Giữ nguyên tư thế vung kiếm, Diệp Trần có chút không chịu đựng nổi, luống kiếm khí này tương thông với thân thể hắn, mỗi một giây một phút đều có một lượng lớn chân khí tiêu hao, căn bản không thể kéo dài, đương nhiên, nếu như ở đây chỉ có hắn và võ cương, thì hắn có thể một hơi giết chết võ cương, đáng tiếc không phải, khó đảm bảo trong lúc mình hết sạch chân khí, không có tai nạn phát sinh.

Vân ẩn kiếm thu hồi, kiếm khí như sơn cuối cùng cũng biến mất.

Lại nhìn võ cương trên tường, thê thảm vô cùng, thân thể suýt chút nữa bị kiếm khí cắt thành hai nửa, có thể nhìn rõ nội tạng cũng như xương sống đen xì bên trong.

Ngao!

Võ cương kêu lên một tiếng thảm thiết, cốt nhục đen xì bên trong cơ thể phát ra khí lưu lục sắc, nỗ lực hàn gắn vết cắt.

- Sao có thể để ngươi toại nguyện được.

Giơ tay lấy thiết thương sau lưng, Diệp Trần mũi chân điểm đất, tung người bay lên, hóa thành một đường lưu quang xích hồng sắc bắn ra.

Hùng!

Một thương này trực tiếp cắm thẳng vào vết thương của võ cương, liệt hoa hừng hực thiêu đốt, cuộn võ cương vào trong, trở thành một ngọn đuốc hình người.

Bùm bùm!

Hỏa diễm tựa hồ có tác dụng khắc chế với thân thể võ cương, Diệp Trần không ngừng quán chú chân khí, hỏa diễm trên thiết thương càng lúc càng thịnh, nhiệt độ càng lúc càng cao, làm cho cốt nhục đối phương bắt đầu nóng chảy, như một cây nến, thi thủy dinh dính chảy xuống đất.

Diệp Trần nhãn thần sáng lên, lúc nãy hắn còn đang nghĩ, hỏa diễm có lẽ khắc chế được võ cương, chỉ là không ngờ hiệu quả tốt như vậy, nhưng chân khí hỏa diễm bình thường có lẽ không được lợi hại như vậy, có lẽ là vì thiết thương là hạ phẩm bảo khí, năng lượng hỏa diễm ẩn hàm bên trong nóng và bá đạo hơn.

Nghĩ là làm, Diệp Trần cũng không còn ý tưởng gì khác, hai tay cầm thương, giữ chặt võ cương, ghim nó lên tường.

Ngao ngao ngao ngao...

Võ cương trước đó đã bị trọng thương, lúc này bên ngoài cơ thể chỗ nào cũng là hỏa diễm nóng bỏng, nhất thời tru lên như sói, sóng âm xạ tán.

- Hừ, võ cương sợ hỏa diễm, thì ra là vậy.

Lâm Nhạc hình như nghĩ ra điều gì, lấy từ trong ngực áo ra một viên bạo liệt hoàn mà vàng cam.

Bạo liệt hoàn uy lực không phải rất lớn, cho dù bạo tạc ở cự ly gần cũng chỉ có thể làm cho một Võ giả Bão Nguyên Cảnh sơ kì bị thương, không thể giết chết, không bằng Đạn sét ngân quang và Xích quang dung hỏa đạn. So với Xích quang dung hỏa đạn, Bạo liệt hoàn là sát thương lợi khí bình thường nhất, nguyên nhân không gì khác, Bạo liệt hoàn có thể chế tạo với số lượng lớn, còn Đạn sét ngân quang và Xích quang hảo đạn phương pháp chế tạo đã thất truyền, dùng một viên bớt một viên, lần trước mấy viên Đạn sét ngân quang La Hàn Sơn mang theo là toàn bộ dự trữ của Lưu Vân Tông, sau này sẽ chẳng còn nữa, cũng không thể chế tạo, trừ phi có thể tìm ra một di tích cổ, trong di tích cổ vừa hay có Đạn sét ngân quang.

Đương nhiên, Bạo liệt hoàn cũng không phải thứ dễ mua, trong chín nước, chỉ có mấy tông môn có phương pháp chế tạo Bạo liệt hoàn, Long Hổ Sơn của Lâm Nhạc chính là một trong số đó, những tông môn khác muốn có Bạo liệt hoàn, chỉ có đi mua với giá cao, chuyện cướp đoạt phương pháp chế tạo Bạo liệt hoàn rất ít khi xảy ra, nói thế nào, Long Hổ Sơn cũng là trung đẳng thất phẩm tông môn, đỉnh tiêm thất phẩm tông môn muốn cướp cũng phải đốt một lượng lớn ngọc thạch, rồi để cho những tông môn khác hưởng lợi, còn lục phẩm tông môn thì không vì phương pháp chế tạo Bạo liệt hoàn mà tiêu diệt một thất phẩm tông môn, nói không chừng bản thân họ còn có lợi khí sát thương lợi hại hơn, dù sao nền móng của lục phẩm tông môn là thứ người thường không thể tưởng tượng nổi.

Tranh thủ lúc võ cương há miệng kêu gào, Lâm Nhạc nhanh tay ném mộ viên Bạo liệt hoàn về phía nó.

Tiếng kêu gào ngừng bặt, trừ mấy viên Bạo liệt hoàn bắn ra, đại bộ phận Bạo liệt hoàn toàn bộ bị võ cương nuốt xuống bụng.

Bang bang bang bang bang...

Sau vài cái chớp mắt, nhưng tiếng nổ bạo liệt truyền ra từ trong cơ thể võ cương, hỏa quang tóe ra từ trong thất khổng, khói xanh bốc lên.

Doãn Vô Tình ngây ra một lúc, hắn không có hạ phẩm bảo khí hỏa tính, cũng không có lợi khí sát thương như Bạo liệt hoàn, tựa hồ chỉ có thể dựa vào võ lực giải quyết.

Không có quá nhiều lựa chọn, Doãn Vô Tình lấy ra một đôi bao tay màu đen lấp lánh hàn quang, lồng vào bàn tay, chân khí vừa động, trên bao tay xuất hiện một lưỡi đao chân khí màu tím, dán chặt vào vị trí viền bàn tay, lưỡi đao chi chít răng cưa.

Đây là hạ phẩm bảo khí tông chủ thưởng cho hắn Bao tay liệt kim, trước đây hắn rất ít dùng, bởi vì hắn tin chỉ dựa vào thân thể của mình là đủ.

- Địa ma toái thân trảm!

Thân như điện xẹt, Doãn Vô Tình một chưởng chém vào cổ võ cương, vết thương ở đó đã liền được khá nhiều, chỉ còn lại một vết mờ mờ, lúc này lại bị cắt trúng, nhất thời mở ra một lỗ thủng lớn gấp đôi lỗ thủng cũ, suýt chút nữa làm đứt xương cổ võ cương.

Hành động của Lâm Nhạc và Doãn Vô Tình Diệp Trần đều nhìn thấy hết, hắn chỉ cười nhạt, chân khí như nước quán chú vào trong thiết thương, áp chế võ cương, mặc kệ cho nó rít gào cũng không mảy may nhúc nhích, thân thể cứng như sắt thép cốt nhục đã dung hòa một nửa, mất đi nhân hình.

- Bạo!

Đại cục đã định, Diệp Trần nuốt một viên đan dược phục hồi chân khí, cổ tay hơi rung, hỏa diễm xích hồng sắc hung mãnh nổ tung bên trong cơ thể võ cương.

Rầm rầm!

Võ cương dung hóa thành một đống thịt nát.

- Hai vị, tại hạ đi trước một bước.

Diệp Trần không có nhiều giao tình với hai người kia, cũng không có ý định cùng nhau tìm tòi mộ huyệt, một thương đánh chết võ cương, lập tức nảy ra suy nghĩ tách rời.

- Ha ha, mộ huyệt còn rộng lắm, phân tách nhau ra cũng tốt. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lâm Nhạc cũng sắp giết được võ cương, nghe vậy ha ha cười lớn, không quá quan tâm.

Doãn Vô Tình không thấy nói gì, trên thực tế nếu hắn trảm sát võ cương trước cũng sẽ đưa ra quyết định như Diệp Trần, mộ huyệt rất rộng, bảo vật không chỉ nơi này.

- Vậy, hẹn gặp lại.

Thân ảnh lóe lên, Diệp Trần chui vào trong một thông đạo, biến mất vô ảnh.

Lâm Nhạc thu thị tuyến, nói với Doãn Vô Tình:

- Cuộc thi Tiềm long bảng khóa này, e rằng sẽ lại có nhiều biến hóa, Doãn Vô Tình, tu vi của ngươi hơi thấp đấy.

- Ngươi nghĩ cách bảo toàn vị trí của mình trước đi! Thiên Mộng cổ địa là một trong tứ đại truyền thừa cổ địa của Nam Trác Vực, ba nơi khác bị quốc gia tông môn khác cầm giữ, đợi từng cái mở ra, số lượng Bão Nguyên Cảnh không chỉ một hai người.

Doãn Vô Tình thản nhiên nói.

- Nói cũng đúng, Tiềm long bảng có hưng có suy, khóa này là khóa đỉnh thịnh nhất, thiên tài yêu nghiệt các phương tụ hội, không có thập phần thủ đoạn, không đủ trấn áp đồng đại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play