- Quay về Vô Thiên? Điều này sao có thể? Ngay cả sư phụ cũng không thể nào làm được!

Huyễn Diệp kinh ngạc nói.

- Bất kể thế nào ta cũng không đùa giỡn! Được rồi, chúng ta đi xử lý thủ tục thôi!

Dương Thiên Lôi nói, kết quả này cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, lời Đoạn Ngọc Nhan chính là sự thực. Ở ngoài Tam Thập Tam Thiên, không một ai có khả năng có thể trở lại bên trong Tam Thập Tam Thiên.

Sau khi Dương Thiên Lôi cùng Huyễn Diệp ra khoi phòng tu luyện, hai người giả bộ như hai phía mua bán thành công giao dịch với Thần Thông Các. Sau đó trực tiếp gọi giao dịch đang kéo dài thời gian đi ra, một lần nữa giao dịch cùng Huyễn Diệp, thu được Thiên Hỏa Tiên Lô.

Vì che dấu tai mắt mọi người, cả ba chia ra mà đi, rời khỏi phòng đấu giá.

Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan sau khi hội hợp với nhau tại khách sạn, cùng nhau tiến vào Vân Mộng các.

- Đây là phòng tu luyện của ta, ngươi cứ ở chổ này luyện hóa đi! Thứ ngươi cần, ta đã an bài người đi mua rồi, hẳn là cũng sắp trở về. Thiên Lôi, ta có thể ở một bên xem được không?

Huyễn Diệp nhìn Dương Thiên Lôi có phần chờ mong hỏi hắn.

- Ta cũng muốn được xem!

Nghe thấy Huyễn Diệp nói vậy, ánh mắt Đoạn Ngọc Nhan cũng lấp lánh nói.

Lúc này, Đoạn Ngọc Nhan cùng Dương Thiên Lôi đã khôi phục diện mạo vốn có, hơn nữa Đoạn Ngọc Nhan cũng được biết Thiên Hỏa Tiên Lô có ẩn chứa ý nghĩ đặc biệt. Cũng cho đến lúc này, nàng mới hiểu được vì sao Dương Thiên Lôi nhất quyết muốn có được Thiên Hỏa Tiên Lô. Đoạn Ngọc Nhan hiểu rõ, điều này đối với Dương Thiên Lôi mà nói tuyệt đối là một đại cơ duyên, có thể được Vân Mộng Tiên Tử chỉ định là người hữu duyên, chẳng phải là đại cơ duyên thì là gì? Hơn nữa từ thái độ Huyễn Diệp đối với Dương Thiên Lôi có thể thấy được, Dương Thiên Lôi tuyệt đối là kẻ vô cùng đào hoa.

Nội tâm Đoạn Ngọc Nhan không vui vẻ chút nào, lại cảm thấy có phần bất an mơ hồ, tựa như thứ mình thích bị người khác cướp mất vậy. Bởi vì nàng càng hi vọng Dương Thiên Lôi có thể theo nàng cùng quay về Thuần Dương Cung. Nhưng bây giờ hiển nhiên đã không còn khả năng đó nữa.

Thuần Dương Cung, mặc dù ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên cũng coi như có được danh khí nhất định, nhưng so với Vân Mộng các lại như trên trời dưới đất, căn bản không thể nào đánh đồng được.

Dương Thiên Lôi sao có thể lựa chọn Thuần Dương Cung mà bỏ qua Vân Mộng các?

Càng khiến cho Đoạn Ngọc Nhan mất hứng chính là, lấy trực giác của nữ nhân, nàng cảm giác được Huyễn Diệp có hảo cảm muốn thân cận với Dương Thiên Lôi.

Cho nên khi nghe thấy Huyễn Diệp muốn ở một bên xem hắn luyện hóa Thiên Hỏa Tiên Lô, nàng cũng lập tức lên tiếng.

- Được! Hai đại mỹ nhân muốn theo ta, ta đương nhiên là cam tâm tình nguyện! Đi thôi!...

Khóe miệng Dương Thiên Lôi mang theo vẻ mỉm cười, đắc ý nói.

- Ta chỉ muốn nhìn ngươi luyện hóa như thế nào mà thôi!

Huyễn Diệp cùng Đoạn Ngọc Nhan không hẹn mà cùng lên tiếng.

Vừa rồi Huyễn Diệp đã từng nói qua với Dương Thiên Lôi, Thiên Hỏa Tiên Lô tuyệt không đơn giản chỉ là thánh khí như vậy, bởi vì khi Vân Mộng Tiên Tử giao cho nàng nhiệm vụ này, Huyễn Diệp cũng hiếu kỳ từng cố sức luyện hóa thử xem uy lực ra sao, nhưng thần niệm, pháp lực của nàng vừa dung nhập vào trong đó, lại như cát trìm vào biển rộng, biến mất vô tung vô ảnh.

- Giống nhau cả, hê hê, đi thôi!

Dương Thiên Lôi nói.

Huyễn Diệp trợn mắt nhìn Dương Thiên Lôi, trực tiếp phát ra mấy đạo thần niệm tiến nhập vào cửa lớn của phòng tu luyện, nhất thời, cửa lớn cực lớn tràn đầy phù văn huyền ảo ầm ầm mở ra.

Trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan bước vào bên trong, hai người đều thất kinh.

Vốn cho rằng phòng tu luyện của Huyễn Diệp chắc cũng không khác biệt gì so với của khách sạn, nhưng hiện tại họ lại khiếp sợ phát hiện ra, sự chênh lệch ngược lại là quá lớn.

- Đây là phòng tu luyện sư phụ đặc biệt ngưng luyện cho ta. Dung hợp pháp tắc thiên địa cùng thiên địa lực vô cùng vô tận, đương nhiên, còn có một số thần thông thiên phú của sư phụ nữa. Các ngươi có thể coi những thứ nhìn thấy là ảo cảnh, nhưng cũng có thể coi đó là chân thực...

Trên mặt Huyễn Diệp mang theo một tia tự hào nhàn nhạt, nói:

- Nơi này là nhị trọng thiên, đối với việc ngươi đột phá bình cảnh cũng có sự trợ giúp. Chờ sau khi ngươi luyện hóa thành công, ta có thể mở ảo cảnh ra để ngươi thử xem, lấy ngộ tính của ngươi, nói không chừng có thể đột phá!

- Tốt!

Hai mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh một tia hưng phấn, nói.

Tràng cảnh trước mắt đã không thể dùng một phòng tu luyện để hình dung nữa, bởi vì, trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan bước vào, cảm giác như tiến vào một thiên địa chân thực, tuy rằng thơi không pháp tắc trong này không thể bằng được Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình nhưng so ra cũng không kém là bao. Nhưng nơi này lại tràn ngập một cỗ khí tức huyền ảo. Loại khí tức này, căn bản không phải căn bản không phải Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình có khả năng có được.

- Ngọc Nhan, nếu như hiện tại ngươi muốn tu luyện, ta có thể đưa ngươi đến thất trọng thiên, ngươi có muốn đi hay không?

Đúng lúc này, Huyễn Diệp hướng ánh mắt trong veo về phía Đoạn Ngọc Nhan đang khiếp sợ, hỏi.

- A... Ta...

Cho đến giờ phút này Đoạn Ngọc Nhan mới chính thức cảm giác được Cửu Dương Cung cùng với đại thế lực đến tột cùng chênh lệch nhau ra sao, chỉ riêng một phòng tu luyện thôi mà Cửu Dương Cung các nàng đã không thể nào bằng được, nghe thấy Huyễn Diệp nói vậy, Đoạn Ngọc Nhan thiếu chút nữa hưng phấn đáp ứng, nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng đã đè dục vọng trong lòng xuống, nói:

- Tạm thời không cần, ta muốn xem Thiên Lôi luyện hóa, có lẽ sẽ lĩnh ngộ thêm được gì đó.

- Cũng tốt, ngươi là bằng hữu chung hoạn nạn với Thiên Lôi, chờ đến khi Thiên Lôi trở thành truyền nhân y bát của sư phụ, về sau ngươi chính là bằng hữu của Vân Mộng các chúng ta, lúc nào cũng có thể tới!

Huyễn Diệp mỉm cười nói:

- Chờ sau khi rời khỏi đây, ta sẽ đưa cho các ngươi vài món pháp bảo mà sư phụ tự tay luyện chế...

- Những thứ đó quý trọng quá, ta không thể nhận...

- Quý trọng cái gì, Huyễn Diệp đã tặng, chúng ta cứ nhận lấy! Thôi, ta bắt đầu đây, thời gian chính là sinh mệnh!

Dương Thiên Lôi không chút khách khí nói. Sau đó trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía trung tâm của nhị trọng thiên.

- Ngươi...

Huyễn Diệp vốn định ngăn cản, nhưng thấy phương hướng Dương Thiên Lôi bay đi, lại mạnh mẽ đè nén lời muốn nói lại, bỗng nhiên kéo tay Đoạn Ngọc Nhan, hai người nhanh như tia chớp đuổi theo phía sau.

- Ngươi đã pháp hiện trận nhãn ở nơi nào sao?

Khi ba người đi tới trung tâm của tầng thứ hai, là nơi pháp tắc thiên địa ngưng tụ, Huyễn Diệp kinh ngạc hỏi.

- Ta cũng không thể lãng phí cái danh hiệu phá trận tiểu vương tử như vậy được! Tầng thứ hai này tuy rằng huyền ảo, nhưng còn chưa làm khó được ta! Hắc hắc!

Dương Thiên Lôi vừa nói, vừa tế xuất Thiên Hỏa Tiên Lô từ trong pháp bảo không gian ra.

Trong nháy mắt khi Thiên Hỏa Tiên Lô được lấy ra, một cỗ khí tức cổ xưa khoáng đạt tràn ngập khắp nơi, những phù văn thần bí huyền ảo sau khi lấp lánh bắn ra đạo đạo tinh quang, chợt lóe lên rồi biến mất, cuối cùng hạ xuống trước mặt Dương Thiên Lôi. Truyện Tiên Hiệp

Thiên Hỏa Tiên Lô chỉ cao cỡ nửa người, có hình tròn, bộ dáng so với những luyện đan lô bình thường cũng không khác biệt quá lớn, thế nhưng phù văn màu vàng khắc ở mặt ngoài lại huyền ảo vô cùng, dù Huyễn Diệp vô cùng quen thuộc với nó cũng đều không hiểu phù văn kia đến tột cùng ẩn chứa thần thông cấm chế như thế nào.

- Pháp bảo thuần dương, thánh khí thượng phẩm, nhưng mà thoạt nhìn hình dáng bề ngoài của nó tựa hồ...

Ánh mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh, trong lòng thầm nghĩ, lần này quan sát cảm ứng ở khoảng cách gần như vậy, khiến hắn càng nhận biết rõ ràng, cảm ứng càng sâu sắc. Khí tức chân chính của nó, dường như hoàn toàn thu liễm lại, hiện tại phát ra ngoài chẳng qua chỉ là phù văn bề mặt mà thôi,

- Thiên Hỏa Tiên Lô là vật vô chủ, Thiên Lôi, trước tiên ngươi dùng máu luyện hóa thử xem! Sư phụ có nói, chỉ có huyết luyện mới có thể thành công, bằng không thần niệm, pháp lực của bất kỳ kẻ nào quán nhập trong đó cũng đều như cát chìm biển rộng, hoàn toàn biến mất. Ta cũng từng thử qua rồi...

- Phụt!

Nghe thấy Huyễn Diệp nói vậy, Dương Thiên Lôi trực tiếp bức ra một ngụm máu tươi từ trong cơ thể.

Trong khoảnh khắc khi máu tươi đỏ hồng phun lên trên tiên lô, tâm tình Huyễn Diệp trở nên vô cùng khẩn trương, có thể thành công hay không liền phải xem lần này rồi.

Thế nhưng khiến nàng thất vọng chính là, máu tươi của Dương Thiên Lôi phun lên trên tiên lô, dĩ nhiên cũng giống với nàng, không hề bị hấp thu mà chậm rãi chảy xuống phía dưới.

- Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào ngay cả ngươi cũng không được?

Huyễn Diệp tràn ngập kinh ngạc nói. Theo đánh giá của nàng, đủ loại dấu hiệu cho thấy Dương Thiên Lôi chính là người hữu duyên mà Vân Mộng Tiển Tử đang chờ đợi. Hắn tuyệt đối phải thành công mới đúng!

Bất quá nghe thấy lời Huyễn Diệp, biểu tình Dương Thiên Lôi lại không có chút biến hóa nào, trái lại đi xung quanh Thiên Hỏa Tiên Lô, phun ra từng ngụm máu tươi lên đó.

Chỉ trong chốc lát, Dương Thiên Lôi đã phun ra trọn vẹn chín chín tám mươi mốt ngụm máu tươi, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, cho đến lúc này hắn mới ngừng di chuyển, ánh mắt lấp lánh chăm chú nhìn lên tiên lô!

Vài giây sau, rất nhiều máu huyết tràn ngập bề mặt tiên lô dần dần luyện thành một mảnh, nhuộm toàn bộ tiên lô thành màu máu tươi. Nhưng vào lúc này một đạo quang mang huyết hồng dâng lên từ bên trong những phù văn trên bề mặt tiên lô, mới đầu còn vô cùng yếu ớt, nưng càng lúc càng trở nên mạnh mẽ. Vẻn vẹn chỉ trong thời gian chưa tới ba mươi giây, một không gian phương viên trăm mét đều đã biến thành màu đỏ như máu!

Cùng lúc đó tiên lô chậm rãi dâng lên trôi nổi giữa không trung!

Ầm!

Ngay đúng lúc này, cỗ năng lượng thần bí yên lặng nằm sâu trong đan điền của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nổ tung, bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cũng giống y như lúc trước hắn khi hắn gặp những tảng đá kia, khiến Dương Thiên Lôi không thể khống chế nổi dâng lên dục vọng mãnh liệt!

- Thành công, Thiên Lôi thành công rồi!

Huyễn Diệp kích động cầm lấy tay Đoạn Ngọc Nhan, tràn ngập kinh hỉ nói. Lúc này hai người sớm đã bị luồng hồng quang khổng lồ kinh khủng kia đẩy lui ra xa hơn trăm trượng, không thể tiến lại gần chút nào, thế nhưng trong lòng hai người lại vô cùng vui vẻ.

- A?

Bất quá đúng lúc này, Huyễn Diệp cùng Đoạn Ngọc Nhan đồng thời phát ra một tiếng kêu sợ hãi!

Một cỗ sóng nhiệt kinh khủng không gì sánh được cuồn cuộn kéo tới, khiến hai người trong nháy mắt có một loại cảm giác như bị thiêu đốt. Lúc này cả hai không còn chút do dự nào nữa, nhất thời đề thăng pháp lực thân thể tới cực hạn, đồng thời dùng hết sức lực chạy trốn với tốc độ nhanh nhất. Thế nhưng, hai người, một cao thủ bát trọng thiên, một cao thủ thất trọng thiên lại vẫn không thể tránh thoát được kiếp nạn, chỉ mới chạy trốn được phân nửa đoạn đường liền đã bị thiêu cháy đen như than, hoàn toàn mất đi ý thức, rơi xuống một nơi cách chỗ cũ mấy trăm dặm.

Lúc này Thiên Hỏa Tiên Lô đã bành trướng hơn vô số lần!

Quanh thân Tiên lô có hỏa diễm vô cùng vô tận quấn quanh, khiến nó biến thành màu đỏ rực. Mà hỏa diễm kinh khủng kia có tới tám mươi mốt đạo, càng kinh người hơn nữa là màu sắc chúng đều khác nhau, thế nhưng nhiệt độ của chúng đều không ngoại lệ, cao tới một trình độ không thể nào tin nổi, cho dù là hỏa diễm do Tam Túc Kim Ô phát ra cũng không cao được tới mức ấy.

Dường như Dương Thiên Lôi không hề cảm ứng được tình trạng của hai nàng kia, vào giờ khắc này thân hình hắn dĩ nhiên hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp tiến vào trong tiên lô!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play