- Sư tỷ, ngươi nói cho ta một chút, đến cùng chuyện gì xảy ra đi. Lần trước ngươi cũng không phải nói như vậy, ngươi chỉ nói đó là một đệ tử Tiên La, bất quá...

Lâm Hi nhìn Dương Kỷ ở một bên, cười nói:

- Đây cũng không phải chỉ là một đệ tử Tiên La đơn giản như vậy.

Chân truyền đệ tử thân phận đặc thù, địa vị xa xa lăng áp trên đệ tử Luyện Khí Cảnh. Dù là đệ tử như Âu Dương Nạp Hải nhìn thấy Chân truyền đệ tử cũng phải cung kính, có chút tôn trọng.

Bất quá, Lâm Hi lại không nghĩ nhiều như vậy.

Chân truyền đệ tử hắn đã sớm được thấy qua, Đệ ngũ Thần Phi chính là Chân truyền đệ tử chính cống, thậm chí còn, hắn còn từng Chính tay đâm qua một gã Chân truyền đệ tử, tuy rằng cẩn thận tính ra, đó cũng không thể xem là hắn giết, mà là Thượng Cổ Băng Hoàng ẩn tàng trong thân thể hắn.

Cho nên đối với Chân truyền đệ tử, Lâm Hi cũng không kính sợ, cung kính như vậy.

Qua sự giải thích của Tô Tử Huyên, Lâm Hi rốt cuộc cũng biết được Chân tướng sự việc. Nguyên lai lúc Tô Tử Huyên gặp được Dương Kỷ thì hắn đang ở trên đỉnh núi thổi tiêu. Chung quanh hung thú qua lại, tự nhiên không thể uy hiếp được hắn.

Bất quá, theo thói quen, Tô Tử Huyên lại coi vị Chân truyền đệ tử Tiên La Phái tiếng tăm lừng lẫy này thành một thư sinh văn nhược thế tục ngộ nhập nơi này.

Thư sinh Gặp nạn, Tô Tử Huyên đương nhiên sẽ làm ra một màn Mỹ nữ cứu anh hùng, cứu vị Chân truyền đệ tử Tiên La Phái này rồi.

Chuyện kế tiếp cũng tương đối đơn giản. Tô Tử Huyên xuất phát từ Nghĩa vụ, toàn bộ hành trình hộ tống vị thư sinh văn nhược này. Mà với thân phận của Dương Kỷ hắn cũng chưa từng nghĩ tới, sẽ được một nữ tử bình thường cứu, loại cảm giác này có chút mới lạ, hơn nữa, đối với Tô Tử Huyên cũng rất có hảo cảm.

Tô Tử Huyên nếu như biết rõ hắn Chân truyền đệ tử của Tiên Đạo thế giới, đương nhiên sẽ không hộ tống hắn nữa, cho nên Dương Kỷ cũng giấu diếm thân phận của mình.

Cho nên Lâu ngày sinh tình, trong quá trình hộ tống dài dòng buồn chán, hai người cũng nảy sinh hảo cảm với nhau. Chuyện sau này thì bọn người Lâm Hi đều đã biết.

Dương Kỷ lộ ra thân phận của mình, hơn nữa còn dẫn Tô Tử Huyên tới Tiên La Phái, trở thành đệ tử Tiên La Phái!

- Không thể tưởng được, Đại sư tỷ nguyên lai lại thích loại thư sinh văn nhược này.

Lâm Hi trong nội tâm cười thầm.

Tô Tử Huyên đã quen cường thế, trong Ngũ Lôi Phái người gặp người sợ. Không ai tưởng được, nàng lại có thể ưa thích loại hình thư sinh văn nhược thế này.

- Tiểu sư đệ, ngươi là sư đệ Tử Huyên, cũng coi như là sư đệ ta. Về sau nếu có gì cần trợ giúp thì cứ tìm ta là được!

Dương Kỷ đợi Tô Tử Huyên nói xong, nhìn qua Lâm Hi, vẻ mặt nghĩa khí nói. Ánh mắt của hắn nghiêm nghị, trong mắt tinh mang bắn ra bốn phía, lúc nói những lời này ngược lại vẫn còn có chút tư thế của Chân truyền đệ tử.

Bất quá, loại hình tượng chân truyền đệ tử này không bảo trì được một phút đồng hồ đã lập tức tan vỡ.

- Cái gì tìm ngươi là được. Ta còn chưa lên tiếng, mắc mớ gì tới ngươi!

Tô Tử Huyên không chút khách khí vươn hai ngón tay tuyết trắng nắm chặt lấy lỗ tai Dương Kỷ nhéo một cái. Vị cường giả Tiên Đạo này một khắc trước còn Tinh quang bắn ra bốn phía, giờ lại lập tức Ôi ôi kêu loạn lên, vẻ mặt xin tha thứ.

- Đại sư tỷ cùng hắn ngược lại rất xứng đôi!

Lâm Hi nhìn một màn trước mắt, thầm nghĩ trong lòng.

Hắn đương nhiên nhìn ra được, bất kể là Tô Tử Huyên hay là Dương Kỷ, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo hương vị điềm mật, ngọt ngào, không khác gì tình lữ lâm vào tình yêu cuồng nhiệt cả. Đặc biệt là Dương Kỷ, tuy rằng là chân truyền đệ tử, nhưng đối với Tô Tử Huyên lại có chút sủng ái, cơ hồ là ngoan ngoãn phục tùng.

- Như vậy cũng tốt, Đại sư tỷ cuối cùng có một điểm tựa tốt.

Lâm Hi thu hồi dáng tươi cười, trong nội tâm thầm nhẹ nhàng nói.

Tô Tử Huyên dù có cường thế hơn nữa cũng chỉ là nữ tử. Nữ tử thế tục sẽ lập gia đình, nử tử ở Tiên Đạo thế giới sẽ tìm Tiên lữ, đây là một quy tắc chung.

Những thứ khác không nói, dùng tình huống Dương Kỷ đối xử với Tô Tử Huyên, Đại sư tỷ quả thật đã tìm được một nơi chốn tốt. Là Tiểu đệ từ nhỏ đã được Đại sư tỷ chiếu cố, Lâm Hi cũng thầm cao hứng thay nàng.

- Sư tỷ, ngươi mấy ngày nay đều không tới. Không phải vì hắn đấy chứ?

Lâm Hi định thần lại, cười nói.

- Ngươi tiểu tử thúi này, nói bậy bạ gì đó. Đúng rồi, lần trước hỏi ngươi, ngươi nói cũng không tỉ mỉ. Nhanh nói cho ta nghe một chút đi, Đại trưởng lão bọn hắn thế nào rồi?

Tô Tử Huyên làm ra một động tác Muốn ăn đòn, cười mắng.

Lâm Hi cười cười, nói lại chuyện Ngũ Lôi Phái một phen, đặc biệt là chuyện bọn người Đại trưởng lão đã dời vào Thần Tiêu Tông.

- ... Ta cũng đã có kế hoạch tốt rồi. Từ chỗ các sư huynh đệ khác thu thập một ít lệnh bài chiêu mộ, để một bộ phận đệ tử Ngũ Lôi Phái chúng ta gia nhập vào Thần Tiêu Tông. Về phần những người khác, ta sẽ kéo tất cả bọn họ vào Chấp Pháp Điện. Về sau đệ tử Ngũ Lôi Phái chúng ta cũng chính là người của Thần Tiêu Tông rồi, bất quá, vẫn thuộc về Đại trưởng lão quản lý.

Lâm Hi thản nhiên nói.

- Haha, thật tốt quá. Sư đệ, ngươi đã chân chính có tiền đồ rồi! Sư tỷ cũng cao hứng thay ngươi. Như vậy, mới thật sự là Thiếu chưởng môn của Ngũ Lôi Phái chúng ta chứ!

Tô Tử Huyên dùng sức vỗ vỗ bả vai Lâm Hi, bộ dạng cực kỳ cao hứng.

Chuyện của Lâm Hi, nàng biết càng nhiều, lại càng cao hứng và tự hào thay Lâm Hi.

- Phu quân, có nghe chưa. Sư đệ này của ta cũng không tệ a!

Tô Tử Huyên nói với Dương Kỷ bên cạnh.

Tới một mức độ nào đó, Lâm Hi và Ngũ Lôi Phái chính là Nhà mẹ đẻ của nàng, người nhà mẹ đẻ có tiền đồ, Tô Tử Huyên cũng cảm thấy rất nở mày nở mặt.

- Không tệ, không tệ...

Dương Kỷ liên tục nói. Đường đường Chân truyền đệ tử của Tiên La Phái, ở trước mặt Tô Tử Huyên lại gật đầu như gà mỗ thóc.

Bất quá, trong lòng Dương Kỷ cũng có chút kinh ngạc. Ngũ Lôi Phái mà Tô Tử Huyên xuất thân, hắn cũng biết, chỉ là một môn phái võ đạo thế tục nhỏ. Về chuyện của Ngũ Lôi Phái, hắn cũng được nghe qua không ít.

Lâm Hi xuất thân bình thường, rõ ràng trong vài năm ngắn ngủn lại đạt được thành tựu như thế, quả thực khiến người rất giật mình. Tô Tử Huyên tu vi nông cạn, còn nhìn không ra.

Nhưng Dương Kỷ lại rõ ràng, Tiểu sư đệ ở thế tục này của Tô Tử Huyên tu vi tuy rằng không cao, nhưng thực lực đã có thể sánh với thập trọng Thánh vương thâm niên. Trong phòng này có ba người, biểu hiện ra thoạt nhìn là lấy thập trọng Thánh vương Âu Dương Nạp Hải kia cầm đầu. Nhưng chính thức như Thiên Lôi sai đâu đánh đó đấy, ngược lại chính là tiểu sư đệ này của Tô Tử Huyên. Đối với Tiểu sư đệ trong miệng Tô Tử Huyên, Dương Kỷ cũng không biết nhiều lắm. Nhưng đối với mấy đệ tử mà Thần Tiêu Tông phái tới, đặc biệt là Lâm Hi trong truyền thuyết kia Dương Kỷ còn hiểu rõ hơn Tô Tử Huyên nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play