"Tâm Diệp Thiền Môn!" Khuôn mặt của Tả Mạc đầy vẻ bất thiện, đối với môn phái đột nhiên đánh lén hắn, nghe nói còn bị Thiên Hoàn thẩm thấu vào, hắn không có cảm nào chút hảo với môn phài này cả.

Tuy Tâm Diệp Thiền Môn có lấy ra chứng cứ chứng minh những người đánh lén đều là những người đã bị trục xuất khỏi môn phái, nhưng với những người sáng suốt thì lí do này chỉ là đối phó mà thôi.

"Mục tiêu lần này của chúng ta là Tâm Diệp Thiền Môn! Món nợ lần trước đã đến thời điểm cần thanh toán rồi. Mạc Vân Hải chúng ta không phải loại người bị người ta đến tận cửa khi dễ mà vẫn phải cắn răng nín nhịn hoài."

Lời nói của Tả Mạc lập tức gợi lên mối thù chung của mọi người

"Mẹ kiếp! Chỉ một Tâm Diệp Thiền Môn mà cũng dám có chủ ý lên đầu chúng ta. Quá chán sống rồi!"

"Chúng ta phải đánh bọn họ thật mạnh! Đánh cho gục thì thôi! Đánh cho bọn họ phải quỳ xuống mà xin tha thứ!"

Trong đại sảnh, quần hùng đang phẫn nộ, những người có xuất thân từ Mạc Vân Hải đều là loại người không sợ trời không sợ đất, bọn họ sẵn sàng đánh nhau với cả Côn Luân và Thiên Hoàn, cho lên tầm mắt cao hơn trán. Chỉ với Tâm Diệp Thiền Môn mà dám chủ động khiêu khích bọn họ, điều này khiến bọn họ không thể tha thứ cho hành động này được.

"Thế nhưng, bọn họ dám cùng chúng ta ám đấu, vậy thì chúng ta cũng muốn cùng bọn họ chơi đùa. Mọi người chuẩn bị cho tốt đi, ngày mai sẽ xuất phát, chúng ta sẽ làm cho bọn họ hiểu ra rằng: Vì sao chúng ta có thể khiêu chiến với Côn Luân và Thiên Hoàn, còn bọn họ chỉ có thể ngồi trong góc mà nghich bùn mà thôi"

Tả Mạc vô cùng khí phách lên tiếng tuyên chiến, làm cho mọi người đều sôi trào nhiệt huyết vô cùng.

Sau đó, Tả Mạc bắt đầu lựa chọn nhân tuyển, người đựơc tuyển chọn thì tung tăng như chim sẻ, người không đựoc chọn thì vẻ mặt không vui, vì vậy Tả Mạc nhanh chóng chọn ra đựoc một tiểu đội tinh nhuệ có nhân số chừng năm mươi người.

Nói là tinh nhuệ cũng không hề nói quá, điểm tên những nhân viên trong đội tinh nhuệ này có thể thấy nó xa hoa và rối tinh rối mù đến mức nào.

Tả Mạc, A Quỷ, Vi Thắng, Tông Như, La Ly, Tăng Liên Nhi...

Tất cả cao thủ của Mạc Vân Hải gần như đều có mặt, ngoại trừ những thành viên nòng cốt đi theo Tả Mạc nhiều năm, mức độ trung thành không cần phải bàn cãi đến những người mới có thực lực cực mạnh cũng được Tả Mạc mang theo bên người.

Tả Mạc không cảm thấy chút lo lắng nào cho an toàn của Mạc Vân Hải, có Tiểu Nương tọa trấn tại Vân Hải giới, cộng thêm đại bộ phân những Truyền Tống Trận đã bị đóng cửa, tuy có ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh buôn bán, nhưng cũng làm cho an toàn của Mạc Vân Hải được đề cao chưa hơn nhiều, có thể nói hiện tại Mạc Vân Hải giống hệt con rùa đen rúc đầu vào trong mai vậy.

Tâm Diệp Thiền Môn đánh lén, làm trong lòng Tả Mạc tràn ngập lửa giận.

Ở bề ngoài, thái độ của Tâm Diệp Thiện Môn làm người ta vô cùng hài lòng, bọn hắn xin lỗi rồi nguyện ý đền bù thương vong các loại, Trong tình hình này mà đem chiến bộ đánh Tâm Diệp Thiền Môn rất dễ làm cho Cửu Đại Thiền Môn trở mặt khai chiến với Mạc Vân Hải.

Tả Mạc còn trông cậy vào việc Cửu Đại Thiền Môn làm cái thuẫn che chắn cho hắn, cho lên, nếu chỉ vì Tâm Diệp Thiền Môn mà khai chiến thì quả thật không có chút lợi ích nào. Tâm Diệp Thiền Môn cũng biết được điều này lên bọn chúng mới không sợ hãi, chỉ cần bộ mặt bên ngoài đàng hoàng cùng cẩn thận hơn một tí, thì Mạc Vân Hải chẳng có cái cớ gì mà đánh họ cả.

Tiểu Mạc ca nào phải loại người có lòng dạ rộng rãi gì cho cam, có thù tất báo mới là phong cách của hắn.

Ngoài sáng không được đánh, thì ta rúc vào trong tối đánh cho chúng mà biết tay.

Đối với đám lão đại của những thế lực khác, âm mưu quỷ kế, hai từ này có chút làm bọn họ phản cảm, nhưng đối với Tả Mạc mà nói, hai từ này chính là từ chuyên môn của hắn.

Nếu xét trên phương diện thực lực thì Tâm Diệp Thiền Môn không đáng để Tả mạc tự mình ra tay/

Nhưng lần này là dùng ám chiêu, bất kể là Vi Thắng, Tông Như hay là La Lỵ đều là nhũng người có chiến lực kinh khủng, những chuyện như phá thành giết người, bắt bọn họ phải làm âm thầm và hiểm độc, quả là làm khó bọn họ.

Với những chuyện như thế này, không ai có thể hơn được Tả Mạc, vì vậy nếu không có hắn chỉ huy chiến dich lần này thì chưa chắc đã gặt hái đựoc thành công.

Quan hệ của Cửu Đại Thiền Môn và Mạc Vân Hải cũng có chút thân thiết, hoạt động buôn bán trao đổi giữa hai bên rất tích cực, Cửu Đại Thiền Môn có địa bàn rộng lớn, vật tư phong phú, còn Mạc Vân Hải có thể luyện chế ra thần trang là thứ mà Cửu Đại Thiền Môn cần.

Truyền Tống Trận liên lạc giữa Cửu Đại Thiền Môn và Mạc Vân Hải là một trong số ít những Truyền Tống Trận không bị đóng cửa.

Tuy mức độ kiểm tra ở các Truyền Tống Trận là tương đối nghiêm khắc, nhưng đối với bọn người Tả Mạc mà nói thì thế vẫn chưa đủ, những người có thể nhìn thấu ngụy trang của bọn họ chắc chắn sẽ không xuất hiện ở nơi này.

Trên đường không gặp bất cứ trắc trở gi, bọn họ thuận lợi bước chân vào vùng đất của Cửu Đại Thiền Môn.

Vửa bước chân vào địa bàn của Cửu Đại Thiền Môn, cảnh tượng hiện ra trước mắt Tả Mạc hoàn toàn khác so với Mạc Vân Hải. Bất kể là kiến trúc hai bên đường hay là những người đang đi lại, đều làm cho hắn co cảm giác hoàn toàn khác lạ.

Thiền tu rất thích hành động, cho nên có thể thấy các tiểu đảo phiêu phù khắp nơi, thậm chí có thiền tu chỉ đơn giản xây chùa miếu trên tường, xung quanh dầy đặc những chùa chiền lớn nhỏ, phát ra tiếng Phạm Âm liên miên không dứt. Trên đường phố, thấy nhiều nhất là các thiền tu đầu trọc lốc, trên người mặc áo cà sa các màu, chân để trần, trong tay họ cầm thiền trượng, mõ, trên mặt mọi người đều tỏ ra vẻ an bình. Cũng có một số người trên thân để trần, lộ ra thân thể cứng rắn như sắt thép, những người này đều có khuôn mặt uy nghiêm, bước chân mạnh mẽ.

Số lượng thiền tu ở Mạc Vân Hải quá thưa thớt, cho nên khi mọi người nhìn thấy số thiền tu đông đúc như vậy, lại cảm thấy vô cùng mới lạ.

Đoàn người giả trang thành một thương đoàn, để che dấu sự chú ý của người khác, toàn bộ quản sự và chấp sự của thương đoàn đều là nhưng người lão luyện trên thương trường, không những thế, bọn họ là những người thường xuyên qua lại trong Cửu Đại Thiền Môn, cho lên có kinh nghiệm hết sức phong phú.

"Thời điểm Huyền Không Tự còn tồn tại, nơi này phồn hoa hơn nhiều" Quản sự ở bên cạnh Tả Mạc cảm khái nói: "Vào thời gian Huyền Không tự sụp đổ, khung cảnh của Huyền Không Cảnh trống vắng vô cùng. Hiện tại là kết quả của mấy năm không ngừng cố gắng và phát triển, cũng phục hồi được một chút sinh cơ của lúc trước. Ở đây nhờ có Truyền Tống Trận đi thông với Mạc Vân Hải cho lên mới phồn hoa như vậy"

"Địa bàn nơi đây thuộc về môn phái nào?" Tả Mạc tò mò hỏi.

"Lôi Âm Tự." Quản sự vội vàng trả lời, hắn cũng biết Tả Mạc không hiểu rõ về Cửu Đại Thiền Môn nhiều lắm, cho lên hắn giới thiệu rất kĩ càng: "Lôi Âm Tự là một chi trong Cửu Đại Thiền Môn, đệ nhất chiến tướng Dưỡng Nguyên Hạo của Cửu Đại Thiền Môn có xuất thân từ Lôi Âm tự. Khu vực mà Lôi Âm tự quản lí phát truyển nhanh nhât và à nơi cũng có tình hinh trị an tốt nhất"

"Dưỡng Nguyên Hạo!" khi nghe thấy cái tên này Tả Mạc cũng cảm thấy sững sờ. Dưỡng Nguyên Hạo là nhân vật mới xuất trong trong mấy năm gần đây, hắn là chiến tướng mạnh nhất Cửu Đại Thiền Môn và cũng là trụ cột chống đỡ cả Cửu Đại Thiền Môn.

Sở dĩ Tả mạc có thể coi Cửu Đại Thiền Môn như tấm chắn chặn đường Côn Luân và Thiên Hoàn, một trong những yếu tố quan trong chính là Dưỡng Nguyên Hạo. Cửu Đại Thiền Môn có Dưỡng Nguyên Hạo cấp bậc hơn hẳn một Cửu Đại Thiền Môn không có Dưỡng Nguyên Hạo. Nếu không có Dưỡng Nguyên Hạo thì Tả Mạc đã công kích thẳng vào Cửu Đại Thiền Môn rồi, đem nó nuốt trôi trước khi đánh đuổi Côn Luân và Thiên Hoàn.

Trong lòng Tả Mạc chợt lóe lên một ý tưởng táo bạo, nếu như có cơ hội, có lẽ lên gặp mặt nhân vật quan trọng nắm trong tay thực quyền của Cửu Đại Thiền Môn này một lần.

Hắn không sợ Dưỡng Nguyên Hạo có địch ý và cảnh giác với Mạc Vân Hải, điều đó chắc chắn sẽ xảy ra.

Nhưng Cửu Đại Thiền Môn đang ở trong tình thế nguy hiểm như thế nào, bản thân Dưỡng Nguyên Hạo cũng biết. So với Côn Luân và Thiên Hoàn thì Mạc Vân Hải mới là minh hữu tin cậy nhất.

Cửu Đại Thiền Môn không còn nhiều lựa chọn.

"Dưỡng Nguyên Hạo đang ở đâu?" Tả Mạc hỏi.

Quản sự cảm thấy rất khó sử: "Tiểu nhân không biết, tin tức như vậy tiểu nhân cũng không dám tìm hiểu"

Tả Mạc không nhịn được cười lớn, quản sự nói không hề sai, nếu mình ở địa vị của hắn cũng không dám làm như vậy. Nghĩ xong Tả Mạc chuyển chủ đề câu chuyện: "Cần bao lâu nữa chúng ta mới đến được địa bàn của Tâm Diệp Thiện Môn?"

Quản sự cung kính đáp: "Nếu dùng Truyền Tống Trận thì mất tầm hơn hai mươi ngày"

Tả Mạc cảm thấy bất ngờ, dùng Truyền Tống Trận vẫn mất hơn hai mươi ngày, chứng tỏ khoảng cách khá xa. Tả Mạc quyết định trước khi sử lý Tâm Diệp Thiền Môn, không cần phải chọc chạch khắp nơi làm gì.

Trong thời gian hai ngày, Tả Mạc và mọi người cảm thấy mình như đang bị theo dõi vậy.

Thủ đoạn theo dõi hết sức bí mật, dọc đường bọn hắn đã thay đổi người theo dõi mấy lần, nếu không phải thành viên trong đội đều là những cao thủ, chỉ sợ khó có thể phát hiện ra.

Tả Mạc cũng không có ý định ngăn cản những người này, hắn chỉ âm thầm quan sát rồi hỏi quản sự: "Có biết bọn họ là ai không?"

Quản sự cẩn thận quan sát và suy nghĩ, sắc mặt hắn biến đổi thấp giọng nói: "Là người của Lôi Âm Tự!"

"Lôi Âm Tự?" Tả Mạc cũng cảm thấy ngoài dự tính của hắn, chẳng lẽ bọn họ lộ ra sơ hở sao? Nếu không, dù Lôi Âm tự có lợi hại đến cỡ nào cũng không dễ dàng phát hiện ra bọn họ, đối với khả năng ngụy trang của mình Tả Mạc rất tự tin.

