cảnh giới chân lực lên hai giai, vậy thì có thể thăng cấp làm: pháo hôi tinh anh.
Tại chòm sao Sài Lang, độ tinh lực ít ỏi tới mức đáng thương (1%), để chân lực tăng hai cấp, thì phí tổn cực kỳ kinh người. Nhưng trong Hùng Trứng có độ tinh lực lên đến 40%, chỉ cần không quá lười thì chẳng thành vấn đề. Đây cũng là nguyên nhân khiến 12 cung Hoàng Đạo luôn hơn xa những chòm sao khác, ở đó có tinh lực dồi dào, càng hấp dẫn võ giả có thiên phú.
Nhân khẩu 12 cung Hoàng Đạo cũng không nhiều, phí dụng tinh lực quá cao, người bình thường không thể đủ tiền vào.
Chúng chính là kim tự tháp, nhân tài di chuyển tầng tầng lên dần. Võ giả xuất sắc nhất, hoàn cảnh tốt nhất, 12 cung Hoàng Đạo làm sao không mạnh được?
Nhưng Binh không sợ 12 cung Hoàng Đạo tí nào.
Người bây giờ chưa có khái niệm với loạn thế, với đại chiến Thiên Lộ. Thế nhưng Binh, kẻ sót lại sau trận chiến thảm liệt nhất lại rất rõ, cái gì mới quan trọng nhất.
Nhân khẩu.
Mấy tinh tọa dưới tay Đường Thiên, Binh coi trọng nhất là chòm sao cằn cõi nhất: Sài Lang; chỉ vì chòm Sài Lang có lượng người khổng lồ.
Một khi đại chiến kéo dài, thứ tốn nhất là mạng người.
Đường lối của 12 cung Hoàng Đạo như vậy, một khi cao thủ bị tiêu hao, rất khó bổ sung. Thời bình, họ còn có thể dựa vào điều kiện ưu việt để hấp dẫn thiên tài. Nhưng khi chiến tranh, sự lưu động nhân khẩu ở các chòm sao sẽ bị khống chế nghiêm khắc, đến khi đó, 12 cung Hoàng Đạo sẽ gặp cảnh thiếu người.
Vấn đề này rất bình thường, võ tướng nào cũng nhìn ra được, nhưng không ai để ý, vì không ai tin rằng chiến tranh tới mức như vậy.
Đó là cuộc chiến kéo dài bao lâu? Chỉ có Binh, kẻ đã trãi qua mới biết mà âm thầm chuẩn bị, lịch sử luôn giống nhau.
Khoảng thời gian này, các tinh tọa khác không hiểu rõ Đại Hùng Tinh, lại thêm Kiếm Qua Thối Hồn Pháp của Đường Thiên, càng khiến người kiêng kỵ, nên càng có được khoảng thời gian yên tĩnh. Nếu không tận dụng để đề thăng thực lực, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn.
Kiếm Qua Thối Hồn Pháp của Đường Thiên cũng làm Binh giật mình. Đương nhiên Binh luôn cỗ vũ Đường Thiên tự dày vò, vì cỗ vũ, tất cả võ giả đến Hùng Trứng tu luyện đều được dẫn tới trước Đường Thiên, viết dòng chữ đẹp: "Tìm hạnh phúc" à không, là: "Tìm động lực."
Binh như một thợ săn kiêng nhẫn, lãnh tĩnh nhẫn nại chờ thực lực tăng lên.
Không chỉ riêng binh đoàn liều mạng.
Cơ Quang Thực Nghiệm Thất sáng suốt đêm, mỗi người đều dơ bẩn, mắt đầy tơ máu, linh kiện hư chất thành đống, gần như không còn chỗ đứng. Không ít cơ quan sư đều tìm đại một chỗ nào đó nhắm mắt ngủ thật ngon.
Đột nhiên trong góc có người hô to: "Thành công! Ta thành công!"
Ầm, cả phòng thí nghiệm như nổ tung, tất cả cơ quan sư đều tập trung lại.
Trên một khối tinh thạch óng ánh trong suốt, hồn tướng cỡ ngón tay bồng bềnh.
Tái Lôi hớn hở, hồn tâm long tinh quáng là vật nàng yêu cầu, đây là loại tài liệu cực quý, đặc sản của chòm sao Thiên Long. Tái Lôi đang nghiên cứu về các loại tài liệu, từng có một phát hiện kinh người là hồn tâm long tinh quáng có thể niêm phong hồn tướng.
Khi 400 tấn hồn tâm long tinh khoáng được đưa về Cơ Quan Thực Nghiệm Thất, mọi người như được lên dây cót, ngày đêm đều vùi đầu vào nghiên cứu.
Rất nhanh, nhiều đặc tính mới được moi ra, hồn tâm long tinh khoáng ngoại trừ có thể phong ấn hồn tướng, thì sau khi tinh luyện còn có thể tẩm bổ hồn tướng, giúp hồn tướng tinh thuần và cường đại hơn.
Phát hiện này khiến tất cả cơ quan sư trong Cơ Quan Thực Nghiệm Thất triệt để điên cuồng.
Có nghĩa là khi thành công, họ có thể chế ra nhiều cơ quan hồn giáp có thuộc tính trưởng thành.
Nhưng họ đã gặp một vấn đề khi tinh luyện hồng tâm long tinh khoáng là: họ không thể đề luyện ra viên hồn tâm long tinh khoáng hoàn chỉnh nào. Hồn tâm long tinh khoáng càng hoàng chỉnh thì càng dễ dung nạp và càng dễ giúp hồn tướng mạnh hơn.
Hôm nay, rốt cuộc họ cũng đã tinh luyện thành công hồn tâm long tinh khoáng. Một thế hệ cơ quan hồn giáp mới sắp đản sinh.