Tả Mạc ném một khoả bổ linh đan vào miệng, rộp rộp, giống như cắn đâụ vậy, vẻ mặt vô cùng thích thú. Tay hắn không ngừng, một khoả rồi một khoả, mười khoả tứ phẩm tinh thạch mới tương đương một quả bổ linh đan, hắn dùng giống như đồ ăn vặt vậy, không ngừng ném vào trong miệng.

Lần trước cướp đoạt vô số tài liệu của Điền gia, một số có thể luyện chế thành linh đan. Tả Mạc đang giàu có lập tức cung cấp cho mọi người sử dụng, giúp mọi người nhanh chóng tiến bộ trong tu luyện. Thân là lão đại, Tả Mạc lại càng được cung ứng vô hạn, hơn nữa khi hắn phát hiện ra, bất luận hắn ăn nhiều thế nào cơ thể cũng không có bất cứ dấu hiệu không ổn nào, sau đó hắn liền coi đây là đồ ăn vặt.

Bồi bổ điên cuồng như thế nên linh lực trong cơ thể hắn không ngừng tăng lên.

Mỗi một khoả bổ linh đan vừa vào đến cổ họng liền biến thành một dòng linh lực ôn hoà, nhanh chóng hoà tan vào lục phủ ngũ tạng.

So với hấp thu linh lực từ ngoại giới thì linh lực do linh đan bổ sung ôn hoà thuần tuý hơn nhiều, có thể giảm thiểu thời gian luyện hoá mà Tả Mạc phải bỏ ra. Tu gải phổ thông sẽ gặp phải vấn đề linh lực ứ đọng gây ra trở ngại, nhưng Tả Mạc hoàn toàn không gặp phải điều này, đại nhật ma thể kiên cường dẻo dai vô cùng, hắn có thể hấp thu linh lực nhiều hơn so với tu giả phổ thông.

Hơn nữa nếu dư thừa linh lực thì nó sẽ tự động chuyển hoá thành thần thức hoặc tẩm bổ cho ma thể.

Nhưng dù là thế nào thì linh lực của Tả Mạc đều tiến bộ cực nhanh, vô cùng kinh khủng.

Tả Mạc cũng hiểu ra những đệ tử của các đại môn phái tại sao lại có tu vi kinh khủng như vậy, chính là do thiên tài địa bảo, linh đan dược mà môn phái cấp cho!

Bản thân mình bởi vì là một thế lực nhỏ lại ở một nơi hẻo lanh, dù có nhiều tài nguyên để tu luyện tới đâu cũng không thể so sánh với những đệ tử của các đại môn phái kia, chênh lệch không thể tưởng tượng được! Tu giả tu luyện như thế sao không mạnh được chứ?

Ồ, cuộc sống này thật đẹp.

Tả Mạc cảm khái vừa nhai bổ linh đan vừa nghỉ ngơi.

Bổ linh đan không phải là vật gì đó quá quý hiểm ở trên đảo, do tài liệu sung túc nên khả năng luyện đan của mọi người giống như cưỡi hoả tiễn bay về phía trước. Linh đan khó luyện đến mấy chỉ cần tài liệu nhiều thì mấy tên gia hoả lợi hại kia nhất định có thể một lò xuất ra ba trăm hạt, doạ người ta tới chết ngất.

Nghĩ tới bản thân trước đây ở Vô Không sơn luyện chế kim ô hoàn thật khó khăn biết bao!

A Quỷ ở bên cạnh Tả Mạc an tĩnh dị thường. Bổ linh đan gì gì đó Tả Mạc không dám đưa cho nàng ăn. Thân thể A Quỷ không tốt, bổ linh đan dù là vật đại bổ nhưng đối với nàng lại giống như độc dược, rất có khả năng khiến cơ thể nàng xảy ra chuyện.

Tử mang trong cơ thế A Quỷ vẫn đang tăng trưởng, loại lực lượng quỷ dị này ngay cả Bồ yêu và Vệ đều không nhìn ra, càng không phải nói tới tiểu bạch Tả Mạc. Nhưng hắn biết rõ tử mang này mang lại lợi ích cho A Quỷ nên cũng không để ý nhiều lắm.

"Nghe nói Hư Linh thành bây giờ có tới ba nguyên anh rồi! Sách sách, ba nguyên anh lận!"

"Ba nguyên anh? Thiệt hay giả vậy? Vân Hải giới lại có tới ba nguyên anh sao? Quỷ mới tin!"

"Ba đó, dù sao thì cũng là một giới tương đối lớn. Ngay cả ba người mà cũng không có thì còn nói gì nữa."

"Nói vậy tin tức về di chỉ thái dương thần điện là đúng hả?"

"Chắc là đúng rồi, ngay cả nguyên anh cũng tới rồi sao có thể không thật chứ?"

"Ta nói rồi, chúng ta gần như thế mà không kiếm được gì thì chẳng phải là lỗ nặng sao?"



Nghe quá nhiều, Tả Mạc thực sự không nhịn được, một tay cời giầy dưới chân đập mấy tên gia hoả đang hung hăng bàn tán kia, chửi ầm lên: "Ngu ngốc! Muốn tinh thạch tới không muốn sống nữa à? Tất cả đều thành thật cho ta, mới an lành được mấy ngày chứ?"

Đúng lúc này một giọng nói đầy yếu ớt vang tới.

"Các ngươi thật an nhàn à, mau đi tu luyện thêm gấp đôi cho ta."

Sắc mặt mọi người đồng thời đại biến! Mẹ trẻ!

Quả nhiên, cách đó không xa, mẹ trẻ Công Tôn với ánh mắt hời hợt đang nhìn bọn họ, hàn mang trong mắt loé lên.

Đám người rảnh rỗi này lập tức giải tán.

"Đám gia hoả này thật là phiền." Tả Mạc hùng hùng hổ hổ nói: "Người nào mặt mũi đều hếch lên trời, ai nhìn lại tưởng bọn họ là đệ nhất thiên hạ đó!"

"Mấy tên gia hoả này đánh thắng mấy trận nên bộc lộ ra cái kiểu đó." Công Tôn Sai ngồi xuống: "Đệ sẽ tìm bọn họ nói chuyện tâm sự."

Đứng ở bên, mấy người Ma Phàm nghe thấy từ "tâm sự" mà tóc gáy không khỏi dựng lên, mặt trắng bệch, tuy rằng bây giờ bọn họ đều đã là tu giả kim đan kỳ.

"Chúng ta phải cẩn thận chút." Tả Mạc thấp giọng nói: "Nhiều cao thủ tụ tập như vậy khẳng định phải có gì."

Công Tôn Sai không khỏi rùng mình, hắn biết rõ khả năng "đánh hơi" của Tả Mạc vô cùng linh mẫn. Điều này đã được chứng minh qua vô số lần, mặc dù nhìn qua sư huynh rất tuỳ tiện nhưng Công Tôn Sai biết rõ sở trường của mình cũng như biết rõ khuyết điểm của bản thân. Hắn là một chiến tướng nhưng nếu so về tầm mắt thì hắn lại không bằng sư huynh.

Hắn gật đầu: "Ừ, đệ sẽ an bài người cảnh giới."

Đúng lúc này, bỗng nhiên từ xa truyền đến một trận linh lực ba động cực mạnh!

Sắc mặt Tả Mạc không khỏi biến đổi, thốt lên: "Nguyên Anh kỳ!"

Chưa dứt lời, hắn liền bay lên trời. Mấy người Vi Thắng đồng thời xuất hiện bên cạnh hắn.

Sắc mặt mỗi người đều kinh hãi khi nhìn về phía Hư Linh thành.

Linh lực ba động kia truyền từ Hư Linh thành tới!