"Đại nhân hãy chú ý đến cổ tay của bọn họ, trên cổ tay của bọn họ có ấn kí lôi vân, đó chính là đặc trưng của Lôi Âm Tự. Chỉ cần là người tu luyện Lôi Âm Thần Quyết đều có lôi vân như vậy." Quản sự nhỏ giọng giới thiệu cho Tả Mạc, rồi hỏi lại: "Đại nhân, tiếp theo chúng ta lên làm gì?"

Tả Mạc suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nếu như bọn họ không phát hiện được gì thì chúng ta cứ đi đường của chúng ta"

"Nghĩa là như nào ạ" Mặc dù quản sự luôn tuân thủ mệnh lệnh, nhưng trong mắt hắn vẫn hiện lên một tia lo lắng, con đường này hắn đã đi qua vô số lần, nhưng lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.

Nhóm người theo dõi đã thay đổi vài lần, còn Tả Mạc vẫn giả bộ như không phát hiện ra, vẫn bình thản đi trên đường.

Mãi đến năm ngày sau, khi Tả Mạc chuẩn bị rời khỏi Lôi Âm tự, bọn họ mới bi chặn lại. Không riêng gì bọn họ mà còn rất nhiều thuyền và xe đang lưu hành đều bị chặn lại.

"Đệ tử cuả Lôi Âm tự phụng mệnh kiểm tra, mong quý vị phối hợp"

Âm thanh của những đệ tử Lôi Âm tự không ngừng vang lên,

mười mấy đệ tử của Lôi Âm tự đang bay lượn trên không trung, trên người bọn họ có mặc thần trang, vũ trang đến tận răng như gặp phải cường địch vậy. Thậm chí thiền trượng của một số đệ tử không ngừng phát ra quang mang, sẵn sàng công kích.

"Người anh em, chuyện gì đang xảy ra vậy? Trước đây ta chưa bao giờ gặp phải chuyện này." Quản sự là người rất cơ trí, hắn lập tức đi tìm hiểu tin tức.

"Ai mà biêt được, tình trạng này diễn ra mấy ngày nay rồi, hình như Lôi Âm tự mất đồ vật nào đó, không biết kẻ nào có là gan lớn vậy, dám trộm cả đồ của Lôi Âm tự!" Người nói chuyện là một trung niên. khuôn mặt phủ đầy phong sương.

"Tính đi tính lại người không may mắn lại là chúng ta, việc này làm chậm trễ bao nhiêu thời gian" Người còn lại tiếp lời vị trung niên.

Vị trung niên lắc đầu nói: "Biết làm sao được, giờ chỉ còn cách phối hợp với họ thôi, tuy đệ tử của Lôi Âm tự cũng có chút bá đạo. nhưng quy củ cũng rất nghiêm ngặt, những thứ không minh bạch không được phép nhận hối lộ. Nếu việc này mà xảy ra trên địa bàn của Tâm Diệp Thiện Môn, nếu không xuất ra chút huyết thì đừng nghĩ đến việc thoát thân."

"Đệ tử của Lôi Âm tự quy củ vậy sao?"Tả Mạc chen lời vào.

"Những đại môn phải thì còn tốt, ví dụ như Lôi Âm Tự, Pháp Hoa Tự hay vài cái tự lớn nữa, quy củ của bọn họ rất nghiêm ngặt. Còn những tiểu môn phái kia, bất cứ tên nào cũng 'ăn' hối lộ, quả thật vô cùng khó coi" Vị trung niên giải thích.

Đúng lúc này, Tả Mạc nhìn thấy một đệ tử của Lôi Âm tự bay tới cạnh vị đệ tử đang đứng trên bầu trời kia, rồi thì thầm vào tai.

Ánh mắt của tên đệ tử kia nhìn về phía Tả Mạc, sau đó hắn cùng với vài người nữa bay đến xung quanh Tả Mạc bao vây vào giữa.

Những người xung quanh đều vô cùng sợ hãi lập tức bỏ chạy hết.

Tả Mạc cũng không ngờ đối phương lại hướng về phía hắn như vậy. Mới xuất môn mà đã gặp phải chuyện này, vận khí của hắn thực sự quá *** chó rồi.

"Tại hạ là Liễu Ngữ đệ tử của Lôi Âm tự, xin gặp qua các vị" Vị đệ tử cầm đầu cúi mình thi lễ, thần sắc nghiêm túc, nói:" Bổn môn đang kiểm tra theo thông lệ, kính xin các vị phối hợp. Nếu như có chỗ nào sai sót, xin được lượng thứ"

Tất cả mọi người xung quanh lập tức an tĩnh lại, ánh mắt của những thương đội xung quanh đều tập trung lên người Tả Mạc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play