Kỳ thật với việc mở công ty giải trí, Lý Kỳ cũng rất có hứng thú, xác định chắc chắn là kiếm được tiền, đây là điều không thể nghi ngờ.
Nếu là ở lúc vừa mới bắt đầu, có lẽ hắn sẽ nắm hết trong tay, nhưng nếu là bây giờ, hắn thật sự là không thời gian này rồi, hắn chỉ là trợ giúp Cao Nha Nội bọn họ cùng thành lập một hệ thống, sắp xếp một số lăng xê, về phần những thứ khác, hắn đều là phân phó người khác đi làm.
Nếu đã muốn làm, thì cũng đừng có đánh vớ đánh vẩn, điều mà việc buôn bán này chú trọng chính là một sự chấn động, cái gọi là muộn thanh phát đại tài, đó chỉ là ở thời điểm vừa mới khởi bước, kẻ có tiền chân chính có lẽ sẽ tương đối thấp giọng ở phương diện tư nhân, nhưng ở phương diện buôn bán, thì đều là tương đối cao giọng, nếu như ngươi không cao giọng, thì sẽ ảnh hưởng đến lòng tin của khách hàng đối với ngươi, nhưng người cao giọng này là công ty, chứ không phải tư nhân.
Đây cũng là lý do Lý Kỳ tuyển một lúc toàn bộ sáu mươi người này vào, đương nhiên đây không phải đang đấu trí đấu dũng với tên dở hơi Cao Nha Nội này. Bất kể nói thế nào, những nữ nhân này đích thật là hết sức có tài hoa, chỉ bằng điểm này, tính như thế nào cũng sẽ không thiệt, cho dù không làm được minh tinh, cũng có thể làm công tác hậu trường.
Vì thế Lý Kỳ còn sai Cao Nha Nội đi liên hệ những danh kỹ đã về hưu, nhưng vẫn chưa lấy chồng đến tập đoàn.
Tại sao lại sai Cao Nha Nội đi?
Bởi vì cái miệng này của Cao Nha Nội đều vô cùng quen thuộc với nhưng ca kỹ đó.
Mặt khác, lần này Xạ Điêu Anh Hùng Truyện là sự thật phải chiếm lĩnh sân khấu trường kỳ rồi, toàn bộ kế hoạch cũng đã lên chương trình rồi, nghi thức mở màn này chính là đêm khai trương của tập đoàn Tứ Tiểu.
Đêm đã khuya!
Mặc dù hiện giờ đã vào hạ rồi, nhưng là gió đêm vẫn còn mang theo cảm giác mát mẻ. Tuy nhiên, ở phòng ngủ chính trong phủ Xu Mật Sứ thì lại tràn ngập sức nóng.
Theo một tiếng ngâm nga, trướng đỏ đung đưa cuối cùng đã ngừng lại, phòng trong chỉ nghe hai tiếng thở dốc.
- Hì hì! Thất Nương, muội thật sự là càng ngày càng đầy đặn rồi!
Lý Kỳ cười ha ha nhìn Thất Nương đang nằm sấp trên ngực mình khẽ thở dốc, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng bóng loáng của nàng.
Bạch Thiển Dạ lườm hắn một cái, nhưng lúc này nàng thật sự không muốn mở miệng, chỉ muốn yên lặng nghe tiếng tim đập của Lý Kỳ, cũng chỉ có vào lúc này, nàng mới có thể quên hết mọi hỗn loạn của thế gian.
Một lát sau, Lý Kỳ lại nói: - Thất Nương.
- Uhm.
- Sao đêm nay muội khát khao như vậy? Lại còn cưỡng ép phu quân ta vào trong phòng, còn gia pháp hầu hạ, thật là làm cho ta cảm thấy rất kinh ngạc a.
Lý Kỳ cười ha hả nói. Hoá ra hai đêm nay hắn đều qua đêm ở trong phòng Lưu Vân Hi, đây cũng không phải là có mới nới cũ, mà là vì một câu nói của Lưu Vân Hi, chính là nàng không muốn ngủ một mình trên trên giường lạnh như băng kia vào ban đêm. Đây có thể nói là một kiểu bồi thường, Phong Nghi Nô các nàng đều hiểu được. Vì vậy cũng không có ghen ghét tranh giành.
Đương nhiên, khả năng chống đỡ của Lưu Vân Hi, cũng làm cho Lý Kỳ mỗi đêm đều hết sức tận hứng.
Bụp!
Bạch Thiển Dạ đánh nhẹ một cái lên ngực Lý Kỳ, nói: - Huynh huynh mới khát khao đó, huynh cũng không thấy mấy lên triều, sáng nay hoàng thượng còn đặc biệt hỏi đến huynh, hơn nữa huynh yên tâm, lúc ăn cơm muội đã nói với Thập Nương rồi, muội ấy sẽ hiểu.
Nàng làm chủ hậu cung. Tất nhiên phải làm cho công bình, gắng sức giúp Lý Kỳ duy trì một gia đình vui vẻ hòa thuận. Mấy đêm nay Lý Kỳ đều qua đêm trong phòng Thập Nương, nếu nàng đột nhiên kêu Lý Kỳ đến phòng nàng. Lưu Vân Hi nhất định sẽ nghĩ nhiều, cho nên trước đó nàng đã giải thích qua với Lưu Vân Hi, nếu Lý Kỳ qua đêm trong phòng Thập Nương, chắc chắn không thể dậy sớm, triều sáng lại càng không biết nói thế nào.
Lý Kỳ buồn bực nói: - Thất Nương, hoá ra muội là dùng sắc đẹp quyến rũ ta lên triều nha, OMG. Sau này ta còn dám tới phòng muội qua đêm sao.
Bạch Thiển Dạ phụt một tiếng, ngửa đầu nói: - Vậy huynh cứ thử xem.
- Không dám, không dám. Ta cũng không nỡ. Lý Kỳ nhẹ nhàng xoa ngực Thất Nương, làm Thất Nương thở gấp một tiếng, lại nói:
- Nhưng mà Thất Nương, muội cũng biết, phu quân ta là bị thương đang ở nhà tĩnh dưỡng, chẳng lẽ muội muốn ta vác cái mũi to lên triều sao, vậy nhất định sẽ làm trò cười cho người ta.
Bạch Thiển Dạ búng bàn tay hắc ám của hắn, nói: - Nhưng mũi của huynh đã đỡ rồi, bất kể như thế nào, ngày mai huynh nhất định phải lên triều, hôm nay hoàng thượng đã đặc biệt hỏi đến, nếu như huynh không đi, mặt mũi của hoàng thượng phải để ở đâu.
- Từ xưa anh hùng cũng khó qua cửa mỹ nhân nha!
Lý Kỳ thở dài, nói:
- Thôi, thôi, ngày mai ta lên triều là được chứ gì, kẻ khốn nào quy định lâm triều sớm như vậy, đúng là tra tấn người ta, đã nói sáng chín giờ đi làm, chiều năm giờ về nhà rồi.
- Triều sáng đương nhiên phải sớm chứ. Bạch Thiển Dạ lại nói: - Còn nữa, gần đây Tần Cối hành động cũng không ít, huynh cũng nên xuất hiện một chút rồi, nhưng chớ có để y phát giác ra được.
Hóa ra là có ẩn tình khác đấy. Lý Kỳ sắc mặt căng thẳng, nói: - Hành động gì? Hiện giờ y còn có thời gian rảnh rỗi này à?
Bạch Thiển Dạ trợn mắt nói: - Gần đây huynh đều đi làm cái gì vậy?
- Ặc Cùng Nha Nội bọn họ đi kiếm tiền. Lý Kỳ lập tức nói: - Nhưng muội không thể trách ta được, mấy nữ nhân các muội này dùng tiền phải nói là sảng khoái, ta cũng rất không dễ dàng gì.
Bạch Thiển Dạ nói: - Kiếm tiền cái gì, ngày nào cũng chỉ tụ tập một đám với mấy ca cơ đó, đây lại không có nghe huynh nói mũi bị thương.
- Ta đều là dùng vải để che lại, lên triều thì không thể che được.
Lý Kỳ chậm rãi giải thích một lần, vội vã nói sang chuyện khác: - Đúng rồi, muội mới vừa nói Tần Cối hành động không ít, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Bạch Thiển Dạ nói: - Hiện giờ võ học đã đang đổi tên là Học viện quân sự Đông Kinh, mà chương trình học cũng đã quy định, ba năm một khóa, theo muội được biết, gần đây Tần Cối và Tây Quân rất gần gũi, đã tuyển về không ít tướng lĩnh trẻ tuổi trong Tây Quân, ngoài ra, y còn tuyển về không ít tướng lĩnh tuổi trẻ trong Cấm quân Đông Kinh, nhưng mà y tuyển nhận thì vô cùng nghiêm khắc, người bình thường thật sự không thể vào được.
Lý Kỳ cười nói: - Đây là đương nhiên, hoàng thượng hùng tâm tráng chí, nếu tương lai những tướng lĩnh này đánh bại trận, y khó thoát khỏi tội này, cho nên y nhất định sẽ tìm những tướng lĩnh cực kỳ có tiềm lực đến, hơn nữa hoàng thượng vẫn luôn không thể hoàn toàn yên tâm đối với Tây Quân, hoàng thượng cũng hy vọng có thể mượn Học viện quân sự, tiến thêm một bước nắm giữ Quân trong tay, cho nên Tần Cối làm như vậy nhìn một mức độ nào đó, là đang nghênh hợp suy nghĩ của hoàng thượng, ha ha, kỳ thật mỗi một việc y làm đều là như thế.
- Không cần đến vài năm, danh vọng của Tần Cối trong quân sẽ nước lên thì thuyền lên, mà y lại mượn cải cách khoa cử lần này, cầm tù tâm trí sĩ tử thiên hạ, văn võ đều nằm trong tay, nếu chúng ta không cẩn thận một chút, chỉ sợ sẽ thật sự rơi xuống vực sâu vạn trượng. Bạch Thiển Dạ nheo mắt nói.
Lý Kỳ cười ha hả, nói: - Thất Nương, cái này thì muội không cần lo lắng, Nhạc Phi bọn họ còn trẻ như vậy, trừ phi xuất hiện sự cố, nếu không Tần Cối muốn vượt qua ta ở phương diện quân chính, không phải chuyện một sớm một chiều, hơn nữa, muội đừng quên rằng, sở dĩ bây giờ Tần Cối có thể thuận gió thuận nước được, đó đều là ta cho y đấy. Nếu ta đã cho y, ta muốn thu hồi lại, cũng chẳng ai ngăn cản được, kế hoạch này chỉ có một người thắng.
- Điều huynh nói muội đều biết. Nhưng
Bạch Thiển Dạ vẫn là vẻ mặt ưu sầu nói: - Nhưng gần đây Tần Cối bắt đầu lợi dụng Lại bộ ở địa phương để động thủ rồi.
- Sao muội lại nói vậy? Lý Kỳ cau mày nói.
Bạch Thiển Dạ nói: - Theo muội thấy đại thần trong triều, bình thường đều là Hoàng thượng trực tiếp bổ nhiệm, sử chức thịnh hành, ở trung ương thì là chuyện thường xảy ra, nhưng ở địa phương, một mình hoàng thượng không thể chiếu cố chu toàn, vẫn là thuộc Lại bộ quản lý, Tần Cối biết rất rõ điểm này, vì vậy y rất ít góp lời, hay đề bạt ai, nhưng ở địa phương, y vẫn tận lực an bài người của mình trên thực chức đó.
Đặc biệt, thời kỳ đầu khi hoàng thượng kế vị. Không chỉ là thanh trừ những cựu thần đó trong triều, đến cả địa phương cũng đều tiến hành cuộc dọn dẹp quy mô lớn, mà hiện giờ triều đình dự định cải cách toàn diện, đúng là lúc dùng người. Đã xuất hiện tình huống không đủ nhân sự, đặc biệt ở một số địa phương, đây cũng là lý do hoàng thượng vội vã mở ân khoa. Mà trước kia Tần Cối làm lão sư ở Thái Học Viện, y biết rằng rất nhiều người có tài mà không đạt được chí nguyện, mà những người này đều là xuất thân từ Thái Học Viện, cũng có thể nói là học trò của y, vì vậy Tần Cối đã sai Lại bộ đặc biệt đề bạt những người này, điều bọn họ đến địa phương, mà hoàng thượng cũng đã phê chuẩn, bởi vì những người này quả thật là có bản lãnh thật sự.
Những năm này cũng không thể so với hậu thế, một chiếc điện thoại là có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, bởi vì chính sách mới cần phải phổ cập, không chỉ là chỉ thực hành ở kinh đô, hơn nữa Tân Pháp vô cùng rườm rà, cần nhân tài ở các phương diện, vì vậy cùng với việc phổ cập Tân Pháp, quan viên của địa phương nhất định sẽ có một lần vận động quy mô lớn, hơn nữa những thứ này đều là thuộc về Lại bộ quản lý, mất đi tam tỉnh của Hình Bộ thì phải nắm chặt tấm bài Lại bộ này cho tốt.
Lý Kỳ cau mày nói: - Trước kia đại thần trong triều đều là quan hệ gia đình, giống Thái Du, Thái Thao đều là như thế, mà hiện giờ hoàng thượng lấy tài dùng người, căn bản không nhìn đến gia thế, điều này cũng khiến thế lực mới rất khó thành hình, nhưng nhìn từ đó, hơn phân nửa đại thần trong triều chính là từ địa phương điều nhiệm vào kinh, chỉ cần Tần Cối đề bạt những người có thành tích ở địa phương này, như vậy thì vào kinh thành chỉ là chuyện sớm hay muộn, chiêu sách lược từ địa phương tiến công trung ương này của Tần Cối thật đúng là tuyệt nha.
Bạch Thiển Dạ thở dài nói: - Phu quân nói không sai, Tần Cối biết tiếp theo phu quân huynh phong đầu chính kính, y rất khó chống lại với phu quân huynh, cho nên mỗi một nước cờ y đi, bố trí từng cục diện, đều là suy nghĩ từ góc độ lâu dài, không phải phu quân vẫn thường nói chỉ có người có tầm nhìn xa mới có thể thắng đến cuối cùng sao, y chính là đang làm như vậy.
- Nhưng từ đầu đến cuối ta còn nhìn xa hơn một bước so với y, mà một bước này là y vĩnh viễn không thể vượt qua được, đây không quan hệ đến cái khác, mà là tính cách cho phép, mặt khác, người y đề bạt lên ít nhất ở lúc giai đoạn đầu nhất định sẽ làm việc bạt mạng, bởi vì nếu ngươi không có thành tích, là rất khó làm việc dưới tay hoàng thượng, càng miễn bàn đến chuyện điều nhiệm hồi kinh. Lý Kỳ khẽ cười, lại nói: - Hơn nữa, đây không phải chính là điều chúng ta hy vọng sao?
Bạch Thiển Dạ nói: - Nói như thế thì không sai, nhưng nếu chúng ta để mặc y làm như vậy, với tài trí của Tần Cối, nhất định y sẽ nghi ngờ, muội nghĩ có phải chúng ta nên làm một vài chuyện hay không.
- Ừ, muội nói có lý.
Lý Kỳ gật gật đầu, trầm ngâm hồi lâu, nói: - Cứ dứt khoát một chút, hôm khác muội gửi cho Lại bộ một bản danh sách, kêu Lại bộ sắp xếp những người này vào Thương vụ Cục.
Bạch Thiển Dạ kinh ngạc nói: - Chúng ta với Ngũ bộ từ trước đến nay chính là thủy hỏa bất dung, hơn nữa muội chỉ là một Kinh Tế Sử mà thôi, mệnh lệnh cho Lại bộ làm việc, chưa nói đến muội không có quyền lực này, cho dù có, đây cũng vượt quá ranh giới, nếu chẳng may Tần Cối đem danh sách này cho hoàng thượng, hoàng thượng sẽ nghĩ như thế nào, hay là, phu quân huynh đích thân ra mặt, như vậy cũng có thể cho Tần Cối một chút áp lực.
Lý Kỳ nói: - Ta cũng muốn ra mặt, nhưng vấn đề là Xu Mật Viện ta đều là bền chắc như thép, quyền lực đều nằm ở trong tay ta, Lại bộ không thể can thiệp, ta muốn bổ nhiệm người nào, thì chỉ cần một câu nói của ta, muội không thấy hiện tại Xu Mật Phó sứ vẫn còn để trống đó sao. Đó cũng là bởi vì ta không mở miệng, hoàng thượng muốn thu hồi binh quyền thông qua ta, cho nên trong phương diện này ta có quyền lực tuyệt đối. Nàng yên tâm, Tần Cối sẽ không làm việc ngốc này đâu, y đưa cho hoàng thượng thì sao nào, ban đầu nhất là Lại bộ vẫn không thể thỏa mãn nhu cầu nhân tài của Thương vụ cục, người điều tới đều là một đám giá áo túi cơm, nếu bọn họ báo lên hoàng thượng, sẽ chỉ cho hoàng thượng nhìn thấy Lại bộ vô dụng cỡ nào, hơn nữa chúng ta chỉ là làm dáng một chút thôi.
Bạch Thiển Dạ do dự nói: - Vậy phu quân huynh nói Tần Cối sẽ đồng ý không?
Lý Kỳ cười nói: - Nhất định sẽ đồng ý. Thương vụ Cục chỉ là một ngành mà thôi, quyền lực hữu hạn, còn phải cần sự phối hợp của các ngành khác, nếu chút mặt mũi này y cũng không cho, chẳng lẽ y không sợ vì cái nhỏ mà lỡ cái lớn hay sao. Ta cũng không phải người ăn chay. Tuy nhiên, muội có thể nhân tiện tiết lộ tin tức này cho nhị viện, ta không muốn Tần Cối phá hỏng chế nhị viện, luật pháp chính là luật pháp, ngoại trừ hoàng thượng ra, ta không muốn còn có người ở ngoài vòng luật pháp.
Bạch Thiển Dạ cười khúc khích, nói: - Phu quân, chiêu này của huynh thật đúng là tổn hại, Nhị viện nhìn thấy Thương vụ Cục chúng ta sẽ trực tiếp đòi Tần Cối bổ nhiệm, bọn họ nhất định sẽ noi theo, tin tưởng Lý Cương cũng không muốn lại quay về giữa lục bộ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT