“Đây là Đông Hoàng Cung, là mục tiêu của chúng ta ư.” Nhìn thấy tòa thành trì này, Long Thần chần chờ một chút. Đã nửa năm rồi, hắn cảm nhận được những tháng ngày vui vẻ dường như đã đến hồi kết, Đông Hoàng Cung giống như một ngọn núi nằm ngang ở phía trước Long Thần.

“Không, đó không phải là mục tiêu của chúng ta.” Cả người Linh Hi có cảm giác ngỡ ngàng, có thể nói nửa năm này nàng đã hoàn toàn say đắm ở trong lòng Long Thần, quên hết tất cả, quên hết đi toàn bộ. Khi mà nơi cần đến cứ như vậy xuất hiện trước mặt nàng, sâu thẳm trong đôi mắt nàng chợt hiện lên một chút sợ hãi.

Long Thần nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng, nhìn thành trì màu hoàng kim trước mắt này.

“Vậy nơi cần đến của chúng ta ở đâu vậy.” Long Thần hỏi.

“Thông qua truyền tống trận của Đông Hoàng Cung thì ngươi sẽ biết thôi.” Linh Hi miễn cưỡng nhẹ giọng cười cười, quãng thời gian nửa năm dường như cũng không khác gì nhiều, trong lòng Linh Hi vẫn còn rất nhiều điều không muốn.

“Cường giả trong Đông Hoàng Cung rất đông, ta chỉ có thể mau chóng mang theo ngươi thông qua truyền tống trận càn khôn, ngươi đi vào Linh Hi Tiên Cảnh trước đi.” Long Thần gật gật đầu.

Đến bên trong Linh Hi Tiên Cảnh, thời gian trôi qua khoảng chừng một phút, Long Thần cảm thấy không gian vặn vẹo, loại vặn vẹo này hơi khó có thể chịu đựng, cũng còn may hắn đang ở trong Linh Hi Tiên Cảnh mới không chịu ảnh hưởng quá lớn, cảm giác vặn vẹo này cũng không kéo dài bao lâu thì đã trôi qua rồi. Lúc Long Thần ra ngoài, phát hiện mình đang đứng ở một khung cảnh núi xanh cao sừng sững, bốn phía đều là mây trắng bao quanh, sương trắng mông lung, nơi này giống như Tiên Cảnh chân chính trong truyền thuyết vậy.

Một luồng linh khí của cây cỏ bay đến phả vào mặt.

“Đế linh khí dày đặc gần như là gấp mười mấy lần ở Đông Hoàng vực, nơi này là…” Long Thần nhìn phạm vi xung quanh, hơi hơi hít thở một lúc, cả người đều cực kỳ nhẹ nhàng thoải mái.

Linh Hi dứt bỏ tất cả phiền muộn trong lòng, nàng nở một nụ cười xinh đẹp. Đã qua nửa năm thay đổi, Linh Hi của bây giờ đã có mị lực khiến cho người ta càng ngày càng say mê, đến phương diện về vóc dáng, cũng rèn luyện tốt hơn rất nhiều vì Long Thần, cũng đủ để so sánh với những vóc dáng yêu dị đẹp nhất rồi.

“Thần ca ca, ngươi mau đi theo ta.”

Kéo theo bàn tay to lớn của Long Thần, đôi chân Linh Hi tung tăng đi về một hướng, đi qua những dãy núi màu xanh biếc phá tan những đám sương trắng trùng điệp. Thời gian trôi qua tầm mười mấy ngày, suốt cả quãng đường này Linh Hi bỗng trở nên ít nói hơn, cũng không còn vui vẻ hạnh phúc như trước đây. Một tòa thành trì thậm trí còn nguy nga rực rỡ hơn Đông Hoàng Cung, sừng sững tọa ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, thời điểm nó xuất hiện trước mắt Long Thần, Linh Hi rốt cục cũng khóc, nàng ngồi xổm trên mặt đất, nước mắt không nhịn được lập tức trào ra.

“Thần ca ca, không phải ta cố ý dẫn ngươi đến nơi này.” Nước mắt làm mờ đi hai mắt của Linh Hi, Long Thần nhẹ nhàng dùng bàn tay nâng lên khuôn mặt với hai mắt đẫm lệ, trong mắt tràn đầy dịu dàng. Thực ra Long Thần cũng không hề ngu ngốc, từ khi Linh Hi đưa hắn xuyên qua truyền tống trận càn khôn của Đông Hoàng Cung, hắn dường như đã lập tức đoán ra nơi cần đến chính là chỗ này.

“Tiểu Hi, ngươi nghe ta nói vài câu đã.” Long Thần đỡ nàng đứng dậy, ôm nàng vào lòng, hai người nhìn ngắm thành trì vàng son lộng lẫy bên trong những dãy núi nguy nga. Trong mắt Long Thần lấp lóe ánh vàng, hắn khẽ mỉm cười, nói ở bên tai Linh Hi rằng: “Quãng thời gian nửa năm này là quãng thời gian vui vẻ, đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của ta, điều đó là ngươi ban cho ta, cho dù có như thế nào, ta vẫn còn phải cảm tạ trời cao khi đã ban tặng ngươi cho ta, ngươi chính là món quà quý giá nhất của cuộc đời này.”

Nước mắt Linh Hi ngừng lại, nàng đột nhiên cảm thấy bản thân mình đã quá coi nhẹ người đàn ông này mà che giấu sầu lo bên trong tâm trạng vui sướng của bản thân, thực ra hắn vừa nhìn một chút đã có thể nhìn thấu.

“Thần ca ca…” Linh Hi không biết phải nói cái gì cho phải, nàng ôm thật chặt lấy eo của Long Thần, cố gắng dùng sức vùi mình vào trong lòng Long Thần.

Long Thần vừa vuốt ve mái tóc dài của nàng, vừa nói: “Thực ra có rất nhiều chuyện mà ta phải hiểu rõ hơn rất nhiều so với ngươi, chỉ là thấy ngươi vui vẻ ta cũng không muốn nói ra. Hai chúng ta có hạnh phúc hay không phần nhiều là được quyết định bởi việc ta có bao nhiêu sức mạnh, mà bây giờ ta mới chỉ là Thần Vũ cảnh tầng hai, còn rất lâu mới đủ.”

Linh Hi lập tức vội vàng nói: “Thần ca ca, ngươi đã rất lợi hại rồi, ngươi là người đàn ông lợi hại nhất mà ta từng thấy. Chỉ trong vòng bảy năm mà đã đến được trình độ này rồi, có thể đánh giết võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, ngươi là thiên tài mà ta thấy lợi hại nhất. Ngươi chẳng qua là chỉ thất bại bởi thời gian, chỉ cần có thời gian ngươi nhất định sẽ là vô địch, ta tin vào điều đó.”

Linh Hi là người hiểu rõ Long Thần nhất, thậm chí tinh huyết của Thái Cổ Huyết Linh Long cũng đều là nàng trông thấy Long Thần đạt được. Cho nên hiện nay cho dù là nàng mạnh hơn Long Thần, thế nhưng vẫn rất sùng bái người đàn ông này, say đắm trong vòng tay vững chắc ấy.

Long Thần cười cười, nói: “Được rồi Tiểu Hi, yếu đuối là một thứ không hề có lý do, ta hiện nay vẫn còn chưa có đủ sức mạnh, như vậy thì chính ta là người có lỗi. Nửa năm này ta vô cùng vui vẻ, nếu như có thể lại thêm nửa năm nữa như vậy ta sẽ vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng, nửa năm đó ta giống như là đã xao nhãng vậy, sức mạnh không hề tiến bộ thêm một chút nào.”

“Xin lỗi Thần ca ca, là do ta đã khiến ngươi bị trì hoãn.” Linh Hi tủi thân nói.

Long Thần vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng, nói: “Ngươi đừng ngốc như vậy, chuyện đó không hề liên quan tới ngươi. Thực ra, trong lòng ngươi đã hiểu rõ quyết định cuối cùng của ta từ lâu, vì vậy ngươi mới mang ta đến chỗ này mà…”

Phía trước là toàn bộ Long Tế đại lục, là Thánh địa chân chính của Võ học.

“Ừ…” Linh Hi nhỏ giọng gật đầu. Suốt cả quãng đường nàng cũng không nói là sẽ đi đến chỗ nào, trên thực tế tất cả những thứ này nàng đều là suy nghĩ vì Long Thần. Nàng biết cho dù bản thân mình không lựa chọn như vậy thì cuối cùng Long Thần cũng sẽ lựa chọn như vậy.

“Được rồi.” Long Thần cười cười. Quả nhiên, Linh Hi chính là người hiểu rõ mình nhất. Trong lòng hắn hiểu rằng, trước khi chưa nắm giữ được sức mạnh tuyệt đối, tất cả sự vui vẻ cũng đều chỉ là giả tạo, nửa năm này cứ coi như là một lần trải nghiệm của hắn đi. Linh Hi sớm đến đây đối với Long Thần mà nói là một niềm vui bất ngờ to lớn, Long Thần nửa năm này đều đã vô cùng sảng khoái, hiện tại có lẽ đã đến lúc nên trả nợ rồi.

Hắn không hề lo sợ gì cả.

“Tiểu Hi, nói một chút xem ngươi định sắp xếp như thế nào.” Long Thần bình tĩnh nói.

Linh Hi có hơi không dám nói, dưới sự cổ vũ của Long Thần, rốt cuộc nàng cũng nói: “Thần ca ca, ngươi có thể tha thứ cho sự tự quyết định của ta ư.”

“Ta tin tưởng vào quyết định của ngươi.” Long Thần kiên định nói rằng.

Đối với Linh Hi mà nói như vậy là đã đủ rồi.

Một người đàn ông như vậy lại khiến cho nàng cảm động đến sắp rơi nước mắt, nhìn kiến trúc khổng lồ trước mắt kia, Linh Hi nói: “Thành trì này còn lớn hơn so với Đông Hoàng Cung, nó tên là: “Thánh Vũ Cung”, ở vị trí trung tâm của Chân Vũ Đế vực, có tổng thể một trăm tòa Thánh Vũ Cung. Mỗi một tòa Thánh Vũ cung đều có một con đường lớn dẫn đến Chân Vũ Đế Cung, muốn đi vào Chân Vũ Đế Cung thì đầu tiên phải đi vào Thánh Vũ Cung. Đệ tử của Thánh Vũ Cung được xem như là đệ tử ngoại môn của Chân Vũ Đế Cung, mỗi tòa Thánh Vũ Cung cũng có mấy triệu người.”

Thực ra, Long Thần gần như là đã hiểu rõ rồi.

“Ta vào Thánh Vũ Cung trước, sau đó lại vào Chân Vũ Đế Cung, nơi này là Thánh địa của võ học tuyệt đỉnh của Long Tế đại lục, chỉ có nơi này ta mới có thể đạt được thách thức cao nhất, võ đạo tuyệt đỉnh nhất, đồng thời còn có thân phận cao nhất và thế lực chân chính. Ở trong nhân tộc, Chân Vũ Đế Cung là thế lực duy nhất có thể hoàn toàn ngang hàng với Kiếm Hồn Đế Cung, chỉ có trèo lên vị trí cao nhất của Chân Vũ Đế cung, một ngày nào đó, ta mới chính thức nắm chắc sức mạnh và thân phận để mang ngươi đi.”

Thánh địa của võ học này khiến cho dòng máu trong cơ thể của Long Thần sôi trào, hắn có một loại ảo giác, hắn giống như là được sinh ra là vì nơi này vậy. Ngoại trừ Linh Hi ra thì con đường võ đạo xem như là sự theo đuổi quan trọng nhất của Long Thần.

Linh Hi không dám ngẩng đầu lên, đây đúng là kế hoạch của nàng.

“Thần ca ca, ta làm như vậy ngươi có cảm giác ta quá phiền phức hay không, sau đó không cần ta nữa. Ta rất sợ hãi, thế nhưng ta không còn cách nào khác, ta cũng không muốn sống ở Kiếm Hồn Đế Cung, từ nhỏ đã có hôn ước, ta luôn ước bản thân mình là một cô bé vô cùng bình thường, thế nhưng số mệnh của ta không tốt. Ta có lỗi với ngươi, ta đã khiến ngươi phải chịu rất nhiều khổ sở, ta…”

Long Thần biết nàng sẽ có áp lực như vậy, hắn lắc đầu cười một cái, nói: “Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, mỗi người đều có sự thay đổi của chính mình. Nếu như ta đã yêu ngươi, hơn nữa còn đoạt lấy ngươi, ngươi có lẽ đã trở thành một bộ phận trên thân thể của ta rồi, cùng lúc đó ta cũng đang cố gắng, không phải chỉ là bởi vì ngươi mà cũng là vì bản thân mình. Tôn nghiêm của người đàn ông phải do tự bản thân tìm kiếm, người muốn sống mà cần có tôn nghiêm, chỉ có một cách đó chính là đứng trên đỉnh chúng sinh. Thứ ngươi cho ta không phải là áp lực mà ý chí chiến đấu.”

Cách làm của Linh Hi lần này là đúng.

Nếu như bọn họ tiếp tục dây dưa ở chung, một ngày nào đó sẽ có một sức mạnh cường đại mang Linh Hi đi, mà Long Thần sẽ mất sạch tôn nghiêm thậm chí là thất bại hoàn toàn, cuộc đời của hắn cũng sẽ trôi qua trong đau khổ. Còn bây giờ sau nửa năm sống chung, những gì nên buông thả đều đã buông thả, thân là đàn ông, Long Thần càng nên nhìn thẳng vào mục tiêu của mình.

Trái tim của cường giả trên thân thể hắn đang đập vang dội.

Ôm chặt Linh Hi, Long Thần cười hỏi: “Tiểu Hi bé bỏng, ngươi nói cho ta biết ta ít nhất phải đạt đến trình độ nào mới có thể đoạt lấy ngươi về bên cạnh ta, cho ngươi quang minh chính đại trở thành vợ của Long Thần ta.”

Linh Hi hơi không đành lòng nói.

“Đối với ta thì cảnh giới chỉ là một con số.” Long Thần nhấn mạnh.

Linh Hi suy nghĩ một chút, cắn răng nói: “Chí ít ngươi có lẽ phải mạnh hơn Vương Thần, tu vi của hắn cũng không khác mấy so với của ta, chẳng qua là hắn có tinh huyết truyền thừa của Luyện Hư Yêu Long, hơn nữa là hấp thụ toàn bộ. Sức chiến đấu của hắn trong thế hệ trẻ tuổi tại Kiếm Hồn Đế Cung không ai sánh bằng.”

“Luyện Hư Yêu Long.” Xem ra cũng không phải là một loại rồng bình thường.

Linh Hi gật gật, nói: “Luyện Hư Yêu Long đương nhiên không phải cấp bậc của Tổ Long. Có điều, địa vị của Luyện Hư Yêu Long trong các thần long cũng rất cao, là Yêu Long có sự tồn tại vô cùng nổi danh, nắm giữ năng lực “Luyện Hư”.”

Long Thần suy tính một lúc, xem chừng có thể mạnh hơn một chút so với cấp bậc của Xích Huyết Giác Ma Long, hơn nữa là hấp thu toàn bộ. Nếu như vậy thì vị ở Kiếm Hồn Đế Cung kia đúng là rất khó đối phó đây.

Chẳng qua là…

Đối với Long Thần mà nói cường giả chính là để đạp lên.

“Cũng chính là ta, thời điểm ta ở Chân Vũ Đế Cung thế hệ tuổi trẻ ngạo mạn xưng hùng xưng bá, ta gần như đã nắm giữ sức mạnh cạnh tranh, mà ngày đó sẽ không còn xa nữa.”

Sức mạnh của Vương Thần, thực ra Long Thần đã suy đoán ở trong lòng.

Quyết định của Linh Hi cũng có ý muốn bảo vệ Long Thần, chỉ có ở trong Chân Vũ Đế Cung, người của Kiếm Hồn Đế Cung mới không thể diệt được Long Thần.

“Thần ca ca, chuyện này cũng không dễ dàng, nhân số ở Chân Vũ Đế cung đã hơn trăm triệu, muốn đoạt được vị trí đầu sẽ rất khó. Có điều ngươi không cần phải lo lắng, thứ ta có chính là thời gian để chờ ngươi, chỉ cần ngươi còn đang ở đây thì ta bất cứ lúc nào cũng có thể đến thăm ngươi, chúng ta không hề cách xa nhau.”

Vấn đề này Long Thần hiểu rõ.

Hắn bỗng nhiên nhẹ nhõm hơn một chút, chấp nhận việc cần làm rồi nỗ lực tu luyện là được, trái lại thời gian còn dư dả, hơn nữa vẫn có thể gặp mặt nàng, không còn có vẻ xa cách như trước kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play