Trầm Quân Lăng cố ý giả bộ hồ đồ nói:

- Con và Tùy Qua đã là bạn tốt. Quan hệ này nên tiến thêm một bước, quan hệ đó sẽ như thế nào? Các người cũng không phải không biết, Tùy Qua đã có bạn gái, hơn nữa sau lưng còn có nữ ma đầu thần bí.

- Khục khục ~

Trầm Thiên Phách ho khan hai tiếng, mới nói tiếp.

- Quan hệ bạn tốt tiến thêm một bước chính là hồng nhan tri kỷ nha.

- Hồng nhan tri kỷ?

Trầm Quân Lăng không cho là đúng cười cười, nói:

- Cha à, sau cha không dứt khoát nói rõ một chút, chính là đi tìm tiểu tam đi.

- Con...

Trầm Thiên Phách dường như muốn tức giận, nhưng lại nhịn xuống, nói:

- Lăng nhi, con đừng có tùy hứng được không. Kỳ thật con còn khôn khéo hơn ai hết, cũng biết ý của cha và gia gia. Trầm gia chúng ta đang đi tới hướng suy sụp, vì thế lúc trước cha mới ánh mắt thiển cận lôi kéo quan hệ với Tống gia, may mắn ánh mắt của con tốt hơn, lựa chọn Tùy Qua này, hiện tại Trầm gia chúng ta đạt được không ít chỗ tốt. Cái khác không nói, hiện tại chúng ta có tu vị Luyện Khí hậu kỳ không ít, ngay cả cha lúc trước còn vô vọng đột phá Tiên Thiên kỳ, trước mắt cũng mơ hồ cảm giác có khả năng đột phá, nhưng mà chờ đợi thời cơ chưa thích hợp. Tóm lại, con chính là hy vọng của Trầm gia, hy vọng con hiểu được.

- Đúng vậy, ý của hai người con đều hiểu.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đơn giản chính là bảo con hi sinh nhan sắc lấy niềm vui của tiểu tử Tùy Qua kia, kỳ thật nói thẳng ra đi, cần gì quanh co vòng vo như vậy.

- Cái này... Quân Lăng, kỳ thật con cũng không nên nghĩ như thế. Ông thấy Tùy Qua kia... Tùy tiên sinh, hắn rất tốt với con đấy, hơn nữa hắn còn có bản lĩnh như vậy, trai tài gái sắc, vậy cũng không có gì không tốt.

Trầm Thái Sùng khuyên bảo.

Cũng may trước mặt là Trầm Quân Lăng, nếu đổi thành Trầm Văn Tình, chỉ sợ Trầm Thái Sùng không kiên nhẫn như thế. Vậy hắn sẽ bày phong phạm trưởng giả của Trầm gia, vênh mặt hất hàm sai khiến bảo nàng gả đi, nếu như dám không lấy chồng, trực tiếp điểm huyệt sau đó ném vào động phòng.

- Ai, tốt, hai người không cần nói nữa.

Trầm Quân Lăng nói:

- Suy nghĩ của hai người con rõ ràng, thập phần rõ ràng. Nhưng mà về sau chuyện giữa con và Tùy Qua xin các trưởng bối không nhúng tay vào. Hơn nữa, Tùy Qua người này tuy hoa tâm, nhưng mà trọng tín trọng nghĩa, cho dù con và anh ta không tới với nhau, anh ta cũng không vút bỏ Trầm gia.

- Cùng một chỗ và không cùng một chỗ làm sao giống nhau chứ.

Trầm Thái Sùng nói thầm, sau đó nói.

- Nhưng mà cũng tốt, con là nha đầu có chừng mực, về sau chuyện giữa con và Tùy Qua chúng ta không can thiệp. Nhưng mà với tư cách điều kiện, nếu như có chỗ tốt, con nên nghĩ tới Trầm gia đầu tiên là được.

- Gia gia yên tâm, dù sao con cũng họ Trầm.

Trầm Quân Lăng đáp ứng. Nàng cũng biết, dùng tính cách của gia gia nàng đã nhượng bộ rất nhiều rồi, chuyện hôn sự cho nàng tự do đã xem như rất không tồi. Con cái trong thế gia tu hành, rất nhiều đều là thân bất do kỷ, lập gia đình cưới vợ cũng liên quan tới lợi ích, điểm này thậm chí còn nghiêm khắc hơn cả buôn bán và chính trị.

Trầm Thái Sùng thấy cháu gái hiểu khổ tâm của mình, cũng không nói nhiều, nhìn Trầm Thiên Phách nói:

- Nếu như Quân Lăng và Tùy Qua đi phường thị, vậy cũng không thể tay không đi được. Nếu như đụng phải thứ gì đó hữu dụng, cũng có thể mua lại. Nếu không thì Quân Lăng cũng mua một ít đồ cho mình, con đi chuẩn bị chút ‘ tiền tiêu vặt ’ cho cháu đi.

- Vâng.

Trầm Thiên Phách đáp ứng, sau đó nhìn Trầm Quân Lăng nói.

- Cha cho con chi phiếu hai tỷ.

Chi phiếu hai tỷ làm tiền tiêu vặt?

Trong mắt người thế tục quả thực là khó có thể tiếp nhận. Nhưng màđối với gia tộc tu hành, hai tỷ chỉ có thể xem là tiền tiêu vặt. Hơn mấy tích lũy tài phú trăm ngàn năm, những gia tộc này có được tài phú và thế lực phi thưởng khổng lồ. Tuy không thể nói mỗi gia tộc đều phú khả địch quốc, nhưng ít ra đều giàu giáp một phương, tuyệt đối không phải những nhà giàu mới nổi chui khe hở chính sách làm giàu có được. Cho dù là những người giàu nhất thế giới hiện tại, cộng toàn bộ bọn họ lại cũng chưa chắc giàu bằng một thế gia tu hành.

Nhưng mà tài sản kếch sù đó trong mắt người tu hành, đối với Trầm Quân Lăng lại không có chút hấp dẫn nào, nàng dùng ngữ khí bình thản cự tuyệt tiền tiêu vặt.

- Cha, tiền tiêu vặt này con thấy cha nên giữ đi. Hơn nữa chúng ta đều rõ ràng, nơi như phường thị, dùng tiền mặt đi mua đồ còn bị người ta xem thường, nhất là tiền giấy của Hoa Hạ giảm giá quá nhanh, đoán chừng người ta càng xem thường đấy.

- Sao con không đi đổi lấy đồng Euro đi!

Trầm Thiên Phách tức giận nói, con gái của hắn luôn thích đối nghịch với hắn.

- Cũng được a.

Trầm Quân Lăng nói:

- Con cũng không muốn bị người trong phường thị xem thường. Hừ, con nói trách không được các người không đi phường thị rồi, con thấy cầm chi phiếu này đi ra ngoài mua đồ chắc chắn bị người ta khinh bỉ? Nhưng mà không có sao, lúc này con đi theo Tùy Qua, anh ta xem như người giàu có, vậy cũng không cần con mang theo tiền tiêu vặt. Được rồi, chuyện lông gà vỏ tỏi không nói, mang vị trí cụ thể, lộ tuyến và những chuyện cần chú ý nói cho con biết, con lúc này đi tìm Tùy Qua thương lượng một chút, tới lúc đó cha lại báo tin cho con.

Sau khi nói xong, Trầm Quân Lăng vung tay rời đi.

- Ai, nha đầu kia, càng ngày càng dã.

Trầm Thái Sùng nhìn qua bóng lưng Trầm Quân Lăng thở dài nói.

- Muốn nàng hi sinh vì lợi ích gia tộc, nàng tổng đúng là có oán hận.

Trầm Thiên Phách nói:

- Nhưng mà tiểu Tùy thật sự là người không tệ, nếu quả thật có thể có chỗ cho Lăng nhi, cũng xứng đôi đấy. Ai, nhưng mà hắn đã có ngươi thân mật, cũng chỉ ủy khuất Lăng nhi.

- Quân Lăng là cháu gái ta xem trọng nhất, ta đương nhiên cũng hy vọng nàng có được nơi tốt mà dựa vào.

Trầm Thiên Sùng nói:

- Nhưng mà sở dĩ cha nghĩ như vậy, hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn dựa vào quan điểm của thế tục. Mà cha tiếp xúc với không ít người tu hành, càng hiểu rõ quy củ của giới tu hành, thế giới này không có cái gọi là pháp luật cùng đạo đức, đương nhiên càng không có chế độ một vợ một chồng. Trong mắt người tu hành thuần túy chỉ có lợi ích cùng lực lượng, dùng năng lực của tiểu Tùy và của cải của hắn, chỉ cần hắn nguyện ý, hơn nữa nếu ma nữ sau lưng không can thiệp, hắn hoàn toàn có thể có được rất nhiều nữ nhân trong giới tu hành, giới tu hành không thiếu nữ nhân xinh đẹp. Nhất là có chút nữ nhân chuyên môn dựa vào lòng nam nhân tìm đồ tốt, tăng tu vị lên.

- Cái kia... Đây không phải chẳng khác gì kỹ nữ hay sao?

Trầm Thiên Phách nói ra.

- Đương nhiên là có khác nhau.

Thẩm Thái Sùng nói:

- Khác nhau ở chỗ những nữ nhân này càng hiểu cách hấp dẫn người ta, hơn nữa chào giá rất cao. Còn nữa, đối với tiền tài của thế tục, các nàng không đặt vào mắt.

- Thì ra là thế.

Trầm Thiên Phách nói ra, trong lòng vẫn nghĩ nên nói rõ với cha, hẳn có nên từ trong giới tu hành tìm kỹ nữ tu hành hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play