Nếu Lăng Hàn sử dụng pháp khí lục tinh, nó có khả năng vận dụng lực lượng Tôn Giả sao?
Việc này không hợp quy tắc.
Cho dù nó cường đại nhưng cũng không dám phá hư quy tắc, đây là cơ sở sinh tồn của nó, không tuân quy tắc, nó sẽ lập tức tiêu vong.
Lão hổ im lặng, tại sao có thể có đối thủ như vậy?
Bất đắc dĩ, nó chỉ tăng cường công kích, nó muốn nhanh chóng đánh bại Lăng Hàn.
Sức chiến đấu của nó đã vượt qua cấp Giáo Chủ, mặc dù vận dụng đều là quy tắc lục tinh, nhưng có Giáo Chủ nào xuất ra hai mươi đạo quy tắc?
Cho nên, trong cùng giai khó tìm ra người đánh với nó.
Vấn đề là, Lăng Hàn lại thêm Hỗn Độn Cực Lôi tháp đều là tồn tại chí cường trong Giáo Chủ, mặc dù không bằng lão hổ nhưng kéo dài thời gian cũng không thành vấn đề.
Hai trăm chiêu, ba trăm chiêu, năm trăm chiêu.
Lão hổ không muốn đánh, lúc này cho dù nó đánh bại Lăng Hàn cũng không có gì khác nhau, khẳng định sẽ dành cho Lăng Hàn thông đạo ngắn nhất.
Oanh!
Nhưng vì tôn nghiêm, lão hổ công kích rất cường thế, cuối cùng cũng đánh bại Lăng Hàn.
– Hổ Vương đại nhân thật sự lợi hại!
Lăng Hàn khen.
– Trong cùng giai, ngươi là kẻ đầu tiên đánh bại ta.
Mẹ nó, đây là tán dương sao?
Lão hổ cười không nổi, nó có thực lực Tôn Giả đỉnh cấp, đó là kết quả áp chế chiến lực, nhưng vẫn mất hơn năm trăm chiêu mới có thể đánh bại Lăng Hàn, quả thực mất mặt hổ.
– Ngươi đi đi.
Hắn quơ quơ móng vuốt, một tia sáng bao phủ Lăng Hàn, trong nháy mắt đã ném Lăng Hàn đi.
Nhắm mắt làm ngơ, tâm thật mệt.
Xèo, Lăng Hàn tiến vào một thông đạo, nơi này trống rỗng, cũng không có một ai khác.
Hắn nhanh chân tiến lên, hắn chỉ dùng thời gian một ngày là đi ra ngoài, phía trước là một khu đồi núi trùng điệp.
Thật nhanh, chỉ một ngày mà thôi.
Lăng Hàn nghĩ đến lão hổ nói, thông đạo dài nhất phải đi một năm nửa năm, so sánh với nhau, hắn phí rất ít sức lực.
Hắn tự tin cười một tiếng, nói đến có thể chống đỡ, bản thân hắn và Hỗn Độn Cực Lôi tháp thật sự mạnh nhất đương thời.
Hiện tại, hắn cũng đoạt lại vị trí đệ nhất lần nữa.
Đáng tiếc, rõ ràng là người thông qua đầu tiên nhưng lại không có ban thưởng gì.
Lăng Hàn lại tưởng tượng, có khả năng thời gian ngắn nhất chính là ban thưởng.
Trên đường này có cơ duyên gì khác hay sao?
Ánh mắt của hắn lấp lánh, hắn tiến lên và lục soát khắp nơi.
Đi một hồi lâu, hắn sững sờ khi thấy chiến trường cổ.
Nơi này, thây ngang khắp đồng, xương trắng khắp nơi, khôi giáp sứt mẻ nằm tán loạn nhiều hướng.
Kỳ quái, vì cái gì nơi này có cổ chiến trường.
Lăng Hàn đi vào, hắn muốn xem chiến trường này tồn tại thật sự hay là hư ảo.
Gió nhẹ thổi qua, hạt cát bay bay, có nhiều xương trắng bị vùi lấp dưới đất.
Lăng Hàn cúi người, hắn nhặt mảnh vỡ chiến giáp lên, thời gian quá lâu, hơn nữa cũng nhận lấy đả kích rất lớn, đã sớm biến thành sắt thường, chỉ cần bóp nhẹ là nó bay trong gió.
Nhưng Lăng Hàn có thể khẳng định, cách đây thật lâu, nó ít nhất cũng là Tiên Kim lục tinh.
Hắn nhìn rất nhiều khôi giáp vỡ vụn, phát hiện phần lớn nguyên vật liệu là lục tinh và thất tinh, nói cách khác, khi đó trận chiến đấu này có cấp độ tương đối cao.
Hơn nữa, cường giả Giáo Chủ, Tôn Giả đều không mặc chiến giáp, vì làm thế sẽ ảnh hưởng tới tính linh hoạt, chỉ có thời điểm chiến đấu đại quy mô, bởi vì loạn chiến, cho nên mới mặc chiến giáp phòng bị tổn thương.
Lúc trước, chiến trường này có quy mô lớn cỡ nào?
Lăng Hàn liên tiếp đi tìm khắp nơi, tìm kiếm có đồ tốt hay không
Đáng tiếc, cho dù là Tiên Kim cao giai cũng bởi vì năm tháng ăn mòn mà biến thành sắt thường, thần tính không còn.
Lãng phí, quá lãng phí, nơi này có bao nhiêu Tiên Kim lục tinh, thất tinh, nếu lấy ra bán, hắn sẽ đổi được bao nhiêu tiên dược cao cấp?
Đi gần nửa ngày, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một khối bia đá đứt gãy.
Phía trên có chữ viết.
Lăng Hàn đi tới, ánh mắt nhìn vào, đó là chữ cổ thời xa xưa, thời đại kia văn tự đặc điểm ngắn gọn, một chữ sẽ mang ý biểu đạt sâu sắc.
Nhưng cũng bởi vì như thế, người đời sau rất tốn sức khi học nó.
Lăng Hàn đọc rất gian nan, qua thật lâu, rốt cuộc hắn cũng hiểu nó nói cái gì.
Thì ra nơi này chôn một vị Đan Thánh!
Phát sinh trận chiến này cũng là bởi vì có bốn phương thế lực tranh đoạt đan dược tuyệt thế do Đan Thánh lưu lại.
Nhưng bia đá đứt rời, cho nên nội dung không hoàn chỉnh.
Lăng Hàn giật mình.
Đan Thánh!
Hắn hiện tại có thể luyện chế đan dược thất tinh, thậm chí với năng lực của hắn, hắn có thể miễn cưỡng luyện chế Thánh đan.
Lăng Hàn thiếu chính là đan phương, dù sao mỗi một tấm đan phương đều là tâm huyết của tiền nhân, thông qua không biết bao nhiêu lần nếm thử mới định hình.
Hiện tại hắn không có thời gian nếm thử, cho nên đã có sẵn đan phương, hắn có thể luyện chế đan dược thất tinh, thất tinh thậm chí Thánh cấp.
Đi, đi động phủ Đan Thánh nhìn xem.
Lăng Hàn xuất phát, dựa theo bia đá nhắc nhở, hắn đi tới nơi cần tới.
Động phủ này đã mở ra, hai cửa đá mở ra một bên, một bên khác bị đánh còn một nửa, bên trong rất hỗn độn.
Rất hiển nhiên, rất nhiều năm trước đó nơi này bị người ta chiếu cố qua.
Còn có thể có thu hoạch sao?
Lăng Hàn ôm một chút hi vọng, hắn tiến vào bên trong.
Đại đường, không, phòng ngủ, không, trữ đan thất, không, Lăng Hàn dạo một vòng qua phòng luyện đan, bởi vì các nơi khác đều không có thu hoạch.
Sau khi tiến lên, bỗng nhiên Lăng Hàn phát hiện, đan thất lộn xộn lại khôi phục một cách kỳ tích.
Đan lô nằm dưới đất hiện tại đứng lên, dược liệu sụp đổ cũng khôi phục như ban đầu.
Thời điểm Lăng Hàn kinh ngạc, chỉ thấy một lão giả râu bạc trắng đi đến, không đợi hắn có phản ứng gì, hắn xuyên qua thân thể của Lăng Hàn giống như không có thực thể.
Lăng Hàn lập tức hiểu ra, đây là tàn cảnh nhiều năm trước, hiện tại hình ảnh bị lặp lại.
Như vậy, đây là Đan Thánh?
Lăng Hàn vốn hết hi vọng nhưng bây giờ lại là lại bắt đầu sinh ra hi vọng.
Chỉ thấy Đan Thánh vừa đi, hắn lựa chọn dược liệu trên kệ, hắn thì thào:
– Đan phương Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hôm nay có thể hoàn thành! Lão phu suy nghĩ suốt chín mươi ba năm, chỉ cần đổi Huyền Diệp thảo thành Khổ Hoàng căn thì không có vấn đề.
Hắn vừa nói vừa lấy dược liệu, bắt đầu luyện đan.
Đổi thành một người khác, hiện tại khẳng định sẽ ngây người.
Bởi vì hắn có nhìn cũng không hiểu luyện đan, có dụng tâm ghi nhớ cũng vô dụng.
Nhưng đối với Lăng Hàn tới nói, cái này tác dụng liền lớn đi.
Đan Thánh biểu diễn tại hiện trường, hắn hiểu sao?