Từ Quy đảo bay tới Hư Linh thành mất gần hai canh giờ, đường xá không hề gần! Nhưng luồng linh lực ba động này vô cùng cường đại và bá đạo, giống như sự việc đang phát sinh ở ngay cạnh họ vậy!

Ngay cả Vi Thắng cũng không khỏi cảm thấy khiếp sợ!

Cần phải có linh lực kinh khủng cỡ nào va chạm mới có thể sinh ra được ba động cường đại như thế? Linh lực ba động kinh khủng như nào mới có thể khuếch tán tới nơi xa xôi như này?

Nguyên Anh kỳ! Nhất định là Nguyên Anh kỳ!

Tuy rằng chưa từng gặp qua tu giả Nguyên Anh kỳ nhưng mỗi người đều có thể chắc chắn, không thể nghi ngờ! Linh lực va chạm kinh khủng như thế tuyệt đối không thể do kim đan kỳ sinh ra.

Đây là lần đầu tiên mọi người cảm thụ được sự cường đại của tu giả Nguyên Anh kỳ!

Công Tôn Sai bỗng xuất ra Hạo Thiên bảo kính, đưa tay lên xoa xoa bảo kính, trên kính nhất thời hiện ra cảnh tượng ở Hư Linh thành.

Khi mọi người nhìn thấy nhân ảnh ở trong bảo kính thì không khỏi hít vào hơi lạnh.

Vốn còn có vài người đang ồn ào, lúc này sắc mặt đều trở nên trắng bệch, sự xao động trong lòng biến mất không còn chút dấu vết nào.

Mấy ngày trước, bởi lũ kim đan đánh nhau sống chết tràn cả vào Hư Linh thành khiến hỏng mấy chỗ, bây giờ cả Hư Linh thành như chiếc bánh gato bị cắt mất một nửa, không cánh mà bay.

Đường phố ở Hư Linh thành mọi người đều vô cùng quen thuộc, bọn họ thậm chí có thể từ những nửa còn lại kia mà phác hoạ ra được nửa còn lại của Hư Linh thành!

Càng quỷ dị chính là mặt cắt vô cùng chỉnh tề, tạo nên những tầng lưu ly sáng bóng.

Tu giả tinh thông hoả quyết đều có thể nhận ra, đây là hoả diễm vô cùng bá đạo mới có thể tạo ra tầng lưu ly này.

Nửa kia của Hư Linh thành nhanh chóng chìm vào Vân Hải, giống như nó chưa từng tồn tại trên thế gian này.

Trên bầu trời mơ hồ hiện ra hai thân ảnh đang giằng co.

Đây là Nguyên Anh kỳ sao?

Trong đầu mỗi người đều xuất hiện nghi vấn này.

Hai người này giằng co trong giây lát rồi ly khai. Trong đó một người đang hướng bọn Tả Mạc lườm một cái, trong lòng mọi người thầm nhảy một cái!

Đối phương đang cảnh cáo bọn họ!

Cũng may đối phương không xuất thủ, cả người đột nhiên biến mất trên mặt kính.

Lúc này mọi người trên đảo đều có vẻ mặt thất hồn lạc phách, đả kích vừa rồi thật sự quá lớn đối với bọn họ. Nguyên Anh kỳ với uy lực dời núi lấp biểm, thật sự quá kinh khủng. Diện tích Hư Linh thành gấp năm lần Quy đảo, nói cách khác, chỉ cần tu giả Nguyên Anh kỳ nguyện ý, bọn họ hoàn toàn có năng lực xoá xổ Quy đảo trong bản đồ Vân Hải giới.

Công Tôn Sai cắn chặt môi, sắc mặt trắng bệch: "Chúng ta không phải đối thủ của họ."

Những lời này khiến hắn cảm thấy vô cùng khuất nhục, mặt hắn đỏ bừng lên, trong mắt toát ra sự kinh hãi và cả sự không cam tâm.

Tả Mạc biết rõ, Công Tôn Sai kiêu ngạo ra sao, nói ra những lời như vậy đã khẳng định bọn họ không có chút cơ hội thủ thắng nào!

Hắn bây giờ mới hiểu ra, cao thủ như Nguyên Anh kỳ đã không cần phải có chiến thuật, chiến lược nữa. Bọn họ có khả năng huỷ thiên diệt địa, không thể dựa vào nhân lực mà chém giết được.

Tả Mạc cười lớn: "Không sao, chúng ta không đáng để xung đột với cao thủ Nguyên Anh."

Nhất thời, tất cả mọi người rơi vào trầm mặc.

Lúc trước bọn họ tự tin thế nào, Chu Tước doanh cứ chiến là thắng, cho dù là kim đan cũng chết không ít dưới xung kích của bọn họ. Bọn họ từng cho rằng bọn họ ngày càng trở nên cường đại, không ngừng có người kết thành kim đan, bọn họ tràn ngập tin tưởng.

Nhưng giờ đây, không ai có thể nói được gì, giờ phút này bọn họ mới biết, lòng tin của bọn họ không có chút giá trị gì, chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi!

Hai tu giả Nguyên Anh kì kia, bất cứ một ai cũng có thể tiêu diệt toàn bộ bọn họ!

Tất cả mọi người đều mất đi hứng thú nói chuyện.

--

Trong thức hải của Tả Mạc.

Vệ nói: "Đối với hắn đả kích này thật quá lớn."

Bồ yêu lơ đễnh nói: "Đả kích không phải là chuyện xấu, chỉ là nguyên anh thôi mà."

"Nói cũng phải, chỉ là một cái nguyên anh thôi." Vệ gật đầu, hắn một lần nữa lại vùi đầu vào việc chỉ điểm cho Vệ Doanh, từ công việc này hắn tìm được rất nhiều lạc thú.

Chỉ là một cái nguyên anh thôi.

Rất nhanh, tin tức về cuộc chiến được truyền tới.

Chiến đấu lúc đó có một vị là trưởng lão của Hư Linh phái, họ Thân, một vị khác là trưởng lão Vân Hải Sinh của Hành Vân phái – môn phái đứng đầu Vân Hải giới. Phân nửa Hư Linh thành là do Vân Hải Sinh dùng dây của Dao cầm tạo ra.

Trận này ngoại trừ xoá bỏ hơn nửa Hư Linh thành còn có hai mươi mấy vị kim đan bởi không chạy kịp mà bị tiếng đàn hoá thành tro bụi, hoặc là bị liệt diễm thiêu rụi.

Sau khi trận chiến kết thúc, rất nhiều kim đan chủ động thoát khỏi Hư Linh thành, không ai dám tới gần Hư Linh thành nữa.

Đại trận thủ hộ Hư Linh thành bị phá hỏng không còn gì, nếu như ở trên cô đảo gặp phải tập kích của yêu thì đúng là lành ít dữ nhiều.

Nhưng phụ cận Hư Linh thành lớn như vậy, địa bàn nhiều như vậy, có rất nhiều vân đảo thích hợp. Rất nhiều tu giả kim đan kỳ không tìm được nơi thích hợp nên đã xảy ra tranh đấu kịch liệt.

Một ít tu giả kim đan bắt đầu kéo bè kéo cánh, muốn lợi dụng ưu thế số đông để đạt được lợi ích.

Rất nhanh, có người để ý tới Quy đảo.

Tuy rằng chiến bộ của Quy đảo vang danh khắp Vân Hải giới nhưng trong mắt nhiều người, chiến bộ của Quy đảo chỉ là nhà giàu mới nổi, mới chỉ đánh thắng một trận, không có gì ghê gớm lắm.

Mà sự giàu có của Quy đảo đã sớm truyền ra bên ngoài, rất nhiều người động tâm.

Rất nhanh, liền có mấy nhóm tu giả lặng lẽ mò đến vùng phụ cận của Quy đảo.

Toàn là tu giả kim đan!

Bầu không khí đột nhiên trở nên vô cùng khẩn trương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play