Edit: Mavis Clay

“Cái… cái gì? Ngươi nói gì? Vân Phong là… mẹ của con ngươi?” Mặt Phi Vân đỏ bừng, kinh ngạc nhìn Tư Văn, ánh mắt vô thức chuyển lên người Yêu Yêu trong lòng hắn… Chẳng lẽ, đây chính là con của Tư Văn?

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Vân Phong, cả Tộc Trưởng Nạp Khê tộc và Đại Trưởng Lão Vân gia cũng thế. Ánh mắt hai người hiện đầy sự nghi vấn. Bản thân Vân Phong cũng sửng sốt.

“Không, không có!” Má Vân Phong đỏ lên, lên tiếng phủ nhận, Tư Văn nhướng cao mày nhìn nàng, “Không? Nếu không đúng thì Yêu Yêu từ đâu mà ra?”

“Cái đó…” Vân Phong đột nhiên á khẩu, từ mặt nào đó mà nói, Thuỷ Nguyên Tố của nàng ấp ra Yêu Yêu, Yêu Yêu là con Tư Văn, nói như thế… thật sự nàng là mẹ của Yêu Yêu.

“Hừ, chẳng qua chỉ là người ấp trứng mà thôi.” Khúc Lam Y nói, ánh mắt không khách khí nhìn Tư Văn, “Có quan hệ cũng là giữa tiểu Phong Phong và Yêu Yêu, liên quan gì tới ngươi?”

“Dù sao thì cũng là trứng của hắn.” Hiên Dật cười nhạt, Tư Văn bật cười, “Nếu ta đoán không nhầm, người có quan hệ gần nhất với Vân Phong có vẻ là ta rồi.”

Khúc Lam Y nhíu mày, ánh mắt Vân Phong không khỏi hiện lên sự chán chường, “Liên quan cùng lắm tới Yêu Yêu thôi, lúc đó nếu không phải ta thì mẹ của Yêu Yêu cũng là người khác.”

Tộc trưởng Nạp Khê và Đại trưởng lão Vân gia thở phào một hơi, thì ra là như thế. Vân Phong vốn không phải là người làm loạn quan hệ, lời nói của Tư Văn quá mập mờ, Phi Vân bên cạnh cực kỳ ngạc nhiên, “Lần đầu tiên ta nghe trong ma thú có giống đực đẻ trứng được đấy.”

Vẻ mặt Tư Văn xẹt qua sự lúng túng, “Giao nhân tộc có hơi đặc biệt, nhưng nhiệm vụ ấp trứng đời sau là của giống cái, cũng không khác biệt lớn lắm.”

Phi Vân gật đầu, Ngao Kim hết sức không vui nói, “Không đâu tự dưng quanh quẩn mấy chuyện này làm gì? Rốt cuộc ngươi muốn nói gì, Tộc Trưởng Giao Nhân tộc?” Lửa giận loé lên trong mắt Ngao Kim, Tư Văn thu lại nụ cười, “Giao nhân tộc nha gia nhập Liên Minh Đông Tây liên quan rất lớn tới Yêu Yêu, vì thế ta mới nguyện ý đưa trợ giúp, mọi thứ là vì cô bé. Vân Phong, ngươi chăm sóc Yêu Yêu rất tốt, ta có lòng biết ơn với ngươi.”

Vân Phong hiển nhiên rõ mình và Tư Văn chả có giao tình gì, hắn đồng ý giúp mình toàn bộ là vì Yêu Yêu. “Nói cho rõ lập trường hôm nay của ta, mặc kệ nhân loại các ngươi lục đục đấu đá nhau vì cái gì, cũng không quản quan hệ Tứ Đại Gia Tộc ra sao, Giao Nhân tộc luôn đứng ngoài cuộc.” Giọng Tư Văn hạ thấp, “Kẻ nào dám động tới Vân Phong, Giao Nhân tộc chắc chắn sẽ đối địch với kẻ đó, không ngừng nghỉ.”

Những lời này cực kỳ khí phách hữu lực, làm những thế lực phía nhân loại thầm run lên trong lòng. Phi Vân bên cạnh nghiêm mặt cũng nói, “Ta có cùng ý tưởng với Giao Nhân tộc, Sư Ưng gia nhập Liên Minh Đông Tây cũng là để báo ân nhân tình cho Vân Phong. Chúng ta cũng mặc kệ thế giới của nhân loại các ngươi ra sao, chúng ta chỉ quan tâm duy nhất tới Vân Phong.”

“Ha ha ha ha ha!” Ngao Kim cười phá lên, “Lão tử còn tưởng là các ngươi muốn nói gì, người ngồi đây ai lại không hiểu được nguyên nhân thế lực ma thú gia nhập Liên Minh Đông Tây chứ? Lặp lại kiên định lập trường của mình cũng không tồi, tránh cho nhân loại vọng động ý định ngu xuẩn.” Mắt vàng nhìn về phía Hiên Dật như muốn đâm xuyên qua linh hồn của y.

“Điều này là đương nhiên, sự tồn tại của Vân Phong tiểu hữu là cực kỳ quan trọng.” Có người trong nhân loại lên tiếng.

Tộc trưởng Nạp Khê nói, “Long tộc gia nhập là một sự giúp đỡ lớn với Liên Minh Đông Tây rồi, phía Huyết Hồn cũng có người Long tộc, chúng ta cũng không thể vô sách (không có kế sách nào) được.”

“Hừ! Khi gặp lại, lão tử nhất định phải bới gân rồng của đám phản đồ kia.”

“Bất luận là vì ai, Liên Minh Đông Tây cũng đã thành lập, cần mỗi người thành tâm cống hiến.” Diêm Minh nói, “Mọi người đều cùng đối mặt với một kẻ địch, nếu có mâu thuẫn sau đó lại giải quyết cũng không muộn.”

“Diêm tổng quản nói đúng.” Hiên Dật cười nói, “Nếu Vân tiểu thư đã sảng khoái đáp ứng yêu cầu của ta như thế, ta cũng sẽ không nói gì nữa, tất cả đều nghe theo Vân tiểu thư.”

“Chuyện mảnh bản đồ làm phiền nha đầu Vân Phong đi làm mấy lão già khọm chúng ta không kham nổi.” Tộc trưởng Nạp Khê cười nói, mọi người ở đây cũng bật cười, trong lòng mọi người hiểu rõ, cũng chỉ có Vân Phong có thể làm chuyện này.

“Đối kháng với Huyết Hồn không phải chỉ dựa vào sức lực của một người, cần phải có mọi người đồng tâm hiệp lực.” Diêm Minh nói, “Liên Minh Đông Tây hiện giờ có ba học viện bồi dưỡng vô số nhân tài, cung cấp nhân tài ưu tú để dự bị, nhưng chỉ nhiêu đó thì chưa đủ, chúng ta cần phải phát triển sức mạnh toàn phần của Liên Minh Đông Tây, phải chuẩn bị đầy chủ tính chủ động đối phó với Huyết Hồn.”

“Điều này Diêm tổng quản nói không sai, không thể lần nào cũng ta cũng rơi vào thế bị động được, hiện giờ Huyết Hồn đang trong giai đoạn phát triển, chúng ta có thể đả kích lực lượng của chúng bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.”

Những người khác rối rít tỏ vẻ đồng ý, Tộc trưởng Nạp Khê tộc gật đầu nói, “Nếu mọi người đã có ý đó, sau này hành động dễ dàng hơn nhiều, cứ điểm Huyết Hồn có thể ẩn nấp ở bất kỳ đâu, lần này sau khi chư vị trở về khu vực của mình hãy cẩn thận kiểm tra, bất kỳ một dấu vết nào cũng không được bỏ qua, về phần khu vực ma thú thì phải làm phiền các thế lực tộc ma thú rồi.”

“Cũng may các khu vực quan trọng đều có người chia ra.” Diêm Minh nói, chính xác là thế, Vô Tận Hải có Long tộc và Giao Nhân tộc, Vạn Thú Sơn Mạch có các bộ tộc ma thú khác, mà Sư ưng tộc càng có thể kiểm tra khu vực rộng lớn hơn, không hề bị hạn chế.”

“Ta sẽ chú ý.” Tư Văn nói, Phi Vân cũng gật đầu, “Chuyện này cứ giao cho chúng ta.”

“Kiểm tra là một mặt, mặt khác cũng phải chú ý hơn, Huyết Hồn chắc chắn sẽ tiến công lần nữa với Liên Minh Dông Tây, nếu có thể bắt được người của Huyết Hồn thì càng tốt.” Diêm Minh nói, những người còn lại nhíu mày, “Cho dù bắt được cũng chưa chắc có thể moi ra được tin tức.”

“Điều này không cần lo.” Diêm Minh đã tính trước cười lên, “Hiển nhiên có cách để chúng phun ra.”

“Trước mắt chúng ta càng biết được nhiều thông tin về Huyết Hồn chúng ta càng có lợi, nếu có thể moi ra được bí ẩn gì thì càng có tác dụng.”

“Có bắt sống Huyết Hồn thì nên bắt thủ lĩnh, bắt tiểu lâu la cũng chẳng có thu hoạch gì.”

Mọi người thảo luận với nhau, buổi họp Liên Minh Đông Tây lần đầu xuất hiện bầu không khí hội thảo, ngược lại không tồi. Vân Phong ngồi ở chủ vị, trong đầu nhanh chóng đảo tròn, sau này Hiên Dật và Bặc Nguyên Di Sinh sẽ đi theo, nàng và Khúc Lam Y vừa không thể để lộ thực lực cho họ biết vừa phải giấu Long Điện.

Tìm kiếm cội nguồn nguyên tố, Hiên Dật có khi nào lại giở thủ đoạn không, nếu là y cũng đang kiếm cội nguồn nguyên tố, mọi thứ đều có thể thất bại trong gang tấc.

Xem ra chỉ có thể phòng bị nhiều hơn trên đường, phải càng cẩn thận hơn. Vân Phong lặng lẽ ngước mắt, có lẽ thực lực nàng và Khúc Lam Y vẫn chưa đủ, sức mạnh của Hiên Dật còn chưa thực sự hiển lộ, mà Bặc Nguyên Di Sinh một khi phát huy toàn lực cũng rất khó lường. Nếu có người thứ ba mới đứng về phía nàng thì sẽ có nắm chắc hơn.

Mọi người vẫn còn đang tiếp tục thảo luận, phía bên ma thú lười chen miệng, bọn họ chỉ lo làm đúng bổn phận của mình, những chuyện khác cứ để cho nhân loại lo liệu. Vẻ mặt Hiên Dật cười hì hì ngồi đó, không nói lời nào, xem ra là không thể nói được gì. Vẻ mặt Bặc Nguyên Di Sinh càng chán chường hơn, như thể muốn đi về lắm rồi.

Đang lúc mọi người thảo luận bước đầu kế hoạch đối kháng Huyết Hồn, hoạch địch mọi mặt, các thế lực phải có hành động mới. Mà trong Tứ Đại Gia Tộc Hiên gia và Bặc Nguyên gia lại không thể trông cậy được gì, Nạp Khê tộc và Vân gia lại vác gánh nặng, cũng may Vân gia hiện giờ đã  phát triển lên bội lần, đã có năng lực chia sẻ trách nghiệm.

Tất cả kế hoạch đã hình thành bước đầu, lần gặp nhau đầu tiên tới đây là kết thúc, công việc sau này thì do Diêm Minh tới thi hành, chi tiết trong đó hắn sẽ chú ý, không thể không nói, đây cũng là một phần gian khổ của công việc.

Mặc dù lần gặp mặt này rất khó, nhưng tình thế cấp bách, các thế lực sớm đã ai đi đường nấy, lo làm tốt bổn phận trong phận sự của mình, bây giờ trong đầu mọi người đã hình thành ý thức đại chiến, cuộc chiến này đã không thể nào tránh khỏi, hơn nữa còn có thể ập tới bất cứ lúc nào.

Ma thú và nhân loại đều đã đi hơn phân nữa, có thể nói là khá vội vã, vốn Phi Vân còn muốn ở lại vài ngày, nhưng dưới sự khuyên nhủ của Lam Dực cũng sớm rời đi, Tư Văn thì hiển nhiên cũng không muốn đi sớm, dù thế nào cũng phải chơi đùa cùng Yêu Yêu vài ngày mới chịu trở về.

Ngao Kim không rời đi ngay lập tức mà nán lại thêm khoảng thời gian. Hiên Dật và Bặc Nguyên Di Sinh cũng không đi sớm, bọn họ muốn lên đường cùng Vân Phong.

Cuộc họp lần này chỉ kéo dài có ba ngày, cực kỳ ngắn ngủi. Nhưng Diêm Minh lại chuẩn bị cho cuộc họp này trước tận cả tháng, có thể nói là phí hết tâm tư, rồi chỉ kết thúc trong ba ngày, mọi thứ không khỏi hơi đáng tiếc. Thiệu Yên cũng có hơi uý khuất thay Diêm Minh, “Đại nhân chuẩn bị lâu và chi tiết như thế, thật là uổng quá.”

Diêm Minh chỉ cười, lời nói sâu xa, “Uổng? Chỗ sức lực đầu tư sớm muộn sẽ có ngày hồi đáp lại, chỉ là thời gian đợi dài hay ngắn mà thôi.”

Mặc dù phần lớn người đều đã rời đi, nhưng những người ở lại cũng có thân phận quan trọng, Tộc trưởng Nạp Khê tộc và Đại Trưởng Lão Vân gia cũng đã đi, dù sao cũng còn rất nhiều chuyện gấp phải đi, Vân Phong chào hỏi với người quen rồi tiễn họ đi, bản thân thì trở lại viện, vừa vào đã thấy Khúc Lam Y và Ngao Kim chờ sẵn.

“Tiễn họ đi rồi?” Khúc Lam Y nhướng mày, Vân Phong gật đầu, bước tới ngồi xuống, “Đã tiễn hai vị trưởng lão Tụ Tinh.”

Khúc Lam Y ừ đáp lại, Ngao Kim bên cạnh không nhịn được hỏi, “Hai đứa thật sự để cho chúng nó đi theo?”

Vân Phong nhếch môi bất đắc dĩ, “Đây là điều kiện duy nhất.”

“Cái tên cẩu tặc kia ôm tâm tư gì lão tử thấy rất rõ. Hắn cơ bản không hề có thiện ý tý nào. Nha đầu, ngươi có thể từ chối thẳng mặt, mảnh đồ nếu muốn còn sợ không lấy được sao?”

Vân Phong lắc đầu, “Ta hiểu ý của Sắc Kim đại thúc, nhưng chuyện này thật sự không do ta tính, Hiên Dật không như vẻ bề ngoài, y có thể nói ra được thì chỉ cần y không muốn chúng ta có làm thế nào cũng không lấy được, y thực sự có bản lãnh đó.”

“Ngươi nói câu gì khuyên nhủ cái đầu óc của nha đầu dở hơi này coi?” Ngao Kim gầm gừ với Khúc Lam Y, hắn co rút khoé miệng, Hiên Dật người này sâu không lường được, cho tới bây giờ vẫn còn chưa rõ được ranh giới cuối cùng của thực lực hắn là gì, chúng ta vẫn hoàn toàn chưa biết gì cả.”

Vẻ mặt Ngao Kim u ám, ngũ quan tuấn mỹ cau có. “Biết rõ lòng hắn bất chính nhưng vẫn phải để mặc sao?”

Vân Phong cười khổ, “Trừ việc phòng bị nhiều hơn, ta cũng không còn cách nào khác.”

Ngao Kim nhăn nhó, giữa trán nhô lên thành ngọn núi nhỏ, vẻ mặt Khúc Lam Y cũng âm trầm, biết rõ mình bị người tính toán lại chỉ có thể để mặc, cảm giác thực khó chịu.

