Răng rắc xoạt!

Một tầng tầng hàn khí tiếp xúc với chân của Lâm Hi và nhanh chóng ngưng kết lại thành hàn băng. Những hàn băng này cứng rắn giống như sắt thép, giống như muốn đông lạnh người ta trên mặt đất. Nhưng mà cho dù là sắt thép chính thức cũng không thể ngăn Lâm Hi.

- Hàn khí nặng nề nha!

Lâm Hi nhíu mày, càng đến gần Băng sương chi tinh thì nhiệt độ càng thấp. Nó cũng không phải là chậm chạp giảm xuống, mà là gấp gáp giảm xuống, mỗi bước đi tới là nhiệt độ giảm đi mười độ.

Hàn ý này đã đột phá phòng tuyến của Lâm Hi, rót vào cốt tủy, kinh mạch, ngưng kết chân khí trong kinh mạch lại. Loại hàn khí tinh thuần này với cường giả luyện khí sĩ băng hệ có lẽ cảm giác thật thoải mái. Nhưng đối với người khác lại không phải chuyện như vậy.

Trong nội tâm Lâm Hi khó chịu, sau đó đan điền khẽ nhúc nhích, một đạo chân khí xua tan băng hàn trong kinh mạch, bức bách hàn khí ra ngoài cơ thể. Đối với luyện khí sĩ không phải băng hệ mà nói loại phương thức này thật rất hao tổn chân khí, dù sao hàn khí là liên tục không ngừng, nhưng mà Lâm Hi không có cảm giác như vậy.

Đát đát!

Chân khí trong người Lâm Hi chấn động, hắn dạo chơi bên cạnh Băng sương chi tinh. Chung quanh miệng giếng cổ này, căn bản không có nhìn thấy người bảo vệ. Hoặc là nói phương diện này Băng Sương Cung cảm thấy không ai có khả năng buồn cười tới mức đi trộm Băng sương chi tinh này đi.

Băng sương chi tinh bản thân không phải là bảo vật gì, mà Băng Sương Ma Thiết chính thức cần tốn nhiều thời gian và công lực đi thu thập. Cho nên phương diện này Băng Sương Cung cũng không có ngăn người ta đi quan sát Băng sương chi tinh.

Băng sương chi tinh chí âm chí hàn, bản thân chính là trạm gác tốt nhất, ngăn được phần lớn luyện khí sĩ.

Bốn phía yên tĩnh không người quấy rầy, Lâm Hi dễ dàng tùy tâm quan sát Băng sương chi tinh.

Một đạo khí tức băng sương trùng thiên gào thét bay lên, không ngừng từ trong lòng đất bắn ra ngoài. băng sương này hóa thành sương mù mờ mịt, bên trong ẩn chứa rất nhiều mảnh băng vụn. Chỉ có không tới 1% mới là Băng sương chi khí. Sau khi thu thập sẽ hóa thành Băng Sương Ma Thiết!

- Hô!

Gió lạnh gào thét từ đáy giếng phát ra, giống như quỷ khóc thần sầu.

Lâm Hi nhìn vào trong, chỉ thấy trong giếng sương mù mờ mịt không phân rõ thứ gì cả.

- Ầm ầm!

Đột nhiên lúc này bên trong giếng có lôi hỏa lạp lòe, hỏa diễm sáng rực chiếu lên.

- Là hào quang của pháp khí.

Mí mắt Lâm Hi nhìn qua thì phân biệt được là ai.

- Là phó cung chủ Băng Sương Cung!

Trước kia gặp qua cao thủ Băng Sương Cung đã từng nói qua, bên trong Băng sương chi tinh có một phó cung chủ Băng Sương Cung Đạo Căn Kỳ đang thu thập băng sương ma phấn, luyện chế Băng Sương Ma Thiết.

- Người kia nói có lẽ chính là kẻ này.

Trong nội tâm Lâm Hi suy đoán nói.

Lôi quang lập lòe lại yên tĩnh.

- Ở dưới năm ngàn trượng! Tu vi thật cao minh, có thể so với bọn người Bạo Tuyết Thánh tử của Đâu Suất Cung.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Nương vào lôi hỏa lập lòe, Lâm Hi đoán được người này là một trong bát tiên của Băng Sương Cung.

Hàn khí trong Băng sương chi tinh ít nhất phải gấp mười lần bên ngoài này.

Cho dù là mượn nhờ pháp khí thì tu vi của người này cũng đáng khen!

- Chính là một Yêu tộc lại có tu vi cao như vậy. Xem ra Băng sương chi tinh bồi dưỡng ra không ít cao thủ.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra từng đạo ý niệm.

Tán tu là những kẻ độc lai độc vãng, không được việc gì thì tán đi, theo đạo lý không thể so được với cường giả tông phái. Một Băng Sương Cung nho nhỏ xuất hiện cường giả Yêu tộc tán tu lại so được với Thánh tử đỉnh phong của tông phái, không thể không nói đúng là không bình thường.

Những chuyện này hiển nhiên là công lao của Băng sương chi tinh.

Giá bán Băng Sương Ma Thiết cho tới bây giờ không có rẻ. Cũng bởi vậy nuôi sống được cao thủ Băng Sương Cung, bồi dưỡng ra nhiều cao thủ cũng không phải chuyện lạ.

- Răng rắc!

Tiếng bước chân từ hành lang chung quanh Băng sương chi tinh truyền ra.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, quay lại nhìn thì thấy một yêu tộc Băng Sương Cung đang cầm chén dĩa từ hành lang đi tới. Nhìn thấy Lâm Hi thì dừng bước lại, lộ ra thần sắc cảnh giác.

- Vị khách nhân này, Băng sương chi tinh hàn khí quá nặng, tương đối nguy hiểm. Ngươi tốt nhất không nên dừng lại bên cạnh miệng giếng.

- A, biết rõ. Ta chỉ tùy tiện nhìn qua mà thôi.

Lâm Hi cười cười, ống tay áo phất một cái, sau đó bỏ đi.

Người trong Băng Sương Cung hối hả, tam giáo cửu lưu đủ loại người, mọi người đang bắt chuyện.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, rất nhanh lẫn vào trong đó, bắt đầu thân thiện với một đám tán tu. Chỉ dăm ba câu Lâm Hi đã từ trong miệng đám khách quen của Băng Sương Cung biết được không it tin tức.

Băng Sương Cung bán Băng Sương Ma Thiết phân thành ba loại.

Băng Sương Ma Thiết một ngàn cân đúc thành thỏi sắt hình tròn, giá bán hai mươi Tiên La Đan. Nhưng mà đừng tưởng rất tiện nghi, một ngàn cân Băng Sương Ma Thiết chỉ to bằng móng tay, phân lượng rất nhỏ.

Băng Sương Ma Thiết phân lượng vượt xa kim loại khác. Hoàn toàn không thể dùng sức nặng cân nhắc bề ngoài của nó.

Một phần thỏi sắt Băng Sương Ma Thiết chủ yêu cung cấp cho luyện khí sĩ nhất trọng tới tam trọng, cho luyện khí sĩ có thế lực rèn luyện hạ phẩm trung phẩm pháp khí.

Loại thứ hai là Băng Sương Ma Thiết một vạn cân hình Gót sắt, làm thành Hình móng ngựa . Giá bán hai trăm Tiên La Đan, cung cấp cho thượng phẩm pháp khí sử dụng.

Loại thứ ba Băng Sương Ma Thiết mười vạn cân đúc thành Đĩa sắt, giá bán hai ngàn Tiên La Đan. Là cung cấp cho một ít băng hệ luyện khí sĩ sử dụng.

Hai ngàn Tiên La Đan không phải con số nhỏ. Tương đương một trăm vạn điểm công huân của tông phái. Ngay cả đệ tử nội môn cũng khó mà thừa nhận được. Lại lên tiếp là Băng Sương Ma Thiết trăm vạn cân, nếu đặt lên mặt đất không có tu vi luyện khí sĩ tầng năm là không cầm lên được.

Đây cũng là Băng Sương Cung đặc biệt phân Băng Sương Ma Thiết ra đúc thành thỏi sắt, gót sắt, đĩa sắt.

Theo như trong miệng những người này Lâm Hi biết được người tới nơi đây mua thỏi sắt, gót sắt, mà mua nhiều nhất chính là mười đĩa sắt.

Đây đã là cường giả cấp bậc Thánh tử mới mua nổi. Mười Đĩa sắt đúc thành pháp khí băng hệ rất lợi hại.

Mười đĩa sắt chính là một trăm vạn Băng Sương Ma Thiết, phàm là đạt tới đẳng cấp này đối với Băng Sương Cung mà nói chính là đại khách quý. Trong một năm cũng khó gặp mấy người, phần lớn đều là Thánh tử tông phái đi mua!

Đương nhiên cũng có không ít người đều hướng về hàn khí nồng đậm của Băng sương chi tinh, muốn muốn nhờ loại hàn khí nồng đậm này tu luyện công pháp băng hệ. Nhưng mà những người này phải giao tiền cho Băng Sương Cung giao.

- Một trăm vạn cân Băng Sương Ma Thiết tương đương một trăm vạn cống hiến của tông phái, dùng giá trị một kiện pháp khí thì hao tốn một ngàn vạn công huân mua một kiện thượng phẩm pháp khí đã là quá đắt rồi.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Luyện Khí sĩ cấp bậc Thánh tử chỉ có thể dùng thượng phẩm pháp khí. Nếu như càng mạnh hơn nữa cũng chỉ có Tuyệt phẩm pháp khí. Mà Thánh tử không cách nào hoàn toàn thúc dục Tuyệt phẩm pháp khí , tiêu hao quá lớn, cũng không dùng.

Thượng phẩm pháp khí tốn một ngàn vạn Băng Sương Ma Thiết đã không được, dù sao pháp khí cần không phải chỉ riêng Băng Sương Ma Thiết, còn có đủ loại tài liệu khác. Cho dù là Thánh tử trong tông phái cũng không ai chịu đựng nổi.

- Ha ha, đạo huynh, phó cung chủ Mục Mã Phong nghe nói buổi tối sẽ đi ra khỏi Băng sương chi tinh. Đến lúc đó sẽ bán đấu giá công khai Băng Sương Ma Thiết. Ngươi cần thì sớm đi tới đi. Trễ sợ là không còn.

Một tán tu ăn mặc văn sĩ nhìn qua Lâm Hi nói ra.

- Ha ha, biết rõ. Đa tạ. Đúng rồi, ngươi có biết Băng Sương Cung lần này bán ra bao nhiêu Băng Sương Ma Thiết hay không?

Lâm Hi nói xong và hỏi một câu tùy ý.

- Ha ha, không ít, chừng hơn ba trăm ngàn cân Băng Sương Ma Thiết!

Trung niên văn sĩ nói.

- Ba trăm ngàn cân?

Lâm Hi có chút nhíu mày, mấy con số này thấp hơn hắn cần.

- Ha ha, ba trăm ngàn cân không ít. Phải biết rằng trong Băng sương chi tinh phun ra chỉ là mảnh nhỏ, không phải ma thiết ah. Ba trăm ngàn cân đã là thu thập của nhiều tháng.

Trung niên văn sĩ nói ra.

Người chung quanh cũng cười rộ lên. Mọi người đều hiểu nhiều hơn, hắn lần đầu tiên tới cũng không có kỳ quái.

- Ha ha, là ta nghĩ nhiều.

Lâm Hi cười cười, cũng càng hiểu thêm nhiều chuyện, nói vài câu cáo từ sau đó quay người rời đi.

Đi không bao xa đã sớm có một tên người hầu Băng Sương Cung đón trước, giao một mộc bài gian phòng cho Lâm Hi:

- Vị khách nhân này, đây là Huyền Băng Thánh tử Tiên La Phái bảo ta giao cho ngươi.

- Ân. Đa tạ.

Lâm Hi gật gật đầu, tiếp nhận mộc bài.

Tìm hiểu tin tức không khác bao nhiêu, trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, sau đó đi vào gian phòng.

Khách của Băng Sương Cung tới rất nhiều, cho nên cũng xây không ít phòng ở lại.

Nhưng mà Lâm Hi cầm mộc bài đi tới gian phòng ước định thì phát hiện cửa đóng chặt, một đoàn khí tức cường hãn hiện ra, là tước chiếm cưu sào, chiếm giữ gian phòng của hắn.

Bên ngoài gian phòng có thiết bài đen kịt cắm trên mặt đất. Trước cửa đá có viết mười mấy chữ.

- Lão tử là người của Vạn Ma Lĩnh, căn phòng này lão tử chiếm!

Đồng thời còn ném mộc bài trước cửa, biểu hiện gian phòng bên cạnh.

Lâm Hi đưa mắt nhìn qua, cũng không có nhiều lời, cầm lấy mộc bài đi qua gian phòng khác.

Người của Vạn Ma Lĩnh làm việc quái đản, bá đạo. Làm việc toàn bộ bằng yêu thích, không giảng đạo lý.

Lâm Hi ngược lại cũng không phải người sợ phiền phức, chỉ cầm mộc bài Băng Sương Cung đi tới gian phòng bên cạnh, vạch mặt với cao thủ ma đạo Vạn Ma Lĩnh và đánh nhau nói ra cũng khó tránh bị chê cười.

- Đại sự quan trọng hơn, tạm thời nhường ngươi một lần.

Lâm Hi lắc đầu.

Người của Vạn Ma Lĩnh quá bá đạo, đổi lại lúc bình thường hắn có khả năng giết người. Nhưng mà hiện tại đại sự quan trọng hơn.

Đẩy cửa ra Lâm Hi đi vào gian phòng.

...

Thời gian dần dần khuya lại, ước chừng lúc chạng vạng tối đột nhiên có tiếng rít gào vang lên, sau đó một đạo pháp phù màu xanh da trời tản tỏa ra yêu khi nồng đậm xuyên qua vòng bảo hộ của Băng Sương Cung chui vào trong chủ điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play