- Tốt cho một thanh hung kiếm!

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Ở trong chuôi kiếm ngân bạch này hắn cảm nhận được một cỗ sát khí đậm đặc, lúc ngón tay chạm đến giống như là đụng chạm vào một không gian khác, trong tai có thể nghe được vô số hung thú gào thét, phảng phất như muốn đi ra.

Đây là một chuôi hung nhận, sát khí vô cùng nặng. Lúc Lâm Hi cầm trên tay thì lạnh như băng, có loại vị đạo sâm hàn xương cốt. Đồng thời thân kiếm lại cực kỳ trầm trọng giống như là một ngọn núi.

Đây đều là biểu hiện của hung nhận.

Thái Bạch kiếm đã được chế tạo cũng lâu rồi, có thể xác nhận, thanh kiếm này đã kinh qua không ít chủ nhân. Đến tay Thập bát hoàng tử đã không biết là đã qua bao nhiêu người.

Sát nhân uống máu nhiều đời, thanh kiếm này hấp thu không biết bao nhiêu là lệ khí, huyết dịch, thu hoạch được bao nhiêu tính mạng, trở nên càng ngày càng nặng, cũng đã trở thành hung nhận như bây giờ.

Không chỉ có thể đả thương người, tương tự cũng có thể giết chủ. Bất quá, nhưng lại là kiếm khí phù hợp nhất với Thái Bạch kiếm đạo.

- May mà có Vạn Kiếm đại pháp của ta, không hung lệ như vậy, còn có thể trấn áp thanh hung kiếm này. Bằng không mà nói, thật đúng là không dám dùng.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Rất nhiều người đều cho rằng hung kiếm giết chủ đều chỉ là lúc mấu chốt, hung kiếm không bị khống chế, đối phó với chủ nhân của mình. Nhưng kỳ thật cái này đều là tiên đạo đại thế giới nghe nhầm đồn bậy.

Lâm Hi nghe Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần đề cập qua, cái gọi là hung kiếm phệ chủ thật là chỉ là kiếm khí hấp thu quá nhiều hung lệ chi khí, thường thường đeo ở bên người làm bạn mỗi ngày với hung sát chi khí sẽ bất tri bất giác thẩm thấu vào bên trong cơ thể kiếm giả, ảnh hưởng đến thần trí của người cầm kiếm, khiến cho kiếm giả càng ngày càng thị sát khát máu, cuối cùng đánh mất lý trí, tự chịu diệt vong.

Cho nên dưới tình huống bình thường, hung kiếm dù là phẩm chất có tốt cũng không thể đụng vào. Người trong kiếm đạo lựa chọn kiếm khí, đối với hung kiếm đặc biệt phải cực kỳ thận trọng!

- Ông!

Tâm niệm Lâm Hi vừa động, đem Thái Bạch kiếm thoáng tế luyện một chút, sau đó liền đưa vào trong Thứ nguyên tiểu tiên đại.

- Đợi đến khi trở lại trong tông, nói sư phụ đem thanh kiếm này gột rửa lại một lần, tẩy đi một ít hung tính, sau đó là có thể sử dụng.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, tuy Lâm Hi cũng không cho rằng thanh Thái Bạch kiếm này ảnh hưởng được chính mình, nhưng kiếm đạo hỏa hầu của hắn dù sao còn chưa sâu, cẩn thận một chút cũng là không sai.

Lâm Hi lại kiểm tra Thứ nguyên tiểu tiên đại của Thập bát hoàng tử một lần.

Quả nhiên không khiến người ta thất vọng, ở trong cái Thứ nguyên tiểu tiên đại Lâm Hi phát hiện ra một ít kim chúc tiên đạo trân quý, một hộp mười hai viên, ở bên trên hộp có viết chữ cổ triện Hoàng đạo kim đan. Trừ cái này ra, còn có một bản Thái Bạch kiếm đạo do tiên khí hóa thành, đây hiển nhiên là bí điển của Thái Bạch hoàng thất nhất mạch truyền thừa cho hoàng thất tông thân.

- Thật tốt quá, đã có quyển Thái Bạch kiếm đạo này, ta có thể tinh thông thêm một môn tuyệt học!

Lâm Hi mừng rỡ trong lòng.

Điều kiện tu luyện kiếm đạo hà khắc, nhất là phải có Kiếm đạo kiếm chủng tự tay truyền lại, hai là phải có công pháp hoàn chỉnh. Cả hai thứ thiếu một cũng không được. Lâm Hi tuy có được Thái Bạch kiếm hoàn của Thập bát hoàng tử nhưng không có tâm pháp đối ứng thì cũng không có cách nào tu luyện. Nhưng đã có quyển Thái Bạch kiếm đạo này liền không giống với lúc trước.

