Chủ đề này thực sự là khiến người ta vô cùng phấn chấn, cả Túy Tiên Cư đều chìm đắm trong niềm vui mừng.

Từ chiếc chân giò heo ban đầu, tới đoàn thể hôm nay đi du lịch. Khoản thưởng cuối năm năm nay cũng đã chứng minh sức mạnh của Túy Tiên Cư. Điều này có lẽ người khác có lẽ không thể học được. Trên thế giới này e là cũng chỉ có Túy Tiên Cư dám làm như vậy, không còn cách nào khác, có tiền chính là tùy hứng.

Vương Dao mỉm cười, bỗng lên tiếng: - Ngô thúc, Tiểu Đảo, Lục Tử, các ngươi đi theo ta.

Lý Kỳ thoáng nhìn một cái, nói: - Trần Đại Nương, Mã Kiều, Mỹ Mỹ, còn có Tiểu Ngọc, A Nam, các ngươi cũng lại đây.

Những người bị điểm danh này trước tiên là sửng sốt, nhưng sau đó có họ đều hiểu, liếc nhìn đối phương, trong lòng vô cùng cảm động. Duy chỉ có Mã Kiều là vẫn còn đang ngẩn người ra, nói: - Có chuyện gì thì nói đi, ta còn phải giúp sư muội ta làm bánh ngọt.

Cái gì là tình yêu thực sự, đó mới là tình yêu thực sự.

Mã Kiều yêu Mỹ Mỹ, cả Đông Kinh này đều biết. Nhưng tấm lòng son của Mã Kiều đối với Mỹ Mỹ, y chỉ muốn cho đi, chưa bao giờ muốn nhận được thứ gì. Đúng như y đã nói, chỉ cần có thể chờ đợi bên cạnh Mỹ Mỹ, tất cả đều không quan trọng.

Thằng ngốc này, Lý Kỳ tức giận trợn trừng mắt lên lườm y, nói:

- Ngươi có tới hay không tùy ngươi, dù sao ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Mỹ Mỹ, ngươi đi theo ta.

Lỗ Mỹ Mỹ thật ra cũng đã hiểu, sắc mặt có chút đỏ bừng lên, khẽ ồ một tiếng.

- Sư muội đi, vậy ta cũng phải đi chứ.

Mã Kiều vừa nhìn thấy, liền thay đổi giọng điệu.

Đang lúc mọi người đi tới cầu thang, bỗng nghe thấy một tiếng gọi như sấm đánh bên tai, Lý Kỳ liền quay đầu lại, nói: - Phu nhân, các người đi trước đi.

Vương Dao gật đầu.

Lý Kỳ tới phía dưới cầu thang, đẩy Tửu Quỷ đang ôm thùng rượu ngủ ra. - Ây ây ây, thức dậy đi.

- Ngô!

Tửu Quỷ nhăn nhó vài cái, quay người đi chỗ khác.

Hắc, ngươi còn tức giận. Lý Kỳ bỗng nhiên gọi lớn một tiếng: - Uống nào!

Vừa dứt lời, chỉ thấy một cơn gió đầy mùi rượu, Tửu Quỷ ôm lấy vò rượu cười ha hả nói: - Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, ha ha, Tửu Quỷ ta chờ một năm rồi, cũng đã đợi được đến ngày hôm nay. Hôm nay nếu không được uống với Tiểu Kiều thì không được. Nói xong, lão bỗng nhiên thấy đám người Điền Thất đều nhìn lão với vẻ mặt cổ quái, không khỏi ồ lên một tiếng. - Các ngươi đang nhìn ta cái gì thế? Ây da, Xu Mật Sứ, người tới khi nào thế?

Lý Kỳ che mũi nói: - Vừa tới, ngươi đi rửa mặt trước đi, ta có chuyện quan trọng muốn nói.

- Chuyện gì?

- Là chuyện liên quan tới Tuyệt Thế Vô Song.

- Tuyệt Thế Vô Song? Chờ ta.

Lại là một trận kình phong thổi tới, Tửu Quỷ đã biến mất khỏi đại sảnh.

Đám người Thất Điền đều bật cười.

Lát sau, Tửu Quỷ nhanh như tia chớp xuất hiện bên cạnh Lý Kỳ, trừng mắt phấn khởi nói: - Xu Mật Sứ, cuối cùng người cũng đã thông suốt rồi, biết đồ tốt muốn mọi người cùng thụ hưởng. Ta không hề tham lam chút nào, cho ta một thùng Tuyệt Thế Vô Song là được rồi. Đúng rồi, Tuyệt Thế Vô Song này của ngươi còn kết hợp với giải Vô Song Thưởng, nhưng điều đó cũng đơn giản thôi, người phong ta làm Tửu thần là được rồi.

Lý Kỳ không dám tin liếc nhìn Tửu Quỷ, nói: - Tửu lượng của ngươi cũng đám tự phong Tửu thần. Ngươi tự tin như vậy sao!

Tửu Quỷ nói: - Tửu lượng của ta kỳ thực cũng không kém, chính là so với Tiểu Kiều, kém chút ít. Nhưng Tiểu Kiều là đồ đệ của ta, đồ đệ tài giỏi, chắc chắn là công lao của sư phụ. Ngươi nói có phải lý này không?

Chỉ kém một ít? Thật ra chính là kém xa vạn dặm! Lý Kỳ tức giận nói: - Ngươi còn biết Mã Kiều là đồ đệ của ngươi à!

Tửu Quỷ gãi đầu nói: - Thì sao chứ?

Mã Kiều cũng thật là đáng thương, gặp được một người sư phụ như vậy. Lý Kỳ thấp giọng nói sát bên tai Tửu Quỷ vài câu.

Tửu Quỷ sửng sốt một hồi, liền gật đầu nói: - Cũng đúng, họ cũng đã lớn tuổi rồi, cũng nên thành hôn rồi. Nhưng điều này không liên quan gì tới ta, là Tiểu Kiểu vô dụng, chúng ta cũng không giúp được gì đâu.

Viện cớ, tuyệt đối là viện cớ! Lý Kỳ hừ một tiếng nói: - Ta đây là giúp ngươi xem xem, đi đi, họ đều đã lên lầu rồi.

Tửu Quỷ ồ lên một tiếng, bỗng lên tiếng nói: - Vậy Tuyệt Thế Vô Song thì sao?

Lý Kỳ nói: - Nha đầu ngươi liệu có phải là vẫn còn chưa tỉnh không? Rốt cuộc là hạnh phúc cả đời đồ đệ ngươi quan trọng hay là Tuyệt Thế Vô Song quan trọng?

- Đều rất quan trọng. Tửu Quỷ nghiêm chỉnh nói.

Lý Kỳ hoàn toàn không còn biết nói gì nữa, bất đắc dĩ nói: - Rượu hỉ của họ chính là Tuyệt Thế Vô Song.

- Thật sao?

Mắt Tửu Quỷ sáng lên, nói: - Người sớm nói ra, sớm nói ta sớm cho họ thành hôn rồi, đi mau đi, đi mau đi. A, sao người vẫn còn ở dưới lầu chứ.

Lý Kỳ vẫn chưa kịp tỉnh lại, thấy Tửu Quỷ đã đứng trên lầu rồi. Nha đầu ngươi bay à, thằng nhãi này đúng thật là tính rượu không bằng nhân tính. Đúng rồi, nghe nói sức mạnh tình yêu là vĩ đại, xem ra phải tìm một người để quản lão ta mới được.

Hai người tới Thiên hạ vô song ở tầng ba, đám người Vương Dao sớm đã ngồi ở đó chờ rồi.

- Sư phụ.

Lỗ Mỹ Mỹ thấy Tửu Quỷ tới, liền đứng dậy hành lễ.

Mã Kiều thì lại liếc nhìn khinh thường nói: - Vừa rồi ông còn nói uống rượu với ta phải không? Đừng có mơ đi.

Lý Kỳ phù một tiếng, con người này thật đúng là chết cũng không thay đổi bản tính, không nể nang chút nào.

Tửu Quỷ ở trước mặt Lý Kỳ đương nhiên là không dám kiêu ngạo rồi, liền gãi đầu nói: - Ngươi giỏi, nói chung là thôi đi, khổng biết tôn sư trọng đạo gì cả.

Đôi sư đồ này thật đúng là! Vương Dao mỉm cười, đứng dậy nói: - Tửu Quỷ, ngươi ngồi đi.

- Vâng vâng vâng, phu nhân.

Tửu Quỷ vừa đặt mông xuống bên cạnh Ngô Phúc Vinh, liền bật cười ha hả nói: - Lão Ngô, chờ lát nữa nhất định sẽ phải uống nhiều hơn nữa.

Ngô Phúc Vinh đương nhiên là hiểu y chỉ điều gì, liền cười nói: - Nhất định, nhất định rồi.

Còn Lý Kỳ thì ngồi bên cạnh Vương Dao, quay sang nói với Vương Dao: - Nàng nói trước đi.

Vương Dao gật đầu, nhìn Tiểu Đào nói: - Tiểu Đào, mấy năm nay thật sự vô cùng cám ơn ngươi đã ở bên cạnh ta, cũng đã vất vả cho ngươi rồi.

Tiểu Đào cảm tính vừa nghe thấy lời này của phu nhân, quầng mắt liền đỏ ửng lên nói. - Phu nhân.

Vương Dao vừa nhấc tay lên, ra hiệu cho cô khoan hay nói, liền nói tiếp: - Ngươi bây giờ cũng không còn nhỏ nữa, cũng sớm nên thành hôn rồi, là ta đã hiểu lầm ngươi, nhưng cũng chính vì như vậy, đã khiến cho ta thấy được tấm lòng chân thành của Lục Tử giành cho ngươi. Ta cũng biết, trong lòng người cũng rất thích Lục Tử, cho nên sẽ giao ngươi lại cho Lục Tử, ta cũng rất yên tâm.

Tiểu Đào liếc mắt nhìn Ngô Tiểu Lục, mặt đỏ bừng lên.

Thành hôn?

Mã Kiều ban đầu vẫn chưa hiểu vấn đề bỗng nhiên đã hiểu ra điều gì đó, liếc mắt nhìn một lượt, lẽ nào Xu Mật Sứ gọi mình tới là nghĩ tới đây, hai chân y đều run rẩy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play