- Hạnh phúc sao? Con nghĩ bên cạnh anh ấy, mỗi một người đàn bà đều từng hỏi bản thân mình điều này, nhưng cha có từng nhìn thấy có người đàn bà nào chịu rời khỏi anh ấy?
 
- Có thể trở thành người đàn bà của anh ấy, vì ảnh sinh con dưỡng cái, đây đã là ân huệ lớn nhất mà ông trời ban cho con.
 
Nàng quay đầu, đưa ánh mắt nhìn về không trung phương xa, tựa hồ đang tìm kiếm chiếc máy bay đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, nhẹ giọng nói:
 
- Đời này cho dù không danh không phận, con cũng vô oán vô hối!
 
Nạp Lan Vĩnh Kha á khẩu không trả lời.
 
Nạp Lan Hương Hương vốn chấp nhất cùng quật cường, hắn hiểu rất rõ ràng, nhưng Trần Phàm cũng không hiểu rõ.
 
Ngay khi hai cha con Nạp Lan Vĩnh Kha đang nói ra tiếng lòng, Trần Phàm ngồi trên máy bay, nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
 
Long Nữ cũng không ngồi bên cạnh Trần Phàm, mà bưng một ly rượu, ngồi bên cửa sổ, nhìn mây xanh cùng mặt trời bên ngoài, nhìn xuống dưới, biểu tình vẫn lạnh lùng như cự người từ ngoài ngàn dặm.
 
Nhưng vào lúc này, trong con ngươi của nàng hiện lên một phần cảm xúc lo lắng.
 
Nàng không có nói cho Trần Phàm, kỳ thật nàng cũng không phải bị khai trừ khỏi tổ chức Long Nha, chỉ là dựa theo mệnh lệnh của cấp trên giả vờ rời khỏi tổ chức Long Nha, đi tới ở bên người Trần Phàm.
 
Lúc nàng rời đi, thủ lĩnh Long Nha là Từ trưởng phòng từng nói cho nàng biết, nhiệm vụ của nàng có hai, một là đem hết toàn lực bảo hộ Trần Phàm, đừng để Trần Phàm xảy ra chuyện gì tại nước ngoài. Hai là đảm đương hồi chuông cảnh tỉnh không để Trần Phàm làm ra chuyện lướt qua quy củ.
 
Nàng đem hai nhiệm vụ này ghi khắc sâu trong nội tâm, đồng dạng cũng biết đây là một cuộc cờ của những đại nhân vật đang tranh đấu.
 
Nàng là một con cờ trong ván cờ, không thể quyết định đại cục, nhưng cũng không thể xem nhẹ.
 
Mà Trần Phàm lại là một quân cờ rất quan trọng trong bàn cờ.
 
Bàn cờ này, thắng hay bại, quyết định bởi Trần Phàm!
 
Ngày hôm qua, khi đến bệnh viện, Trần Phàm nhận được điện thoại của Chu bí thư, cũng không tránh Long Nữ, để Long Nữ nghe được hai người nói chuyện.
 
Hôm nay, Trần Phàm quay về Yên Kinh, nguyên nhân trong chuyện này Long Nữ hiểu rất rõ ràng.
 
Địa vị của Yến gia tại quốc nội không thể lay động, muốn động Yến gia cần có rất nhiều thế lực liên hợp cùng một chỗ, hơn nữa cũng cần những nhân vật đại biểu thế lực biểu hiện ra quyết đoán tuyệt đối.
 
Phần quyết đoán này, cần Trần Phàm đưa cho bọn hắn.
 
Chính xác ra chính là, chỉ có Đồ Tể từng giậm chân một cái làm thế giới ngầm toàn cầu run rẩy mới có thể cấp cho bọn hắn!
 
Mấy thứ kia, quốc nội không có, cần phải ra nước ngoài tìm lấy.
 
Nước ngoài, nguy cơ mai phục khắp nơi.
 
Nghĩ đến đây, Long Nữ không khỏi thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn thoáng qua Trần Phàm, thấy hắn vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần.
 
Nhìn thấy một màn này, Long Nữ lại thu hồi ánh mắt, chậm rãi ngẩng đầu lên, chậm rãi đổ hết ly rượu vào trong miệng, sau đó lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về không trung phương xa.
 
Mọi người đều biết mùa hè luôn rất nóng.
 
Nhưng...
 
Người từng đi qua Yên Kinh cũng biết, mùa hè Yên Kinh cũng thật rất khó chịu.
 
Đang buổi trưa, ánh nắng chói chang thiêu đốt mặt đất, một tầng không khí oi bức bao phủ trên bầu trời đế đô, làm cả đế đô như một lò lửa, nóng đến mức làm cho người ta ngạt thở.
 
Dù trời nóng tới mức làm người ta chỉ muốn chửi mắng, nhưng phi trường quốc tế Yên Kinh vẫn là cảnh tượng thật bận rộn, nhân viên sân bay vì quá bận rộn cũng không kịp nghỉ ngơi lau mồ hôi, quần áo đã bị mồ hôi làm sũng ướt. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Chiếc máy bay thương vụ của Trần Phàm đúng giờ hạ cánh đáp xuống trên đường băng, sau đó trượt ra một khoảng cách, vững vàng ngừng lại.
 
Ca bin mở ra, không khí oi bức ập vào mặt, cơ trưởng mang theo nhân viên công tác mỉm cười tiễn Trần Phàm cùng Long Nữ.
 
Trên đường băng sân bay, một chiếc Lincoln chờ đã lâu.
 
Người phụ trách tập đoàn Cao Tường tại Yên Kinh tuy rằng đầu đầy mồ hôi, lại không dám ngồi trong xe chờ đợi, đang đứng bên ngoài xe hơi.
 
Lúc này, trông thấy Trần Phàm mang theo Long Nữ từ trên phi cơ đi xuống, thì hắn liền vội vàng bước tới nghênh đón.
 
Nhìn thấy người phụ trách công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở Yên Kinh, thì Trần Phàm cũng không hề cảm thấy nghi hoặc.
 
Lần này quay về Yên Kinh, tuy rằng hắn không thông báo cho bất luận người nào. Nhưng hắn đang ngồi máy bay thương mại của tập đoàn Cao Tường, cơ trưởng hiển nhiên là sẽ đem tin tức thông tri cho Dương Viễn. Lấy tâm tư cân mặt của Dương Viễn, làm ra cái an bài này, thì tự nhiên là cũng không đáng để cho Trần Phàm phải kinh ngạc.
 
- Chủ tịch...!
 
Nhìn thấy Trần Phàm, người phụ trách công ty chi nhánh ở Yên Kinh liền cúi đầu vấn an, thái độ mười phần cung kính.
 
- Uông quản lý, đã cực khổ rồi!
 
Trần Phàm cũng không kiêu ngạo, mà mỉm cười cùng người đàn ông trung niên họ Uông bắt tay. Hơn nữa còn là bắt hai tay, làm cho người đàn ông họ Uông này phi thường kích động.
 
Theo sau, Trần Phàm tùy ý hàn huyên vài câu cùng người đàn ông trung niên, rồi ngồi xe chuyên biệt của người đàn ông này đi đến quân khu Yên Kinh.
 
Cùng lúc đó...
 
Đại viện quân khu Yên Kinh, trong tòa lầu tướng quân.
 
- Cha. Tiểu Phàm ca ca, hắn thật sự không có việc gì sao?
 
Bởi vì tham gia diễn tập quân sự, nên Trần Ninh đã bớt thời gian quay trở lại Yên Kinh. Hiện giờ đang đứng ở trước mặt Trần Vĩnh Lạc, thân là nhân vật thực quyền ở trong quân khu Yên Kinh, hơn nữa còn mang quân hàm trung tướng, thần tình lo lắng dò hỏi.
 
Bên tai vang lên thanh âm lo lắng quan tâm của con gái, Trần Vĩnh Lạc thực kiên định lắc lắc đầu:
 
- Yến Thanh Đế không chết. Yến Khánh sẽ không làm ra hành động gì ở trong thời khắc mấu chốt như thế này đâu. Tạm thời Tiểu Phàm vẫn không xảy ra chuyện gì cả.
 
- Cha, ý của ngài là...sau này sẽ có chuyện hay sao?
 
Nghe cha mình nói như vậy, Trần Ninh hoảng hốt chất vấn. Trên khuôn mặt kiên cường xem ra, đã tràn đầy biểu tình lo lắng.
 
Lúc này đây, Trần Vĩnh Lạc không có hé răng mở miệng.
 
Tuy rằng hắn đang ở trong quân, suy nghĩ về phương diện chính trị cũng không kém cỏi.
 
Nhưng đối với tình thế trước mắt, ở hắn xem ra, nếu Yến Khánh quả thực giống như tin tức đang loan truyền, tiếp tục nắm giữ cương vị, hơn nữa còn trở thành nhân vật số 2, thì tình cảnh của Trần Phàm sẽ trở nên phi thường nguy hiểm!
 
Mắt thấy cha mình không nói gì, Trần Ninh bước dài tới trước người Trần Vĩnh Lạc, túm lấy cánh tay của Trần Vĩnh Lạc, ngữ khí run run nói:
 
- Cha, chúng ta không thể để cho Tiểu Phàm ca ca xảy ra chuyện gì được! Chúng ta đi cầu ông nội nhé? cầu ông nội cho Tiểu Phàm ca ca quay về Trần gia! Chỉ cần Tiểu Phàm ca ca quay về Trần gia, coi như Yến gia có phẫn nộ, thì Tiểu Phàm ca ca cũng sẽ không xảy ra chuyện gì cả!
 
Ngắm nhìn bộ dáng hoang mang của con gái mình. Trần Vĩnh Lạc hít sâu vào một hơi, bình tĩnh nói:
 
- Con à. ông nội con đã nói, chỉ cần Tiểu Phàm chịu cúi đầu, thì ông sẽ cho Tiểu Phàm quay trở lại Trần gia. Mấu chốt chính là...cha sợ bên phía Tiểu Phàm sẽ không đồng ý!
 
- Tiểu Phàm ca ca sẽ đồng ý mà!
 
Nghe Trần Vĩnh Lạc nói như vậy, Trần Ninh giống như túm được cọng cỏ cứu mạng, thần tình kích động nói:
 
- Cha, con và cha đi khuyên nhủ Tiểu Phàm ca ca nhé. Con tin rằng hắn nhất định là sẽ đồng ý!
 
- Được, được...được...!
 
Trần Vĩnh Lạc thấy Trần Ninh biểu tình kích động không thôi, dở khóc dở cười nói:
 
- Nhưng...coi như đi, thì cũng phải chờ Tiểu Phàm quay về mới được chứ?
 
Chờ Tiểu Phàm ca ca quay về ư?
 
Trần Ninh ngẩn ra.
 
- Reng...reng...linh...
 
Giống như muốn trả lời Trần Vĩnh Lạc bình thường, chiếc điện thoại ở trong thư phòng đã vang lên.
 
Tiếng chuông vang lên bất thình lình, đã làm cho Trần Ninh giật mình bừng tỉnh. Nàng theo bản năng buông tay Trần Vĩnh Lạc ra, còn Trần Vĩnh Lạc thì nhanh chóng nhấc điện thoại lên.
 
- Báo cáo thủ trưởng, Trần Phàm đã quay lại Yên Kinh, đang trên đường chạy tới quân khu!
 
- Biết rồi!
 
Trần Vĩnh Lạc nói dứt lời, thì trực tiếp cúp máy. Trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó đứng dậy nhìn Trần Ninh nói:
 
- Đi thôi, Tiểu Phàm đã quay về rồi. Nhưng có thể thuyết phục được nó hay không, thì còn phải nhờ vào con à!
 
- Ân!
 
Trần Ninh thoáng giật mình, nhưng rất nhanh đã vui sướng gật đầu lia lịa.
 
Còn Trần Vĩnh Lạc thì thở dài ở trong lòng:
 
- Tiểu Phàm, nó sẽ chấp nhận quay về Trần gia hay sao?
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play