- Mẹ kiếp, lại biểu thị trung thành bề ngoài!

Tống Văn Hiên thầm hừ lạnh một tiếng, Hàn Côn nói như vậy, không phải muốn tranh thủ tín nhiệm của Tùy tiên sinh hay sao. Nếu cứ tiếp tục như vậy, địa vị của Tống gia bọn họ trong lòng Tùy Qua sẽ tràn ngập nguy cơ.

- Hàn lão, Hàn Trình đâu rồi?

Tùy Qua hỏi.

- Trình nhi còn đang bế quan, củng cố tu vi.

Hàn Côn nói:

- Chẳng lẽ Tùy tiên sinh muốn gặp hắn?

- Không, ta chỉ hỏi thôi.

Tùy Qua nói:

- Hôm nay ta đến đây, chính là muốn thỉnh giáo mấy vị.

Đám người Tống Văn Hiên, Hàn Côn vội vàng khiêm nhường.

- Thật sự ta muốn đến thỉnh giáo.

Tùy Qua nói:

- Ta muốn mọi người chỉ dạy một chút về tình huống tẩu hỏa nhập ma.

- Chẳng lẽ Tùy tiên sinh luyện công gặp rủi ro?

Tống Văn Hiên nói:

- Không đúng, tu vi của Tùy tiên sinh đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa chân khí tinh thuần như thế, làm sao có thể xảy ra chuyện.

- Là một vị bằng hữu của ta, luyện công tẩu hỏa nhập ma.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa, ta bước đầu hoài nghi, có thể là tâm ma xâm lấn.

- Tâm ma?

Nghe thấy hai chữ này, bọn người Tống Văn Hiên không khỏi cả kinh.

Tẩu hỏa nhập ma, đối với người tu hành mà nói, coi như một vấn đề tương đối thường gặp.

Một khi bước vào Luyện Khí kỳ, người tu hành trên căn bản sẽ không ngã bệnh, nhưng cũng không thể hoàn toàn vô lo.

Người tu hành không bị bệnh, ngược lại còn đáng sợ hơn là mắc bệnh.

Tỷ như tẩu hỏa nhập ma, còn đáng sợ, nguy hiểm hơn mắc bệnh.

Căn cứ vào hai nguyên nhân tẩu hỏa nhập ma, nếu là pháp quyết tu luyện hoặc phương thức luyện công có vấn đề, còn tương đối dễ dàng bổ túc, chỉ cần tìm một người cảnh giới cao hơn, hao phí chân khí nguyên khí, đả thông kinh mạch toàn thân, bình định là được; nhưng nếu bị tâm ma quấy nhiễu, chuyện này sẽ rất khó giải quyết.

- Tùy tiên sinh, nếu như bị tâm ma quấy nhiễu, sợ rằng chuyện sẽ khó giải quyết.

Tống Văn Hiên thở dài nói:

- Trên điển tịch tổ truyền, ta đã từng thấy ghi chép bị tâm ma xâm lấn. Trên đó nói, người bị tâm ma xâm lấn, trên căn bản đều không thể giải cứu, bởi vì tâm ma cũng không phải thứ đơn giản giống như rất nhiều người biết, cho rằng chỉ là trong lòng sinh ra bầu không khí không lành mạnh. Tổ tiên ta từng nói, tâm ma chính là ma đầu biến thành, ký sinh trong cơ thể con người, sau đó từ từ cướp lấy quyền khống chế.

- Không sai.

Hàn Côn nói:

- Ta cũng từng nghe người ta nói, tâm ma đúng là không phải thứ nảy sinh trong lòng con người. Vật này giống như quỷ hồn, không có hình thái, nhưng lại có tư tưởng, bọn chúng thường nhân lúc người tu hành tâm thần thư giãn hoặc là luyện công đột phá, xâm lấn thân thể con người, tìm kiếm cơ hội chiếm cứ thân thể người tu hành, sử dụng cho bọn chúng.

Ngưu Duyên Tranh cũng nói:

- Hai vị nói cũng không sai biệt lắm. Nhưng, ta từng nghe nói, tâm ma chính là thiên ma.

- Thiên ma?

Lần này, trên mặt Tùy Qua lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì những gì Hàn Côn và Tống Văn Hiên đã nói, Tùy Qua đại khái cũng biết, nhưng duy chỉ có lời nói “Tâm ma chính là thiên ma” của Ngưu Duyên Tranh, Tùy Qua còn chưa từng nghe nói.

- Cái này ta cũng chỉ nghe nói. Nếu có gì không đúng, mấy vị cũng đừng chê cười.

Ngưu Duyên Tranh nói:

- Năm đó ta từng tới thăm một vị tiền bối Trúc Cơ kỳ, thỉnh giáo một chút kinh nghiệm Trúc Cơ. Vị tiền bối này nói cho ta biết, Trúc Cơ kỳ không chỉ cần phương pháp và thiên tài địa bảo, mấu chốt là cửa ải tâm ma, cũng không dễ vượt qua. Tất cả mọi người đều biết, sau khi Trúc Cơ, người tu hành sẽ có pháp lực, cũng sẽ có căn cơ tu hành. Trúc Cơ, cũng là một cửa ải quan trọng của người tu hành, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, bởi vì trong nháy mắt Trúc Cơ, người tu hành không cách nào khống chế pháp lực bản thân, đó là lúc dễ dàng bị tâm ma xâm lấn nhất. Hơn nữa, nếu như lúc này bị tâm ma xâm lấn thành công, chẳng khác nào cướp đi đạo cơ của người tu hành.

- Vất vả tu hành, nếu như bị tâm ma xâm lấn, chẳng khác nào làm vật hiến tế cho tâm ma?

Hàn Côn thở dài nói.

- Đúng là như thế.

Ngưu Duyên Tranh nói:

- Cho nên, sau này khi Trúc Cơ, nhất định phải vô cùng cẩn thận, hơn nữa tốt nhất còn cần người ở bên bệnh hộ pháp. Quan trọng nhất là, nhất định phải bảo vệ tâm thần, không để cho tâm ma có cơ hội chiếm đóng.

- Nói cách khác, những tâm ma này biết lúc nào có cơ hội chiếm đóng?

Tùy Qua đánh trúng chỗ mấu chốt.

- Đúng vậy.

Ngưu Duyên Tranh nói:

- Chính bởi vì như thế, tâm ma mới được gọi là “ma đầu”. Bởi vì bọn chúng có ý nghĩ của bản thân, hơn nữa còn vô cùng thấp giảo hoạt, luôn tìm con mồi thích hợp nhất, cơ hội thích hợp nhất hạ thủ.

- Vậy tâm ma được gọi là “thiên ma” là có ý gì?

Tùy Qua hỏi.

- Ta nghe một số người nói, tâm ma cũng không phải thứ của thế giới chúng ta, mà đến từ thế giới bên ngoài, cho nên mới gọi là thiên ma.

Ngưu Duyên Tranh giải thích:

- Thiên ma, nói đúng hơn là ác ma đến từ bên ngoài.

- A. . . Nói như vậy, tâm ma chính là người ngoài hành tinh rồi?

Tùy Qua cười cười.

- Người ngoài hành tinh là cái gì?

Ngưu Duyên Tranh và Hàn Côn đều không hiểu.

Cũng là Tống Văn Hiên, biết ý tứ trong lời nói của Tùy Qua, giải thích:

- Người ngoài hành tinh, chính là sinh vật tới từ không gian bên ngoài. Cũng chính là thế giới bên ngoài mà các ngươi nói, nhưng hiện tại còn chưa được chứng minh, bởi vì chưa có ai từng tận mắt nhìn thấy người ngoài hành tinh.

- Hắc, những thiên ma này không có hình thái, nói chuyện cũng không ai nghe thấy, làm sao có thể bị người bình thường phát hiện?

Ngưu Duyên Tranh xem thường nói:

- Đám người phàm thế tục này luôn ngu muội.

- Cũng không thể nói như vậy, những người phàm tục kia có thể dựa vào công cụ thám hiểm thế giới bên ngoài rồi.

Tống Văn Hiên nói:

- Ta nghe nói, một trận gió của tinh không thiên ngoại, ngay cả người tu hành Trúc Cơ kỳ, Kết Đan kỳ cũng không chống đỡ được.

- Đúng vậy.

Ngưu Duyên Tranh nói:

- Xem ra người phàm hiện tại còn lợi hại hơn trước. Nhưng bọn họ dù lợi hại, cũng không sống quá trăm năm tuổi, còn kém xa người tu hành chúng ta.

- Cũng chưa chắc, người phàm hiện tại cũng có thể hoán đổi bộ phận cơ thể rồi. . . Thôi, không nói chuyện này nữa.

Tùy Qua nói:

- Vị bằng hữu của ta, có tu vi Luyện Khí trung kỳ, ta đoán chừng khi nàng đang tiến vào Luyện Khí hậu kỳ thì bị tâm ma xâm lấn, sau đó chìm vào hôn mê. Tình huống như thế, rút cuộc nên làm gì?

- Sát!

Tống Văn Hiên nói:

- Phương pháp hữu dụng nhất, chính là trực tiếp chém giết, chấm dứt hậu hoạn. Tổ huấn của Tống gia chúng ta, chính là môt khi bị tâm ma xâm lấn, sẽ phải lập tức chém giết, tránh cho tâm ma này có thành tựu, biến thành sát nhân cuồng ma, không chỉ bất lợi đối với gia tộc của người đó, hơn nữa còn có tai họa khác với người tu hành.

- Nàng là nữ nhân của ta!

Tùy Qua trừng mắt liếc Tống Văn Hiên.

Tống Văn Hiên bị Tùy Qua trừng mắt, vội vàng nói:

- Dĩ nhiên, tổ huấn của Tống gia chúng ta, không có liên quan đến Tùy tiên sinh. Nhưng, bị tâm ma xâm lấn, thật sự không dễ làm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play