Nếu Hiên Dật dám tính toán bọn hắn thì cũng thôi đi, nhưng người y tính toán lại là người họ coi trọng nhất, Vân Phong.

Đây mới chính là điều khiến hai người đàn ông này khó chịu không xua đi được.

“Ta đi cùng ngươi.” Ngao Kim nói, Vân Phong và Khúc Lam Y đột nhiên ngước lên, Vân Phong lập tức cự tuyệt, “Không được, thân là Thiếu Chủ Long tộc, sao thúc có thể mặc kệ mọi chuyện trong Long tộc được, không được.”

Khúc Lam Y lạnh nhạt nói, “Ngươi cho rằng ngươi vẫn có thể tuỳ hứng như trước kia? Có thể buông bỏ mọi trách nhiệm muốn làm gì thì làm?”

“Long tộc có Khải lão đầu rồi, chuyện ta giao cho ông ta không ít, cũng không tệ.”

“Không được, Sắc Kim đại thúc.” Vân Phong kiên trì, Ngao Kim nhăn dữ hơn, đôi mắt chợt hiện lên sát khí, “Chẳng lẽ cứ để ta trơ mắt nhìn tiểu tử kia tới hại ngươi?”

“Còn có ta.” Khúc Lam Y nói, Ngao Kim lại cười lạnh, “Có ngươi thì sao? Nếu Hiên Dật có thể yêu cầu như thế thì chứng tỏ hắn đã chuẩn bị toàn diện, mặc dù ta chưa tiếp xúc với hắn lần nào, nhưng hôm nay có thể nhìn ra được tính tình tính toán xa của hắn.”

“Long tộc không có ngươi trấn giữ, lỡ Huyết Hồn biết được đánh lén thì phải làm sao?” Khúc Lam Y nhăn mày, Ngao Kim cười lạnh, “Vô Tận Hải há có phải là nơi Huyết Hồn có thể tự do ra vào? Thật không khỏi quá xem thường ma thú và Hải Tộc chúng ta rồi.”

“Cho dù như thế cũng không được.” Vân Phong tiếp tục phủ quyết, Ngao Kim có chút bất lực, “Nha đầu, ta theo ngươi không phải chỉ là lo lắng, Hiên Dật cho ta cảm giác rất cổ quái, tà đạo bất minh, hắn có tâm cơ khác với ngươi, ta vừa nhìn là đã thấy. Kẻ này nhân lúc tìm kiếm cội nguồn nguyên tố có thể sẽ thừa cơ cướp lấy,  ngươi có thể phòng ngừa được sao? Nếu mất đi cội nguồn nguyên tố thì phải làm thế nào đây?”

Vân Phong nhíu mày, đây cũng là chỗ khiến nàng lo lắng, với tính tình của Hiên Dật muốn bỏ rơi y là không thể nào, như vậy thì đi theo nàng không thể tránh y mà đi đường vòng được, tìm cội nguồn nguyên tố là cực kỳ quan trọng, sớm phần nào thì có thêm phần thắng nhiều hơn phần nấy.

“Ngao Kim nói cũng đúng, Tiểu Phong Phong, chi bằng…”

Vân Phong lắc đầu, “Cho dù như thế thì Sắc Kim đại thúc cũng không cần phải đi theo ta.”

“Nha đầu, ngươi…” Ngao Kim còn muốn nói nhưng một bóng người lừ lừ đi vào, “Đang nói gì thế? Hình như là đang cãi vã?” Âm thanh lười biếng vang lên, ánh mắt ba người đảo tới, là Tư Văn dắt Yêu Yêu đẩy cửa vào, đôi mắt yêu mị mở hẹp, khoé môi kéo lên.

“Tiểu Phong!” Yêu Yêu thấy Vân Phong lập tức giang tay chạy tới, Tư Văn không khỏi bất đắc dĩ, người phụ thân như hắn quả nhiên không quan trọng bằng người “mẹ” này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play