Ngăn cách nhiều năm vừa tiêu tan, ba người cùng đứng bên lan can bạch ngọc, nhất thời cũng không còn gì che giấu lẫn nhau, Vi Xuân Thu không giải thích được hỏi:
"Ngươi vừa nói Kim Thái có tin hay không phải xem thái độ của hai chúng ta, đây rốt cục có ý tứ gì?" "Nếu như Dược Thiên Sầu quan hệ với hai ngươi không sâu, hắn chết sống có quan hệ gì tới ta? Những người khác chết sống có quan hệ gì tới ta? Tuy rằng hai người các ngươi xen lẫn cùng hắn, nhưng bằng địa vị của ta hôm nay trong Tiên cung, bảo hộ hai ngươi không khó." Đại mình Luân lại nhìn chung quanh, thoáng than thở:
"Nếu như quan hệ giữa hai ngươi và hắn thực sự không tầm thường, ta chỉ đành cật lực làm đảm bảo ngay trước mặt Kim Thái, bảo chứng Dược Thiên Sầu không có bất luận quan hệ gì với Vạn Kiếm Ma Quân." Vân Bằng không giỏi nói chuyện, nghiêng đầu nhìn Vi Xuân Thu, mà Vi Xuân Thu nhíu mày không nói. Kỳ thực Đại mình Luân vẫn còn một ý tứ giữ lại không nói ra, đó chính là dù hắn có bảo đảm ngay trước mặt Tiên Đế Kim Thái, Kim Thái cũng chưa chắc cho hắn mặt mũi, làm không chuẩn ngay cả hắn cũng bị liên lụy.
"Có một số việc ta bây giờ còn không phương tiện nói cho các ngươi, thời cơ thành thục rồi hãy nói. Nói chung Dược Thiên Sầu rất trọng yếu, không thể chết được." Vi Xuân Thu trầm ngâm chậm rãi nói, không phải hắn có ý định giấu diếm hai người, nhưng Vạn Yêu Tâm Kinh liên lụy quá lớn, ngày xưa tuy Vạn Kiếm Ma Quân lợi hại, nhưng khẳng định cũng không phải đối thủ của Ma Thần, mà người đồng cấp bậc với Ma Thần chính là Thái Thúc Chính, nếu Vạn Yêu Tâm Kinh bị bại lộ ra, mọi người đừng hòng sống yên thân, đến lúc đó chỉ sợ Kim Thái toàn bộ tru sát sạch sẽ, tuyệt sẽ không xuống tay lưu tình.
Sự tình không có nắm chắc giải quyết tuyệt đối, hắn cũng không muốn để Vân Bằng và Đại mình Luân quan tâm.
"Đã như vậy, ta tự mình đi Tiên cung một chuyến, gặp mặt Tiên Đế làm người bào đảm cho Dược Thiên Sầu." Đại mình Luân nhàn nhạt nói.
Vân Bằng đột nhiên quay đầu lại hỏi:
"Lần này đi có nguy hiềm gì hay không?" Vi Xuân Thu cũng nhìn quạ, Đại mình Luân lắc đầu nói:
"Hẳn là vấn đề không lớn, dù sao vì Kim Thái hiệu lực nhiều năm như vậy, nhưng nếu có một ngày chứng minh xác thực Dược Thiên Sầu và Vạn Kiếm Ma Quân có quan hệ, chúng ta xem như sẽ không may." Hắn cố ý nói thật dễ dàng, trên thực tế lần này đi gặp Kim Thái hắn không có chút nắm chắc, chủ yếu Vạn Kiếm Ma Quân thật sự làm Kim Thái kiêng kỵ, nếu không phải Vạn Kiếm Ma Quân đã chết, Đại mình Luân nghĩ cũng không cần nghĩ, căn bản không cần đi tìm Kim Thái, mọi người cùng nhau bỏ trốn là xong.
Trước khi đi, Đại mình Luân bỗng nhiên lấy ra một đồ vật đưa cho Vi Xuân Thu nói:
"Chặp chưởng Thương Hội Liên mình nhiều năm như vậy, cũng không phải hoàn toàn không đạt được gì, trong lúc vô ý cho ta gặp được thứ này." Nói xong tựa hồ không muốn nhìn thấy gì nữa, hóa thành lưu quang đi xa.
Đôi mắt Vi Xuân Thu trợn trừng, trong tích tắc hai mắt đãm lệ mê man, lão lệ ngang dọc nhìn vật trong bàn tay thất thần lầm bầm nói:
"Ngọc nhi." Vân Bằng nghiêng đầu nhìn quạ, đồng từ đột nhiên co rút, đây là một ngọc bội hình biên bức bằng thanh ngọc nhỏ hơn bàn tay, tuy rằng cũng khắc nguyên hình của Vi Xuân Thu với diện mục dữ tợn, nhưng lại có vẻ tinh xảo lả lướt vô cùng.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Người khác không biết ngọc bội thanh ngọc này có ý nghĩa gì, nhưng Vân Bằng và Đại mình Luân hiểu được rõ ràng. Ngày xưa Vi Xuân Thu cũng không phải cô đơn một
Mình, hắn còn có một vợ một con gái, sau đó vì Vi Xuân Thu gặp phiền phức, khiến cho cừu gia tìm tới cửa, trùng hợp Vi Xuân Thu không ở nhà, vì vậy vợ con hắn gặp hại, không may mắn tránh khỏi. Cũng bởi vì việc này Vi Xuân Thu kể cả Vân Bằng và Đại mình Luân cùng đến diệt cả nhà cừu gia, cũng bởi vậy liên lụy ra càng nhiều phiền phức, huyên tới ba người một mực bị truy sát, mãi cho đến khi Đại mình Luân gia nhấp Tiên cung mới thôi.
Mà ngọc bội hình biên bức này chính do Vân Bằng năm xưa tự tay điêu khắc, đưa cho nữ nhi Ngọc nhi của Vi Xuân Thu làm quà tặng, tuy vật này không đáng giá tiền, nhưng Ngọc nhi vẫn luôn đeo trên người, không nghĩ tới được Đại mình Luân tìm trở về, đối với Vi Xuân Thu mà nói ý nghĩa phi phàm, đối với Vân Bằng mà nói, cũng đồng dạng có ý nghĩa không nhỏ...
"Ô ô...Ngọc nhi..." Vi Xuân Thu đặt mông ngồi xuống thiên thai, hai tay ôm khối ngọc bội khóc đến tê tâm liệt phế, Vân Bằng khẽ lắc đầu thở dài, biết hắn cần phát tiết, mặc cho hắn khóc, cũng không hề khuyên can. Ba người nói chuyện đã bày ra cách âm kết giới, bằng không không làm kinh động cả Thiên Hạ thương hội mới là lạ.
Sắc trời đã tối, Dược Thiên Sầu đến lầu sáu thấy đám người Mục Thiên Kiều đang cùng Lộ Nghiên Thanh trò chuyện thật vui, cũng không quấy rối, đi tới phía dưới kiếm tra dòng người vào giao dịch, tuy rằng vẫn không ít, thế nhưng ít hơn ban ngày rất nhiều.
Từ lầu một quay trở về lầu năm, Dược Thiên Sầu đẩy ra cửa trắc thính đi vào, Cảnh Nguyên Không đang tính sổ bên trong thấy hắn tới, liền đứng lên, Dược Thiên Sầu nhìn ra cửa sổ thủy tinh trong suốt, nhìn tình hình bên ngoài thật rõ ràng, cười hỏi:
"Tình huống thế nào?" "Cho tới bây giờ, đã bán ra số lượng tiên thảo giá trị ba trăm ức thần phẩm linh thạch." Cảnh Nguyên Không hưng phấn trả lời, rốt cục hắn ở tại nhân gian đã nhìn quen linh thạch thu nhấp trong Thiên Hạ thương hội, nhưng chưa từng thấy qua nhiều linh thạch đến như vậy.
"Mới ba trăm ức?" Dược Thiên Sầu cau mày, mình phóng xuất ra tiên hảo định giá đại khái phải tám trăm ức, nói như vậy ngay cả phân nửa tiêu thụ cũng không đạt được.
"Là như vậy." Cảnh Nguyên Không giải thích:
"Số lượng tiên thảo bán ra cũng không nhiều, trái lại những tiên thảo giá trị càng cao lại càng dễ bán, chúng ta có nên đưa ra thêm ít tiên thảo tốt để bán hay không?" Dược Thiên Sầu suy nghĩ một chút chậm rãi lắc đầu nói:
"Không cần, tiên thảo còn lại chậm rãi bán, bán kéo dài một tháng, bán hết xong thì tốt, bán không xong cũng không quan hệ, chúng ta cầu tài cũng phải chú ý phương pháp, không vội trong nhất thời, miễn cho tốt quá hóa sai lầm." Hắn biết rõ mình chỉ một chút phóng xuất ra quá nhiều tiên thảo, đã có chút thấy được, nếu như còn cuồn cuộn không ngừng hàng hóa tốt đem ra bán, muốn không cho người khác hoài nghi cũng khó, một vừa hai phải mới thành thạo, lại thêm giai đoạn trước Thần Khư Cảnh vừa mở ra, cũng có thể che lấp được.
Cảnh Nguyên Không lập tức hiểu được ý tứ của hắn, nhớ tới mọi người mới đặt chân lên Tiên giới, làm ra quá mức chú ý cũng chỉ mang đến phiền toái cho chính mình, lúc này gật đầu nói:
"Hiểu được, ngày mai ta sẽ đi an bài, đem toàn bộ tiên thảo tập trung xuống lầu một để bán." "Điều này ngươi hiều nhiều hơn ta, đồ vật bán thế nào, ngươi xem rồi làm là được." Dược Thiên Sầu dặn dò vài câu, lại chắp tay sau lưng đi trở về lầu sáu.
Bên trong Vạn cổ Thông thương hội, không biết do nguyên nhân gì, ban ngày trưởng lão bốn phái dắt tay nhau đến cổ động Dược Thiên Sầu lại ghé vào cùng nhau, cả đám gương mặt u sầu trầm mặc một trận, Vạn Cách Di trầm ngâm nói:
"Tuy rằng thủ đoạn có chút tương tự với Vạn Kiếm Ma Quân, nhưng không thể chứng minh hắn
Có quan hệ với Vạn Kiếm Ma Quân, hơn nữa người kia cũng đã chết từ lâu." Á Phu Tử chậm rãi lắc đầu nói:
"Sự tình không có tuyệt đối, có lẽ là nhặt được công pháp tu luyện của Vạn Kiếm Ma Quân, trở thành đệ tử cách đại tương truyền của Vạn Kiếm Ma Quân cũng nói không chừng." Đỗ Khai Nhân ngồi một bên hừ lạnh nói: "Dược Thiên Sầu và Vạn Kiếm Ma Quân có quan hệ hay không đều là thứ yếu, then chốt là chỗ Tiên Đế Kim Thái, hắn là một người trong mắt không cho dung hạt cát, không có khả năng cho Tiên giới xuất hiện một Vạn Kiếm Ma Quân, tất cả những manh mối có thể uy hiếp tới hắn đều sẽ bị hắn diệt trừ, điểm này là không thể nghi ngờ. Ngày hôm nay chúng ta dắt tay nhau đến ủng hộ Dược Thiên Sầu, không thể nghi ngờ đã đem bốn nhà chúng ta kéo xuống nước, nhiều ít đã bị liên lụy."
Khóe miệng Hỏa Luyện Thanh co quặp nói:
"Lẽ nào bởi vì chúng ta ủng hộ Dược Thiên Sầu, Tiên Đế sẽ liên lụy tới bốn nhà chúng ta sao?" Đỗ Khai Nhân trầm trọng nói: "Nguyên nhân chính là bốn nhà chúng ta, mà không phải là môn phái tầm thường, nhưng còn tới cổ động cho Thiên Hạ thương hội. Đây mới là nguyên nhân làm cho hoài nghi lớn nhất. Tiên Đế vốn vui giận bất thường, ai cũng không biết trong lòng hắn đang nghĩ chuyện gì, nếu thực sự hoài nghi lên đầu chúng ta, làm sao cho chúng ta cơ hội giải thishc, hắn vốn sẽ không để bốn nhà chúng ta vào mắt, muốn diệt trừ chúng ta bất quá chỉ là dùng một câu nói."
Sắc mặt mấy người cùng biến đổi, đều có vẻ xấu xí, Vạn Cách Di khẽ thở dài:
"Là phúc mà không phải họa, là họa thì tránh không khỏi. Chúng ta ở mãi chỗ này suy đoán cũng không phải biện phép, chỉ có thể đi một bước xem một bước, hiện nay nên gọi mấy tiểu bối quay trở về, tạm thời tị hiềm, không nên dây dưa quá sâu với Dược Thiên Sầu. Thứ nhì, việc này mọi người nên mau chóng bầm báo với tông môn của mình, làm ra óng đối miễn cho đến lúc tai vạ đến trở tay không kịp." Trên thiên thai của Thiên Hạ thương hội, thịt quay rượu ngon lại tỏa hương vị khắp nơi, Dược Thiên Sầu lại lần nữa bày ra tay nghề nướng thịt của mình, hắn loay hoay nướng thịt đồng thời cũng cảm thấy có chút kỳ quái, chỉ thấy Vi Xuân Thu ngồi dựa vào lan can bạch ngọc xa xa, vùi đầu không biết đang làm gì, mà Vân Bằng chỉ yên lặng đóng bên người hắn.
Không bao lâu, Dược Thiên Sầu đã nướng thịt xong đặt lên bàn, ngay khi mọi người đang chuần bị nhấp tiệc thì dưới lầu có người đi lên hướng Dược Thiên Sầu ôm quyền nói:
"Chưởng môn Vạn cổ Thông, Ly Hỏa cung, Linh Tu môn phái người đến, nói là có chuyện quan trọng để cho môn hạ đệ tử của họ trở về." Mấy người Vạn Linh nhìn nhau, không biết phát sinh chuyện gì, ba nhà thế nào tụ họp cùng phái người tới triệu hoán? Đánh giá có lẽ xảy ra đại sự gì, cả đám đều ngồi không yên, đều đứng dậy cáo từ rời đi, chưa kịp ăn được gì.
Vì vậy chỉ còn lại Dược Thiên Sầu, Mục Thiên Kiều, Lộ Nghiên Thanh, Long Tiểu Tửu ba nữ nhân, không qua bao lâu, lại có người đến báo nói là Ẩn Long sơn trang cũng phái người gọi Long Tiểu Tửu trở về.
Mắt thấy Long tiểu Tửu cũng rời đi, Dược Thiên Sầu lập tức cảm thấy có chút kỳ quái, nhíu mày nói:
"Mấy nhà đều nói có việc, chẳng lẽ Tiên giới phát sinh đại sự gì?" Mục Thiên Kiều và Lộ Nghiên Thanh nhìn nhau, hai nàng cũng không hiểu rõ ràng.
Ba người bởi vì đều có tâm sự, ăn thịt nướng cũng không có tư vị gì, cuối cùng do Lộ Nghiên Thanh bồi Mục Thiên Kiều đi nghỉ ngơi, lúc này Dược Thiên Sầu mới một mình đi tới chỗ hai người Vân Bằng, kết quả sau khi xông vào cách âm kết giới, phát hiện Vi Xuân Thu đang ngồi bệch trên mặt đất oa oa khóc, lúc này thất kinh nói:
"Vi bức vương, ngươi làm sao vậy? Lẽ nào Đại mình Luân đánh ngươi?"