Nửa năm này, Long Thần từng có rất nhiều suy tư, đó là thời điểm hắn có thể thực sự bình tĩnh lại để suy nghĩ về tương lai của bản thân, mà suy nghĩ của hắn giống với con đường tiến bước của Linh Hi.
“Trong tam đại đế vực, ta biết ngươi ở đâu, biết người còn sống, cho dù không thể ở bên cạnh nhau, thế nhưng ta có thể hỏi thăm tin tức của ngươi. Có thể nghe được càng ngày càng nhiều tin tức tốt của ngươi, nghe được những kỳ tích mà ngươi từng cái từng cái một lập nên, ta cũng đã thỏa mãn rồi. Ta biết một ngày nào đó ngươi sẽ đến đưa ta đi, mà khi đó ta sẽ không hề chần chừ mà đi theo ngươi.”
Linh Hi vùi vào trong lòng Long Thần, nhẹ giọng nói.
“Ta sẽ chờ ngươi, bất kể mười năm, hai mươi năm, hay một trăm năm ta đều có thể chờ đợi, ngươi không cần lo lắng cho ta, đã có Điệp nhi chăm sóc cho ta rồi. Ta cũng sẽ cố gắng, còn có thể nhớ ngươi, biết ngươi đang ở đây cùng ta nỗ lực, như vậy cho dù không cần mọi lúc mọi nơi ở cùng nhau, ta cũng cảm thấy vô cùng mĩ mãn rồi.”
Lo rằng Long Thần sẽ hiểu lầm, Linh Hi đã nói rất nhiều.
Thực ra Long Thần đều hiểu cả, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Linh Hi, nói: “Đó không phải chỉ là quyết định của ngươi mà cũng là quyết định của ta, đừng suy nghĩ nhiều nữa, ngươi lập tức ngoan ngoãn trở lại, tin tưởng ta, ngươi sẽ không phải chờ lâu nữa đâu.”
“Ừ.” Linh Hi nặng nề gật đầu, đó là điều mà nàng tin tưởng nhất.
Phía trước, thành trì tọa lạc trên Thập Vạn Đại Sơn, dưới ánh mặt trời chói chang tỏa ra ánh hào quang rạng rỡ. Tòa thành trì nằm ngang trước mặt, chặn ngang đường đi của bọn họ, Long Thần hít một hơi thật sâu, rốt cuộc quyết định phải dũng cảm đối mặt với cuộc sống của mình, hắn là đàn ông, không thể mê muội ở trong chốn dịu dàng này. Đối thủ cạnh tranh của hắn quá mạnh, vì vậy hắn chỉ có thể thực sự trở thành một tuyệt đỉnh cao thủ mới có thể xứng đáng với thân phận đàn ông này mà không cần Linh Hi phải bảo vệ mình, đó không phải là thói quen của hắn.
Ở trong mắt hắn, cho dù tu vi của Linh Hi rất mạnh thì cũng chỉ là một cô gái yếu đuối mà thôi.
Chia ly là điều không thể tránh khỏi, thế nhưng lần này là sự chia ly lí trí, có thể đổi lại sự yên bình của lần đoàn tụ tiếp tới. Nếu là như vậy, nửa năm dây dưa của bọn họ, nên lựa chọn một phương thức tốt hơn đối với song phương.
Long Thần đã suy nghĩ kĩ rồi, danh tự Chân Vũ Đế Cung này khiến hắn tràn đầy ý chí chiến đấu, nếu như không có bất ngờ ngoài ý muốn gì xảy ra, nơi này nhất định là nơi có thế lực cao nhất của Long Tế đại lục rồi. Nơi như này, không biết phải mạnh hơn bao nhiêu lần so với Đông Hoàng cung, đây cuối cùng mới là nơi hắn thuộc về, mới là chiến trường thuộc về hắn Long Thần.
Ở đây, hắn có thể đạt tới tốc độ tiến bộ nhanh nhất.
Chân Vũ Đế phách đã đúng nửa năm chưa mở ra, thần nguyên Long Huyết sôi trào này cũng đã nửa năm rồi không vận dụng, một Long Thần như vậy căn bản không phải là chính hắn.
“Tiểu Hi.”Long Thần bỗng nhiên nở nụ cười.
“Ừ.” Linh Hi đang hưởng thụ nốt chút vuốt ve an ủi cuối cùng trong lòng hắn, sau đó nàng ngẩng đầu lên.
“Ta có thể thấy được, chỉ cần chúng ta nỗ lực thì tương lai nhất định sẽ tốt đẹp. Trước đây ngươi vẫn cứ không phép ta thảo luận về tương lai, hiện tại có thể rồi chứ.”
Linh Hi cũng nở một nụ cười, giống như hoa súng nở rộ vậy, vô cùng xinh đẹp.
Thời điểm mặt trời chiều xuống núi, xem chừng chính là thời điểm chia ly, Linh Hi đã dẫn Long Thần đến cửa của Chân Vũ Đế Cung, đến đây rồi nàng sẽ rời đi.
Lặng im một lúc, Long Thần nói: “Ngươi dường như từ trước tới nay chưa từng kể một chút cho ta nghe về Vương Thần kia, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy.”
Long Thần là một người có thù tất báo, lúc trước một quyền của Vương Triều hắn vẫn còn ghi nhớ trong lòng, nếu như đến hiện tại, sức mạnh của Vương Triều có lẽ là ở Thần Vũ cảnh tầng một trở lên, mà ca ca của hắn, Vương Thần nắm giữ tinh huyết truyền thừa của Luyện Hư Yêu Long, Long Thần từ trước đến nay chưa từng gặp hắn, nhưng cũng cảm giác được người này chính là kẻ địch ở trong số mệnh của hắn vậy, như hình với bóng.
Nói đến Vương Thần, Linh Hi cũng không quá ghét hắn, trong ánh mắt còn có chút kính nể, nàng chậm rãi nói: “Người này đúng là có chút tương tự so với trải nghiệm của ngươi…Gia tộc của hắn vốn dĩ cũng coi như là gia tộc đứng đầu bên trong Kiếm Hồn Đế Cung, trưởng bối trong tộc cũng có thể xem như là trụ cột vững vàng của Kiếm Hồn Đế Cung, cường giả trẻ tuổi cũng có rất nhiều người là nhân vật thiên tài của Kiếm Hồn Đế Cung ví dụ như Vương Triều, có điều Vương Thần không phải như vậy. Khi còn bé kinh mạch của hắn xảy ra vấn đề nên không thể tu luyện, bị người đời cười nhạo gọi là phế vật, nhận lấy đủ mọi loại sỉ nhục, tay trói gà không chặt, nhưng là vì sinh ra trong một đại gia tộc, bình thường hậu quả sẽ rất là thảm. Một ngày nọ sau khi nhận hết tất cả những sỉ nhục, chợt hắn giống như là biến thành một người khác vậy, tốc độ tu vi tăng cao với một tốc độ kinh người đem đến từng lần từng lần chấn động cho chúng ta, những người đã từng bắt nạt hắn, từng người một bị giết chết. Mãi đến tận có một ngày sức mạnh của hắn vọt vào mười vị trí đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Kiếm Hồn Đế Cung, cha ta mới nhận hắn làm đệ tử chân truyền duy nhất. Sau này lại lấy được tinh huyết truyền thừa của Luyện Hư Yêu Long, cho đến ngày hôm nay đã xem như là người trẻ tuổi nhất đứng đầu Kiếm Hồn Đế Cung…”
Long Thần nhăn nhăn đôi lông mày, bình thường mà nói những người khi còn bé trải qua quãng thời gian không thuận lợi, sau khi hắn nắm giữ được sức mạnh có thể nghịch chuyển trời đất sẽ rất là khủng bố.
“Sau khi cha ta thu hắn làm đồ đệ ta mới sinh ra, khi còn bé cũng thường xuyên ở bên cạnh hắn. Thế nhưng hắn lại chẳng nói năng gì, ta cũng đối xử với hắn như là đại ca. Không nghĩ đến bỗng nhiên có một ngày cha ở trước mặt mọi người nói gả ta cho hắn, khi bé ta còn không hiểu gả đi là cái gì, sau này hiểu rồi, ta lại không thích hắn, tuy rằng hắn là người tốt, thế nhưng luôn có một chút cảm giác là lạ. Sau này ta chạy ra khỏi nhà đi chơi rồi sau đó gặp được Linh Hi kiếm…”
Từ miêu tả đơn giản của Linh Hi, Long Thần đại khái đã hiểu.
“Đúng rồi, ta còn chưa nói cho ngươi biết, cha ta là một trong năm vị “Kiếm chủ” của Kiếm Hồn Đế Cung. Kiếm chủ là người chỉ đứng sau “Kiếm Hồn Đại Đế” trong truyền thuyết, nhưng từ nhỏ ta chưa từng nghe tới Kiếm Hồn Đại Đế đang ở nơi nào. Nếu ngươi muốn cưới ta, e rằng còn phải vượt qua cửa ải là cha ta…”
Nói xong, khuôn mặt Linh Hi lộ vẻ sầu khổ, hiển nhiên cha nàng sẽ là một nhân vật còn cần phải đối phó hơn so với Vương Thần, hơn nữa hắn lại còn là sư phụ của Vương Thần, chuyện cưới gả này cũng là chính miệng hắn nói…
“Có điều ngươi không cần phải lo lắng, hiện tại ta vẫn còn nhỏ tuổi, nếu như muốn kết hôn thì chí ít phải sau trăm tuổi. Hơn nữa, ta cũng không đồng ý gả thì bọn họ cũng không có cách nào có thể bắt ép ta, cha ta vẫn còn rất thương ta.” Linh Hi vội vã bổ sung, nói.
Thế lực của Kiếm Hồn Đế Cung thông qua giới thiệu của Linh Hi, trong đầu Long Thần gần như là đã có bố cục rồi.
“Tiểu Hi, cha ngươi là một trong năm vị “Kiếm chủ”, vậy sức mạnh của Kiếm chủ là gì vậy.” Long Thần quan tâm hỏi, hắn có linh cảm, nếu muốn đoạt lấy nha đầu Linh Hi này, cuối cùng khả năng vẫn phải vượt qua một cửa cha vợ này đây, tuy rằng rất khó, nhưng Long Thần sẽ không hối hận. Hắn không phải là một người biết khó mà lui, người phụ nữ của mình thì nhất định phải ở trong lòng mình mới được. Hơn nữa, hắn vẫn còn phải đoạt lấy Linh Hi, vì vậy mặc kệ có khó khăn hơn nữa, Long Thần cũng sẽ không quản ngại một chút nào.
Linh Hi cắn cắn môi, nói: “Kiếm chủ ư, ta cũng không rõ nữa, có thể khẳng định là đã vượt qua Thần Vũ cảnh, đạt tới Niếp Bàn Kiếp Cảnh trong hai đại kiếp cảnh, cụ thể là bao nhiêu ta cũng không biết rõ mà chỉ là biết một chút thôi. Kiếm Hồn Đại Đế của Kiếm Hồn Đế Cung trong truyền thuyết đã mấy chục ngàn năm rồi chưa lộ diện, thường ngày tất cả Kiếm Hồn Đế Cung đều dưới sự khống chế của Ngũ đại Kiếm chủ. Ngũ đại Kiếm chủ phân ra nắm giữ năm thanh Tuyệt thế Thần binh từ thời đại thượng cổ đủ để khiến trời đất rung chuyển, xé rách càn khôn, vĩnh viễn ở trên Thần cấp. Ta chưa từng thấy cha ta chiến đấu, thế nhưng cha ta cũng có lúc thật sự là một người đáng sợ đấy…”
“Ngày hôm nay ngươi vừa mới bước qua tuổi hai mươi, nói cách khác ta còn gần tám mươi năm để có thể đạt đến đỉnh cao của Thần Vũ cảnh, thậm chí là đột phá, chân chính đạt tới cấp độ hóa thành Thái Cổ Huyết Linh Long…”
Nghĩ tới đây, trong lòng Long Thần vẫn vô cùng thoải mái, chí ít về thời gian đối với hắn mà nói là còn rất dư dả. Dĩ nhiên, đối với người khác mà nói thì đó chính là một chuyện vô cùng khó khăn.
Nói tới năm thanh Thần binh thượng cổ này, Long Thần chợt nhớ tới Linh Hi kiếm, nửa năm này dường như không hề gặp Linh Hi kiếm. Thanh Thần binh Linh Hi kiếm này, năm đó đã đi theo Long Thần bọn họ một thời gian rất dài.
Long Thần nhớ lại về nó rồi nói ra với Linh Hi.
Khi nghe tới vấn đề này, Linh Hi rõ ràng ngẩn ra, sau đó mới lên tiếng: “Linh Hi kiếm…là bởi vì ta ra ngoài quá vội vàng, vì vậy không mang theo nó…”
Từ trong ánh mắt nàng lóe lên, Long Thần cảm thấy dường như nàng đã giấu giếm mình một số chuyện.
Hắn không nói sang chuyện khác mà ánh mắt sâu xa nhìn vào đôi mắt Linh Hi. Dưới cái nhìn chăm chú của Long Thần, Linh Hi hơi khó chịu, chỉ có thể nói: “Bây giờ vẫn chưa thể nói với ngươi chỗ của nó, thế nhưng không quan trọng, nó chỉ là tạm thời xa cách ta, cuối cùng cũng có một ngày nó sẽ trở về.”
Câu nói này của Linh Hi nói không hề rõ ràng.
Trông thấy sự bối rối trong đôi mắt của nàng, Long Thần không có hỏi nhiều, hắn cũng không muốn khiến cho Linh Hi phải chịu áp lực, nếu như có chuyện phiến toái, đến lúc đó rồi Linh Hi cũng sẽ nói với hắn.
“Đúng rồi, còn có một chuyện cuối cùng.” Lúc nói tới việc Linh Hi kiếm đã biến mất, Linh Hi chuyển chủ đề, nói: “Chuyện này là về chiến kỹ vô danh của Sát Thần, cấm chế bên trên còn lại tầng cuối cùng, trước tiên ta giúp ngươi mở nó ra.”
Long Thần gật gật đầu, chiến kỹ vô danh được gọi là chiến kỹ vô danh đó là bởi vì Diệp Vô Thương không biết nó tên gì, Diệp Vô Thương từ trước đến nay cũng chưa từng sử dụng tới nó, một điểm cơ bản nhất đó chính là cấm chế bên trên vô cùng cao cấp, Diệp Vô Thương không tìm biện pháp loại bỏ cấm chế này.
Nhưng Linh Hi lại tuyệt đối là một cao thủ cấm chế.
Ở bên ngoài Thánh Vũ Cung, hai người Long Thần tìm được một vị trí yên tĩnh thích hợp, sau đó tất cả tiến vào trong Linh Hi Tiên cảnh. Ở trong này, Long Thần có thể yên tâm giao chiến kỹ vô danh cho Linh Hi mà không sợ người khác cảm nhận được.
Chiến kỹ vô danh thực ra là một khối hình cầu trong suốt, trước khi mở ra cấm chế trông thì không có chỗ nào đặc biệt cả. Nhìn hình ảnh ngón tay thon dài như tuyết trằng kia của Linh Hi đang chuyển động trên khối cầu màu xám, Long Thần chợt nhớ tới rất rất lâu trước đây, nàng giải khai cấm chế trên Long Ấn vì mình, Linh Hi khi đó chỉ là một thần võ hồn nhỏ xíu.
Mà bây giờ đã là một đại mỹ nữ điên đảo chúng sinh.
Chuyện của Linh Hi kiếm, cứ coi như là chuyện bất ngờ cuối cùng mà nàng dành cho mình, Long Thần tin rằng Linh Hi sẽ không làm chuyện hồ đồ, có lẽ khi đến thời điểm thích hợp nàng sẽ tự nói với mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT