Có thể rất thành thực mà nói, đây cũng không phải một ý tưởng mà Lý Kỳ nhất thời lóe lên, mà là mưu đồ đã lâu.

Kỳ thật hắn đã sớm muốn hỏi xin Triệu Giai mấy đạo thánh chỉ này rồi, đặc biệt sau khi nam chinh trở về, từng có mấy lần Triệu Giai hỏi hắn muốn được thưởng cái gì, hắn đều có kích động suýt nói ra rồi, nhưng trong chuyện này có một vấn đề, thì chính là Lý Sư Sư.

Mặc kệ trong lòng Triệu Giai nghĩ như thế nào, Lý Kỳ cũng tuyệt không dám để cho Triệu Giai viết lên tên của Lý Sư Sư ở trên thánh chỉ, ít nhất ở mặt ngoài là không dám, hơn nữa một khi đề xuất, mấy đạo thánh chỉ còn lại kia khả năng cũng sẽ theo đó mà tan biến.

Nhưng Lý Kỳ lại hy vọng có thể bình đẳng đối đãi với mỗi một nữ nhân của hắn, tận lực làm đến công bình, quyết không thể nặng bên này nhẹ bên kia, hắn cảm thấy bản thân có thể có được các nàng, đã là người người oán trách rồi, ngươi đây nếu còn không quý trọng, không đi cảm ơn, vậy thì thật sự phải xuống mười tám tầng Địa ngục rồi.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn chậm chạp chưa mở miệng, hắn phải nghĩ một biện pháp, giúp Lý Sư Sư cũng có một đạo thánh chỉ, kỳ thật sớm lúc trước, hắn cũng đã nghĩ đến rồi, chỉ chờ Triệu Giai chui đầu vô lưới nữa thôi.

Hắn nguyên bản còn tưởng rằng chuyện này phải chính mình đi tranh thủ, nào biết được ông trời đột nhiên cho hắn một cái cơ hội như vậy, hơn nữa chuyện này không liên quan đến quốc sự, là thời cơ tốt nhất, hắn sao có thể nguyện ý buông tha.

Hắn là thận trọng, mưu đồ đã lâu, mà Triệu Giai thì hoàn toàn không biết gì, hơn nữa mới vừa rồi còn bị hắn chọc giận đến choáng váng cả đầu, đợi đến khi tỉnh ngộ lại, thì đã muộn rồi.

Có một đạo thánh chỉ vạn năng này, hết thảy vấn đề đều được giải quyết xong.

Bởi vì cái gọi là, thánh chỉ nơi tay, mỹ nhân ta có.

Lý Kỳ ôm lấy thánh chỉ trở ra đại điện, miệng đều cười nghiêng ngả, cảm giác lừa gạt Hoàng đế, đó thật sự là quá sung sướng mà.

- Phu quân.

Chợt nghe được một tiếng gọi, Lý Kỳ quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy Lưu Vân Hi từ tẩm cung của hoàng hậu đi ra, nàng nhìn thấy Lý Kỳ mặt đều cười nở hoa rồi, không khỏi hiếu kỳ nói: - Phu quân. Huynh vì sao vui vẻ như vậy?

Lý Kỳ con ngươi đảo láo liên xung quanh, vội vàng đem Lưu Vân Hi kéo qua một bên, như tên trộm nói: - Muội chờ một lát.

Nói xong hắn liền cúi đầu giơ tay vào trong ngực sờ soạng trong chốc lát, một lát, hắn liền lấy ra một đạo thánh chỉ, cười hì hì nói: - Tặng cho muội.

Lưu Vân Hi tò mò nhận lấy, mở ra vừa thấy, không khỏi kinh ngạc nói: - Đây là ---

Lý Kỳ cười ha hả nói: - Đây là phần thưởng mới vừa rồi ta xin ban cho. Đương nhiên, chỉ bằng cảm tình giữa chúng ta, đạo thánh chỉ này có chút bé nhỏ không đáng kể. Nhưng muội cũng biết, Thất Nương các nàng đều có một đạo thánh chỉ, tuy rằng ta biết muội không thèm để ý, nhưng lòng ta thật sự là băn khoăn, vì thế lại hướng Hoàng thượng giúp muội xin một đạo thánh chỉ, muội sẽ không trách ta không công lãng phí một cơ hội tốt xin ban thưởng chứ?

Lưu Vân Hi nghe vậy nhất thời cười tươi như hoa, đột nhiên nhón chân lên ở bên khóe miệng Lý Kỳ rất nhanh hôn một cái, ngượng ngập nói: - Phu quân, phần lễ vật này của huynh. Ta rất vui mừng, làm sao lại trách huynh.

Ai ôi!!!, đây chính là một niềm vui bất ngờ a! Lý Kỳ nhìn Lưu Vân Hi hồng hai gò má, kiều diễm vô cùng. Sắc tâm nổi lên, thầm muốn giam nàng vào ngực, hôn môi một phen, nhưng vừa nghĩ đến đây là hoàng cung. Nếu chẳng may bị người gặp được, thì sẽ không tốt, chỉ có thể nhịn xuống. Chỉ vào một cái khác, cười ha hả nói: - Cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia ah.

Hắn sợ nhưng Lưu Vân Hi tuyệt không sợ, trong mắt chỉ có Lý Kỳ, thẹn thùng liếc nhìn Lý Kỳ, sau đó lại nhón chân lên hôn hít hai má khác của Lý Kỳ một chút.

Lý Kỳ bây giờ rất là ngứa trong lòng, mấy ngày nay, hắn giúp Hoàng hậu nấu ăn, cũng thường tận dụng hết thuốc bổ tốt nhất trên đời, thể lực thực sự dư thừa, ở bên tai Lưu Vân Hi vừa cười nói: - Thập nương, Hoàng thượng vẫn chủ trương không cần phô trương lãng phí, muội nói vợ chồng chúng ta hai người tách ra ngủ, đó thật lãng phí tài nguyên nha, nếu không đêm nay chúng ta đi ngủ chung một gian phòng.

Giờ nếu là Bạch Thiển Dạ thì chắc chắn sẽ sử dụng Đoạt mệnh truy hồn chân, đây chính là hoàng cung nha, không phải là địa phương để cho ngươi dâm nhạc, nhưng Lưu Vân Hi cũng không có đem cái gì hoàng cung để ở trong lòng, gật đầu nói: - Được!

Lý Kỳ trong lòng vui vẻ thoải mái, lại thấy Lưu Vân Hi nhìn đạo thánh chỉ trong tay kia, si ngốc cười, giơ tay kéo nàng lại đây, nói: - Thập nương, kỳ thật có đạo thánh chỉ này hay không, muội cũng đã là thê tử của ta, ta đối với muội không có bất kỳ thay đổi gì cả.

- Ta biết mà.

Lưu Vân Hi gật đầu, vui vẻ nói:

- Ta vui vẻ không phải vì đạo thánh chỉ này, mà là đạo thánh chỉ này khiến ta biết rằng phu quân huynh lúc nào cũng đều nhớ đến ta, là thật tâm đối đãi với ta, cái này so với bất kỳ lễ vật gì đều vui vẻ hơn, nếu không có như thế, chính là một đạo thánh chỉ, ta cũng sẽ không hiếm lạ.

Lý Kỳ vội nói: - Lời này cũng chớ nói lung tung, nơi này chính là hoàng cung, tốt xấu chúng ta cũng phải cho Hoàng thượng một chút mặt mũi chứ.

- Ừ.

Lưu Vân Hi vui vẻ qua đi, lúc này mới phát hiện trước ngực Lý Kỳ phình lên, không khỏi hiếu kỳ liếc qua.

Lý Kỳ đều nhìn ở trong mắt, ngượng ngùng nói: - Ta còn giúp Yến Phúc các nàng xin một đạo thánh chỉ.

Lưu Vân Hi thấy sắc mặt Lý Kỳ xấu hổ, trong lòng lại cao hứng, cười nói: - Chỉ cần phu quân huynh đối đãi tốt là được rồi, những chuyện khác ta sẽ không để ý đâu.

Lý Kỳ cũng biết Lưu Vân Hi chưa từng nói láo, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười hì hì nói: - Đa tạ phu nhân thông cảm.

...

...

Hoàng hậu sau khi hạ sốt, khôi phục rất mau, không mấy ngày là có thể xuống giường tự do đi lại, Triệu Giai lúc này mới hoàn toàn yên lòng, lập tức chiêu cáo thiên hạ, Hoàng thượng sinh hạ long phượng thai, và sắc phong Hoàng tử vừa mới sinh ra là Chấn Vương, Đế Cơ là Túc Hưng Đế Cơ, kết hợp là chấn hưng, cũng biểu thị có thể sớm ngày chấn hưng Đại Tống, lại gia phong Hoàng hậu làm Hiền Đức Hoàng hậu.

Trong lúc nhất thời trên dưới cả nước khắp chốn mừng vui, Triệu Giai lại bày tiệc ở hậu cung, mở tiệc chiêu đãi quần thần cùng chúc mừng một phen.

Tuy rằng Triệu Giai không thích làm những chuyện này, nhưng đây chính là đại hỷ sự, ngươi không có khả năng không làm yến hội.

Nhưng trên yến tiệc không khí cũng rất là quái dị.

Nguyên nhân ngay ở việc Triệu Giai còn chưa lập Thái tử, bình thường là, sau khi hoàng đế vào chỗ, sẽ mau chóng lập Thái tử, đặc biệt hoàng đế của Tống triều, bởi vì Tống triều rất nhiều Hoàng đế đều tráng niên mất sớm, nếu ngươi không sớm một chút lập Thái Tử, nếu chẳng may ngươi có chuyện không hay xảy ra, vậy chuyện này liền phiền toái hơn.

Tống Triết Tông kia sở dĩ không có lập Thái tử, đó là bởi vì ông ta không có con trai, nên mới để cho Triệu Cát làm Hoàng đế, mà Triệu Khuông Dẫn cũng bởi vì không có lập Thái Tử, mới khiến cho đệ đệ Triệu Khuông Nghĩa thoải mái thực hiện được, đi lên ngôi vị Hoàng đế.

Hơn nữa, chuyện lập Thái tử này, đều là việc quần thần vô cùng quan tâm, ngươi sớm một chút lập, bọn họ mới có thể sớm một chút tính toán về sau làm thế nào.

Bọn họ mơ hồ đoán được, Triệu Giai sở dĩ không có lập Thái Tử càng sớm càng tốt, có thể là vì hoàng hậu còn chưa có con trai, Triệu Giai là muốn lập con của Hoàng hậu làm Thái tử.

Hiện giờ Hoàng hậu đã sinh hạ Hoàng tử. Ngươi không có lý do gì lại cứ tiếp tục để như thế.

Trên yến tiệc, từng có đại thần thử Triệu Giai, ám chỉ ngươi cũng nên lập Thái Tử rồi, nhưng Triệu Giai lại mượn rượu, ậm ờ trả lời, không có trả lời trực diện.

Đại thần còn lại thấy Hoàng đế không muốn nói chuyện nhiều, cũng thức thời, không có hỏi nữa.

Nhưng sau khi yến hội kết thúc, Triệu Giai đã đem Lý Kỳ, Tần Cối, Trịnh Dật gọi vào thư phòng của mình.

- Nói vậy các ngươi đều rất ngạc nhiên, vì sao trẫm chậm chạp chưa lập Thái tử.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play