Phàm là người đi cùng với Phong Phi Vân, đều nhất định có thịt ăn, có Linh Đan, có Linh Thạch.
Phong Phi Vân lại lấy ra năm mươi viên Nhất Phẩm Linh Đan, trôi nổi trong lòng bàn tay của hắn tựa như năm mươi hạt Linh Châu. Chúng tản ra ánh sáng nhàn nhạt, chia nhau rơi vào trong tay năm mươi tên tinh nhuệ Thần Vũ Quân kia.
Lại lấy ra năm mươi miếng Linh Thạch, chia đều cho năm mươi tên Thần Vũ Quân này, mỗi một người một khối Linh Thạch.
Mỗi một tên Thần Vũ Quân được Linh Thạch và Linh Đan đều kích động đến rơi nước mắt, so sánh với Mạc Trùng Cơ còn hưng phấn hơn. Chúng nhất tề xoẹt xoẹt quì ở trên mặt đất, thề thốt:
Những tên Thần Vũ Quân này đều là cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn, ở trong Thần Vũ Quân thuộc về tuyệt đối tinh nhuệ. Nhưng mà cũng chưa từng nhìn thấy Linh Đan và Linh Thạch, bình thường coi như là bị thương thì cũng vẻn vẹn chỉ có thể dùng đan dược bình thường.
Linh Đan, mặc dù chỉ là Nhất Phẩm Linh Đan, đều là báu vật.
Linh Thạch đối với bọn họ mà nói càng là một món bảo vật lớn. Một khối Linh Thạch có khả năng đổi ba mươi vạn mai kim tệ, cũng đã đủ cho cả nhà già trẻ bọn họ một cuộc sống giàu có cả đời.
Phong Phi Vân ra tay thật sự rất xa hoa, ánh mắt của đám Thần Vũ Quân nhìn Phong Phi Vân lập tức không giống trước nữa. Lúc đầu bọn họ vẫn còn cảm giác Phong Phi Vân rất trẻ tuổi, đối với hắn vẫn còn có chút không phục. Nhưng mà hiện tại lại đều dễ bảo, nếu như có thể một mực đi theo bên người Thần Vương đại nhân, nhất định có thể ăn no uống say.
Phong Phi Vân muốn tịnh không chỉ có là như thế. Chờ sau khi những Thần Vũ Quân này quay về quân doanh, nhất định sẽ truyền đi chuyện này. Đến lúc đó liền mỗi một tên lính Thần Vũ Quân cũng biết, đi theo Phong Phi Vân hắn là có thể ăn thịt, có thể phát tài.
Tạo thành hiệu quả phía sau như thế mới là điều mà Phong Phi Vân mong muốn.
Đội ngũ tiếp tục đi về hướng phía trước, nhưng sĩ khí binh lính lại tăng vọt trước nay chưa từng có. Mà Phong Phi Vân thì chui vào trong xe liễn, khoanh chân ngồi xuống. Hắn lấy ra một cây Linh Thảo màu đỏ thẫm. Cây Linh Thảo này có được ba lá non mơn mởn, phiến lá trong suốt ướt át được bao phủ một tầng hồng quang, tựa như ba ngọn Hỏa Diễm. Bên trong thai nghén linh khí cường thịnh.
Đây là một cây "Xích Vân Linh Thảo" có tuổi đời năm ngàn năm. Cũng là một món hàng do Tất Ninh Soái lấy trộm từ phủ Thái Sư.
"Xích Vân Linh Thảo" sinh trưởng tại vùng Cực Dương Chi Địa cực nóng. Bình thường sinh trưởng đến một trăm năm là có thể dùng làm thuốc, luyện chế ra được Tôi Thể Thang. Sau khi trẻ con dùng là có thể làm cho gân cốt cứng cáp, tăng thể chất lên.
Xích Vân Linh Thảo đạt tới tuổi đời một ngàn năm cũng đã là báu vật vô giá, các tu sĩ có tu vi cường đại đều sẽ tranh nhau cướp đoạt, dùng để rèn luyện thân thể, có khả năng làm cho cường độ thân thể tăng lên một nấc rất lớn.
Còn loại cây Xích Vân Linh Thảo tuổi đời năm ngàn năm giống như trong tay Phong Phi Vân này, dược tính đã vô cùng cường đại. Coi như là Cự Phách đạt tới Thiên Mệnh Đệ Thất Trọng cũng không dám trực tiếp dùng nó để rèn luyện thân thể. Bởi vì với thân thể Cự Phách, cũng không cách nào chống đỡ nổi dược lực nóng rực giống như biển lửa ở trong Xích Vân Linh Thảo.
Cho nên mặc dù là Cự Phách, nhưng sau khi chiếm được cây Xích Vân Linh Thảo có tuổi đời năm ngàn năm thì cũng chỉ có thể giao cho Luyện Đan Sư cao cấp, dùng để luyện chế thành Xích Vân Đan, mới có thể hấp thu được.
Nhưng mà Phong Phi Vân thì lại khác. Thân thể hắn so sánh Cự Phách đều cường đại hơn, hiện tại hắn trực tiếp rèn luyện một cây Xích Vân Linh Thảo có tuổi đời năm ngàn năm này.
- Hiện tại đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng, nếu muốn lại đột phá cảnh giới, đạt tới Thiên Mệnh Đệ Lục Trọng thì căn bản không phải trong thời gian ngắn có khả năng làm được. Nhưng nếu mà có thể luyện hóa cây Xích Vân Linh Thảo có tuổi đời năm ngàn năm này, có lẽ là có thể tu luyện ra được khối Phượng Cốt thứ hai.
Phong Phi Vân không chỉ có mở đan điền, tu luyện linh khí.
Hơn nữa, đồng thời cũng đang tu luyện "Bất Tử Phượng Hoàng Thân"của Phượng Hoàng Yêu Tộc. Chuyện tu luyện thân thể, hiện nay đã tiến vào giai đoạn thứ hai là "Luyện Cốt".
Phong Phi Vân đã tu luyện ra khối Phượng Cốt thứ nhất là "Tâm Cốt". Bước tiếp theo, chính là tu luyện khối Phượng Cốt thứ hai - "Tuệ Cốt".
Tuệ Cốt, chính là một trong hai mươi chín khúc xương trên đỉnh đầu người ta. Nó nằm vào vị trí phía trên cùng của đỉnh đầu, cũng được xưng là Thiên Linh Cái.
Phải tu luyện ra chín trăm chín mươi chín khối Phượng Cốt, mới xem như tu luyện tới "Bất Tử Phượng Hoàng Thân" Đại Thừa, có khả năng sống được chín vạn năm. Nhưng mà kiếp trước của Phong Phi Vân cũng vẻn vẹn chỉ tu luyện ra được hai trăm lẻ sáu khối Phượng Cốt mà thôi. Có thể nói, mỗi lần tu luyện ra một khối Phượng Cốt, lực lượng thân thể đều sẽ phát sinh thay đổi về chất.
Nếu như tu luyện ra khối Phượng Cốt thứ hai, lực lượng thân thể của Phong Phi Vân sẽ trở nên mạnh hơn. Khi đó mặc dù hắn không sử dụng linh khí, đều có thể đánh một trận cùng nhân vật cấp bậc Cự Phách. Đánh ra bẩy con Long Hổ Chi Lực, đó mới là thực lực chân chính của Phong Phi Vân. Vì cảnh giới, chẳng qua chỉ là hiện tượng bề ngoài mà thôi.
Có thể nói, cảnh giới Luyện Thể, cũng là một loại tu luyện cảnh giới. Chỉ có điều là loại cảnh giới này thì người khác đều không thấy được.
Vì sao thiên tài cấp bậc Sử Thi, có thể vượt cảnh giới giới mà chiến ? Chính là bởi vì thể chất bọn họ so sánh với những người cùng cảnh giới thì càng cường đại hơn, thể chất và cảnh giới kết hợp với nhau làm bộc phát ra lực lượng cao hơn cảnh giới bè ngoài.
Tu luyện "Bất Tử Phượng Hoàng Thân", chính là đang không ngừng luyện cho thể chất mạnh hơn. Nếu như tu luyện ra một trăm khối Phượng Cốt, liền có thể trở thành cấp bậc thiên tài truyền kỳ.
Vào lúc Phong Phi Vân ngồi ở trong xe liễn để tu luyện, trên vùng núi hoang xa xa, ở trong rừng, có một con ưng vàng khổng lồ bay dựng lên từ trong rừng. Nó xoay một vòng trên bầu trời, sau đó vỗ đôi cánh dài hơn mười thước mà bay đến một tòa Man Thành.
Đệ Tam Bộ Chủ Sử Chân Tương của Thiên Vu Bộ đang ngồi ở trong một tòa thạch bảo cao lớn nguy nga. Thân hình cao năm thước có vẻ đặc biệt to lớn. Con chim ưng khổng lồ màu vàng liền đứng ở trước người hắn, trong miệng phát ra những âm thanh chói tai. Ngoại trừ Sử Chân Tương ra, không ai nghe hiểu được nó đang nói cái gì.
- Ha ha, Phong Phi Vân, ngươi lại thật sự đi đến phủ Cổ Cương, lại chỉ đem theo năm mươi tên Thần Vũ Quân, lần này ta muốn ngươi có đi không về.
Sử Chân Tương đối với nữ nhân tựa như nàng tiên kia ở bên người Phong Phi Vân, đúng là nhớ mãi không quên. Hơn nữa mối thù đối với Phong Phi Vân kia cũng canh cánh trong lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT