Thái thượng trưởng lão truyền công Âu Dương Minh của phái ta mỗi tháng đều tiến hành truyền đạo tập thể trong ba ngày đối với mọi người, hơn nữa còn có cơ hội giao lưu và thí luyện võ đạo định kỳ, lúc nhàn hạ Trảm Không Kiếm Phái cũng không cấm đoán, mọi người có thể tới thăm lẫn nhau. Qua vài ngày chờ mọi người quan thuộc sẽ hiểu rõ.
- A, Linh Linh tỷ tỷ, cái kia… Thành tích thí luyện của đệ tử đế quốc Cát Ương chúng ta không tốt, có thể không ai nguyện ý chọn chúng ta hay không? Cuối cùng sẽ phân chúng ta cho một số lão sư… Không tốt?
Sở Hương Hương suy nghĩ trong lòng một chút, tiếp tục hỏi. Thân là công chúa của đế quốc Cát Ương, nàng trước tiên nghĩ tới lợi ích chung của tất cả mọi người, đương nhiên là hỏi tiếng lòng của đại đa số đệ tử.
- Tiểu nha đầu quỷ ngươi!
Linh Lung vô cùng thân thiết gõ nhẹ vào đầu Sở Hương Hương, nói:
- Bằng thiên phú của muội, tỷ tỷ có thể xác định nói cho muội, muội tuyệt đối là đối tượng được đông đảo các trưởng lão, thái thượng trưởng lão và cao thủ tiền bối tranh đoạt. Về phần bọn họ, dù có kém thì cũng không kém quá mức, dù sao cũng là cao thủ tiền bối được phái tới đây, chí ít cũng là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cấp năm thiên nhân hợp nhất!
- Hơn nữa tuy rằng cao thủ bản phái đều có tâm đắc tu luyện và cảm ngộ của chính mình, thế nhưng các loại công pháp thần thông lại hoàn toàn chung nhau, chỉ cần thực lực của mọi người đề cao tới cảnh giới tương ứng, trưởng lão truyền công sẽ ban tặng cho các ngươi quyền lợi lựa chọn công pháp thần thông mình thích. Đương nhiên, đây là chuyện sau này, nhiệm vụ quan trọng nhất của mọi người hiện tại chính là tấn cấp Tiên Thiên. Tu luyện của Tinh giả Hậu Thiên hầu như giống nhau, cho dù mọi người đều tu luyện công pháp của đế quốc Cát Ương, nhưng ảnh hưởng không lớn.
- Điểm khác nhau duy nhất chính là, tu luyện tại phái ta, linh khí thiên địa càng thêm nồng hậu, hơn nữa mặt ăn uống tương đối chú ý, đối với thân thể mọi người có chỗ tốt không nhỏ, mặc khác căn cứ vào thành tích khác nhau của mọi người sẽ dược ban thưởng cho đan dược đẳng cấp khác nhau, do đó mọi người có thể củng cố vững chắc cơ sở. Nhưng tổng thể mà nói, vẫn phải dựa vào chính mình như trước. Đột phá cảnh giới cần có ngộ tính và cơ duyên, không phải đan dược có thể thay đổi được.
Theo Sở Hương Hương giải thích, mọi người đã tới một phòng cơm vô cùng rộng rãi. Phong cơm này không hề thiếu những thiếu niên đang dùng cơm, xem bộ dáng của bọn họ, hiển nhiên đều là những thiếu niên trúng tuyển lần này.
Khi mọi người tiến vào trong, ánh mắt của những thiếu niên này có chút hiếu kỳ đánh giá mọi người.
- Đây là phòng cơm tự chọn, mọi người muốn ăn cái gì thì tự mình chọn lựa. Bộ đồ ăn bên kia, các ngươi cũng tự động tới lấy dùng!
Lúc mọi người tiến vào, Linh Lung nói.
Liên tục bốn ba ba ngày, tuy rằng là lôi cưu mang theo mọi người phi hành tới, thế nhưng trên đường chỉ là đơn giản giải quyết ăn uống cái miệng một chút, chỉ có một chút thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, mọi người đã sớm đói khát khó nhịn, tinh thần uể oải, chỉ là bởi vì đang trong hưng phấn nên mới giảm cảm giác đói mệt mà thôi.
Lúc này ngửi được mùi hương mê người trong phòng, lại nhìn những món thức ăn đặc biệt tinh xảo, mọi người nhất thời chảy nước bọt ròng ròng.
- Oa, canh tham ô trăm năm!
- Ta x… Thất diệp tuyết liên quả!
- Thâm hải linh tỗn ngư!
Khi mọi người nhìn thẻ bài có ghi tên món ăn, cả đám đều kinh hô ra miệng, ngoại trừ một số rất ít bọn họ may mắn được ăn ra, tuyệt đại đa số thức ăn ở đây chỉ là đọc được trên sách, lần đầu tiên được nhìn thấy một cách chân chính. Không cần nghi ngờ, thức ăn như vậy tuyệt đối tạo thành chỗ tốt rất lớn đối với người tu luyện. Điều này khiến nhận thức của mọi người mọi người đối với Trảm Không Kiếm Phái đã bay lên một độ cao hoàn toàn mới.
- Ha hả, đừng nói vội, từ từ ăn, đây chỉ là thức ăn bình thường nhất của phái ta mà thôi, mỗi ngày các ngươi đều có thể ăn no. Khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên sẽ càng tốt hơn. Lần đầu tiên các ngươi ăn những thứ này, nghìn vạn lần đừng ăn quá nhiều, bằng không thân thể sẽ không thể chịu nổi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Linh Lung nhìn bộ dáng khiếp sợ của mọi người, vừa cười vừa nói, bộ dáng của những đệ tử này không phải bộ dáng của nàng năm đó?
Quả nhiên, mọi người chỉ ăn một chút, toàn bộ cảm giác mệt mỏi và đói khát của cơ thể suốt ba ngày qua lập tức biến mất không còn, trong đan điền phảng phất giống như đang thiêu đốt, để toàn thân mọi người tràn ngập tinh lực vô cùng vô tân, mặt mũi cả đám hồng hào, tuy rằng rất muốn ăn ít đi một chút, thế nhưng bọn họ không ngừng được chiếc đũa trên tay. Bọn họ không hề nghi ngờ, nếu như tiếp tục ăn như vậy, tất nhiên sẽ giống như lời của Linh Lung, thân thể của chính mình không chịu được mà bạo tạc.
- A, cửu đệ, đệ còn có thể ăn? Ăn ít một chút, nghìn vạn lần đừng no chết, không nghe Linh Lung tỷ tỷ nói sao, ngày mai cũng có thể ăn mà!
Dương Thiên Lệ ngồi cùng một bàn với Dương Thiên Lôi, thấy tất cả mọi người đều thèm thuồng ngoắng đũa trên bàn ăn nhưng cũng không thể không dừng lại, chỉ còn một mình Dương Thiên Lôi vẫn lang thôn hổ yết như cũ, nhịn không được khuyên nhủ.
- Ách… Ta đói bụng… Rất nhiều ngày rồi… Quá đói bụng… Ăn ngon… Uhm…
Dương Thiên Lôi vừa văn vừa hàm hồ nói trong miệng, vùi đầu vào nhai nuốt.
- Thiên Lệ tỷ, tỷ đừng lo lắng, thiên phú của lão đại dị bẩm, bưu hãn như mãnh thú, ta và tẩu… Trương lão sư đã tận mắt nhìn thấy, một lần lão đại ăn hết sạch một con trâu to đùng.
Phong Mã Ngưu mạnh mẽ đè ép hai chữ
"tẩu tử" xuống dưới, phi thường khoa trương nói.
- Kháo, ngươi mới là mãnh thú, ca chỉ là lượng ăn lớn một chút mà thôi!
Dương Thiên Lôi rất không nói gì trừng mắt liếc nhìn Phong Mã Ngưu, tiếp tục cắn nuốt.
Loại thức ăn có đủ sắc lẫn hương này, lại tràn ngập năng lượng và đại bổ, khiến Dương Thiên Lôi ăn vô cùng ngon lành, thực sự quá mức nghiện rồi. Hơn nữa Dương Thiên Lôi có thể cảm nhận rõ ràng, loại thực vật này sau khi tiến vào bụng, hầu như trong chốc lát liền biến thành một cỗ năng lượng, dung nhập vào trong thân thể. Thân thể hắn phảng phất giống như đại điện có thể dung nạp vô hạn, điên cuồng hấp thu toàn bộ năng lượng trong đó. Người khác đều ăn no rồi, nhưng hắn không hề có chút cảm giác no, ngược lại càng ăn càng ngon.
- Ách… Sai lầm, sai lầm, ý tứ của ta là… Mãnh nam, đúng, lão đại chính là mãnh nam siêu cấp!
Phong Mã Ngưu vội vàng sửa chữa nói, vẻ mặt ước ao nhìn Dương Thiên Lôi với thân hình so với chính mình không sai biệt lắm, nhưng lại có thể dung nạp nhiều hơn mình vô số lần.