- Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi mới biết!

Đổng Vĩnh Ninh quát to.

Hắn nhất định phải sử dụng tới Thập Bát La Hán Thủ, không cần không được, bởi vì môn quyền pháp này có cấp bậc Tôn Giả, nếu hắn dùng kỹ pháp bình thường sẽ ăn thua thiệt rất lớn.

Trong tình huống lực lượng tương đương, kỹ pháp càng mạnh sẽ chiếm được ưu thế, thậm chí còn có tính quyết định.

Oanh!

Bí pháp Phật tộc đấu nhau, chỉ qua mấy chiêu đã phân ra cao thấp.

Đổng Vĩnh Ninh chỉ có thể phát huy ra ba thành uy lực của Thập Bát La Hán Thủ, nhưng Lăng Hàn lại đạt đến sáu thành.

Đây là nghiền ép tuyệt đối.

Lúc này, Đổng Vĩnh Ninh đã rơi vào hạ phong, chỉ còn lại lực lượng chống đỡ.

Khốn khiếp!

Bốn người Đổng gia trợn mắt hốc mồm, tình huống gì thế này?

Tại sao có thể tồn tại gia hỏa biến thái như thế?

Lăng Hàn cười ha ha, hắn cường thế xuất thủ áp chế Đổng Vĩnh Ninh.

Mọi người cùng dùng một môn kỹ pháp, chuyện này không cần nói nhiều, ai nắm giữ thuần thục hơn thì ai nắm giữ ưu thế.

Hết lần này tới lần khác, Đổng Vĩnh Ninh biết rất rõ hắn nắm giữ kỹ pháp không thuần thục bằng Lăng Hàn, cho nên hắn ăn thiệt thòi quá lớn, việc này không khác gì uống rượu đọc giải khác, bởi vì hắn có thể phát huy mười thành uy lực của chiến lực, nhưng đẳng cấp bản thân kỹ pháp quá yếu, mười phần uy lực lại kém ba thành uy lực của Thập Bát La Hán Thủ.

Hắn gào thét không cam lòng, chính mình chính là Sinh Đan a, nếu như thua trong tay một tên Chú Đỉnh nho nhỏ, đây là chuyện xấu muôn đời, là trò cười thiên cổ.

Nhưng hắn có thể có biện pháp nào?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Ngươi cho rằng, chênh lệch của chúng ta chỉ có bao nhiêu đó hay sao?

Hắn nâng tay lên, tia sáng màu vàng xuất hiện.

Đây là Canh Kim Kiếp Lôi.

Ba, một kích đánh trúng, Đổng Vĩnh Ninh trúng chiêu, thân thể hắn bay ra xa.

Mặc dù Canh Kim Kiếp Lôi không bằng Hỗn Độn Thần Lôi nhưng cũng có thể sánh ngang Thánh thuật, lại do Lăng Hàn vận dụng, Đổng Vĩnh Ninh không trúng chiêu?

Bốn tộc nhân Đổng gia há hốc mồm, bọn họ kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, hoàn toàn không dám tin vào mắt của mình.

- A!

Đổng Vĩnh Ninh nhảy sang một bên, sườn trái của hắn xuất hiện một vết thương thật dài, hắn đã bị Canh Kim Kiếp Lôi đánh trúng, thân thể trọng thương.

- Ác tử!

Hắn giết trở về, tuyệt đối không thể thua Lăng Hàn, hắn không muốn biến thành trò cười thiên cổ.

Lăng Hàn lại giơ tay lên, Quý Thủy Âm Lôi.

Tư, lôi đình đánh tới, Đổng Vĩnh Ninh bị đánh bay ra ngoài lần nữa, lần này, toàn thân hắn bị băng sương bao phủ, nhưng trên người lại có mùi khét xuất hiện, việc này rất quỷ dị.

- A!

Đổng Vĩnh Ninh lại lao tới lần nữa.

Lăng Hàn cười lớn một tiếng, một đạo lôi đình màu xanh đánh tới, chính là Ất Mộc Chính Lôi.

Không cần suy nghĩ nhiều, Đổng Vĩnh Ninh bị đánh bay lần nữa.

Lần này, Đổng Vĩnh Ninh lại đứng dậy nhưng hắn không dám xuất thủ tiếp.

Bây giờ không phải là vấn đề mặt mũi hay không, mà là hắn có thể sẽ chết tại nơi này.

So với thanh danh, đương nhiên Đổng Vĩnh Ninh càng quan tâm tính mạng của mình, không bao lâu nữa, hắn sẽ rời khỏi nơi đây và đi tới thế giới rộng lớn hơn, chỗ đó Sinh Đan cảnh có thể sống bốn ngàn năm!

Bốn ngàn năm đấy, hắn hiện tại mới hơn bốn mươi tuổi, hắn còn chưa sống bằng số lẻ của bốn ngàn năm, hắn làm sao cam lòng tử vong?

Bỗng nhiên hắn quay người bỏ chạy!

Ha ha, nghĩ hay lắm.

Lăng Hàn đánh ra huyễn cảnh thần mang, Đổng Vĩnh Ninh đang bỏ chạy cũng dừng lại, trên mặt hắn xuất hiện các biểu lộ khác nhau, có lúc đang trợn mắt, có khi cười lạnh, biểu lộ quỷ dị không gì sánh được.

Trúng, trúng tà?

Bốn tộc nhân Đổng gia đều kinh hãi, vào lúc quan trọng như vậy, Tam thúc lại trúng tà, làm sao bây giờ?

Lăng Hàn cất bước đi sang, sau đó đưa tay về phía Đổng Vĩnh Ninh, nhưng Đổng Vĩnh Ninh đang lâm vào ảo cảnh, bản năng võ giả vẫn còn, hắn lập tức oanh kích Lăng Hàn.

Thậm chí, trong ảo cảnh cũng chế tạo kẻ địch cho hắn như vậy, hiện tại hắn đang xuất thủ tấn công kẻ địch kia.

Lăng Hàn búng tay một cái, ba, hiệu quả ảo cảnh biến mất.

Đổng Vĩnh Ninh tỉnh táo lại, sau đó hắn phát hiện mình đang xuất thủ với Lăng Hàn.

Khốn kiếp, gặp quỷ rồi.

Hắn rõ ràng đã bỏ chạy, tại sao lại biến thành chủ động công kích.

Không tốt, là ảo cảnh!

Hắn hoảng sợ tỉnh ngộ, vừa rồi chính mình đã lâm vào ảo cảnh, lúc này mới phát động công kích nhắm vào Lăng Hàn.

Cảnh này giống như từng quen biết.

A, Hắc Thiên miếu!

Lăng Hàn biết Thập Bát La Hán Thủ, lại có chế tạo ảo cảnh, gia hỏa này nhất định cũng đi Hắc Thiên miếu, hắn chỉ ẩn giấu thân phận mà thôi.

Lăng Hàn xuất thủ, lần này hắn vận dụng Đế thuật.

Yêu Hầu quyền!

Bành, hắn đánh ra một quyền, Đổng Vĩnh Ninh bị đánh bay lần nữa, hắn thê thảm rồi, xương cốt toàn thân đứt gãy hơn phân nửa, công kích kèm theo tần suất công kích, lực phá hoại đáng sợ không gì sánh bằng.

- Phốc!

Đổng Vĩnh Ninh liên tục thổ huyết, hắn là Sinh Đan cảnh, sinh mệnh lực của hắn rất ương ngạnh, cho nên hắn vẫn chưa chết.

Nhưng chịu một kích Đế thuật, hắn cũng thoi thóp, bằng không Đế thuật cũng không đáng giá như vậy.

- A!

Đổng Vĩnh Ninh gầm thét, trên người hắn sinh ra lực lượng ba động vô cùng cường đại, hơn nữa còn có tràn đầy sinh cơ.

Hắn đang thiêu đốt Tiên Đan trong người, hắn muốn khôi phục sinh cơ, hiệu quả thiêu đốt cực nhanh nhưng Tiên Đan bị thiêu đốt xong, tu vi sẽ phế đi, thực lực sẽ giảm xuống Chú Đỉnh thậm chí còn thấp hơn.

Hắn cũng không muốn nhưng bây giờ không thiêu đốt Tiên Đan, hắn chỉ có một con đường chết, hắn lại không muốn chết.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn lại vận dụng Yêu Hầu quyền.

Thức thứ hai!

Uy năng chồng lên chiêu thứ nhất, uy lực của một quyền này sẽ tăng thêm một bậc.

Đế thuật huyền diệu cỡ nào, bị ý niệm của Lăng Hàn khóa chặt, Đổng Vĩnh Ninh không có khả năng tránh né, hắn chỉ duỗi tay ra ngăn cản trước mặt mình.

- Chết!

Lăng Hàn lạnh lùng quát lớn, một quyền này mang theo lửa giận vô tận, Đổng gia bá đạo, hắn nhìn tất cả hành vi phách lối đó vào trong mắt, một quyền này bốc lửa hừng hực và hóa thành một quyền mang lửa giận ngập trời.

Bành!

Một quyền này đánh ra lực lượng đáng sợ.

- A!

Đổng Vĩnh Ninh phát ra tiếng kêu thảm, thân thể như nổ tung.

Mưa máu bay khắp trời, trong đó mang theo khí huyết và lực lượng sau khi Sinh Đan thiêu đốt Tiên Đan, vừa rồi Đổng Vĩnh Ninh đã khôi phục trạng thái tốt nhất, hiện tại thì sao?

Cho nên, không khí còn mang theo oán niệm vô tận của Đổng Vĩnh Ninh, hắn bị đánh nổ trong trạng thái toàn thịnh, cho dù làm quỷ cũng không thể an bình.

Lăng Hàn thu hồi nắm đấm, sau đó hắn nhìn sang bốn tên tiểu bối Đổng gia.

Bốn người kia run rẩy, sắc mặt hoảng sợ đến cực hạn.

Ba, ba, hai người đều quỳ xuống dưới dập đầu với Lăng Hàn, hai người khác quay đầu bỏ chạy.

Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, sát khí xung kích đánh tới, hai tên Đổng gia bỏ chạy lao lên phía trước, một tên Đổng gia quỳ xuống nghiêng người về phía trước và ngã trên mặt đất, ba người bị nổ trái tim, hiển nhiên bị sợ hãi vỡ tim.

Người cuối cùng run rẩy, trong ánh mắt mang theo sợ hãi vô tận.

Ba tên tộc nhân kia vừa rồi nhảy nhót tưng bừng, nhưng một giây sau lại biến thành thi thể, làm sao không sợ?

- Trở về nói với Đổng Khiếu và Đổng Thư Hoa, chẳng bao lâu nữa ta sẽ đi tìm bọn chúng, bảo bọn chúng rửa sạch cổ chờ ta.

Lăng Hàn nói ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play