Dương Thiên Lôi thấy bọn người Kim Chính Thái đứng ra, tự nhiên rất cảm động. Nhưng mà, hắn cũng không biết mọi người đã biết rõ thân phận của Long Cao Thiên. Dùsao, Kỷ Tiêu lam, Triệu Nguyên không sợ, nhưng bọn người Hạ Quân Trúc và thế lực của bọn họ không thể chống lại Long gia. Vạn nhất bị liên lụy, đó là điều mà hắn không muốn nhìn. Hơn nữa, Dương Thiên Lôi không sợ quân tử, chỉ sợ tiểu nhân. Cho nên, hiện tại hắn vẫn chưa báo ra tên của bản thân.
- Chúng ta biết, hơn nữa biết từ sớm.
Đúng lúc này, bọn người Kỷ Tiêu Lam nói ra một cách kiên định.
- Không sai, Dương huynh đệ, hôm nay huynh đệ chúng ta sẽ sóng vai ngươi tác chiến, cùng lắm là chết!
Hoa Kiến Sầu nói ra.
- Ách... Các ngươi biết rõ còn đứng ra?
Dương Thiên Lôi nghe mọi người nói thế, hơi kinh hãi. Dù bọn họ không đứng ra, Dương Thiên Lôi cũng không trách bọn họ, dù sao mỗi người đều có nỗi khổ tâm, đối mặt Long gia cường đại, liên quan đến sự an nguy của thế lực, cũng không thể dị nghị. Nhưng hiện tại, bọn họ biết đối phương là Long Cao Thiên, vẫn đừng bên cạnh mình, hơn nữa cọn bạo lộ thân phận chân thật.
- Huynh đệ như tay chân.
Mọi người lặp lại lời Dương Thiên Lôi từng nói qua.
- Hiện giờ ngươi còn là muội phu của ta a.
Trần Đình nói ra.
- Muội phu? Dương?
Long Cao Thiên từ trong miệng của mọi người biết được chút ít tin tức, nhìn về phía Dương Thiên Lôi nói:
- Ngươi chính là người trợ giúp tam đại gia tộc chiến thắng hai nhà Long Mạnh chúng ta?
- Cái gì gọi là trợ giúp? Hai nhà các ngươi, ta chỉ giúp đỡ tiểu Thiến xinh đẹp của ta ra tay thôi.
Dương Thiên Lôi khinh thường nói.
- Ha ha ha... Đủ cuồng vọng, hôm nay lão tử sẽ thành toàn cho mười tên Tiên Thiên Ngũ cấp, hai mươi hai tên Tiên Thiên Tứ cấp các ngươi, trong mắt lão tử, các ngươi chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Long Cao Thiên ngửa mặt lên trời cười dài, nói ra. Hắn là Tiên Thiên Thất cấp đỉnh phong, căn bản không để bọn người Dương Thiên Lôi vào lòng.
Về phần hai mươi hai tên mấy thế lực lớn đệ tử, tuy hắn không thể trực tiếp giết chết trong hiện thực, nhưng ở chỗ này, không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng muốn như thế thì đãsao, còn gì phải sợ? Nếu như Dương Thiên Lôi tấn thăng đến Tiên Thiên Thất cấp, thì đúng là hắn khó phân thắng bại, nhưng hiện tại DươngThiên Lôi chỉ là Tiên Thiên Ngũ cấp mà thôi.
Những người này, ngược lại thành toàn uy danh cho hắn. Long Cao Thiên một mình chiến thắng đệ tử của tam đại gia tộc, dù cảnh giới cao hơn bọn họ, cũng chẳng có bất cứvấn đề gì, ngược lại làm cho danh dự của Long Cao Thiên hắn cao hơn.
...
- Dương Thiên Lôi, hắn chính là Dương Thiên Lôi?
Trong đám người có không ít tu luyện giả biết đến chuyện ở lần trước, ánh mắt khiếp sợ. Biểu hiện lần trước của Dương Thiên Lôi, đã được lưu truyền rộng rãi ở tu luyện giới, thật sự thì, tên của Dương Thiên Lôi còn vang dội hơn bọn người Kỷ Tiêu Lam rất nhiều.
Thiếu niên đi ra từ Nguyên Thủy tinh vực, có được thiên phú cao như thế, mới làm oanh động như vậy, huống chi trận chiến cuối cùng hắn còn thắng được Mạnh Phàm thức tỉnh huyết mạch của Mạnh gia chứ? Hơn nữa phương thức chiến đấu đặc biệt của Dương Thiên Lôi ở Hồn Luân tinh vực, chính là tuyệt học Thái Cực.
Cùng với cuối cùng hắn thi triển ra hai đại tuyệt học của Kỷ gia, điều này càng nhuộm thêm màu sắc huyền bí cho hắn.
...
- Chỉ bằng ngươi? Còn chưa đủ tư cách nới với ta, hôm nay ta muốn khiêu chiến ngươi.
Dương Thiên Lôi nói rất cuồng ngạo.
Âm thanh cònchưa dứt, bọn người Trương Tử Hàm lập tức lui về phía sau, không có ý tứ chiến đấu. Mà Trần Thiến, thì trực tiếp lui về bên cạnh đám người Kỷ Tiêu Lam, nói:
- Chúng ta chỉ cần xem là được rồi.
- Ách...
Mọi người nghe được lời Trần Thiến nói, lập tức chóng mặt. ChăK̉ng lẽ Dương Thiên Lôi có thực lực Tiên Thiên Ngữ cấp có thể chiến thắng Long Cao Thiên Tiên Thiên Thất cấp?
Tuy mọi người nghi hoặc, nhưng nhìn biểu lộ của Trần Thiến và chúng nữ, không thể không lui về phía sau, trong nội tâm có chút chờ mong.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp...
Trong đám người, có hai đạo thân ảnh, đang nhìn tất cả. Hai thân ảnh này chính là Nguyễn Hi Vũ và mẫu thân của Dương Thiên Lôi Kỷ Nhạ Yên.
Trong mắt Nguyễn Hi Vũ trừ Dương Thiên Lôi thì vẫn là Dương Thiên Lôi, thời điểm xuất hiện, đã nhìn Dương Thiên Lôi, lúc này nhìn thấy Dương Thiên Lôi muốn chiến đấu một mình với Long Cao Thiên, trong nội tâm hơi kinh hãi, nhưng không có vượt qua dự đoán của nàng. Trong suy nghĩ của nàng, Dương Thiên Lôi như vậy, mới đúng làDương Thiên Lôi.
Mà Kỷ Nhạ Yêu lại khác, nàng nhìn thấy màn này cảm xúc cũng nhiều hơn. Lúc này, dù Dương Thiên Lôi thất bại hay thắng lợi, nàng cũng biết, con mình đã thành thục, đãtrưởng thành. Bởi vì hắn thắng được sự hữu nghị của hai mươi hai người này, điều này làm hắn có vốn luyến bước vào Vô Cực tinh vực.
- Ngươi nói Thiên Lôi có thês̉ thắng sao?
Đúng lúc này, Kỷ Nhạ Yêu hỏi.
- Hắn sẽ thắng.
Nguyễn Hi Vũ nói.
- Nha đầu kia, sao dám khẳng định? Ta không nhìn ra hắn làm sao mà thắng được, hắn chỉ là Tiên Thiên Ngũ cấp mà thôi.
- Ngươi vẫn không hiểu hắn sao?
Nguyễn Hi Vũ nói.
- A? Thế nào?
- Hắn chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, chuyện bị giết một lần, tính cả việc bọn Tử Hàm cũng bị giết, hắn đã chịu khuất nhục, người biết nghịch lân của hắn là gìkhông? Nữ nhân, ta và bọn Tử Hàm, bất luận là ai, đều là đối tượng mà hắn thề sống chết thủ hộ cho bằng được, không ai được xúc phạm. Cho nên, lần này hắn khiêu chiến, Thiên Lôi sẽ không muốn chịu thất bại trước Long Cao Thiên nữa, dù là chém giết trong hiện thực. Mà Thiên Lôi cũng chẳng bỏ qua cho hắn trong hiện thực. Tuy thực lực Thiên Lôi còn yếu, nhưng nếu gặp địch nhân không địch lại, hắn cũng không bao giờ chịu sống trong khuất nhục. Đây chính là nguyên nhân ta không rời khỏi, bởi vì, hắn chính là nam nhân của ta, cho dù có bỏ qua tất cả, bỏ qua cả tu vi Chân Thân cảnh ta cũng muốn được yêu hắn, cùng phát triển với hắn.
Ánh mắt Nguyễn Hi Vũ nhìn Dương Thiên Lôi, âm thanh trầm thấp, nhưng lại toát ra một tia kiên định và cường liệt.
Dù là Kỷ Nhạ Yên cũng cảm thấy kinh hãi.
- Cho nên, ta cảm thấy ta nên gọi người là mẫu thân.
Bỗng nhiên ánh mắt của Nguyễn Hi Vũ nhìn Kỷ Nhạ Yên, nói tiếp.
- Nha đầu, cho tới bây giờ ta có nói không cho ngươi gọi ta là mẫu thân sao? Nếu ngươi đã hiểu ra, còn câu nệ làm gì?
Kỷ Nhạ Yên mỉm cười vỗ vỗ vai Nguyễn Hi Vũ, trong ánh mắt tràn ngập vui sướng. Trong nội tâm nàng hiểu rõ, Nguyễn Hi Vũ vì Dương Thiên Lôi mà bỏ ra bao nhiêu và lớnđến không cách nào tưởng tượng được.