Ngay khi đám người Nhiếp Ly đang nói chuyện phiếm, ánh mắt Nhiếp Ly đột nhiên nhìn về phía xa xa, ở chỗ kia bên trong từng dãy giá sách, một thân ảnh yểu điệu đang thuận tay nâng một quyển sách dầy lên đọc, tóc nàng màu tím buông xuống đôi vai mềm, lọn tóc bên tai được ghim lên bằng sợi tơ màu tím càng tôn thêm vẻ đáng yêu.
Hoàng hôn buông, ánh nắng chiếu lên gương mặt tinh xảo của nàng, càng lộ ra vẻ ưu nhã rung động lòng người.
Nhiếp Ly thấy tim mình đập thình thịch, trong chớp mắt vô số hồi ức tràn về, bên trong Hoang Mạc Vô Tận, cùng một chỗ chạy trốn khỏi vô số yêu thú trên sa mạc đuổi giết.
Trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh như vậy, Nhiếp Ly bằng vào trực giáckhi gặp phải nguy hiểm của bản thân đã vô số lần cứu thoát những người vẫn còn sống sót kia, thời gian trôi qua hắn lại đi cùng với Diệp Tử Vân, 2 người càng hiểu sâu về nhau hơn.
Tuy rằng tu vi 2 người chênh lệch tới cực điểm, chênh lệch như rãnh trời vậy, nhưng hai người vẫn luôn đi chung một chỗ.
Đêm đó, Nhiếp Ly vuốt ve mảnh lưng bóng loáng của nàng, cảm xúc yêu thương nóng bỏng điên cuồng làm sao có thể kiềm chế. Diệp Tử vân dưới ánh trăng giống như nữ thần được trạm trổ ra vậy... hoàn mỹ vô khuyết, khuôn mặt ngượng ngùng động lòng người, dáng người chỗ lồi chỗ lõm vô cùng cuốn hút, tay ngọc trơn bóng tinh tế, ngọc phong cao ngất... Những hình ảnh điên cuồng ngày đó khắc tận sâu trong tâm can Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly khi đó làm sao có thể tưởng tương, nữ thần xinh đẹp đến vậy rõ ràng lại thích hắn.
Sau này Diệp Tử Vân vì yểm hộ giúp hắn và những người còn sống khác đào tẩu, giây phút nàng chết trận... trái tim Nhiếp Ly như bị người ta đâm vào một nhát dao, thống khổ tê tâm liệt phế đến giờ vẫn còn như mới.
Nếu như Nhiếp Ly không phải hoàn thành nguyện vọng của Diệp Tử Vân là hộ tống tộc nhân của nàng ly khai, thì khi đó chắc chắn Nhiếp Ly sẽ theo nàng xuống hoàng tuyền, nắm tay nàng đi uống canh mạnh bà...
Nếu không phải nhờ Thời không Yêu Linh Chi Thư, cũng không có khả năng trùng sinh quay trở về, không cách nào nhìn thấy nàng nữa!
Nhiếp Ly hít sâu một hơi, bình phục tâm tình đang kích động, hắn vẫn luôn tìm cơ hội tiếp cận Diệp Tử Vân, nhưng lại không muốn quấy nhiễu đến nàng, dù sao hôn ước giữa nàng cùng Thẩm Việt còn chưa có xác định. Bây giờ Nhiếp Ly cần phải làm là tăng thực sự lên.
Chỉ có thực lực tăng lên, mới có thể uy hiếp Thần Thánh thế gia, mới có thể từ trong tay Thẩm Việt đoạt Diệp Tử Vân về.
- "Các ngươi lên trước đi, ta có một số việc!"
Nhiếp Ly nhìn đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu nói.
Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nhìn theo ánh mắt Nhiếp Ly về phía xa xa, cái tay kia đang nâng sách cổ, thiếu nữ xinh đẹp đang yên tĩnh đọc giống như là tinh linh rạng rỡ trong hoàng hôn, hoàn mỹ vô khuyết, nàng đang mặc váy tơ màu trắng, hàm xúc thướt tha uyển chuyển, thân hình thì dựa lên giá sách bên cạnh, tư thái đoan trang hào phóng, điềm đạm ưu nhã, như một đóa hoa sen mới nở, thánh khiết cao quý, làm cho người khác không dám không tôn trọng. Bọn Đỗ Trạch lập tức đã hiểu Nhiếp Ly muốn làm gì.
