Đỗ Phong nhảy lên lôi đài vuông, chiến y màu trắng uy phong lẫm lẫm. Biểu tình Đỗ Phong kiêu ngạo coi trời bằng vung, người lấp lánh ánh sáng hai màu, đó là lực lượng linh nguyên và linh luân. Khi ánh sáng hai màu phát ra, lĩnh vực cường đại như sóng cuộn biển gầm khuếch tán, như diều gặp gió, mây đen kéo về phô thiên cái địa.

- Trần Lạc, cút ra đây đấu với ta!

Là giọng của Đỗ Phong, thanh âm như từ đám mây vọng xuống, lọt vào tai mọi người làm màng tai đau nhức như bị kim đâm. Đám người giật nảy mình, bởi vì bọn họ cảm ứng được thanh âm của Đỗ Phong ẩn chứa lực lượng mười vạn quân.

Thấy Vũ Hóa Phi hờ hững, Kim Tinh Vũ đội trưởng Thiên Quân Vinh Diệu đoàn truyền âm nhắc nhở:

- Hóa Phi, bây giờ không phải là lúc điệu thấp.

Vũ Hóa Phi gật đầu ý bảo đã hiểu, cũng nhảy lên đài cao hình vuông, người lấp lánh ánh sáng hai màu, cũng là lực lượng linh nguyên, linh lực, siêu cường đại.

Vũ Hóa Phi quát to:

- Trần Lạc, đi ra!

Tiếng hét chói tai của Vũ Hóa Phi ẩn chứa lực lượng mười vạn quân.

Cùng lúc đó, Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên đứng ra gầm rống.

- Trần Lạc, ta biết ngươi núp trong Long Xà viện, lăn ra đây cho ta!

Tiếng gầm của Hạ Hầu Kích như bát hoang chấn động, không khí xung quanh rung rinh.

- Trần Lạc, đồ rùa đen rút đầu, hãy đi ra đấu với ta!

Giọng Vân Cảnh Thiên như thiên nhật ập đến làm người đầu váng mắt hoa.

Giật mình, siêu giật mình.

Trong đám đông có kẻ bịt tai, có người nhắm mắt, một số đệ tử yếu ớt phát ra linh lực ngăn cản. Trong lòng bọn họ kinh hoàng vì bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi. Bốn người chỉ dựa vào hai uy thế linh nguyên, linh luân phát ra lực lượng cao cỡ mười vạn, sao không làm người giật mình? Lúc trước đám người nghe đồn bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi rất mạnh nhưng không ngờ bọn họ cường đại khủng bố đến mức này. Chỉ dựa vào hai uy thế linh nguyên, linh luân, thậm chí không vận chuyển công pháp, linh quyết, tiếng gầm đã ẩn chứa lực lượng mười vạn quân.

Thật khó tưởng tượng.

Mọi người đều biết bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi nổi tiếng không dựa vào linh nguyên. Vũ Hóa Phi nhờ thuộc tính ngũ lôi, Vân Cảnh Thiên là thanh mười vạn bảo khí, Hạ Hầu Kích là Bát Hoang Vô Tướng Công gia truyền. Đỗ Phong bí ẩn nhất, được cho là mạnh nhất trong bốn người. Lúc này bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi không phát huy sở trường, vậy nếu bọn họ vận chuển công pháp, linh quyết, sử dụng bảo khí, cộng thêm lực lượng biến dị thì có trời mới biết sức chiến đấu còn kinh khủng đến đâu. Đồn rằng sức chiến đấu của bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi đã đến ba mươi vạn quân, bây giờ xem ra không chỉ có thế.

Khủng khiếp quá.

Tiếng rống của bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi vang vọng trong không trung thật lâu, chấn đất cát bay elen. Khi thanh âm tán đi, đám người trợn mắt há hốc mồm.

Lúc này, một thanh âm non nớt hơi yếu đuối bỗng vang lên:

- Bạn học Trần... Trần Lạc thật... Thật sự không có trong viện. Mời... Mời các ngươi rời đi...

Mọi người giương mắt nhìn qua, người nói chuyện là một nữ đệ tử đứng trước cửa Long Xà viện. Trông nữ đệ tử thật nhỏ xinh, yếu đuối, hai tay ôm quyển sách thủy tinh quái dị, ámi tóc dài màu xanh da trời bay phấp phới.

- A? Nàng là ai?

bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi liếc mắt qua. Mọi người cùng nhìn hướng thiếu nữ yếu đuối.

- Ta... Ta là đệ tử của Long Xà viện, tên Mỹ U U.

Mỹ U U nói chuyện khó khăn như mới tập nói, lắp bắp:

- Bạn... Bạn học Trần Lạc sắp... Sắp quay về. Các ngươi... Các ngươi mau đi đi.

Trần Lạc sắp trở về?

Mọi người nghe tin này đều ngẩn ngơ. Mỹ U U có ý gì? Không lẽ Trần Lạc thật sự không ở trong Long Xà viện?

La Phù giật mình kêu lên:

- Mỹ U U, sao ngươi biết Trần Lạc sắp trở về?

Bản thân La Phù còn không biết Trần Lạc ở đâu, làm sao Mỹ U U biết hắn sắp quay về?

Mắt Đỗ Phong lóe tia sáng, hét chói tai:

- A? Trần Lạc đang ở đâu?

- Bạn... Bạn học Trần Lạc luôn bế... Bế quan. Hắn... Hắn bế quan có quy luật, mỗi cách mười ngày sẽ... Trở về một chuyến, hôm nay... Hôm nay chính ngày bế quan thứ mười. Nhân dịp hắn chưa trở về, không biết chuyện... Chuyện xảy ra chỗ này, các ngươi mau... Mau đi đi.

Không lẽ đồ bỏ Trần Lạc không phải trốn không dám ứng chiến mà là hắn không hay biết chuyện gì?

Đúa sao?

Khiến người khó tin là Mỹ U U bảo nhân dịp Trần Lạc chưa về kêu bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi mau chóng rời đi. Mỹ U U nói vậy là sao? Nghe như thể Trần Lạc là mãnh thú nước lũ đáng sợ.

- Tiểu muội muội, không biết ta có nghe lầm ý của nàng không? Ý của nàng là kêu ta đi trước khi Trần Lạc quay về sao?

Đỗ Phong mỉm cười hỏi:

- Phải không? Trả lời ta đi.

- Không, ngươi hiểu lầm.

Mỹ U U ôm quyển sách thủy tinh, cúi đầu, thỏ thẻ nói:

- Ta... Hy vọng tất cả các ngươi đều... Đều đi khỏi đây.

Cái gì?

Lời của Mỹ U U làm mọi người ngẩn ngơ, trong phút chốc khó hiểu. Nữ đệ tử khờ khạo này bảo nhân dịp Trần Lạc chưa về mọi người mau đi là sao? Trần Lạc là thần trong mắt Mỹ U U sao? Hắn có thể giơ tay diệt hết mọi người sao?

Đám người nhìn nhau cười, xem Mỹ U U là người quái dị khùng điên.

Đỗ Phong bị Mỹ U U chọc cười:

- Tiểu muội muội nói chuyện làm người ta hết hồn, ha ha ha ha ha ha!

- Ngươi... Ngươi tự cho là đúng, không... Không biết tình huống của bạn học Trần Lạc.

Mỹ U U khó nhọc nói:

- Bạn học Trần... Trần Lạc trái tim như mãnh hổ, như lửa nóng, đụng vào là cháy. Các ngươi còn... Còn trêu chọc hắn. Các ngươi... Sẽ hối hận.

Đỗ Phong ngửa đầu cười to bảo:

- Trái tim như mãnh hổ, như lửa nóng? Ha ha ha ha ha ha!

Đỗ Phong trừng Mỹ U U, cười khẩy nói:

- Tiểu muội muội cho rằng Đỗ Phong ta không trêu vào Trần Lạc được sao?

- Ngươi... Ngươi không trêu vào được. Các ngươi... Các ngươi đều... Đều không thể...

Lời của Mỹ U U làm Đỗ Phong khó chịu, ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi cũng vậy. Mọi người có mặt rất khó chịu. La Phù phát hiện mặt Đỗ Phong âm trầm đáng sợ, vội ngăn Mỹ U U lại.

La Phù nhỏ giọng nói:

- Mỹ U U, nói bậy bạ cái gì?

- Học trưởng... Ta... Ta không nói bậy. Tình huống hiện giờ của bạn... Bạn học Trần Lạc không thích hợp đánh nhau. Trong lòng hắn có ma, đấu chí thiêu đốt sẽ khiến ma trưởng thành. Một ý niệm giận dữ là ma tăng ba phần, sát ý nổi lên sóng ma ngập trời. La Phù học trưởng giúp... Giúp ta khuyên bọn họ đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play