Không hổ là kẻ lõi đời, vừa nhìn đã thấy ngay mấu chốt. Lý Kỳ gật gật đầu nói: - Ta cũng nghĩ như vậy đấy.
Cao Cầu khẽ cười, nói: - Kỳ thật giao cho Đại Lý Tự, ta vẫn là bớt lo một ít, trừng phạt nghịch tử kia một phen, tránh cho nghịch tử kia không biết trời cao đất rộng, làm xằng làm bậy.
Đây còn không phải nhờ phúc của ngươi. Lý Kỳ nói: - Ngày mai là sẽ thẩm phán rồi, Thái úy, Bát Kim thúc các người đi không?
Cao Cầu không đáp mà hỏi ngược lại: - Tần Cối sẽ đi sao?
Lý Kỳ nói: - Y nhất định sẽ đi đấy.
Cao Cầu vừa nghe, nhíu mày, nói: - Lý Kỳ, vậy.
Lý Kỳ gật đầu nói: - Cho dù Thái úy không nói, ta cũng định đi xem thử.
Cao Cầu vội nói: - Vậy thì thật là đa tạ.
Hiện giờ ông ta không có bất kỳ quyền lực nào rồi, nếu gặp phải Tần Cối, ông ta làm sao nói được gì, nói không chừng sẽ còn bị Tần Cối cười nhạo một phen, nhưng ông ta lại sợ Tần Cối âm thầm giở trò quỷ, hại Cao Nha Nội, cho nên mới hy vọng Lý Kỳ giúp đỡ.
Hôm sau.
Đại Lý Tự.
Khi Lý Kỳ đi vào, Tần Cối đã sớm ở bên trong rồi.
- Thiếu tể, tối hôm qua ngủ không được ngon giấc à?
Lý Kỳ thấy hai mắt Tần Cối quầng thâm, kỳ thật không hỏi cũng biết chắc là Vương thị ở nhà lại làm ầm ĩ lên.
Quả nhiên, Tần Cối chỉ ngượng ngùng cười, không có lên tiếng.
Đây chỉ sợ là Thiếu Tể thảm hại nhất trong lịch sử Đại Tống từ trước tới nay, giống Vương Phủ, Thái Kinh bọn họ khi làm Tể tướng, đừng nói kiểu chuyện ẩu đả này thường xuyên xảy ra, cho dù là giết người, cũng không có ai dám bắt con trai của bọn họ nha.
- Thiếu Tể, Xu Mật Sứ, thẩm phán quan chúng ta mời nhị vị vào trong.
Đi vào phòng trong, chỉ thấy ngay phía trước đứng một nam tử chừng bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, đang mặc y phục hàng ngày màu xanh, đây là thẩm phán quan cao nhất Đại Lý Tự, Triệu Chấp. Y là người đảm nhận thẩm phán quan thứ hai từ sau khi Đại Lý Tự cải cách. Thẩm phán quan nhiệm kỳ đầu tiên bởi vì chuyện pháp bảo hộ nữ nhân, không thể chịu đựng áp lực lớn, đem sự vụ ném cho phó thẩm phán quan, làm cho Triệu Giai rất bất mãn, trực tiếp miễn trừ chức quan của y, và còn tự mình đề bạt Triệu Chấp, đảm nhiệm thẩm phán quan, Triệu Chấp này cũng là gia thế uyên nguyên nha, chính là tôn tử của Thiết diện Ngự Sử Triệu Biện.
Hai vị thiết diện vô tư mà Tần Cối nói, Triệu Biện này chính là một người trong số đó, còn một vị tất nhiên là Bao Thanh Thiên đại danh đỉnh đỉnh.
- Triệu thẩm phán, Tần mỗ quấy rầy.
Tần Cối chăp tay, ở dưới mái hiên nhà người khác, không thể không cúi đầu nha.
Lý Kỳ cũng chăp tay, lên tiếng chào hỏi.
- Nhị vị tôn khách, đại giá quang lâm, vẻ vang cho kẻ hèn này, sao lại quấy rầy, mời ngồi, mời ngồi.
Ba người ngồi xuống.
Đợi sau khi tôi tớ dâng trà thơm, Triệu Chấp khẽ cười nói: - Nghĩ tất nhị vị tới là vì Tần công tử, Cao Nha Nội bọn họ.
Tần Cối gật đầu nói: - Không biết Triệu thẩm phán định phán quyết như thế nào?
Triệu Chấp cười nói: - Đây không coi là đại án, cũng không cần ta đến thẩm phán, tuy nhiên phán quyết đã ra, là một phân viện bên dưới Đại Lý Tự phán quyết.
Tần Cối vội vàng hỏi: - Không biết kết quả như thế nào?
Triệu Chấp nói: - Trải qua Đại Lý Tự chúng ta thẩm tra chứng cớ, tội danh Tư pháp Viện khống tố đám người lệnh công tử toàn bộ thành lập, phán xử giam cầm nửa tháng, chấp hành lệnh phục vụ xã hội một tháng.
- Cái gì?
Tần Cối đột nhiên đứng bật dậy.
Hắc hắc, có trò hay để xem rồi. Lý Kỳ lập tức làm ra một sắc mặt xem kịch vui.
Nào biết Tần Cối lời nói xoay chuyển, nói: - Đây không khỏi phán hơi quá nhẹ rồi chứ.
Tại sao?
Lý Kỳ trợn hai mắt, kinh hãi thiếu chút đã cắn đầu lưỡi của mình.
Triệu Chấp hiển nhiên cũng không ngờ Tần Cối sẽ nói như vậy, bất giác sửng sốt, toàn bộ lời nói chuẩn bị cả một đêm nuốt trở về.
Tần Cối lời lẽ chính nghĩa nói: - Triệu thẩm phán, các ngươi không phải là nể mặt ta, mà phán quyết nhẹ chứ? Đây quả thực là một vị hiền tướng nha.
Triệu Chấp nao nao, vội nói: - Đây tuyệt không thể nào. Đại Lý Tự chúng ta trung với thánh thượng, trung với luật pháp, hết thảy phán phạt đều là căn cứ theo luật pháp. Nói xong y lấy ra một tờ văn kiện trên bàn, đưa cho Tần Cối, nói: - Đây là bản phán quyết, mời Thiếu tể xem qua.
Tần Cối nhận lấy vừa nhìn, cau mày nói: - Ta cho rằng Khuyển Tử chính là con trai của Thiếu tể, phải làm tội thêm một bậc mới đúng.
Con hồ ly giảo hoạt này. Triệu Chấp thầm mắng một câu. Nếu y thật sự làm như vậy, thì Tần Cối nhất định sẽ buộc tội y đến chết mới thôi, nói: - Cũng không thể nói như vậy, chúng ta chỉ là căn cứ luật pháp mà phán phạt, chứ không phải là nhằm vào phạm nhân.
- Triệu thẩm phán nói có lý.
Tần Cối nhẹ nhàng thở hắt ra, nói: - Kỳ thật hôm nay ta đến, chính là hy vọng Đại Lý Tự có thể chấp pháp theo lẽ công bằng, ngàn vạn lần không cần e dè ta. Ta tuy là Thiếu tể, nhưng tuân theo hết thảy phán quyết của Đại Lý Tự.
Nói đã nói đến nước này rồi, Triệu Chấp chỉ có thể đứng lên nói: - Đa tạ Thiếu tể có thể lượng giải, và còn ủng hộ Đại Lý Tự chúng ta, Triệu mỗ thật sự vô cùng cảm kích.
- Đâu có, đâu có.
Tần Cối liên tục xua tay, đột nhiên hướng tới Lý Kỳ nói:
- Xu Mật Sứ có điều gì nói không?
Lý Kỳ còn chưa đi ra khỏi màn kịch của Tần Cối, a một tiếng, cười ha hả nói: - Điều ta muốn nói, Thiếu tể đã nói rồi.
Tần Cối nói: - Vậy chúng ta sẽ không quấy rầy Triệu thẩm phán xử lý công vụ nữa.
Hai người lập tức đứng dậy cáo từ.
Triệu Chấp nhìn bóng lưng hai người rời khỏi, lẩm bẩm: - Không hổ là hai người giảo hoạt nhất Đại Tống ta.
Ra đến bên ngoài Đại Lý Tự, Lý Kỳ duỗi thẳng cái lưng mệt mỏi.
Tần Cối nói: - Xu Mật Sứ, hôm nay thời tiết tốt, sao chúng ta không đi bộ một chút.
Lý Kỳ quay đầu nhìn về phía Tần Cối, nói: - Ta cũng đang có ý này.
- Mời.
Tần Cối vừa đi vừa cười nói: - Xu Mật Sứ, hai chúng ta tranh tranh đấu đấu, lại là lợi cho tên Lý Cương này a.
Phải biết rằng Tư pháp Viện này chính là một tay Lý Kỳ bày ra, hơn nữa cho dù là hiện tại, tất cả mọi người đều cho rằng Lý Kỳ bày ra Nhị viện, chính là muốn làm suy yếu quyền lực của Tần Cối, nhưng ai cũng biết đây là chiêu số giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm, hiện tại Tần Cối đã nếm đến trái đắng rồi, nếu như Hình Bộ còn trong tay y, làm sao có thể xuất hiện loại sự tình này.
- Cho dù Lý Cương bây giờ hay là Hình Bộ Thượng thư, cũng không phải loại lương thiện gì, không dễ chọc vào nha.
Lý Kỳ nói xong, đột nhiên lại nói: - Tuy nhiên thái độ của Thiếu tể thật sự là thay đổi rất nhanh a, ta cũng có chút phản ứng đã không kịp.
Tần Cối cười ha hả nói:
- Xu Mật Sứ khiêm tốn, việc này chứng cớ vô cùng xác thực, mà Viện Tư pháp lại không chịu nể mặt ta, mở một mặt lưới cho Khuyển Tử, ta hà tất phải bởi vậy mà đắc tội Đại Lý Tự. Hơn nữa Lý Cương rõ ràng chính là muốn lấy ta lập uy, thể hiện quyền uy của mình, ta đấu với Tư pháp Viện ông ta trên luật pháp, đây không khác lấy trứng chọi đá.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT