- Mộng Mộng, xin chào. Lăng Hi đương nhiên hiểu được dụng tâm của Dương Thiên Lôi, bất quá cũng không thèm để ý tới Dương Thiên Lôi, trực tiếp mỉm cười với Tiêu Như Mộng.
- Mộng Mộng tỷ tỷ, xin chào, người ta tên là Dương Tiểu Bạch. Tiểu Bạch dán trên cổ Dương Thiên Lôi hôn lên khuôn mặt của Dương Thiên Lôi rồi trừng mắt nhìn Tiêu Như Mộng, nói.
- Bỏ, ai bảo ngươi tên Dương Tiểu Bạch. Nghe được lời của Tiểu Bạch, Dương Thiên Lôi nhất thời lại nhéo nhéo tiểu gia hỏa này.
Tiểu Bạch nhất thời tràn ngập ủy khuất nhìn Dương Thiên Lôi nói. - Chủ nhân, Tiểu Bạch bây giờ là nữ nhân của người đương nhiên cần lấy họ của chủ nhân!
- Nữ nhân?.
- Đúng vậy, Tiểu Bạch Lăng Hi tỷ tỷ, và Mộng Mộng tỷ tỷ giống nhau!
- Giống cái rắm ấy!
- Người ta chính là nhỏ một chút, khi lớn lên sẽ khác. Tiểu Bạch ủy khuất nói.
- Tốt lắm, đại sắc lang, kêu Bách Lý Thiên Thiên xuất hiện đi! Lăng Hi cắt đứt tâm trạng giận dữ của Dương Thiên lôi nói.
…
Một đạo bạch quang hiện lên, Bách Lý Thiên Thiên xuất hiện trước mặt mọi người, lúc nàng nhìn thấy đám người Dương Thiên Lôi thì nhất thời ngoan ngoãn quỳ rạp xuống, thế nhưng trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Riêng Tiêu Như Mộng đã khiến cho nàng khiếp sợ rồi, mà nữ tử Lăng Hi phát ra khí tức cường đại giống như tiên nữ này lại càng khiến nàng sợ hơn nhiều.
Ngay cả Tiểu Bạch cũng khiến nàng khiếp sợ.
Một đứa bé gái thoạt nhìn chỉ có năm sáu tuổi lại có tu vi cảnh giới Thần đạo cấp một đỉnh phong!
Nàng không thể không thừa nhận, bên người tên biến thái này tất cả đều là biến thái! Mà bây giờ, dường như chính cả nàng ta cũng đã trở thành một thành viên trong nhóm biến thái đó!
Đồng thời, trong lòng Bách Lý Thiên Thiên cũng thầm hô may mắn, may mắn không sử dụng phân thân phù của sư phụ để đối phó Dương Thiên Lôi, nếu không thì Tiêu Như Mộng và Tiểu Bạch không nói, riêng mỗi mình Lăng Hi thôi thì cũng không phải phân thân phù của sư phụ nàng có thể đối kháng được.
Sau khi Dương Thiên Lôi và Lăng Hi thuyết minh ý đồ xong thì trong Minh Huyền bảo khố liền bắt đầu chiến đấu kịch liệt!
Thần niệm và pháp lực của Tiểu Bạch hoàn toàn quán chú lên người Tiêu Như Mộng, còn thần niệm và pháp lực của Lăng Hi thì quán chú lên người Bách Lý Thiên Thiên, đồng thời đối kháng với Dương Thiên Lôi!
Quả nhiên phương pháp này cũng chẳng khác mấy so với phỏng đoán của Lăng Hi, đã không có ước thúc giữa chủ nhân và khí linh, nhất thời xuất ra sức chiến đấu cường hãn!
Thế nhưng, sự biến thái của Dương Thiên Lôi đã vượt xa tưởng tượng của Lăng Hi, nhất là sau khi nhục thân của hắn được tam muội chân hỏa thối luyện, tuy rằng không phải đối thủ của bốn người liên thủ nhưng cũng không quá khó khăn, lực lượng giao chiến đã tới mức ngang nhau!
…
- Chưởng giáo, ta nên làm gì bây giờ?
Trong hỗn loạn không gianm Trương Tử Hàm nhìn phong bạo không gian khủng bố kia, song nhãn tuyệt mỹ như ẩn chứa thế giới băng tuyết, đã tràn ngập khiếp sợ và lo lắng. Nàng biết rõ, lúc này đây, nếu như không có Phong Vô Kỵ bảo vệ thì lấy tu vi của nàng đã trực tiếp bị xé rách. Còn Dương Thiên Lôi thì lại lạc ở nơi khủng bố thế này.
- Có thể phóng xuất khí tức của ngươi được rồi!
Phong Vô Kỵ vừa nói, thần niệm bàng bạc nhất thời quán nhập vào trong cơ thể của Trương Tử Hàm.
Trong nháy mắt, Trương Tử Hàm bỗng nhiên rõ ràng cảm giác được khí tức của mình đang đề thăng với một tốc độ khủng bố, nguyên bản với tu vi của nàng thì căn bản không thể xuyên xấu bảo bộ của Phong Vô Kỵ, mà bây giờ, khí tức của nàng cư nhiên bắt đầu lan ra trong hỗn loạn không gian, hơn nữa dường như không có điểm dừng vậy!
- Như vậy là có thể tìm được Thiên lôi sao? Trương Tử Hàm hỏi.
- Thiên Lôi tiến vào hỗn loạn không gian từ nơi này, tuy rằng ta chỉ thôi diễn ra phạm vi đại khái nhưng trong hỗn loạn không gian tràn ngập điều bất trắc, giờ khắc này không biết hắn đã trôi tới đâu. Chúng ta muốn tìm được hắn còn phải dựa vào cơ duyên! Nhưng mà ..ngươi không cần quá lo lắng, cơ duyên này chúng ta tất nhiên có thể đợi được, chính là cần tới lúc nào thì không phải chuyện ta có thể thôi diễn ra được! Đáng tuếc thật… nếu Lục Diệu Âm khỏe mạnh thì liền dễ tìm hơn, liên hệ khí tức giữa nàng và Dương Thiên Lôi so với ngươi thì cường đại hơn nhiều. Được rồi, chúng ta bắt đầu đi thôi! Phong Vô Kỵ nói xong liền mang theo Trương Tử Hàm di động trong hỗn loạn không gian.
Ba ngày.
Trang nháy mắt đã qua thời gian, ba ngày đám người Dương Thiên Lôi cư nhiên ở trong Minh Huyền bảo khố tu luyện hai trăm bảy mươi năm.
Dương Thiên Lôi lấy một địch bốn, lúc mệt mỏi liền tu luyện Huyền Thiên chân kinh hoặc song tu cùng với Tiêu Như Mộng và Bách Lý Thiên Thiên.
Một thân thần thông pháp lực của hắn. Ngô Minh Huyền truyền lại gồm ba mươi sáu loại thần thông và bản thân hắn có mười tám loại thần thông, dưới sự ngưng luyện của Huyền Thiên chân kinh đã hoàn toàn ngưng làm một thể. Mỗi lần ra tay liền ẩn chưa năm mươi bốn loại thần công, phát ra uy lực kinh người. Mỗi lần xuất thủ liền ẩn chứa năm mươi bốn loại thần thông, phát ra uy lực cực kỳ kinh người!
Lúc đầu bốn nữ tử liên thủ còn có thể chiếm được thế thượng phong tuyệt đối, nhưng sau hai trăm bảy mươi năm thì tình thế hôm nay lại hoàn toàn đảo ngược. Công kích của cả bốn người thậm chí còn không tạo được thành uy hiếp lớn gì cho Dương Thiên Lôi.
Loại tình huống thế này khiến cho Lăng Hi, Tiêu Như Mộng nhất thời khiếp sợ sự biến thái của Dương Thiên Lôi, nhưng lại không thể kinh hỉ.
Bởi vì chuyện này có nghĩa là Dương Thiên Lôi muốn thông qua sự liên thủ công kích của bốn người mà lĩnh ngộ được ảo diệu của bích chướng Thần đạo cấp một lại càng thêm khó khăn, thậm chí là căn bản không có khả năng.
Nhìn thấy Tiêu Như Mộng và Bách Lý Thiên Thiên mệt mỏi nằm dài trên mặt đất, tiến vào trạng thái điều tức, Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ lắc đầu, giống như lâm vào trầm tư.
- Thiên Lôi, xem ra là không được, bốn người chúng ta liên thủ cũng sắp không phải là đối thủ của ngươi nứa, căn bản không tạo được thành uy hiếp với ngươi, muốn lĩnh ngộ được ảo diệu bích chướng của Thần đạo cấp một thì….
Bạch quang chợt lóe, Lăng Hi pháp lực và thần niệm cũng đã hao hết xuất hiện bên cạnh Dương Thiên Lôi.
Kỳ thật muốn dùng phương pháp này để lĩnh ngộ được ảo diệu bích chưởng của mình là một sai lầm. bởi vì quan hệ giữa chúng ta tạo thành tâm lý trong lòng của chính mình, biết là mình chắc chắn sẽ không chết. Cho nên, căn bản không có được giác ngộ lúc cận kề cái chết. Đã không có loại áp lực này thì còn nói gì tới chuyện lĩnh ngộ? Ta nên sớm nghĩ tới chuyện này mới đứng, nếu biện pháp này của chúng ta mà hữu dụng thì đệ tử của các đại môn phái cũng sẽ không cần phải tới các tinh cầu khác lịch luyện để lĩnh ngộ bích chướng nữa. Dương Thiên Lôi nói.
- Ngươi nói rất đúng. Chỉ là trừ nó ra thì ngươi chỉ còn mỗi nước là tiến vào hỗn loạn không gian, nhưng làm vậy thì quá nguy hiểm… Lăng Hi nói.
- Nguy hiểm cũng phải đi! Dương Thiên Lôi nói: - Tốt lắm, cứ quyết định vậy đi! Chờ chúng ta khôi phục tới trạng thái đỉnh phong thì ta liền bắt đầu!
Thanh âm của Dương Thiên Lôi không cho phép ai nghi ngờ, hiển nhiên là hắn đã hạ quyết tâm.
Thần đạo cấp một tới Thần đạo cấp năm, mỗi cái bích chướng đều vô cùng khó khăn để lĩnh ngộ, Dương Thiên Lôi cũng không biết cần bao lâu thì mới được. Đây cũng là chưa tính tới chuyện sau khi lĩnh ngộ được bích chướng, mỗi lần tấn thăng tới đỉnh phong của mỗi cấp nữa. Hắn có thể trì hoãn được, nhưng còn mấy người Trương Tử Hàm thì sao đây? Trận chiến nửa năm sau thì sao? Cho dù là không lo lắng chuyện gì đi nữa thì Dương Thiên Lôi cũng nhất định phải nhanh chóng rời khỏi đây!
Bởi vì ba ngày này, sâu trong nội tâm của hắn đều tràn ngập một cỗ bất an rất mãnh liệt, cỗ bất an này giống như là phát ra từ nguyên thần cực kỳ giống mẫu thân, tuy rằng hắn rất muốn biết vì sao trong cơ thể của mình lại xuất hiện hai cái nguyên thần, hơn nữa còn có một cái nguyên thần giống hệt mẫu thân mình, nhưng trực giác cho hắn biết, nguyên thần này nhất định có dính dáng tới mẫu thân.
Nếu đã là bất an phát ra từ nó thì có lẽ nào là có liên quan tới mẫu thân của mình?
Đối với mẫu thân của mình, lúc này đây, Dương Thiên Lôi đã không còn là tiểu tử không biết tí gì của lúc trước nữa, theo tu vi và kiến thức của hắn tăng lên, hắn cnagf ngày càng cảm thấy mẫu thân của mình không phải người thường. Hơn nữa, mỗi lần nhìn thấy mẫu thân, trong người của mình đều truyền tới một cỗ cảm giác kỳ dị, cũng không phải loại cảm giác mẫu tử liền tâm mà lúc trước mình đã nghĩ. Vứt bỏ hết thảy nghi hoặc, vô luận là thế nào đi nữa thì Dương Thiên Lôi đều không cho phép mẫu thân của mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Bởi vì, đây là người thân cận nhất kêt từ khi hắn đi tới thế giới này. Loại cảm giác cốt nhục tương liên này tuyệt không có lời nào để hình dung, hơn nữa, từ đầu chí cuối, Dương Thiên Lôi đều luôn chỉ cảm thấykỳ lạ ở chỗ là loại cảm giác này chỉ tồn tại giữa hắn và mẫu thân, hoàn toàn khác hẳn với cảm giác đối với gia gia và phụ thân.
- Hô. Sau hai canh giờ trong Minh Huyền bảo khố, Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng thở ra, đưa mắt nhìn nhau với Lăng Hi một cái, gật nhẹ đầu, tâm thần vừa động, thân hình của hắn liền biến thành một đạo bạch quang, xuất ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, xuất hiện trong hỗn loạn không gian!
- Ầm ầm…. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Tiếng gầm rú của từng đạo gió lốc năng lượng cực lớn nhất thời truyền vào trong tai của hắn, lúc này đây, Dương Thiên Lôi đã xuất hiện ở một khu vực tương đối yên ổn, Dương Thiên Lôi đã sớm có chuẩn bị trong lòng, trong nháy mắt khi xuất hiện đã đề thăng pháp lực quanh thân tới cực hạn.
- Bên trong hỗn loạn không gian quả nhiên khủng bố gấp mấy lần so với bên cạnh! Cảm ứng từng cỗ gió lốc năng lượng khủng bố chung quanh, Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, thần niệm khẽ động, nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, nhanh như chớp đã nhắm vào một cơn gió lốc không gian đương đối nhỏ yếu!
Hắn muốn dựa vào sức của chính mình để đối kháng với gió lốc không gian! Khiêu chiến cực hạn của chính mình!
Chỉ có như vậy, hắn mới có thể nhanh chóng lĩnh ngộ được bích chướng hiện tại!
- Tê tê tê
Lúc thân hình của Dương Thiên Lôi nhảy vào trong trung tâm của cơn gió lốc năng lượng này thì từng đạo năng lượng khủng bố, năng lượng đủ để xé rách không gian nhất thời giống như từng lưỡi dao sắc bén chém về phía Dương Thiên Lôi. Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền chiến đấu với nỗi sợ hãi tới cực điểm trong lòng!
Một lần, lại một lần, Dương Thiên Lôi không ngừng khiêu chiến cực hạn của mình, mỗi một lần, Dương Thiên Lôi đều giống hệt như một huyết nhân, mỗi khi cảm thấy hắn như sắp bị gió lốc xé rách, hắn mới nhảy vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình tiếp tục tu luyện để khôi phục, một khi khôi phục lại lập tức nhảy ra hỗn loạn không gian, hơn nữa, càng lúc càng khiêu chiến những cơn gió lốc không gian mạnh hơn!
Lăng Hi mỗi lần đều lo lắng kêu gào tới mức đau họng, quan sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Dương Thiên Lôi!
Mà mỗi lần Dương Thiên Lôi trở về, Tiêu Như Mộng, Tiểu Bạch và Bách Lý Thiên Thiên nhìn thấy đều hoảng sợ, Tiêu Như Mộng và Tiểu Bạch nhìn thấy đương nhiên đau lòng, thậm chí ngay cả ánh mắt của Bách Lý Thiên Thiên nhìn về phía Dương Thiên Lôi cũng đã chậm rãi thay đổi. Nàng rốt cuộc cũng hiểu được, Dương Thiên Lôi làm sao lại biến thái như vậy, bởi vì, nỗi thống khổ kia căn bản không phải người thường có thể cố gắng chịu đựng được!
Thời gian Dương Thiên Lôi duy trì được trong hỗn loạn không gian ngày càng dài hơn, bị thương càng lúc càng nặng, càng biến thái hơn chính là hắ thế nhưng lại hạ lệnh tử, trừ phi chính hắn trở về, hoặc là hôn mê, nếu không thì Lăng Hi tuyệt đối không được ra tay giúp đỡ!
Trong lúc đó, đã là năm tháng!
Là năm tháng thật, thời gian năm tháng!
Rốt cuộc, sau khi Dương Thiên Lôi hôn mê không biết bao nhiêu lần, rồi được Lăng Hi kéo về ở lúc cận kề cái chết không biết bao nhiêu lần, nguyên thần của hắn rời khỏi cơ thể, bị Lăng Hi song song thu vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình!
Cũng mãi cho tới lúc đó, Lăng Hi mới khiếp sợ phát hiện, nguyên thần của Dương Thiên Lôi không ngờ lại có bộ dạng của nữ nhân!
Phát hiện này khiến Lăng Hi cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình!
Bởi vì Lăng Hi biết rõ, bất luận là nguyên thần của kẻ nào đi nữa thì đều hẳn là tiến hóa từ Nguyên Anh, mà Nguyên Anh thì lại có bộ dạng y hệt như bản thân! Nhưng nguyên thần của Dương Thiên Lôi lại không có bộ dạng của hắn!
Tuy rằng cũng chẳng biết vì sao lại như vậy giống Dương Thiên Lôi, nhưng lúc Dương Thiên Lôi tỉnh lại, khiến cho mọi người kinh hỉ chính là Dương Thiên Lôi rốt cuộc đã bước vào Thần đạo cấp hai Xuất Khiếu Cảnh!
Nhưng càng khiến cho mọi người khiếp sợ chính là sau khi Dương Thiên Lôi tỉnh lại, tên này lại giống như phát điên vậy, trong mắt phát ra hào quang vô cùng hưng phấn, quát lên
"Từ Hàm", sau đó liền trực tiếp chui ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, lại nhảy vào trong hỗn loạn không gian, hơn nữa lại còn trực tiếp thu Thanh Tĩnh Lưu Ly bình vào trong não hải!
- Thiên Lôi, ngươi làm sao vậy?
- Tử Hàm! Trước khi ta hôn mê, ta đã cảm ứng được khí tức của Tử Hàm! Dương Thiên Lôi đứng trong hỗn loạn không gian nói với vẻ hưng phấn, tuy rằng không biết vì sao lúc này lại có thể cảm ứng được khí tức của Trương Tử Hàm, thế nhưng, đây rõ ràng là hướng chiếu sáng cho hắn vào lúc này!