Lấy tình huống của Lâm Hi, sau khi trở về chỉ cần thỉnh giáo sư phụ Hình Tuấn Thần một chút, lấy kiếm thức nhãn giới cùng tu dưỡng của hắn đủ để chỉ đạo Lâm Hi tu luyện ra Thái Bạch kiếm đạo chỉ Thái Bạch hoàng thất mới có!

Thái Bạch kiếm đạo của Thái Bạch hoàng triều vang danh thiên hạ, nếu như có thể tu thành môn kiếm đạo tuyệt học này, giá trị của nó tuyệt đối không dưới đầu Tứ Cực Đại Uyển.

Trong nội tâm Lâm Hi vui sướng không thôi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Ngoại trừ quyển Thái Bạch kiếm đạo, mười hai miếng Hoàng đạo kim đan ra, còn có một chút đan dược, mặt khác cũng không phải là rất nhiều, phần lớn là một ít chứng từ, tín vật, lệnh phù cùng ấn kiện hoàng thất.

Những vật này đối với Thập bát hoàng tử hữu dụng nhưng đối với Lâm Hi lại không có một chút tác dụng nào.

Lâm Hi đem Thứ nguyên tiểu tiên đại sửa sang lại một lần, sau đó liền hướng tới Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên cùng Khí Thánh Vương đi đến.

- Hầu sư huynh, kiến thức của huynh rộng tãi, nhìn xem đây là vật gì?

Lâm Hi đem một hộp Hoàng đạo kim đan ném tới.

- Hoàng đạo kim đan? Đây là thứ mà Thái Bạch hoàng triều bí chế sao?

Khí Thánh Vương hơi lấy làm kinh hãi. Sau khi tế luyện Thứ nguyên tiểu tiên đại mới có thể xem xét đồ vật bên trong. Khí Thánh Vương đem Thứ nguyên tiểu tiên đại đưa cho Lâm Hi, cho nên cũng không biết bên trong có cái gì.

Lâm Hi đưa tới một cái thần sắc hỏi thăm, Khí Thánh Vương hiểu ý, mở miệng giải thích:

- Hoàng đạo kim đan này là một môn đan dược chỉ có Thái Bạch hoàng triều mới có, chỉ có hoàng thất mới biết luyện chế, có thể tăng trưởng công lực. Công dụng đại khái của nó là tương đương với một quả Thuần Dương đan của Tiên Đạo cảnh. Bất quá chỗ đặc biệt nhất của nó là có thể tẩm bổ lục phủ ngũ tạng, tảy địch tâm phế, tăng trưởng tinh thần năng lượng của Luyện Khí sĩ. Nếu như là trong chiến đấu, tinh thần, ý thức bị thương tổn, thì nó có tác dụng chữa thương cực lớn.

Khí Thánh Vương thần sắc trịnh trọng, mà một câu sau cùng mới chính là trọng điểm.

Tổn thương nhục thể thông thường thật sự không cần phải tính làm gì, chân khí điều dưỡng một chút, hoặc là dùng chút đan dược chữa thương, hao tốn chút thời gian thì đã tốt rồi. Chính thức khó đối phó nhất vẫn là tác hại trên ý thức, tinh thần.

Tuyệt học bên trong tiên đạo có đủ loại, một ít tông phái đặc biệt khác có truyền thừa có thể chuyên môn chấn thương tinh thần, ý thức của người khác.

Linh hồn là bổn nguyên của người trong tiên đạo, nếu như tinh thần ý thức bị thương, chỉ sợ một thân tiên đạo vô duyên, vĩnh viễn dừng chân ở một cảnh giới nào đó. Cho nên tác dụng của mười hai miếng Hoàng đạo kim đan mà Lâm Hi lấy được này là có thể nghĩ.

- A, nếu là như vậy thì giá trị của hộp đan dược mà tiểu sư đệ lấy được này đã cực kỳ quý giá rồi.

Âu Dương Nạp Hải ở một bên nghe vậy liền nói.

Tuy tầm mắt kiến thức của hắn không lợi hại như Khí Thánh Vương nhưng một ít xúc giác nhạy bén là vẫn phải có.

- Không tệ, loại đan dược này luyện chế khó khăn, vốn cũng không phải là hằng ngày nuốt xuống để tăng trưởng công lực. Chỉ khi tinh thần bị thương cực lớn, không có cách nào trị hết thì mới phải nuốt một viên. Luận giá trị, chỉ sợ 1000 vạn điểm cống hiến một viên cũng không khoa trương, một hộp như vậy, chỉ sợ là toàn bộ gia sản của Thập bát hoàng tử.

Khí Thánh Vương gật đầu nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play