Sự vật xinh đẹp, ai cũng đều ưa thích cả, chẳng qua là ở trước mặt Diệp Tử Vân, bọn họ đều tự ti, đến ngay cả dũng khí đi lại gần cũng không có.
Nhiếp Ly đã trực tiếp đi tới gần Diệp Tử Vân.
- "Ta cá là Nhiếp Ly nhất định sẽ bại trận trong một phút, hoa khôi lớp ta chắc chắn không thèm để ý đến hắn đâu!"
Lục Phiêu nói chắc nịch, lại còn cười hắc hắc.
- "Hy vọng Nhiếp Ly đừng chịu đả kích quá lớn."
Đỗ Trạch ở một bên cũng lầm bầm nói.
Bọn hắn trốn ở nơi hẻo lánh, có chút tâm tư thú vị nhỏ nhỏ nghĩ Nhiếp Ly sẽ lệ rơi đầy mặt trước mặt hoa khôi của lớp a, hoa khôi của lớp làm sao có thể tiếp cận dễ dàng như vậy. Đến cả Thẩm Việt, mấy lần muốn tiếp cận Diệp Tử Vân cũng đều thất bại.
Diệp Tử Vân đọc sách dưới hoàng hôn yên bình, hình ảnh tuyệt mỹ này làm Nhiếp Ly thật sự không đành lòng đi đánh vỡ.
Mà Nhiếp Ly lại ngoài ý muốn phát hiện, Diệp Tử Vân đang đọc chính là Lôi Hỏa Thánh Điển.
Diệp Tử vân vừa lật xem, đôi mi thanh tú nhíu lại, nàng là người ham học hỏi, lại rất chăm chỉ, bất kể là thiên phú hay tu vi hay vẫn là tri thức sở học đều đỉnh hơn người bình thường rất nhiều, Trong lòng của nàng luôn có vài phần kiêu ngạo như vậy, thế nhưng mà nàng rõ ràng phát hiện, chênh lệch giữa mình với Nhiếp Ly lại lớn đến vậy!!!
Những thứ ghi bên trong Lôi Hỏa Thánh Điển quả thật quá thâm ảo rồi!
Quyển 1: Có phiên dịch thì còn tốt một ít, đến quyển 2 trở đi đều là văn tự thời kỳ Phong Tuyết Đế Quốc, nàng căn bản một chút cũng không hiểu!
Luận học thức, Diệp Tử Vân chính là người nổi bật trong đám bạn cùng lứa , thế nhưng trong lòng nàng lại âm thầm so sánh cùng Nhiếp Ly, mà nàng tìm đúng cái tên Nhiếp Ly trọng sinh để so sánh, quả thật là tìm lộn người rồi.
Nhìn thấy Diệp Tử Vân đọc qua Lôi Hỏa Thánh Điển, mà Nhiếp Ly lại hiểu rất rõ Tử Vân, tự nhiên có thể đoán ra chút tâm tư nho nhỏ của Diệp Tử Vân, hắn cười một tiếng, đi đến bên cạnh Diệp Tử Vân, trêu trọc nàng:
- "Như thế nào, Diệp Tử Vân đồng học cũng cảm thấy hứng thú với Lôi Hỏa Thánh Điển sao?"
Diệp Tử Vân từ trong suy tư thật sâu phục hồi lại,nhìn thấy Nhiếp Ly lộ ra một chút vẻ kinh ngạc, nàng hiển nhiên không nghĩ tới rõ ràng ở đây gặp phải Nhiếp Ly, suy nghĩ một chút, đoán chừng Nhiếp Ly thường xuyên đến nơi đây đọc sách a, nếu không thì làm sao biết nhiều tri thức như vậy?
- "Quyển sách này quá thâm ảo, ta nhìn một chút phát hiện rất nhiều thứ bên trong ta xem không có hiểu!"
Diệp Tử Vân gấp Lôi Hỏa Thánh Điển lại, ưu nhã lạnh nhạt nói ra, nàng luôn lễ phép duy trì một chút khoảng cách với Nhiếp Ly.
Dáng người Diệp Tử Vân thon dài, một thân quần áo màu trắng, khí chất như lan, tuy rằng cách xa nhau vài bước nhưng lờ mờ có thể ngửi thấy hương thơm thanh nhã trên người nàng, Nhiếp Ly biết đó là mùi thơm đặc biệt của cơ thể nàng, làm cho người mê muội. Mùi thơm này vẫn quen thuộc cùng thân thiết đến vậy, hương vị sâu trong tâm trí...
- "Bộ Lôi Hỏa Thánh Điển chỉ dùng văn tự thời kỳ Phong Tuyết Đế Quốc để viết, văn tự Phong Tuyết Đế Quốc tương đối thâm ảo, coi sẽ rất khó hiểu, bất quá trước tiên ngươi phải học tập thoáng qua văn tự Hắc Kim Đế Quốc thì sẽ phát hiện đơn giản hơn rất nhiều, văn tự Phong Tuyết Đế Quốc liền tương đối dễ dàng phân biệt rồi."
Nhiếp Ly khẽ cười nói.
- "Văn tự Hắc Kim Đế Quốc?"
Diệp Tử Vân cẩn thận mà nhớ lại, tại trước thời đại hắc ám, có ba thời đại được ghi chép nguyên vẹn nhất, dùng tên gọi ba đế quốc cường thịnh nhất lúc ấy, theo thứ tự là thời đại Thánh Linh Đế Quốc, thời đại Phong Tuyết Đế Quốc cùng thời đại Thần Thánh Đế Quốc. Hắc Kim Đế Quốc một đế quốc khổng lồ được so sánh cùng lúc với Phong Tuyết Đế Quốc
Nhiếp Ly hiểu biết thật sự rất nhiều, học thức uyên bác, Diệp Tử Vân không khỏi có chút bội phục.
- "Bất quá vì đọc hiểu một bộ Lôi Hỏa Thánh Điển mà đi học tập một loại văn tự thì xác thực không cần. Hơn nữa với thể chất của ngươi không quá thích hợp tu luyện công pháp Lôi Hỏa hệ."
Nhiếp Ly thần thái thong dong, ở trước mặt Diệp Tử Vân hoàn toàn không có câu nệ như mấy nam sinh khác.
Dù sao, Nhiếp Ly thật sự hiểu rõ Diệp Tử Vân, hiểu thấu đến tận xương tủy.
- "A? Ta đây thích hợp tu luyện công pháp gì?"
Diệp Tử Vân đánh giá nam hài ở trước mắt mình, không thể không nói, học thức của Nhiếp Ly khiến nàng có vài phần chán nản cùng uể oải.
- "Nếu như ta dự đoán không sai, với gia thế của ngươi, người nhà của ngươi sẽ dùng Linh hồn lực tiến hành dò xét thể chất của ngươi, ngươi bây giờ tu luyện là công pháp hệ Phong Tuyết, chắc hẳn công pháp hệ Phong Tuyết thích hợp nhất với thể chất của ngươi!"
Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói.
Diệp Tử Vân mở to hai mắt, giật mình mà nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nói một chút cũng không sai, gia gia của nàng xác thực dùng Linh hồn lực dò xét qua thể chất của nàng, nhưng đó là bí pháp tuyệt không truyền ra bên ngoài, sử dụng một lần đều hao phí lượng lớn Linh hồn lực, Nhiếp Ly làm sao mà biết được?
- "Người nhà của ngươi tuy rằng dò xét qua thể chất của ngươi, nhưng hắn khẳng định không dò xét ra hình thái Linh Hồn Hải của ngươi, cho nên đưa công pháp cho ngươi lựa chọn, cũng không phải thích hợp nhất với ngươi."
- "Hình thái Linh Hồn Hải?"
Diệp Tử Vân nhíu mày, nàng không hiểu cụm từ trên một tí nào.
- "Có thể mất một ít thời gian, để ta giúp ngươi kiểm tra một chút hình thái Linh Hồn Hải?"
Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói ra.
Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, trầm mặc một lát sau lắc đầu nói:
-"Không cần!"
Nàng vẫn như cũ bảo trì khoảng cách nhàn nhạt với Nhiếp Ly, nếu như Nhiếp Ly có phương pháp dò xét, giống với thủ pháp của gia gia, vậy điều này khó tránh khỏi tiếp xúc với thân thể. Diệp Tử Vân tất nhiên vẫn có chút phòng bị Nhiếp Ly.
Dường như đoán được ý nghĩ Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly cười một tiếng, hắn biết Diệp Tử Vân suy nghĩ nhiều, nói:
- "Kỳ thật phương pháp kiểm tra rất đơn giản, sau khi ngươi trở về lấy một khối Linh hồn Thủy Tinh không sử dụng ra, rót Linh hồn lực vào Linh hồn Thủy Tinh, ta chỉ quan sát một chút liền có thể biết hình thái Linh Hồn Hải của ngươi."
- "A? Đơn giản như vậy sao?"
Diệp Tử Vân áy náy nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, xem ra nàng hiểu lầm Nhiếp Ly rồi, một khối Linh hồn Thủy Tinh hao phí không đáng bao nhiêu tiền.
- "Nếu như ngươi muốn kiểm tra hình thái Linh Hồn Hải giúp, thì ngày mai tầm giờ này đến nơi này tìm ta."
Nhiếp Ly nói xong, quay người liền muốn ly khai.
Diệp Tử Vân kinh ngạc nhìn Nhiếp Ly, nam hài bình thường nếu như cùng nàng trò chuyện đều hận không thể nói nhiều hơn một lúc, nhưng Nhiếp Ly lại là ngoại lệ. Nhiếp Ly rút cuộc là dạng người gì? Nàng phát hiện nàng vẫn luôn không hiểu nam đệ tử cùng lớp này.
Nhiếp Ly hiểu rõ tính cách Diệp Tử Vân như lòng bàn tay, biết rõ nóng lòng muốn kéo nàng lại gần vậy thì ngược lại Diệp Tử Vân sẽ cách hắn càng xa, thời gian tương lai còn rất dài, trước tiên lưu lại một chút ấn tượng trong đầu Diệp Tử Vân là được, sau này có cơ hội sẽ chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.
Diệp Tử Vân hàm răng khẽ cắn, lên tiếng nói:
- "Nhiếp Ly đồng học."
- "Chuyện gì vậy?"
Nhiếp Ly quay đầu hỏi.
Chứng kiến nơi xa Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân trò chuyện với nhau thật vui vẻ, Nhiếp Ly muốn đi, Diệp Tử Vân rõ ràng chủ động lên tiếng gọi Nhiếp Ly lại, đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu chỉ biết hai mặt nhìn nhau.
- "Quả nhiên không hổ là lão đại, vốn đã khiến nữ thần Ngưng Nhi chủ động mang cho bữa sáng, hiện giờ lại cùng Diệp nữ thần cấu kết nữa rồi, vì hạnh phúc nửa đời sau ta nhất định phải thỉnh giáo lão đại."
Vệ Nam lầm bầm nói qua.
Một đám người hâm mộ ghen ghét hận nghiến răng nghiến lợi a, có thể trò chuyện hơn mấy câu cùng nữ thần Diệp Tử Vân, đây là bao nhiêu người cầu cũng không được a?
Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu hai mặt nhìn nhau.
- "Xem ra chúng ta hình như vẫn xem thường Nhiếp Ly rồi!"
- "Gia hỏa này thâm tàng bất lộ a!"
- "Nhiếp Ly có thể cấu kết với nữ thần Ngưng Nhi, khẳng định cũng có thể cấu kết với Diệp nữ thần, trái ôm phải ấp, hạnh phúc không giới hạn a!"
Nhiếp Ly cũng không biết những huynh đệ này đang nghị luận về hắn, nghe thấy Diệp Tử Vân gọi hắn lại, có chút ngoài ý muốn quay đầu lại.
- "Nhiếp đồng học tri thức về mặt Minh văn phi thường uyên bác, ta muốn thỉnh giáo Nhiếp Ly đồng học một vài vấn đề, có thể hay không vậy?"
- "Đương nhiên có thể, điều ta không biết sẽ không nói."
Nhiếp Ly cười cười nói.
Diệp Tử Vân cũng không có quá kỳ vọng, dù sao những vấn đề này nàng muốn thỉnh giáo cũng không phải người bình thường có thể giải đáp, về mặt Minh văn học thuật, Diệp Tử Vân xuất thân ở thế gia đỉnh phong, tri thức sở học cao thâm hơn đệ tử cùng tuổi rất nhiều!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT