- Nhưng nếu có thời gian rảnh thì cô nên luyện Thái Cực đi.
- Vì sao?
Lý Nghệ Cơ khó hiểu hỏi.
- Tôi thích xem Thái Cực!
Tùy Qua có chút bá đạo nói.
Lý Nghệ Cơ tức giận đến run lên, nhưng không dám phản bác.
- Đúng rồi, tối nay cần cử hành tiệc tối, cô chuẩn bị thu thập nhà một chút.
Tùy Qua nói.
- Tiệc tối?
Lý Nghệ Cơ vừa nghe liền đau đầu.
Bởi vì nàng xuất thân từ đại gia đình, từ nhỏ chưa từng nếm qua khổ hay làm việc nặng, nhưng từ khi bị Tùy Qua thu làm nữ phó, là bắt đầu ác mộng của nàng, đã bị Tùy Qua cưỡng bức đến trường học nấu nướng, sau đó còn đi tham dự huấn luyện quản lý cửa hàng, nói thẳng ra là muốn nàng trở thành người hầu toàn năng, đặc biệt hầu hạ Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê. Trong khoảng thời gian này, nàng đích thật siêng năng hơn không ít, nhưng trong lòng vẫn còn tính lười biếng, nghe nói cần mở tiệc tối nhất thời cảm thấy đau cả đầu.
Nhưng kế tiếp nghe lời nói của Tùy Qua khiến cho nàng thoải mái hơn không ít:
- Không cần cô làm đồ ăn, cô chỉ cần dọn dẹp phòng ở sạch sẽ là được, sau đó chuẩn bị chén đĩa, tôi sẽ nấu cơm.
- Chủ nhân, anh…anh thật sự muốn đích thân xuống bếp?
Lý Nghệ Cơ tựa hồ không quá tin tưởng, thầm nhủ bình thường ngươi chỉ dựa vào lão nương hầu hạ, hôm nay tự mình xuống bếp, không biết lại giở trò gì đâu.
- Đương nhiên, vì sao cô lại không tin tài nấu ăn của tôi đây?
Tùy Qua nhàn nhạt cười:
- Cô đại khái không biết, lão sư dạy nấu ăn trong trường còn không bằng một phần mười công lực của tôi.
Lý Nghệ Cơ thầm nói ngươi thổi đi, xem tối nay ngươi có thể chỉnh ra thứ gì.
Theo sau nàng chủ động nói:
- Chủ nhân, có cần tôi đi mua tài liệu hay không? Giờ này đã không còn sớm.
- Việc này cô không cần quan tâm.
Tùy Qua phân phó:
- Cô cứ thu dọn phòng ở là được, những việc khác không cần quan tâm. Đúng rồi, giờ này còn sớm, tôi lên lầu nghỉ ngơi một chút.
- Thời gian còn sớm?
Lý Nghệ Cơ nhìn lên đồng hồ trong phòng khách, cảm thấy thời điểm cũng đã muộn.
Chẳng lẽ tiệc tối chỉ là nấu một hai món ăn, gọi nhà hàng mang tới?
Đi lên lầu, Tùy Qua nghĩ nghĩ, lấy ra di động gọi cho An Vũ Đồng:
- Alo, An An phải không? Có muốn cùng anh đi “ngắm sao”….a, cô là Lam tỷ sao, thật ngại quá…
Tùy Qua đồng học xấu hổ, gọi điện cho An Vũ Đồng muốn trêu chọc nàng vài câu, lại không nghĩ tới người nghe là Lam Lan, nhất thời cảm thấy xấu hổ. Nhưng hắn rất nhanh đã trấn định xuống, cười hỏi:
- Lam tỷ, hôm nay cô không đi làm sao?
- Đi làm cái gì chứ, bị bốc lửa thì đúng hơn.
Lam Lan nói:
- Tôi đã từ chức.
- Từ chức…vậy sau này cô dự tính làm việc gì?
Tùy Qua không nhịn được hỏi một câu.
Lam Lan nghe được trong giọng nói của hắn mang theo sự quan tâm, trong lòng có chút ấm áp:
- Không đi làm, chỉ làm trạch nữ. Dù sao đi theo An An hỗn ăn hỗn uống, nghe nói anh bao nuôi nàng, tiền của nàng xài mãi không hết, tôi giúp nàng xài một chút không thành vấn đề đi?
- Đương nhiên là không, phải rồi, tối nay tôi làm tiệc tối, chính thức mời cô tham gia, đến không?
- Tiệc tối? Chủ đề gì đây?
Lam Lan tựa hồ có chút do dự.
Giữa nàng cùng Tùy Qua tuy đã tiêu trừ hiểu lầm ngày trước, nhưng vẫn không tìm lại được cảm giác như xưa, điều này làm cho Lam Lan luôn cảm thấy quan hệ giữa mình cùng Tùy Qua gượng gạo. Tiệc tối hôm nay Lam Lan cảm thấy mình không nên cự tuyệt Tùy Qua, nhưng lại cảm nhận không phải ước hội riêng tư, cho nên lại thấy không quá thích hợp.
- Tôi tự mình xuống bếp!
Tùy Qua bỏ thêm một câu.
Lời này quả nhiên có uy lực, Lam Lan đáp ứng. Người đàn ông mình ngưỡng mộ xuống bếp, nếu nói không động tâm mới là lạ.
- Gọi cả Vũ Đồng.
Tùy Qua nhắc nhở Lam Lan.
- Đã biết. Nhưng anh không tự mình nói với nàng một chút sao?
Lam Lan hỏi:
- Nàng mới tắm rửa xong, đã ra rồi.
Điện thoại chuyển qua tay An Vũ Đồng.
Nghe nói Tùy Qua có tiệc tối, còn do hắn tự mình xuống bếp, An Vũ Đồng không nghĩ nhiều liền đáp ứng. Đối với sự cẩn thận của Lam Lan, An Vũ Đồng tùy tiện đã quen, không hề nghĩ ngợi lung tung như nàng.
Cúp điện thoại, Tùy Qua bắt đầu suy nghĩ chuẩn bị bữa ăn tối nay.
Gọi là tiệc tối nhưng cũng chỉ là bữa ăn gia đình. Ngưu Tiểu Hoa là em gái Tùy Qua, Đường Vũ Khê, An Vũ Đồng là nữ nhân của hắn. Mà Trầm Quân Lăng theo hắn xem ra sớm hay muộn cũng là vật trong tay hắn. Về phần Lam đại chủ trì, từng làm cho hắn phát sinh vô hạn mơ màng, hiện giờ hai người đã giải trừ hiểu lầm, hắn cảm thấy nên nhân cơ hội này khiến quan hệ giữa đôi bên hài hòa hơn một chút.
Đối với việc này Tùy Qua đã sớm có tính toán, lấy ra vài mầm móng rau dưa đi vào trong Hồng Mông Thạch.
- Lão đại, ngươi muốn làm gì?
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua gieo trồng rau dưa bình thường vào trong linh điền, tò mò hỏi.
- Trồng rau! Nhìn không thấy sao?
Tùy Qua liếc mắt nói.
- Trồng rau?
Tiểu Ngân Trùng đáp:
- Lão đại ngươi còn biết trồng rau sao? Dùng linh điền đi trồng rau, lão đại ngươi thật sự có vấn…
- Bị con lừa đá sao?
Tùy Qua tiếp lời hắn.
- Ta không nói như vậy.
Tiểu Ngân Trùng cười hắc hắc:
- Nhưng mà lão đại, ngươi dùng linh điền linh vũ gieo trồng rau dưa bình thường, đầu óc ngươi không phải có vấn đề sao? Dù trồng trong linh điền, cũng chỉ là rau dưa, ăn vào đâu thể bạch nhật phi thăng.
- Vô nghĩa, ta đương nhiên biết.
Tùy Qua ngâm nga:
- Nhưng ngươi không hiểu thì đừng nhiều lời. Phải rồi, tối nay có tiệc tối, nếu ngươi còn cản trở ta, không cho phép ngươi tham gia.
- Tiệc tối?
Tiểu Ngân Trùng chép chép miệng, vẻ mặt hướng tới.
- Phải, nếu ngươi muốn tham gia, tốt nhất đừng lãng phí thời gian.
- Lão đại, ta giúp ngươi!
Tùy Qua đứng trên ban công nhìn ra mặt sông xa xa, nhìn thấy tà dương biến mất cuối chân trời, dư huy tràn ngập mỹ lệ.
Trong thế tục giới cũng có cảnh đẹp của thế tục giới.
Dù không bằng tiên sơn phúc địa trong tu hành giới, nhưng lại không có giết chóc cùng khí tức nguy cơ vĩnh viễn như trong tu hành giới.
Mặt khác trọng yếu hơn chính là trong thế tục giới còn có người mà hắn quan tâm cùng người quan tâm hắn.
Thanh âm dừng xe vang lên ngoài sân.
Tùy Qua xoay người nhìn thấy Lý Nghệ Cơ đang vội vàng ra mở cửa.
Đi tới đầu tiên chính là An Vũ Đồng cùng Lam Lan.
Bởi vì An Vũ Đồng cảm thấy được tiệc tối hôm nay cử hành trong “địa bàn” của Đường Vũ Khê, nếu nàng đến trễ chẳng phải ra vẻ cố ý làm Đường Vũ Khê khó chịu nổi, làm Tùy Qua cảm thấy mất hứng hay sao.
Nhưng An Vũ Đồng không khỏi suy nghĩ nhiều, kỳ thật Đường Vũ Khê đã sớm ngầm đồng ý sự tồn tại của nàng, bởi vì Tùy Qua cũng đã sớm thẳng thắn với Đường Vũ Khê.
Wase!
Khi Tùy Qua nhìn thấy An Vũ Đồng cùng Lam Lan xuất hiện, nhịn không được tán thưởng một câu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT