Ánh mắt của Khương Nhất Lang vẫn lóng lánh hào quang bày mưu nghĩ kế như trước, dừng ở Dương Thiên Lôi, trầm giọng nói.

10 phút, 20 phút, nửa tiếng....

Khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, cuộc chiến của hai người vậy mà lại giằng co lâu như thế, nhưng vô luận là Dương Thiên Lôi hay là Long Phương Phương đều không thi triển ra một kích toàn lực và công kích mạnh nhất của mình, phảng phất như hai người đã hoàn toàn dung nhập vào trong chiến đấu, tâm không tạp niệm, thậm chí ngay cả thắng lợi cũng vứt qua một bên vậy!

Sự thật đúng là như thế!

Không thể không nói, đến tận giờ, đây là trận chiến mà Dương Thiên Lôi cảm thấy lâm li vui sướng nhất, dù là chiến đấu với hơn mười tên Thần Đạo thất cấp đỉnh phong cùng với một gã Thần Đạo bát cấp đêm hôm trước, cũng không thể khiến Dương Thiên Lôi đầu nhập như thế, bởi vì ngay lúc đó trong nội tâm hắn chỉ có sát niệm, ra tay chính là công kích cường đại nhất, nhưng tên Thần Đạo thất cấp kia căn bản không chịu nổi một kích, mà gia hỏa Thần Đạo bát cấp lại vì chênh lệch hai tầng cảnh giới nên khiến cho Dương Thiên Lôi nghẹn khuất vì có lực nhưng không có chỗ dùng, căn bản không có gì vui vẻ đáng nói cả. Mà bây giờ, thực lực của hắn vàLong Phương Phương lại sàn sàn nhau, chiến đấu loại trình độ này, mới có thể khiến cho hắn phát huy một thân sở học một cách vôcùng tinh tế, thậm chí không muốn chấm dứt quá trình chiến đấu một cách nhanh chóng!

Thiếu nữ Long tộc lạnh lùng cao ngạo Long Phương Phương cũng có cảm giác hoàn toàn giống với Dương Thiên Lôi, nàng lúc này, thậm chí có một loại cảm giác, đó chính là dù có thua trận đấu này, đối với nàng cũng là một hồi lịch lãm rèn luyện khó có được!

Một canh giờ... Truyện Sắc Hiệp

Hai người đến giờ đã chiến đấu suốt một canh giờ, còn chưa phân ra thắng bại.

Mà lúc này, chiến đấu của những đệ tử ngũ đại gia tộc khác đều đãchấm dứt, nhao nhao chạy đến trước lôi đài của Dương Thiên Lôi vàLong Phương Phương. Không có ai nói chuyện, tất cả mọi người dung nhập tâm thần vào trong cuộc chiến của hai người.

Rốt cục, khi chiến đấu của hai người tiến hành thêm suốt nửa canh giờ nữa, Long Phương Phương tuy rằng rất muốn làm thế, nhưng nàng lại biết không thể được, bởi vì Dương Thiên Lôi phảng phất cóđược vô cùng vô tận tuyệt học, cho đến giờ cũng chưa từng lặp lại một trận pháp nào đã bức nàng đến tuyệt cảnh!

Miệng rồng cực lớn lộ ra răng nanh sắc bén, Long thể vô cùng khổng lồ của nàng bỗng nhiên thu liễm tất cả hào quang lại, nhưng lại tản mát ra uy áp vô cùng khủng bố!

- NGAO!

Thiên phú thần thông cường hãn nhất của Long tộc, Long tức, rốt cục cũng hoàn toàn bộc phát!

Nó cớ hồ bao trùm toàn bộ lôi đài, khiến Dương Thiên Lôi không cóchỗ nào lẩn trốn, ngọn lửa nóng bỏng hừng hực thiêu đốt chiếu sáng cả thiên không, hoàn toàn vây Dương Thiên Lôi vào trong đó!

- Tốt!

Thấy một màn như vậy, ngoại trừ đệ tử của ngũ đại gia tộc và bát đại điện, tuyệt đại đa số mọi người đều có một tia khó hiểu, bởi vìtheo nhận thức và lý giải của bọn hắn, Long tức hẳn là một cổ năng lượng do thiểm điện cô đọng thành mới phải, tuyệt đối không phải phân tán ra thế này, ngược lại khiến năng lượng không tập trung, mà phạm vi công kích lại từ nhỏ biến lớn. Nhưng Long Vi Vi đứng bên người Mạnh Phàm Huy, chính là đạo lữ tương lại của Mạnh Phàm Huy, tồn tại cường đại nhất trong số đệ tử Long gia lần này, trong con ngươi lại lóng lánh một tia tán thưởng, thấp giọng nói.

- Lợi hại! Xem ra Phương Phương chiến đấu hơn một canh giờ, dĩnhiên đã đột phá cực hạn, vậy mà lại lĩnh ngộ lần thứ hai của Long tức!

Một thiếu nữ Long gia khác cũng tán thưởng nói.

- NGAO!

Trong lúc mọi người ở đây đang khó hiểu, Long Phương Phương lại lần nữa phát ra tiếng Long ngân rõ to, từng đạo kim sắc phù văn thần bí lập tức mạn thiên phi vũ (*bay đầy trời) sáp nhập vào trong hỏa diễm, trong chốc lát hỏa diễm như núi tựa biển bỗng nhiên lấy Dương Thiên Lôi làm hạch tâm, vậy mà rất nhanh thu nạp, ngưng tụ!

Hỏa diễm đỏ thẫm, đồng thời lúc thu nạp, nhan sắc vậy mà biến thành lam sắc hỏa diễm sáng chói!

Trong nháy mắt này, nhiệt độ gia tăng lên gấp trăm ngàn lần!

Cơ hồ lập tức khi Long Phương Phương thi triển ra Long tức, Dương Thiên Lôi cũng đột nhiên phát ra một tiếng thét dài, thân thế của hắn chốc lát đã tản mát ra năng lượng băng thuộc tính bàng bạc, cả người như biến thành một băng cầu cô đọng, hơn nữa theo hỏa diễm của Long Phương Phương lan tràn ra bốn phương tám hướng, giống như tạo thành một cái Băng Tuyết Thế Giới vậy!

Tê tê tê...

Ngay lúc lam sắc hỏa diễm sáng chói và năng lượng băng tuyết của Dương Thiên Lôi gặp nhau, lập tức triển khai đối kháng kịch liệt, phát ra tiếng tê tê tê khủng bố, mọi người dưới lôi đài chỉ thấy được hỏa diễm bên ngoài nhưng không thấy được tình hình của Dương Thiên Lôi bên trong, nhưng theo sự khiếp sợ trong Long nhãn cực lớn của Long Phương Phương khiến mọi người rõ, Dương Thiên Lôi tuyệt đối không rơi vào hạ phong. Thậm chí còn chiếm ưu thế!

Bất quá, việc mà dù là người của Long gia cũng không rõ ràng lắm chính là, Long Phương Phương cũng không phải là khiếp sợ sựcường hãn của Dương Thiên Lôi mà là khiếp sợ thực lực của hai người lại cân bằng, cân bằng đến mức hai chủng năng lượng băng hỏa hoàn toàn trái ngước, ngay lúc gặp nhau, vậy mà có thể đạt được sự cân đối vi diệu, mà không phải là triệt tiêu lẫn nhau, cũng không phải bạo phá!

Đây là khái niệm gì?

Mặc dù là do hai người khác nhau cố ý gây nên, cũng rất khó làm được, nhưng hai người lại làm được, hơn nữa còn làm được trong lúc đại chiến!

Cho dù Dương Thiên Lôi là địch nhân của Long Phương Phương, cũng bị nàng sinh ra một tia hương vị tỉnh táo tương tích!

Bất quá lúc này lại không phải là lúc để Long Phương Phương phân thần, bởi vì nàng rõ, thắng lợi của cuộc chiến đấu này, hẳn là thuộc về nàng. Bởi vì, nàng thân là đệ tử Long giả, có được quyền khống chế tinh cầu, pháp lực của nàng có thể được cung ứng không ngừng.

Thần niệm khẽ động, miệng rồng cực lớn của Long Phương Phương lại lần nữa phát ra một tiếng Long ngâm to rõ, hỏa diễm bàng bạc bổ xung vào liên tục!

- Tê tê tê...

Thanh âm vẫn như trước, theo thời gian trôi qua, Dương Thiên Lôi tựa hồ không có giảm bớt chút nào, hơn nữa càng khiến Long Phương Phương khiếp sợ chính là, vậy mà cũng theo sự mạnh mẽcủa nàng mà trở nên mạnh mẽ.

- Điều này sao có thể? Chẳng lẽ hắn cũng có tinh cầu?

Long Phương Phương khiếp sợ trong lòng, bởi vì nàng rõ, dù là đệtử dòng chính của đại gia tộc, muốn đạt được tinh cầu cũng không dễ dàng, Dương Thiên Lôi tuy rằng đã xác định quan hệ với Trần Thiến, nhưng Long Phương Phương không cho rằng Trần gia sẽtặng tinh cầu cho Dương Thiên Lôi trước khi chưa xác định chính thức, dù là chính thức xác nhận thì cũng phải có biểu hiện kinh người mới có thể đạt được ban thưởng kinh người như thế. Nhưng nếu không có quyền khống chế tinh cầu thì..., Dương Thiên Lôi làm sao mà làm được?

Một phút đồng hồ, hai phút, lúc trọn vẹn năm phút đồng hồ, tâm tình của Long Phương Phương đã không thể dùng từ khiếp sợ đểhình dung nữa, bởi vì nàng đã bắt đầu sợ hãi!

Bởi vì thần niệm của nàng, đã chống đỡ không nổi!

Khống chế tinh cầu, thuyên chuyển năng lượng của tinh cầu, tuy rằng có thể liên tục bổ xung không ngừng năng lượng cho nàng, nhưng điều này cần thần niệm để chèo chống, nhưng công kích cường hãn nhất của nàng, Long tức, cũng phải tiêu hao thần niệm vô cùng khủng bố, tinh cầu có thể bổ sung năng lượng, nhưng không thể nào bổ xung thần niệm cho nàng được!

- PHÁ...!

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đang bị vây ở sâu trong lam sắc hỏa diễm, bỗng nhiên phát ra từng tiếng thét lớn, trong chốc lát, lam sắc hỏa diễm kinh khủng kia, vậy mà lại bị Dương Thiên Lôi trực tiếp xé rách, một đạo ngân sắc quang cầu, tốc độ như chớp, giống như một mũi tên sắc bén, căn bản khiến Long Phương Phương không kịp phản ứng, liền "Oanh" một tiếng, đánh tới cái đầu rồng cực lớn của nàng!

Bịch

Thân hình cực lớn tầm hơn 10 trượng của Long Phương Phương, bỗng nhiên trụy lạc, đập vào trên lôi đài, một đạo quang mang hiện lên, nàng khôi phục lại hình người, nhưng lại bò bò trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên đã ngất đi.

Rầm rầm rầm...

Đúng lúc này, lam sắc hỏa diễm đang mất đi sự khống chế của nàng, lập tức hoàn toàn bạo phá, liền bị năng lượng của Băng Tuyết Thế Giới bao phủ, Dương Thiên Lôi một thân ngân sắc nhuyễn giáp thì mang theo ánh mắt lạnh lùng xuất hiện trước mặt mọi người!

- Nguyên Thủy Tinh vực, Dương Thiên Lôi thắng!

Lúc thanh âm của trọng tài vang lên, bọn người Kim Chính Thái, Phong Linh Nhi, Kỷ Tiêu Lam bộc phát ra tiếng hoa hô hưng phấn

Mà Dương Thiên Lôi thì trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, Ngân sắc nhuyễn giáp tản mát ra hào quang bàng bạc, bao xung quanh hắn, hiển nhiên, hắn đã trực tiếp khởi động thời không pháp tắc của nhuyễn giáp, tiến nhập trạng thái tu luyện.

Trận chiến đấu lâm li vui sướng này, Dương Thiên Lôi thu được rất nhiều lợi ích, nhưng tiêu hao cũng cực lớn, nếu như Long Phương Phương còn có thể kiên trì trong chốc lát nữa thì..., ai thua ai thắng, còn khó có thể đoán trước. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết làDương Thiên Lôi không thi triển ra công kích cường đại nhất của bản thân thôi. Bởi vì Dương Thiên Lôi rõ, hôm nay muốn giành được mười tràng thắng lợi, hắn còn phải đối mặt với ba tu luyện giảcòn lợi hại hơn so với Long Phương Phương!

Trận đầu, hắn đã bộc phát ra công kích cường hãn nhất của mình, sao được? Dương Thiên Lôi cũng không phải sợ bọn họ sớm nhìn thấy tuyệt chiêu của mình thì sẽ tìm được cách phá giải, đó làchuyện không có khả năng. Dương Thiên Lôi chỉ lo lắng sau khi bọn hắn nhìn thấy, thì còn có thể đi lên khiêu chiến hắn nữa không thôi!

Châm rãi điểu chính tâm thần đến trạng thái không minh, Dương Thiên Lôi tiến nhập vào sâu trong tu luyện.

Lần này, hắn không tiến vào gian phòng của Hỗn Loạn thương hội, bởi vì, hắn không thể khẳng định thời không pháp tắc trong đó cóthể khiến hắn khôi phục đến trạng thái tốt nhất được hay không. Nhưng thời không pháp tắc của bộ Ngân sắc nhuyễn giáp này, tuyệt đối có thể!

Bộ nhuyễn giáp này, tuy rằng nhìn như bình thường, chỉ là thượng phẩm đạo khí, hơn nữa cũng không phải là đạo khí đã đào tạo ra khí linh, nhưng nó lại do Phong Linh Nhi chuyên môn luyện chế cho hắn, quan trọng nhất là, 80% tài liệu trong đó là Thiên Tinh Thạch cực kì trân quý tron tu luyện giới.!

Số lượng Thiên Tinh Thạch lớn như thế, khiến cho thời không pháp tắc của bộ nhuyễn giáp này đã tăng vọt đến cảnh giới một ngày bằng hai năm!

- Tên tiểu tử đó nói không chừng có tinh cầu bổ sung năng lượng, nếu không thì năng lượng quyết không thể hùng hồn như thế được. Bất quá... Hắn và Long Phương Phương tiểu tỷ chiến đấu lâu nhưthế, sự tổn hao thần niệm dù cho có thời không pháp tắc thì cũng khó mà khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Ngạo huynh, trận này ngươi lên đi, tận lực kéo dài thời gian, hao tổn thần niệm của hắn!

Đúng lúc này, ánh mắt của Khương Nhất Lang bỗng lóng lánh tinh quang, vậy ma lạì cải biến sách lược, để cho Ngạo Bái lên tràng trước.

Trong lòng Ngạo Bái có chút khó chịu, bởi vì hắn cũng nhìn ra được thực lực của Dương Thiên Lôi tuyệt đối không tầm thường, Long Phương Phương đã phát huy cực lớn, trong chiến đấu lĩnh ngộ Long tức tầng hai, thực lực mà nàng thể hiện ra, đã tuyệt đối không phải là đếm ngược thứ hai từ dưới lên ở Long gia, chỉ sợ đã là cao thủthứ hai ngoài Long Vi Vi. Loại thực lực này, Ngạo Bái tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lại biết, không phải hắn có thểchống lại. Mà lời của Khương Nhất Lang..., không thể nghi ngờ đãxem hắn như pháo hôi rồi.

- Hết thảy đều nghe theo Khương huynh đệ!

Đúng lúc này, Mạnh Phàm Huy trầm giọng nói ra.

Ngạo Bái chỉ có thể nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, trận đấu thứ hai của Dương Thiên Lôi liền bắt đầu. Thân phận tạp của Ngạo Bái dưới sự trở giúp của Võ Tinh Hồn vàKhương Nhất Lang liền đơn giản cướp được tư cách chiến đấu, đi lên lôi đài, lúc trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, Ngạo Bái lập tức sáp nhập vào trong chiến đấu!

Thứ hắn muốn không phải là thắng lợi, mà là tiêu hao thần niệm của Dương Thiên Lôi!

Về phần thân niệm của Dương Thiên Lôi đã khôi phục được bao nhiêu, cũng không phải là chuyện mọi người có thể nhìn ra được

Bọn người Kỷ Tiêu Lam đương nhiên đã suy đoán được dụng ý của Khương Nhất Lang, bọn hắn tự nhiên là hi vọng Dương Thiên Lôi có thể tốc chiến tốc thắng, nhưng khiến cho bọn người Kỷ Tiêu Lam khó hiểu chính là, chiến đấu của Dương Thiên Lôi và Ngạo Bái, tuy rằng kịch liệt, nhưng hai người đều không có ý tốc chiến tốc thắng, cũng không thi triển ra công kích mạnh nhất có thể trực tiếp phân thắng bại!

Loại tình huống này khiến cho bọn người Kỷ Tiêu Lam lo lắng. Nhưng lại vừa hợp ý của bọn người Mạnh Phàm Huy.

Nhưng...

Theo chiến đấu tiếp tục, Khương Nhất Lang vốn được gọi là Kẻ đa mưu dần dần nhíu lông mày lại.

- Khương huynh đệ. Có gì không ổn?

Chú ý tới sự khác thường của Khương Nhất Lang, Mạnh Phàm Huy khó hiểu hỏi thăm.

- Mạnh huynh, xem ra lần này chúng ta đã tính sai...

- Tính sai?

- Ta tin rằng hắn không phải là người ngu, nếu thần niệm của hắn tiêu hao cực lớn thì... hắn sẽ dùng loại phương pháp này đấu với Ngạo Bái sao? Điều này nói rõ ... Khương Nhất Lang rất là bất đắc dĩ và khiếp sợ nói:

- Hắn đối với sự tiêu hao thần niệm của mình vô cùng tự tin, rất cóthể vừa rồi hắn đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong! . .

- Vậy làm sao bây giờ?

- Lánh mũi nhọn, ta và Võ huynh đệ chống lại hắn căn bản không nắm chắc tất thắng, hơn nữa rất có thể sẽ thất bại, thay vì mạo hiểm, không bằng lượng sức mà đi, ta và Vũ huynh hay là cứ tới lôi đài khác chiến đấu đi, ngày mai cũng đào thải được người của bọn hắn. Tên tiểu tử này, chỉ có thể giao cho các ngươi đánh bại! Hơn nữa...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play