- Cơ Đốc có được số tín đồ khổng lồ nhất thế giới, hơn nữa tín đồ đã
tiếp nhận kết quả “thẩm lý cùng phán quyết cuối thời”. Cho nên khi tận
thế tiến đến, chỉ sợ bọn hắn chẳng những không chạy trốn, ngược lại còn
tự nguyện chờ đợi vận mệnh cùng thân thể chính mình được vị “thượng đế
vạn năng” đến chúa tể. Đây mới là chuyện đáng sợ nhất, chúng ta luôn
nghĩ làm sao cứu viện bọn hắn, nhưng bọn hắn căn bản không cần được cứu
viện, đây không phải là chuyện bi ai hay sao?
- Phải, phi thường bi ai. Nhưng chưa chắc sẽ là như thế.
Ngữ khí Tùy Qua xoay chuyển:
- Thứ tín ngưỡng này, nhìn như kiên định không thể dao động, nhưng muốn
phá hủy tín ngưỡng một người, cũng là chuyện thật dễ dàng. Mấu chốt là
xem ngươi sẽ làm sao.
- Ngươi có ý gì?
Hải Sắt Vi hỏi.
- Người tín ngưỡng Cơ Đốc đều là bởi vì Cơ Đốc tượng trưng cho chân
thiện mỹ, họ không phải tín ngưỡng mù quáng, thay vì nói họ tín ngưỡng
Cơ Đốc, chẳng bằng nói họ tín ngưỡng thiện lương, hòa bình, cùng hạnh
phúc. Cũng như Hoa Hạ tín ngưỡng vĩ nhân cùng chính đảng, không phải
chúng ta tín ngưỡng người đại diện, mà vì chúng ta tín ngưỡng họ có thể
mang đến tự do, dân chủ cùng tôn nghiêm chân chính. Cho nên nếu đã biết
bọn hắn không thể mang đến được tự do dân chủ cùng tôn nghiêm, tín
ngưỡng cùng tín nhiệm của nhân dân đối với bọn hắn sẽ lập tức sụp đổ.
Ngươi, hiểu rồi chưa?
Tùy Qua giải thích.
Hải Sắt Vi gật đầu:
- Ân, ta biết nên làm sao. Nhưng hiện tại chỉ một mình ta, nếu ngươi có
thể giúp ta đoạt lại chức vị đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn, ta sẽ vô
cùng cảm kích. Mặt khác ta có thể cam đoan với ngươi, khi thiên địa đại
kiếp nạn xảy đến, Vinh Diệu quân đoàn có thể cùng ngươi kề vai chiến
đấu!
- Ngươi vốn nên theo ta kề vai chiến đấu, bởi vì cuộc chiến khi đó khẳng định không phải thuộc về người nào trong chúng ta, bất kỳ một thế lực
nào, mà là cuộc chiến của toàn nhân loại. Ngươi sẽ không thật sự nghĩ
đến, những người kia đến từ một thế giới khác, chỉ là vì mang đến quang
minh cùng giáo lý phúc âm cho chúng ta đi?
- Chuyện này không cần ngươi nói ta cũng biết.
Hải Sắt Vi hừ một tiếng:
- Ngươi thật sự cho rằng ta bị tôn giáo tẩy não rồi hay sao? Ta cũng
hiểu ý tứ trong lời nói của ngươi, có lẽ vị “Chúa” mà ta thờ phụng không phải là chân thần gì, chỉ là một kẻ lừa đảo, một sinh vật tà ác đến từ
thế giới bên ngoài, đúng không?
- Hẳn là vậy.
Tùy Qua nói:
- Ngươi cũng biết khẩu hiệu càng được hô vang dội, thường thường làm ra
hành động buồn nôn nhất, điểm này được thể hiện hoàn mỹ trên thân thể
người chơi chính trị, bọn hắn luôn đồng ý đủ loại hứa hẹn tốt đẹp, nhưng lại làm ra chuyện xấu xa vô sỉ nhất.
- Đương nhiên, làm người Hoa Hạ ngươi thấm sâu lý lẽ này rất rõ.
Hải Sắt Vi hừ một tiếng, lời này của nàng thật đủ châm chọc, nhưng Tùy
Qua cũng không tức giận, vì hắn biết thật sự có một nhóm người như vậy.
- Được rồi, Hải Sắt Vi.
Tùy Qua nói:
- Ngươi không phải muốn cướp về vị trí đoàn trưởng của ngươi sao, hiện
tại chúng ta thương lượng một chút kế hoạch hành động đi. Nhưng ta muốn
biết vì sao thành viên Vinh Diệu quân đoàn lại nghe lời của tiểu tử đó
như vậy đây?
- Bởi vì tiểu tử đó có mật lệnh của tổng thống, hơn nữa đánh bại ta.
- Vậy hắn là danh chính ngôn thuận tiếp quản quyền lực của ngươi sao?
Tùy Qua cười hỏi.
- Mật lệnh kia khẳng định có vấn đề!
Hải Sắt Vi nói:
- Tổng thống làm sao có thể đem Vinh Diệu quân đoàn giao cho một người
từ ngoài đến. Người Mỹ chúng ta phản cảm nhất chính là tiến hành thống
trị tôn giáo!
- Không cần biết mật lệnh thật hay giả.
Tùy Qua nói:
- Ta sẽ giúp ngươi một lần, đoạt lại vị trí đoàn trưởng Vinh Diệu quân
đoàn, nhưng ngươi chẳng những phải đứng chung một mặt trận thống nhất
với chúng ta, hơn nữa khi đại kiếp nạn đến, ngươi nhất định phải làm một việc cho ta!
- Ngươi từng nói qua một lần rồi.
- Ta chỉ là nhắc nhở ngươi thôi.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Được rồi.
Hải Sắt Vi gật đầu đáp ứng, bởi vì nàng không thể từ chối. Nếu không chỉ bằng vào sức một mình nàng, không cách nào đoạt lại vị trí đoàn trưởng
của nàng.
- Tuy hiện tại ngươi không còn là đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn, nhưng ta tin tưởng ngươi vẫn có thể lợi dụng con đường tin tức đi.
Tùy Qua nói:
- Hơn nữa ngươi đã có kế hoạch đối phó tên kia, chỉ chờ đợi cường viện như ta thôi, đúng không?
- Hoàn toàn chính xác.
Hải Sắt Vi nói.
- Như vậy chỉ cần ta cùng ngươi đi Mỹ xử lý tên kia là được?
- Không cần.
Hải Sắt Vi nói:
- Bởi vì bọn hắn đã đến Châu Á.
- Khi nào vậy?
- Ngày hôm qua.
Hải Sắt Vi đáp:
- Vị thánh quang pháp sư kia sau khi tiếp quản Vinh Diệu quân đoàn, đem họ đến nơi này, mục đích là vì…
- Nhấc lên một cuộc đại chiến?
Tùy Qua nhíu mày nói, hắn đã mơ hồ nắm được ý đồ của đối phương.
Tùy Qua vội vàng lấy ra di động gọi cho Tang Thiên:
- Tang lão đại, người của Vinh Diệu quân đoàn đã trở lại!
- Vô nghĩa! Việc này tôi đã biết!
Tang Thiên nói:
- Tôi cũng đang đau đầu chuyện này đâu. Vốn tôi muốn tập luyện đội ngũ
tranh thủ ứng phó đại kiếp nạn, không nghĩ tới đám người kia thật làm
tôi thêm rối! Hải Sắt Vi kia, thật sự là không đáng tin!
- Hải Sắt Vi sao?
Tùy Qua nói:
- Nàng đang ở bên cạnh tôi đâu.
- Ta kháo! Tùy huynh đệ, cậu thật sự lên nàng ah!
Tang Thiên kêu lên:
- Cậu cũng thật là…bụng đói vơ quàng chứ!
- Tang Thiên, câm mồm!
Hải Sắt Vi hừ lạnh một tiếng, tức giận nghiến răng nghiến lợi.
- Hiện tại Hải Sắt Vi không còn là đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn.
Tùy Qua nói:
- Nàng đã bị giành quyền!
- Nàng bị đoạt quyền sao? Ách, chuyện này thật sự ngoài ý muốn.
Tang Thiên nói:
- Cậu ở địa phương nào, tôi muốn gặp hai người.
- Đến sơn môn Trường Bạch phái đi thôi.
Tùy Qua hẹn Tang Thiên, có lẽ muốn giải quyết một thánh quang pháp sư là chuyện dễ dàng, nhưng muốn giải quyết cả Vinh Diệu quân đoàn thì khó
khăn. Nhất định cần thương nghị cùng Tang Thiên, nếu không thể khống chế được thế cục, chỉ sợ đại kiếp nạn chưa tới, thế giới loài người đã long trời lở đất.
Vài phút sau ba người gặp mặt trên một ngọn núi của Trường Bạch phái.
Nhìn thấy Tang Thiên, Hải Sắt Vi lập tức hừ lạnh một tiếng.
Tang Thiên cười ha ha:
- Nữ nhân đúng là nữ nhân, keo kiệt.
- Tang lão đại, chuyện tranh cãi đừng tiếp tục, nói chuyện chính sự đi.
Tùy Qua nói:
- Hải Sắt Vi tiểu thư mời tôi hợp tác với nàng bắt lấy tân nhậm đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn, anh cảm thấy thế nào?
- Tốt, xử lý một tên thiếu một tên.
Tang Thiên nói:
- Nếu người kia đã mang người quay lại Châu Á, vậy khẳng định không hảo
tâm. Một khi đã như vậy tiễn Phật tiễn đến tây, cậu có thể làm rụng hắn
thì tốt hơn, giảm đi thật nhiều chuyện cho tôi.
- Đơn giản như vậy?
Tùy Qua ngạc nhiên.
- Tôi vừa nói chính là kết quả.
Tang Thiên nói:
- Hiện tại chúng ta nói kế hoạch thực tế đi. Đầu tiên có thể xác định
chính là vị đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn kia – hắn tên gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT