Sau khi hơi ngừng lại một chút, Đoạn Ngọc Nhan nói tiếp:

- Bên trong Vô Thiên, bao hàm Tam Thập Tam Thiên, không hề có ngoại lệ, khi nào cảnh giới tâm thần của tu luyện giả đột phá Chân Thần Cảnh, đồng thời chính thức phát tán ra, sẽ khiến kẻ đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần có huyết mạch tương liên ở ngoài Tam Thập Tam Thiên cảm ứng được, vào lúc này, có thể tập trung khí tức đồng thời phát động Vô Môn Chi Môn, qua đó tiếp dẫn tới đây! Nếu như không có tổ tiên huyết mạch tương liên, muốn ra khỏi Tam Thập Tam Thiên phải tự dựa vào bản thân. Chẳng qua khi ngươi đang đại chiến cùng Tiếu Kiến Nhân, bị kéo theo tới đây mà thôi!

- Bị kéo theo? Vì sao đồng bạn của ta không bị mà chỉ có mình ta bị?

Dương Thiên Lôi kỳ quái hỏi.

- Là bởi vì tâm thần ngươi đã vượt qua Chân Thần Cảnh. Nếu như ta đoán không sai mà nói, khi Tiếu Phách cảm ứng được khí tức Tiếu Kiến Nhân thì ngươi đang ở cùng chỗ với hắn, như vậy cũng giúp cho Tiếu Phách cảm ứng rõ ràng hơn, cũng dễ dàng khởi động Vô Môn Chi Môn hơn.

Đoạn Ngọc Nhan nói:

- Chẳng qua... sau khi khởi động Vô Môn Chi Môn, khí tức huyết mạch không phù hợp, hẳn là sớm bị Vô Môn Chi Môn luyện hóa mới phải, nhưng ngươi lại không hề tổn thương chút nào, đồng thời còn có thể nhìn thấy ta, chứng tỏ ngươi phải tu luyện một công pháp tương đối đặc biệt đúng không?

- Vậy thì không phải, chẳng qua thể chất ta khá đặc thù mà thôi. Vì sao tiền bối bị nhốt ở chỗ này?

Hiện tại, Dương Thiên Lôi hoàn toàn không hiểu gì về Cửu Âm Cung, Đoạn Ngọc Nhan trước mắt nếu như cũng là tù nhân giống hắn, tự nhiên có thể hỏi thăm một chút tình hình, cho nên tuy trong lòng lo lắng, cũng chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn, lôi kéo làm quen cùng với Đoạn Ngọc Nhan.

- Đã sử dụng thần niệm điều tra rồi sao? Không muốn chết sớm thì đừng lãng phí pháp lực cùng thần niệm, ở chỗ này tiêu hao một phần chính là ít đi một phần, căn bản không thể khôi phục lại.

Đoạn Ngọc Nhan cảm ứng được thần niệm của Dương Thiên Lôi, lập tức lên tiếng nhắc nhở, sau đó mới nói tiếp:

- Tên Tiếu Phách bỉ ổi này, tu luyện công pháp chí âm chí tà "Cửu Âm Tuyệt Mạch", sau khi luyện tới cực hạn, lập tức âm cực sinh dương. Mà Cửu Dương Cung chúng ta lại tu luyện tuyệt học Thuần Dương chí cương chí dương. Mỗi một môn sinh đều có một luồng cực dương chân nguyên của gia sư Thuần Dương Chân Tiên, Tiếu Phách sau khi tu luyện tới cực âm, chỉ cầm hấp thu được cực dương chân nguyên của chúng ta liền có thể chuyển đổi âm dương với tốc độ nhanh nhất, tu thành thân thể Cửu Âm Cửu Dương!

Đoạn Ngọc Nhan nói tới đây, ánh mắt buồn bã nói:

- Hắn đã có thể khởi động Vô Môn Chi Môn, xem ra thời điểm hắn hạ thủ đối với ta cũng không còn xa nữa...

