"Đến lúc tự nhiên sẽ tỉnh lại." Nàng dùng Định Hồn Châu giữ lại hồn phách của Dạ Quân Mạc, bảo tồn thân thể hắn. Nhưng thân thể hắn không đầy đủ, trong ngực của hắn không có trái tim.
Bạch Vũ không thể dùng Khế ước chiêu hồn giống như thức tỉnh Uyển Kỳ để thức tỉnh hắn, mà phải phục hồi thân thể hắn như cũ.
Nhưng Ám Lân và Ám Ưng nghe xong lời không đáng tin này, trên mặt là một trận do dự.
Ám Ưng khó chịu mở miệng: "Bạch Vũ, ngươi nói thật với ta đi, Thánh Quân đã chết như thế nào?"
"Chàng ấy không chết! Chàng ấy chỉ ngủ thiếp đi! Ta sẽ cứu sống chàng ấy!" Đột nhiên Bạch Vũ ngẩng đầu, quát.
Ám Ưng hoảng sợ: "Ngươi nói thật?"
"Vì sao ngươi lại cảm thấy ta đang lừa ngươi?"
"Bởi vì trông cảm xúc của ngươi không quá bình thường." Như là nổi điên. Ám Ưng không dám nói câu sau ra, cảm thấy nếu nói ra sẽ có chuyện cực kỳ thảm xảy ra.
"Ta chỉ mệt mỏi, đã có quá nhiều chuyện xảy ra ở trong Tháp Thiên Ky." Bạch Vũ nằm úp sấp bên giường, mắt tha thiết mong chờ nhìn Dạ Quân Mạc giống như con chó nhỏ.
"Không cần vội, ngươi có thể từ từ nói cho ta biết." Ám Lân mở miệng nói.
Hắn cần phải biết rốt cuộc trong tháp đã xảy ra chuyện gì, mới quyết định kế tiếp nên làm như thế nào. Sáng Thế Thần Điện bên kia có biết tin tức Dạ Quân Mạc sắp chết không, Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần lại bị thương như thế nào, bây giờ tình huống của Bạch Vũ thế nào.
Những thứ này đều liên quan đến có thể có người của Sáng Thế Thần Điện nhân cơ hội tới gây phiền phức.
Bạch Vũ có chút buồn ngủ nói đơn giản mọi chuyện với Ám Lân, Ám Ưng một lần.
Ám Ưng nghe được là kinh hồn bạt vía, diendanlequydon – V.O, tuy Bạch Vũ nói cực kỳ nhạt nhẽo, nhưng hắn có thể thấy được rốt cuộc có bao nhiêu mạo hiểm.
Ám Lân nghe xong, một lúc lâu cũng không nói chuyện, Bạch Vũ đã biết Thánh Quân khế ước chính mình cho nàng, có lẽ đã bại lộ cho Sáng Thế Thần Điện, chỉ sợ rất nhanh sẽ truyền tới, việc này không thể giấu diếm được rồi.
Việc cấp bách bây giờ chính là phục hồi thân thể cho Dạ Quân Mạc như cũ, cảm tạ trời đất Bạch Vũ đã lấy được trái tim Dạ Quân Mạc trở lại. Nếu không lao đi như vậy, cái gì cũng không lấy được, dù Dạ Quân Mạc trở về, vậy thật sự là thiệt thòi lớn rồi.
"Ngươi tính phục hồi trái tim như cũ cho Thánh Quân như thế nào?" Ám Lân có chút đau đầu hỏi, Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ, cả đám đều sẽ không nhận ra một chút nào, hắn phải thu dọn cục diện rối rắm.
Bạch Vũ không nói chuyện.
Ám Lân kỳ quái vỗ vỗ vai nàng, mới phát hiện nàng đã ngủ thiếp đi.
Ám Lân dứt khoát đặt Bạch Vũ bên cạnh Dạ Quân Mạc, để cho nàng ngủ một giấc. Rồi sau đó phân phó 20 tên ám vệ bảo vệ cho viện Dạ Quân Mạc, ngoại trừ hắn, Ám Ưng và Bạch Vũ, bất kỳ ai cũng không được vào, phong tỏa toàn bộ tin tức về Thánh Quân, đối ngoại thì tuyên bố Thánh Quân bị thương, cần nghỉ ngơi.
Ám Ưng tự mình giữ cửa, Ám Lân lại âm thầm gọi Ám Hồ đến Đại lục Hiên Thổ.
Nghe cách nói của Bạch Vũ, Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần bị thương không hề nặng, chắc chắn bọn họ sẽ nhân cơ hội tới gây phiền phức.
Tuy không biết bọn họ sẽ xuống tay ở phương diện nào, nhưng hắn muốn đề phòng ngộ nhỡ, phải chuẩn bị sẵn sàng đối với toàn bộ khả năng có thể xảy ra, đặc biệt là phiền phức đến từ bên trong.
...
Sau khi Dạ Vương từ Tháp Thiên Ky trở về thì vẫn chưa được gặp Dạ Quân Mạc, ông ta thật sự là có chút lo lắng, sau khi trở lại Vực Ám Dạ thì lập tức đến chỗ Dạ Quân Mạc vấn an, kết quả lại bị Ám Ưng lấy lý do Thánh Quân cần phải nghỉ ngơi để từ chối.
Dạ Vương hổn hển muốn xông vào, ám vệ giữ cửa thật dám cứng rắn với ông ta, đương nhiên một mình ông ta không đánh lại 20 người, cuối cùng đổ máu trở về.
Nam Môn Tư cau mày: "Sao có thể xuống tay ngoan độc như vậy? Dạ Vương chỉ muốn đi thăm Thánh Quân, bọn họ ngăn cản như vậy làm gì?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT