Tần Cối trước tiên là sửng sốt, lập tức cười nói:

- Phó giám sự, ngươi lo lắng nhiều rồi, đại nhân sớm có bố trí, đề phòng chiêu này của bọn họ rồi. Lúc trước, khi Giang Nam chỉnh đốn giá hàng, triều đình cũng thiết lập thuế quan mới đối với Giang Nam, dễ vào khó ra, phàm là hàng hóa vận chuyển vào Giang Nam, thu thuế cực thấp, cho nên giá cả cũng rẻ, nhưng ngươi muốn vận chuyển hàng hóa ra từ Giang Nam, thì tiền thuế lại vô cùng đắt tiền, đặc biệt đối với thuế hải quan, cho dù ngươi dùng tiền đổi được với giá thấp, đi Giang Nam mua hàng hóa, cộng thêm khoản tiền thuế cao này, khoản chênh lệch giá tiền tệ này sẽ là bổ khuyết cho nhau, còn không bằng trực tiếp mua từ Đông Kinh.

Ngu Kỳ bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật đầu, nói:

- Ta hiểu. Quan thuế này thật giống như một cánh cửa hạm, phân cắt Giang Nam với những nơi khác, nhưng lại không cắt đứt hoàn toàn. Giám sự thật đúng là liệu sự như thần.

Lý Kỳ khoát tay nói:

- Cái gì mà liệu sự như thần, ta đây cũng là bị ép buộc thôi, không giở chút thủ đoạn nhỏ, cứ theo từng bước mà làm, thì không biết đợi đến năm nào tháng nào mới có thể khôi phục Giang Nam.

Tuy Tần Cối cảm thấy Lý Kỳ nói rất có lý, nhưng đạo lý kia cũng không phải là ai cũng hiểu được, hỏi:

- Vậy không biết đại nhân định khi nào lại chỉnh đốn giá hàng Đông Kinh?

Lý Kỳ nói:

- Đợi.

- Đợi?

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Giá hàng của Giang Nam chỉ là hiện tượng tạm thời, sẽ không duy trì quá lâu. Nếu các ngươi cho rằng đây hết thảy đều là chính sách của triều đình gây nên, vậy thì các ngươi đã nghĩ lầm rồi. Hiện giờ sau lưng đại phú thương trên cơ bản đều có quan lại ủng hộ, sở dĩ bọn họ ủng hộ Tân Pháp, trong tất cả là nguyên nhân vẫn là lợi ích. Trước có Phương Lạp tác loạn, sau có chỉnh đốn quan trường Giang Nam, dẫn đến kinh tế Giang Nam vô cùng tiêu điều, xuất hiện diện tích đất hoang lớn, cùng với rất nhiều lao động giá rẻ, những đại địa chủ đó tuy rằng nắm giữ trong tay lượng đất đai lớn, nhưng lại chẳng có ích, cho nên, bọn họ mới ủng hộ giảm giá hàng, từ đó thu hút càng nhiều người tới đây làm buôn bán. Chính là vì như thế, triều đình mới có thể hạ thấp giá hàng trong thời gian ngắn nhất. Đất đai và lao động giá rẻ mới là nguyên nhân căn bản làm cho giá hàng Giang Nam thấp. Hiện tại lượng lớn thương nhân chạy tới Giang Nam mua đất xây xưởng, làm buôn bán, nhưng đất sẽ không bởi vì thương nhân tăng nhiều mà tăng thêm, vật lấy hiếm làm quý, không bao lâu, giá đất Giang Nam sẽ tăng lên, mặt khác, lao động trên thị trường cũng giảm bớt khi thương nhân tăng nhiều, giá lao động cũng sẽ gia tăng. Một khi giá đất và giá lao động tăng lên, thì chắc chắn giá hàng cũng sẽ tăng theo, sự tăng trưởng của giá hàng cũng hàm ý giá trị tiền tệ đang giảm xuống, đến lúc đó, chúng ta lại ra chính sách mới, thì có thể để giá hàng của Giang Nam và giá hàng của Đông Kinh, cùng với cả nước không có kẽ hở chênh lệch. Ta dự tính còn phải đợi đến một năm.

Mặc dù Tần Cối nghe vậy là liên tiếp gật đầu, nhưng vẻ buồn rầu trên mặt không giảm mà trái lại còn tăng, khó xử nói:

- Đại nhân, hiện giờ đừng nói là một năm, e rằng chỉ là một tháng, thương nhân của Đông Kinh chúng ta cũng không chờ nổi nữa, bây giờ ngay cả khu nông nghiệp, khu công nghiệp cũng không thể thực hành triệt để, những địa chủ đó đều đậy đất ngồi đợi, căn bản là không nói được, chỉ cần chính sách mới chưa ra một ngày, bất cứ ai cũng không dám dễ dàng ra tay, điều này khiến những thương nhân đó tổn thất không ít, gần như ngày nào bọn họ cũng phái người đi tìm hiểu tin tức, ta thấy bọn họ đã không kiềm chế nổi nữa rồi, giả dụ mất đi sự ủng hộ của bọn họ, e rằng đại nhân sẽ phải chịu công kích không nhỏ trong triều.