- Sư phụ ngươi đã là Chân Tiên, chẳng lẽ còn không đánh lại được Tiếu Phách? Vì sao không đến cứu ngươi?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Chân Tiên? Đây cũng không phải là Chân Tiên đúng nghĩa. Thuần Dương Chân Tiên chẳng qua chỉ là tôn xưng của tu luyện giới với sư phụ ta mà thôi. Tu vi sư phụ ta tương đương với Tiếu Phách, đều là cảnh giới Chí Cao Thần cửu trọng thiên, thực lực ngang nhau, muốn cứu ta từ trong Cửu Âm Cung ra đã vô cùng khó, huống chi, sư phụ ta căn bản không biết ta bị giam ở nơi này.

- Vậy vừa rồi ta nghe được mấy cái tên Quỳ Tiên Tử, Âm Tiên Nhân, cũng không phải là Chân Tiên sao?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Bọn chúng chẳng qua chỉ là Chí Cao Thần lục trọng thiên mà thôi. Chân Tiên nào có dễ dàng đạt tới như vậy? Đột phá Chí Cao Thần cửu trọng thiên đại viên mãn ngưng luyện ra Chủ Thần Ấn, mới được coi là Chủ Thần của Tam Thập Tam Thiên. Lại tiến thêm một bước nữa mới bước vào được Chân Tiên Cảnh! Bất quá đã rất lâu rồi chưa có ai đạt được tới cảnh giới đó...

- Vì sao?

- Bởi vì cánh cửa tiên giới đã biến mất. Từ rất lâu trước đây, toàn bộ Chủ Thần của Tam Thập Tam Thiên liên thủ lại muốn tìm thấy cánh cửa tiên giới một lần nữa, nhưng kết quả đều thất bại, hơn nữa còn hại cho toàn bộ thân vẫn... Đến bây giờ, đã không còn tồn được mấy Chủ Thần, càng đừng nói tới Chân Tiên...

Dương Thiên Lôi trò chuyện cùng với Đoạn Ngọc Nhan gần hai canh giờ, rốt cuộc nhận thức đối với việc phân chia thứ tự cảnh giới cao hơn cũng tăng lên nhiều.

Cái gọi là Tam Thập Tam Thiên, trên thực tế chính là một "vũ trụ".

Ở trong vũ trụ này, tồn tại ba mươi ba dải ngân hà. Tựa như phân chia tinh hệ ở trên địa cầu vậy. Tam Thập Tam Thiên chính là ba mươi ba tinh hệ, trong mỗi một tinh hệ đều được chế ước bởi một pháp tắc, chỉ có người nào vượt qua được sự chế ước của pháp tắc này mới đột phá được sự ràng buộc của tinh hệ, tiến vào một cảnh giới cao hơn.

Cũng giống như tu luyện giả bên trong Vô Thiên, chỉ khi nào tu vi bản thân đạt tới Thiên giai đại viên mãn mới có thể tự do ra khỏi Vô Thiên. Thế nhưng đây cũng không phải là sự siêu thoát chân chính, mà chỉ khi nào tấn chức đến tới cảng giới Chí Cao Thần, hoặc là tâm cảnh đạt tới Chí Cao Thần, sau đó được tổ tiên tiếp dẫn mới có thể tiến vào tầng ngoài của Tam Thập Tam Thiên. Đọc Truyện Online

Hiện tại nơi Dương Thiên Lôi đang ở chính là ngoại tầng của Tam Thập Tam Thiên, vị trí không gian của Chí Cao Thần!

Mà bên ngoài vũ trụ lại là thế giới hỗn độn!

Thế giới hỗn độn, giống như tên của nó, khắp nơi đều hỗn độn, mà trong hỗn độn lại dựng dục ra vô số vũ trụ, Tam Thập Tam Thiên, chẳng qua chỉ là một vũ trụ trong số đó mà thôi.

Tiên Giới chính là một tồn tại chí cao độc lập bên ngoài thế giới hỗn độn.

Bước vào tiên giới, mới có nghĩa là bất hủ chân chính, có thể dễ dàng qua lại trong thế giới hỗn độn, tùy ý đi tới từng vũ trụ, chưởng quản vũ trụ ngân hà, sáng lập ra không gian vũ trụ, không vì bất kỳ một vũ trụ nào băng diệt mà mất đi, vĩnh sinh bất diệt!

Cửu Âm Cung.

Sâu bên trong cung điện màu đen, một lão giả khoanh chân ngồi trên ghế thủ tịch cao cao tại thượng lơ lửng giữa không trung, quanh thân tự nhiên mà có chín quầng ánh sáng đen kịt nhưng lấp lánh vờn quanh, tựa như một vị thần chân chính, tràn ngập khí tức uy nghiêm vô tận.

Bên dưới lão giả, ở hai bên trái phải có mười sáu người cả nam lẫn nữ khoanh chân ngồi đó, khí tức mỗi người đều không phải các cao thủ bên trong Vô Thiên có thể sánh được, hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần.

- Chủ nhân, thiếu chủ ở trong Vô Thiên đã được đưa tới!

Đúng lúc này, thanh âm cung kính không gì sánh được của Tiếu Quỳ từ bên ngoài đại điện truyền tới.

Lão giả cường đại ngồi xếp bằng trên ghế thủ tịch chậm rãi mở mắt, hai đạo tinh mang đen kịt mà sâu thẳm chợt lóe rồi biến mất, âm thanh tràn đầy uy nghiêm vang lên:

- Vào đi!

Hiện tại, nội tâm Tiếu Kiến Nhân vừa hưng phấn vừa thấp thỏm, hắn sắp được nhìn thấy lão tổ tông trong truyền thuyết của Tiếu gia, việc này đối với Tiếu Kiến Nhân mà nói, tuyệt đối là một bước lên trời, sao không hưng phấn cho được?

- Thiếu chủ, mời vào!

Tiếu Quỳ nhẹ giọng nói với Tiếu Kiến Nhân, đồng thời thân hình hơi lui về phía sau.

- Không vào cùng ta sao?

- Ta không có tư cách bước vào đại điện, ngài mau vào đi thôi!

Tiếu Quỳ truyền âm nói với Tiếu Kiến Nhân.

Tiếu Kiến Nhân hơi sững sờ, liếc mắt nhìn Tiếu Quỳ, sau đó cố gắng trấn định tinh thần, nhanh chân bước vào trong đại điện.

- Tử tôn bất hiếu Tiếu Kiến Nhân, bái kiến lão tổ tông!

Lúc Tiếu Kiến Nhân bước vào đại điện, thấy lão tổ tông uy nghiêm vô cùng, lập tức huỵch một tiếng quỳ gối trên mặt đất, ba quỳ chín lạy, không hề vận dụng bất kỳ chút pháp lực nào, trán đập trên mặt đất "bịch bịch bịch bịch" thành tiếng, cuối cùng cúi đầu tại chỗ, không hề nhúc nhích.

- Tiếu Kiến Nhân?

Một cao thủ ngồi tại vị trí dưới cùng khi nhìn tới Tiếu Kiến Nhân, trên mặt liền lộ lên một tia nghi hoặc, mà sau khi Tiếu Kiến Nhân xưng tên ra, cao thủ này lại càng thêm kinh ngạc.

Những người khác cũng đều khó hiểu liếc mắt nhìn cao thủ này, tựa hồ có phần không giải thích được.

Những người ở đây đều không phải người ngoài, ngoại trừ lão tổ tông Tiếu gia ra, những người khác toàn bộ đều là gia chủ các đời cùng những nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh của Tiếu gia. Mà vị cao thủ ngồi ở vị trí dưới cùng chính là vị gia chủ cường đại đã suất lĩnh Tiếu gia xưng bá toàn bộ Vô Cực Tinh Vực. Còn nhi tử của người này, lại chính là vị gia chủ khiến Tiếu gia diệt vong. Tất nhiên, những điều này kỳ thực bọn họ không hề biết được. Cho nên, nguyên bản khi Tiếu Phách khởi động Vô Môn Chi Môn tiếp dẫn hậu nhân Tiếu gia tới đây, hắn cho rằng chắc chắn phải là nhi tử hắn. Nhưng không ngờ kẻ đến lại là một khuôn mặt xa lạ, ngay cả tên cũng chưa từng nghe qua.

Trong giây lát, bao gồm cả lão tổ tông ngồi ở phía trên, mọi người đều phát ra một luồng thần niệm tiến vào trong cơ thể Tiếu Kiến Nhân.

- A?

Lão tổ tông Tiếu gia Tiếu Phách trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, khẽ kêu một tiếng. Ánh mắt những người khác nhìn về phía Tiếu Kiến Nhân đồng dạng có chút khiếp sợ.

- Năm nay bao nhiêu giáp?

Thanh âm Tiếu Phách tuy rằng nhu hòa, nhưng âm lãnh đến cực điểm, vang vọng bên trong đại điện.

- Hồi bẩm lão tổ tông, hài nhi năm nay mới vừa tròn một giáp!

Tuy rằng Tiếu Kiến Nhân trong lòng thấp thỏm, nhưng bộ dáng hiểu hiện ra lại vô cùng trấn định, cung kính trả lời.

- Một giáp... Một giáp, vậy mà lại tu luyện được tới Thiên giai đại viên mãn, tâm thần còn vượt qua Chân Thần Cảnh?

Dù là Tiếu Phách, giờ khắc này giọng nói cũng trở nên kinh ngạc không gì sánh nổi.

- Hài nhi có được tu vi như vậy đều là do may mắn!

Tiếu Kiến Nhân không kiêu không ngạo nói.

- Ha ha ha ha... Tốt lắm! Nói thử xem may mắn thế nào?

Tiếu Phách nhìn kỹ Tiếu Kiến Nhân, trong lòng tán thưởng vô cùng. Người ở đây tuy rằng đều là huyết mạch đích hệ của hắn, đồng thời mỗi người đều dựa vào thiên phú bản thân, đột phá cảnh giới Chí Cao Thần, đi tới bên cạnh hắn. Thế nhưng, mỗi khi bọn họ nhìn thấy hắn, cho dù là thân nhi tử của hắn, cũng không có biểu hiện làm hắn thỏa mãn được như Tiếu Kiến Nhân. Nhất là những kẻ về sau lại càng không ra gì, nhìn thấy hắn đến cả nói cũng lắp bắp. Ngược lại tên hậu bối Chân Thần Cảnh Tiếu Kiến Nhân này được hắn tiếp dẫn tới đây, mặc dù tay chân run rẩy, nhưng bộ dáng cũng khá chấn định, sủng nhục bất kinh.

Tiếu Kiến Nhân nghe thấy lão tổ tông hỏi, lập tức vô cùng cung kính, thành thực kể lại toàn bộ tình huống của mình và Tiếu Thượng đã trải qua, không để sót chỗ nào, bao gồm nguyên nhân Tiếu gia bị diệt môn, Tiếu Thượng chịu nhục thế nào, bản thân vì sao mà bị yêu nghiệt đoạt phách, sau đó Tiếu Thượng đoạt phách lại yêu nghiệt, tất cả mọi tình huống đều kể hết.

Khi kể đến thời điểm Tiếu gia bị ngũ đại gia tộc cầm đầu diệt môn, Tiếu Phách cùng các môn sinh Tiếu gia ở đây, vẻ mặt biến sắc khó có thể chịu nổi. Đến khi nghe kể Tiếu Thượng chạy trốn thoát thân, chịu nhục thế nào, rồi lại trùng kiến thế lực Tiếu gia, mọi người đối với Tiếu Thượng đều vô cùng tán thưởng.

- Vậy là, Tiếu Thượng vốn vẫn ở trong người ngươi?

Tiếu Phách trầm giọng hỏi.

- Đúng vậy! Ngay khi lão tổ tông tiếp dẫn hài nhi, gia gia vẫn còn đang nắm giữ thân thể ta, thế nhưng... Không biết vì sao, hiện tại ta không thể nào cảm ứng được khí tức của gia gia nữa...

Tiếu Kiến Nhân tràn đầy thương nhớ nói. Tuy rằng gia hỏa này vô sỉ, đối với việc Tiếu Thượng biến mất cũng chẳng có chút nhớ nhung, ngược lại còn vô cùng chờ mong kết quả này, nhưng thái độ hắn biểu hiện ra lại không hề có chút sơ hở.

Người không vì mình, trời tru đất diệt. Đây chính là điều mà Tiếu Thượng cùng với Tiếu Phân Duệ dạy hắn từ khi còn nhỏ. Mặc dù gia gia cũng quan trọng, nhưng so với bản thân mình, Tiếu Kiến Nhân tất nhiên sẽ hy vọng bản thân được nắm trong tay thân thể của chính mình hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play