Đến khi hai người tới trước cửa tầng bảo khố, Dương Thiên Lôi ý niệm vừa động, nhất thời xuất ra một đạo hắc quang tràn đầy tinh thuần, dung nhập vào trên cửa. Chẳng qua, đại môn của cung điện cũng không giống như khi trước, lập tức xuất hiện một lối đi, mà lúc này lại phát xuất ra một đoàn ánh sáng trắng to lớn!
Mi tâm Dương Thiên Lôi đột nhiên ngập tràn thất thải quang mang, thúc dục năng lượng thần bí trong đan điền cùng với một thân pháp lực, mãnh liệt xuất ra!
Theo năng lượng của Dương Thiên Lôi không ngừng đề cao, luồng sáng bạc kia càng ngày càng mạnh liệt, đến khi Dương Thiên Lôi đề thăng tới bảy thành lực lượng toàn thân, một thông đạo phát ra ánh sáng trắng chói mắt rốt cuộc cũng hiện ra trước mặt hai người!
- Đi!
Dương Thiên Lôi quát nhẹ một tiếng, kéo Tiêu Như Mộng, thân hình thoáng một cái đã tiến nhập vào trong bảo khố!
Tầng một của Minh Huyền bảo khố. Từ khi Dương Thiên Lôi nhận được tin tức từ trên văn bia, cùng với sau khi thôi luyện hoàn toàn, hắn mới hiểu ra được nơi đây tổng cộng có hai tầng.
Tầng đầu của bảo khố thì chỉ cần thực lực đạt đến cảnh giới Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong là có thể thông qua chìa khóa bảo khố mà mở ra, tiến vào trong đó. Nếu như không phải tên Dương Thiên Lôi biến thái này mà nói, chưa đạt đến Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong thì vô luận có làm thế nào cũng không cách gì mở ra được. Nhưng Dương Thiên Lôi ở trong tình huống Tiên Thiên cấp tám, lại chỉ dùng bảy thành lực lượng đã có thể khai mở.
Tất nhiên cũng không phải chỉ đơn thuần có lực lượng cường đại là được. Nếu như Dương Thiên Lôi chưa có lĩnh ngộ ảo diệu Phá Đan Thành Anh của Tiên Thiên cấp chín, mặc cho hắn có xuất toàn lực, cũng không cách nào mở được.
- Thật lớn! Thiên địa linh khí thật nồng đậm!
Trong nháy mắt vừa tiến vào tầng đầu của bảo khố, Dương Thiên Lôi, Lăng Hy cùng với Tiêu Như Mộng liền không nhịn được mà khiếp sợ trong lòng.
Thiên địa linh khí bàng bạc, so với bên ngoài bảo khố không những nồng đậm gấp mấy lần, mà hai người căn bản không ở trong trạng thái tu luyện nhưng chỉ cần hô hấp một hơi, thở ra hít vào cũng là một lượng thiên địa linh khí thật lớn!
Cả một tầng không gian, vô luận là tiến tới trước, sau, trái, phải gì gì cũng đều không thể thấy được giới hạn, diện tích không gian rộng đến vậy thực khiến Tiêu Như Mộng khiếp sợ tột cùng, nhưng chỉ như vậy cũng không thể nào đủ để khiến Dương Thiên Lôi và Lăng Hy phải kinh hãi được, mà hai người này hiểu rõ, cung điện này chính là được luyện hóa bằng Thiên Tinh thạch!
Hai người chấn kinh, đồng thời cũng bởi vì tầng một của bảo khố này thế mà lại giống như một cái thế giới riêng biệt!
Ở phía trước là một bảo thạch khổng lồ, bị từng đạo pháp trận thần kỳ cấm chế, cô đọng lại giữa hư không, chậm rãi xoay tròn theo một quỹ tích kỳ dị, giống như nhật nguyệt tinh thần! ( Mặt trời, mặt trăng và các vì tinh tú. )
Mà khắp tầng một, chính giữa, đông, tây, nam, bắc, chia ra năm hướng lại có tinh thạch tương ứng hàm chứa năng lượng khủng bố của Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, bày ra
"Đại Ngũ Hành trận" trong truyền thuyết!
- Thiên Lôi, Ngô Minh Huyền này… thật cường đại!
Đúng lúc này, giọng nói mang theo sự khiếp sợ mãnh kiệt của Lang Hy lại vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.
- Đếch đỡ được! Hắn cường đại thì có tác dụng gì? Mẹ kiếp, đây chính là tầng một của bảo khố? Đây là bảo khố sao?
Dương Thiên Lôi mắng to trong não hải. Tên này khiếp sợ, chính là vì tầng không gian này thật đúng là quá mức cường đại. Có thể ngưng luyện ra không gian thuộc loại trâu bò như thế, Ngô Minh Huyền này đúng là mạnh mẽ vô biên. Nhưng mà khiến Dương Thiên Lôi đau khổ hơn chính là cái bảo khố này, thậm chí ngay cả cái rắm cũng không có, làm gì có tiên đan pháp bảo nào?
- Ngươi thì biết cái gì?
Nghe Dương Thiên Lôi nói, Lăng Hy thiếu chút nữa là đập đầu xuống đất, không còn gì để nói!~@!
- Chẳng lẽ không đúng sao? Mợ, xưng là bảo khố, thế mà ngay cả tiên đan pháp bảo con mẹ nó cũng không có lấy được một món! Này mà gọi là bảo khố?
Dương Thiên Lôi buồn bực nói.
- Ngu ngốc!
Lăng Hy rất muốn hiện thân ngay lập tức, nắm lấy lỗ tai Dương Thiên Lôi mà xoắn vài vòng:
- Tầng bảo khố này so với bất kỳ thứ tiên đan pháp bảo nào cũng còn trân quý hơn, ngươi thấy các loại bảo thạch giống như mặt trời, mặt trăng và tinh tú phía trên kia không? Ngươi có thấy thần thạch khổng lồ ở năm phương vị không? Ngươi thấy được hạch tâm của Thái Cực Tịch Đoàn không?
Lăng Hy một hơi hỏi lại mấy câu liền.
- Dĩ nhiên là thấy, hình như có chút quý giá, nhưng mà không có ăn được, ca bây giờ đang có nhu cầu hết sức cấp bách với tiên đan tăng cường pháp lực!
Dương Thiên Lôi nói.
- Ở chỗ này ngươi căn bản không cần ăn bất kỳ thứ đan dược nào! Chính giữa, Đông, Tây, Nam, Bắc, thần thạch năm phương, dưới khôn, trên càn, nhật nguyệt tinh tú ngưng tụ thành
"Đại Ngũ Hành trận"! Chỉ cần ngươi tiến vào hạch tâm của trận nhãn, tất cả năng lượng trong không gian này liền mặc cho ngươi hấp thụ, cho tới khi năm phương thần thạch cùng với thần thạch ở trên kia hao hết toàn bộ năng lượng!
- Ách… Không phải chứ? Thần thạch ở năm phương cùng với tất cả thần thạch phía trên… hình như là các chủng năng lượng ngưng tụ lại mà thành tinh thạch?
Dương Thiên Lôi nghe Lăng Hy nói thế, mới chịu phóng xuất tinh thần cảm ứng cận thận đám tinh thạch kia.
- Không tệ! Hơn nữa căn bản không cần ngươi phí tâm luyện hóa, Đại Ngũ Hành trận cũng liên tục không ngừng thõa mãn thứ ngươi cần! Đây so với bất kỳ tiên đan nào còn không mạnh hơn sao? Hơn nữa…
- Hơn nữa cái gì?
- Quên đi, ta không nói, ngươi tự mình cảm nhận đi, ngươi đã được cho phép, nên chỉ cần tu luyện tại hạch tâm của trận nhãn, tự nhiên sẽ nhận được truyền thừa của cao thủ Thần Đạo đỉnh phong Ngô Minh Huyền kia, đến lúc đó ngươi sẽ rõ!
Lăng Hy nói thẳng.
- Được!
Trong nháy mắt nói chuyện với Lăng Hy bên trong não hải, Dương Thiên Lôi đáp một tiếng, đoạn nhẹ nhàng cầm tay Tiêu Như Mộng, nói:
- Mộng Mộng, ngươi trước tiên cứ tự mình tu luyện ở chỗ này! Ta cần phải đoạt được truyền thừa nữa!
- Ừm.
Tiêu Như Mộng nói.
Thân hình Dương Thiên Lôi chớp lên một cái, nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, tới trên Thái Cực Tịch Đoàn ở vị trí trung tâm của bảo khố khổng lồ.
Trong nháy mắt vừa đặt chân lên Thái Cực Tịch Đoàn, Dương Thiên Lôi liền có một loại cảm giác kỳ dị, vào giờ phút này, hắn tựa như trở thành hạch tâm của tất cả các loại năng lượng tràn đầy trong không gian này, năng lượng thiên địa, đủ cả Ngũ Hành, đồng thời các loại năng lượng diễn sinh từ các thuộc tính Ngũ Hành, thế mà lại sản sinh ra sự ăn ý đến thần kỳ với thân thể của hắn.
- Thần thạch ngũ phương, chính là năm loại năng lượng thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, mà thần thạch còn lại trôi nổi giữa không trung chính là từ các loại năng lượng diễn sinh từ các thuộc tính Ngũ Hành! Không trách được, ta không có năng lực triệu hoán mà lại có thể tiến vào không gian này, đạt được truyền thừa!
Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, chậm rãi xếp bằng trên Thái cực Tịch Đoàn ở trung tâm.
Trong nháy mắt, liền đem tinh thần hoàn toàn dung nhập vào trong sự hô ứng thần kỳ, khi hắn án theo những gì ghi lại trên bia văn chậm rãi tế xuất ra hết, trong phút chốc, từng đạo quang mang màu đen từ trên chìa khóa của bảo khố tràn tới, bao phủ hoàn toàn Dương Thiên Lôi vào trong.
Đúng lúc này, tinh thần của Dương Thiên Lôi đột nhiên giống như bước vào một cái không gian khác.
Một thân ảnh cao ngất, hùng tráng, đầy khí thế hủy thiên diệt địa thế mà lại hiện a bên trong tinh thần của hắn, ngay trong nháy mắt hình ảnh này xuất hiện, bóng người lại hướng về phía Dương Thiên Lôi mà nhẹ nhàng phất phất tay, xuất ra vô số đạo tinh quang, phù văn màu vàng kim ngập trời hàm chứa tin tức mênh mông cuồn cuộn như biển cả dung nhập vào trong thần thức Dương Thiên Lôi.
Mãi hơn nửa canh giờ sau, Dương Thiên Lôi đột nhiên mở mắt ra, vô cùng vui mừng thốt lên:
- Thần thông quán đính! Đệch đệch, đíu đỡ được! Quá cường đại! Chỉ một lần thế mà truyền thụ cho ca tới ba mươi sáu loại thần thông vô thượng, hơn nữa là trực tiếp lĩnh ngộ! Truyền thừa của Thần Đạo quả nhiên là lợi hại! Ha ha ha!
- Thần thông quán đính! Đúng là thần thông cường đại! Thiên Lôi này có thể nhận được truyền thừa như vậy, mạnh mẽ hơn trước rất nhiều!
- Ừ! Ba mươi sáu loại thần thông do ta trực tiếp nắm giữ, căn bản không cần tu luyện và lĩnh ngộ!
Dương Thiên Lôi nói với Lăng Hy bên trong não hải.
- Thiên Lôi thành công rồi?
Đúng lúc này, nghe được giọng nói tràn đầy hưng phấn của Dương Thiên Lôi, Tiêu Như Mộng ở phía xa nhìn chăm chú vào Dương Thiên Lôi, nhất thời cao hứng, hỏi lại.
- Ừm, Mộng Mộng, mau tới đây! Chúng ta tu luyện ở chỗ này!
Dương Thiên Lôi nói.
- Các ngươi tu luyện à, vậy ta đi!
Lăng Hy nhẹ nhàng nói.
- Ách, ngươi đi đâu vậy?
- Ra ngoài thôi luyện Thiên Cương Quần Tinh trận! Hay là ngươi định cho ta ở đây chứng kiến cái màn biểu diễn ngượng chết người của các ngươi?
Lăng Hy nói.
- Ách… Lăng muội muội… chỉ cần ngươi dám, vậy cứ tùy ý! Ca không ngại!
Dương Thiên Lôi vô sỉ đáp.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Phi, ta không cần nhìn! Đưa ta ra ngoài!
Lăng Hy kìm không được mà trong đầu lại hiện lên hình ảnh Dương Thiên Lôi thân mật với Tiêu Như Mộng, nàng cũng không muốn nhìn thấy, nhưng mà Thiên Cương Quần Tinh trận có liên hệ kỳ dị với cung điện, trong lúc vô tình lại để cho nàng chứng kiến rõ ràng, cho dù là ở bên ngoài, cũng chỉ trong nháy mắt, nhưng mà hình ảnh trong nháy mắt này lại chiếu hết sức chậm trong não hải, phi thường rõ ràng.
- Tiểu quỷ gan nhỏ a!
Dương Thiên Lôi cất giọng nói đầy khinh thường.
Lăng Hy không thèm để ý tới hắn, trực tiếp ẩn tàng khí tức của mình, không một tiếng động mà lặng lẽ xuất ra khỏi mi tâm Dương Thiên Lôi, giục Dương Thiên Lôi một tiếng, người anh em này cho dù không tình nguyện cũng đành phải động ý niệm, đưa Lăng Hy ra ngoài điện.
Sau khi thần niệm của Lăng Hy trở về bản thể, gương mặt xinh đẹp không chút tỳ vết, khuynh quốc khuynh thành chợt hiện lên một ráng mây đỏ ửng, tự nhủ:
- Công pháp song tu Âm Dương Niết Bàn kinh này tựa hồ không tầm thường, bọn họ ở trong cung điện có ba tháng ngắn ngủn, thế mà tu vi đề thăng lên rất nhiều, còn có thời gian sáu năm, lại được Đại Ngũ Hành trận tương trợ, nói không chừng Dương Thiên Lôi thực sự có thể….
Quá trình tu luyện đầy diễm lệ lại bắt đầu diễn ra trong tầng một của bảo khố.
Một năm, hai năm, ba năm...
Trong nháy mắt, đã qua năm năm.
Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng bên trong vô hạn dục tình cùng mê hoặc mà tu luyện suốt năm năm. Hai người vẫn không ngừng ve vãn, không ngừng tu luyện, lần lượt đem tính dục của mình kích thích đến mức độ không thể nào nhịn được nữa, khiêu chiến cực hạn lẫn nhau, bởi vì bất kể là Dương Thiên Lôi hay là Tiêu Như Mộng, trong lúc khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh, dục hỏa càng trở nên mãnh liệt thì hiệu quả sẽ càng tốt.
Chỉ có thời gian sáu năm, đối với Dương Thiên Lôi mà nói thì là quá ngắn, mà sự khó chịu do ba tên cường giả Thần Đạo chắc chắn vẫn đang còn ở trong di tích mang lại cho Dương Thiên Lôi áp lực rất lớn, Dương Thiên Lôi hiểu rõ, hắn ra khỏi Di tích thì dễ, nhưng hắn đã bị bại lộ thân phận trước mặt ba người này, lấy tính cách bọn họ, một khi còn chưa xác nhận rõ rằng mình đã chết, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, trừ khi Di tích đóng cửa rồi mà vẫn hoàn toàn không có tin tức gì của mình.
Nếu không, việc Dương Thiên Lôi gặp phải trước tiên, ắt hẳn là sự truy sát của ba gã cường giả Thần Đạo.
Dương Thiên Lôi mặc dù tự tin, nhưng còn chưa tự tin tới mức cho rằng mình có thể dưới sự đuổi giết của ba tên cường giả Thần Đạo mà vẫn có thể an toàn!
Thoát được một khắc, không thoát được cả đời!
Biện pháp giải quyết duy nhất chính là đem bất cứ thứ gì uy hiếp, ngay lập tức giải quyết gọn ghẽ!
Cho nên dưới áp lực cực lớn này, có sự trợ giúp của Đại Ngũ Hành, có năng lượng không ngừng cung cấp, khiến Dương Thiên Lôi thấy được hy vọng rất lớn, dưới tình hình như vậy, người anh em này thế mà cắn răng nhẫn nhịn sự dụ hoặc từ cái miệng nhỏ nhắn của Tiêu Như Mộng, mỗi lượt sắp sửa bạo xuất ra, mỗi lần mắt thấy sắp chuẩn bị lên đỉnh, một tia chấp niệm trong đầu hắn sẽ nhẹ nhàng linh hoạt mà khởi động Âm Dương Niết Bàn kinh!
Thế mà lại có thể nhẫn nhịn hơn so với Tiêu Như Mộng!
Phải biết rằng, trong thời gian năm năm này, Tiêu Như Mộng dưới sự khiêu khích của Dương Thiên Lôi, mặc dù vẫn như trước không hề chạm tới bộ phận trong yếu của nàng chút nào, nhưng nàng vẫn kìm lòng không đặng mà
"phún xuất" như trong truyền thuyết, chính là vì dưới sự khiêu khích liên tục, nàng thực sự không chịu được cái cảm giác muốn nổ tung bên trong cơ thể!
Tu luyện điên cuồng như thế, Dương Thiên Lôi ở nửa năm trước đã thành công đột phá đến Tiên Thiên cấp chín, đạt tới cảnh giới Phá Đan Thành Anh! Tiêu Như Mộng thì sớm đã chạm đến chướng bích của cảnh giới Tiên Thiên cấp chín, xuất hiện hình tượng Long Hổ Giao Hối!
Nhưng Tiêu Như Mộng cũng không dám có bất kỳ ý nghĩ muốn trùng kích chướng bích đột phá này, Lôi thuộc tính, mặc dù nàng đã nắm chắc tới cảnh giới vô cùng uyên thâm, phi thường cường đại, nhưng đề thăng nhanh chóng như vậy, nàng lại không có bất kỳ sự chuẩn bị gì, vẫn không có lòng tin vượt qua Lôi Kiếp được, mà quan trọng hơn là, giờ phút này nàng còn cần phải giúp Dương Thiên Lôi tu luyện!