Lý Kỳ biết lời này của y cũng không phải là nói quá, nếu ngươi muốn nói không có chính sách mới, nếu như có, ngươi lại không có chút động tĩnh nào, ai dám xằng bậy, lỡ như chính sách mới vừa ra, thậm chí bọn họ có thể bồi thường táng gia bại sản, phải biết rằng, Tân Pháp có thể tiến hành đến hôm nay, toàn bộ nhờ Lý Kỳ vẽ ra cho bọn họ vô số cái bánh lớn, vậy mới đổi được sự ủng hộ của bọn họ, nếu ngươi không chấp hành lời hứa, tại sao chúng ta muốn ủng hộ ngươi, điều này rất có thể ảnh hưởng trực tiếp đến Tân Pháp. Lý Kỳ gật đầu nói:

- Ngươi nói cũng có lý, như vậy đi, trước tiên mở khu nông nghiệp, khu kinh tế và khu công nghiệp trước, coi như là cho bọn họ một lời giải thích. Ngày mai ngươi đi mời những đại thương nhân bán lương thực đến Cục Thương vụ mở một cuộc họp, trước tiên nâng cao giá lương thực Đông Kinh chúng ta một chút, xúc đẩy tiến độ khai phát khu nông nghiệp.

Tần Cối nói:

- Nhưng cứ như vậy, chỉ sợ những thương nhân bán lương thực này sẽ tích trữ lương thực.

Lý Kỳ giơ tay lên nói:

- Không sao. Chúng ta cứ nâng cao một chút như vậy, trước tiên cứ vậy đã, bọn họ không biết rốt cuộc bước tiếp theo chúng ta có tăng giá nữa hay không, cho nên, ta đoán chắc chắn bọn họ cũng sẽ không tích trữ lương thực lượng lớn, chỉ cần không ảnh hưởng đến thị trường, thì cứ để bọn họ làm.

- Vâng. Hạ quan ghi nhớ.

Tần Cối gật đầu. Bởi vì nông nghiệp vốn là căn bản của Đại Tống, đất đai hầu như đều là lấy phương thức đồng ruộng để tồn tại, cho nên khu nông nghiệp làm tốt nhất, cũng có thể cho những thương nhân kia một lời giải thích, ngươi xem, ta đây không phải là không có làm việc, ta vẫn đang thực hiện lời hứa, chẳng qua là phải làm từng bước, từng bước một. Lại nói:

- Đại nhân, còn có một việc, phủ Đại Danh đã lần thứ ba phái người đến lấy một công đạo, Phủ Doãn phủ Đại Danh đối với việc chúng ta khai phát đông lộ Đông Kinh, lại ngoảnh mặt làm ngơ với phủ Đại Danh bọn họ, tỏ vẻ hết sức bất mãn, hy vọng chúng ta có thể cho bọn họ một lời giải thích. Đại nhân, địa vị của phủ Đại Danh này Đại Tống ở chúng ta cũng hết sức quan trọng, chúng ta cứ kéo dài như vậy, cũng không phải một biện pháp.

Kỳ thật y muốn nói nhất là, loại chuyện đắc tội với người này, ngươi cứ bắt ta ra mặt, cũng quá là không hiền hậu.

Đương nhiên Lý Kỳ hiểu được nỗi khổ của Tần Cối, nói:

- Ngươi nói như vậy, phủ Đại Danh các ngươi quá quan trọng, nhất định phải thận trọng, năm nay nhất định sẽ cho bọn hắn một câu trả lời, còn về đầu năm hay cuối năm, ngươi cứ nói vài câu qua loa là được.

Dẫu gì người ta cũng là Phủ Doãn nha, làm sao mà tùy tiện qua loa tắc trách chứ? Tần Cối trong lòng vẫn buồn bực, nói:

- Đại nhân, hạ quan chỉ sợ không đủ tư cách a!

Lý Kỳ cười ha hả nói:

- Ngươi đủ đấy. Ngươi cũng biết tính tình bản quan không tốt lắm, nếu chẳng may bọn họ chọc giận ta, ta sợ ta sẽ đánh người, ngươi khá khéo đưa đẩy, việc này do ngươi làm, thì thật không còn gì thích hợp hơn.

Ngu Kỳ nghe vậy lại muốn cười, lý do này đúng là quá gượng ép.

Tần Cối thấy rõ ràng là Lý Kỳ không muốn ra mặt, đành phải gật đầu nhận lời, đi theo một lão đại như vậy, thật không biết là "Phúc khí" đã tu luyện mấy đời a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play