Ngoại trừ Tiêu Ức Tình ra, Lục Ngọc Song cũng thường tới thăm nàng, mỗi lần Lục Ngọc Song tới đều phải an ủi nàng.

"Đừng lo việc quay phim của đoàn phim, lúc trước chúng ta đã quay phân cảnh của ngươi rồi, yên tâm vai diễn vẫn là của ngươi."

"Thách ngươi cũng không dám đổi ta."

Kỷ Nhạc Huyên mỗi lần cũng đều nhướng mi chế nhạo, nhưng nàng nhớ rõ ngày đó mới vừa vào viện, Giang Diệc Hàm thừa lúc nàng giả bộ ngủ trưa, thì liền đi đến chỗ Lục Ngọc Song trách mắng một trận.

"Ta để ngươi chiếu cố tốt nàng, ngươi ngược lạiđem nàng biến thành như vậy."

Giang Diệc Hàm mặt lạnh nhìn Lục Ngọc Song.

Lục Ngọc Song uỷ khuất nhíu nhíu mày.

"Ta đã rất làm tròn bổn phận, nói với nàng là nên dùng thế thân, là tiểu quỷ nhà ngươi nói phải tự mình làm, nói cái gì mà khi quay phải có hiệu quả đặc tả tốt. Mà hiệu quả thật đúng là không tệ."

Giang Diệc Hàm cười nhạt.

"Đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi ở trường quay ngoại trừ quay phim thì còn làm những gì. Ngươi cũng thật sự không nể mặt."

Lục Ngọc Song cũng không để ý trả lời nàng

"Tự mình đưa tới cửa, không thể trách. Hơn nữa ta cũng muốn nàng tròn vai. Nhưng mà, Diệc Hàm, nếu ngươi đồng ý cùng một chỗ với ta, về sau ta sẽ tuyệt đối ngoan ngoãn."

Giang Diệc Hàm đạm cười, dùng trầm mặc đáp lại.

Vẻ mặt Lục Ngọc Song ủ rũ đau khổ.

"Được rồi, ta đùa thôi, tiểu quỷ nhà ngươi, ta sẽ chiếu cố nhiều hơn. Thật không biết, nàng tu mấy kiếp, để ngươi vì nàng làm nhiều chuyện như vậy..."

Lục Ngọc Song tràn đầy u oán rời đi, nhưng câu nói khe khẽ đó lại truyền đến tai Kỷ Nhạc Huyên, gần tối vì Kỷ Nhạc Huyên ghét bỏ cơm canh bệnh viện nên Giang Diệc Hàm ra ngoài mua đồ ăn cho nàng, nàng len lén dùng điện thoại gọi cho đám người Silivia và Cố Tịnh Thần, nàng cũng biết đại khái những chuyện Giang Diệc Hàm đã làm. Khi đó viền mắt nàng cũng có chút hồng hồng, lúc đó nàng lại quyết định, dùng khỏang thời gian còn lại của mình chăm sóc yêu thương nữ vương nhà mình, muốn bản thân mình trở nên cường đại, cường đại để có thể bảo vệ Giang Diệc Hàm.

Vì thế sau đó Kỷ Nhạc Huyên đối với yêu cầu của mình cực kỳ nghiêm ngặt, tiến độ của nàng cũng đột ngột tăng nhanh. Nàng lợi dụng quan hệ thương nghiệp của ba nàng ở Mỹ, giúp Giang Diệc Hàm thu gom vài bộ phim lớn, mà Giang Diệc Hàm cũng dưới sự đề cử của nàng, đi vào quốc tế hoá.

Nhưng mà những thứ này nói sau, lúc này chúng ta muốn nói là, nửa tháng sau khi Kỷ Nhạc Huyên ra viện, có lẽ là nàng thiên tư bẩm sinh đặc biệt, kỹ năng tốt, sau khi xuất viện chỉ tịnh dưỡng một tháng là có thể tự nhiên hoạt động.

Lúc đó Kỷ Nhạc Huyên liền muốn mau chóng hoàn thành phân cảnh chưa xong nhưng Lục Ngọc Song bên kia lại nói để nàng về nước trước, nói là Giang Diệc Hàm muốn cho nàng một kinh hỉ.

Kỷ Nhạc Huyên tất nhiên rất hiếu kỳ về sự kinh hỉ của Giang Diệc Hàm dành cho mình, nàng cười hì hì rồi lập tức bay về Trung Quốc.

Làm Kỷ Nhạc Huyên không nghĩ tới là sau khi nàng về Giang Diệc Hàm nói với nàng chuẩn bị công bố tin Kỷ Nhạc Huyên đã tham gia vào công ty mình, nàng muốn vì Kỷ Nhạc Huyên mở cuộc họp báo.

Khi đó nhân viên của công ty Giang Diệc Hàm rất dồi dào, trong đó rất nhiều người đều là người tài của những công ty khác, công ty của Giang Diệc Hàm rất nổi tiếng trong giới giải trí, được doanh nghiệp trong nước bầu chọn là công ty có tiềm lực nhất. Kỷ Nhạc Huyên nghe Giang Diệc Hàm nói như vậy, nàng cũng vui vẻ đáp ứng.

Vài ngày sau buổi họp báo, Kỷ Nhạc Huyên cũng có chút bất ngờ, vì trong khoảnh khắc cuối của buổi họp báo, Giang Diệc Hàm đứng trên đài tuyên bố một chuyện làm nàng không có chút sự chuẩn bị nào.

"Vâng, chắc chắn trước đây mọi người cũng thường thấy tin tức của ta và Kỷ Nhạc Huyên qua báo chí, với quan hệ giữa ta và Nhạc Huyên, chắc chắn mọi người cũng rất tò mò. Không sai, ta và Nhạc Huyên là đồng nghiệp tốt, nhưng hôm nay ta muốn nói với mọi người, ngoại trừ Nhạc huyên là nhân viên mới của công ty ta, là bạn thân của ta, nàng còn là một người quan trọng nhất trong cuộc đời của ta."

Nói xong, Giang Diệc Hàm kéo người đứng bên cạnh với vẻ mặt choáng váng là Kỷ Nhạc Huyên hôn lên.

Mọi chuyện này đây như một giấc mơ, Kỷ Nhạc Huyên choáng váng rồi, dưới sân khấu này truyền thông cũng choáng váng, trong nháy mắtánh đén chói loá rắc rắc, tiếng ồn ào aaa~~~, buổi họp báo vô cùng náo nhiệt.

Đem đó video này đã được các trang web lớn đăng lên, Kỷ Nhạc Huyên và Giang Diệc Hàm cũng xem như là chính thức công khai.

Người Trầm gia thấy video này, phản ứng cũng khác nhau.

Trầm Diệc Vân nhìn video, thì kinh hô lên:

"Á, không hở là tỷ tỷ, thực sự là lợi hại, trong trường hợp này mà công khai tình cảm. Bội phục bội phục."

Trầm Diệc Thư nhìn video cười yếu ớt, nhưng cũng vô cùng hài lòng.

Trầm Diệc Kiệt thấy vậy có chút nghi ngờ

"Tỷ, ngươi tựa hồ rất hài lòng với tình huống này?"

Trầm Diệc Thư mỉm cười nhìn nàng.

"Diệc Kiệt, muội muội ngươi hạnh phúc, ngươi không vui?"

Trầm Diệc Kiệt lắc đầu

"Không phải, tỷ tỷ, tuy ta không thích nàng lắm, nhưng dù sao nàng cũng là muội muội ta, đương nhiên ta muốn nàng hạnh phúc."

Trầm Diệc Thư cười

"Vậy cũng tốt, Diệc Kiệt ngươi đừng lo, Diệc Hàm nàng ở ngoài cũng không có bao nhiêu người biết nàng và chúng ta có quan hệ, sẽ không tổn hại thanh danh của chúng ta, tuy rằng ta thấy thanh danh của chúng ta vốn cũng không tốt lắm. Hơn nữa, Diệc Hàm có công ty của mình, tin rằng cho dù xảy ra chuyện này, nàng cũng có thể sống thật tốt."

Trầm Diệc Kiệt và Trầm Diệc Vân liếc nhau, cũng không khỏi cảm thán đại tỷ nhà mình, đúng là cáo già mà, làm nhiều chuyện như vậy làm người ta đoán không ra.

An Á Lam và Kỷ Minh Huy nhìn video trên web, cũng không khỏi ngạc nhiên. Miệng Kỷ Minh Huy hơi hơi há ra, hắn tràn đầy kinh ngạc nói

"Á Lam à, ta không nhìn lầm chứ, Nhạc Huyên của chúng ta nàng..."

An Á Lam đỏ mắt liếc trừng hắn

"Bớt nói nhảm, Nhạc Huyên tìm được tình yêu đích thực chẳng lẽ ngươi không vui sao? Ta cũng biết con của chúng ta theo đuổi người ta rất cực khổ. Rốt cuộc hôm nay thành đôi, thật tốt mà. Ta cho ngươi biết, ngươi đừng chia rẽ biết không? Bằng không ta bỏ ngươi."

Kỷ ba ba đỡ trán, trong lòng rất oán giận, nhưng vẫn sợ vợ nên không dám ý kiến gì. Vì vậy, trong nhà Kỷ Nhạc Huyên cũng không ai phản đối.

Mà các bằng hữu Kỷ Nhạc Huyên đâu? Họ sẽ có phản ứng gì?

Silvia và Cố Tịnh Thần có mặt ở đó thấy được hiện trường, các nàng về nhà cũng mở video xem lại, hai người xem xong đều cảm thán, cuối cùng cùng nhau cảm thán đến trên giường. Tiêu Ức Tình và bạn nhỏ nhà nàng ta cũng thế.

Lý An Kỳ nhìn cảnh này, cũng có chút buồn bã, nhưng cũng thật lòng chúc phúc các nàng.Nhưng tiểu gia hoả bên người nàng lại bất mãn trừng mắt nàng, nàng bất đắc dĩ cười cười đi dỗ, sau cùng dỗ người ta đến trong lòng mình.

Lúc Thư Tịnh Dung và Lạc Phi xem video này, Lạc Phi tựa lên đầu vai Thư Tịnh Dung, Thư Tịnh Dung cầm mặt nàng cười trộm

"Sao vậy? Vẫn là ta tốt phải không. Ngươi xem lúc đó nếu ngươi theo đuổi nàng, không chừng lúc này sẽ khóc ở đâu đó rồi a."

Lạc Phi đẩy nàng ra.

"Chết vẫn không đứng đắn. Ngươi cũng chỉ hơn nàng ta một chút thôi."

Thư Tịnh Dung biếng nhác cười, nàng nắm hai vai Lạc Phi chậm rãi áp xuống

"Đúng vậy, điểm ấy là ưu thế của ta."

...

Mà cái nhìn của bản thân Kỷ Nhạc Huyên với chuyện này là gì? Các ngươi cho rằng nàng đang cười trộm sao?

Sai, nàng đang oán niệm đó. Vì khi ấy quay cảnh Giang Diệc Hàm cưỡng hôn nàng, vì thế trên mạng đều nói nàng là thụ, điều này làm cho một người tự xưng là công quân bệ hạ như nàng rất là quê, vì thế trong lòng nàng âm thầm thề, nhất định phải tìm cơ hội phản kích.

Với chuyện công khai này, Kỷ Nhạc Huyên cũng tỏ vẻ rất cao hứng, sau buổi họp báo đó của hai người, thì hai người cùng nhau bay đến Mỹ, phóng viên ở Mỹ ít, người nhận ra các nàng cũng ít, hai người cũng có thể không phân biệt hoàn cảnh mà ân ân ái ái, điểm ấy thật làm Lục Ngọc Song cảm thán, có cần phải phách lối như vậy không, hai vị mỹ nữ?

Gần như tất cả thời gian của Giang Diệc Hàm đều ở cùng Kỷ Nhạc Huyên đến khi quay xong bộ phim này, mỗi ngày trôi qua đều rất ngọt, nhưng ngược lại cũng không cảm thấy chán ngấy.

Kỷ Nhạc Huyên vốn nghĩ cuộc sống như thế đã rất hoàn mỹ, lại không ngờ tới mấy tháng sau có một chuyện vui rơi xuống người nàng, nàng lại có thể dựa vào bộ phim [Huyết chiến] này được đề cử giải Oscar cho nữ chính xuất sắc nhất.

Chuyện này xưa nay chưa từng có, vì thế cho dù Kỷ Nhạc Huyên không có đoạt giải, nhưng cũng được người khác ước ao gần chết.

Nhưng mà bản thân Kỷ Nhạc Huyên không quan tâm vào chuyện này lắm, nhưng nàng vẫn rất muốn đoạt giải, vì nàng nghĩ đến một chuyện thú vị.

Cũng may ông trời phù hộ, một tháng sau, Kỷ Nhạc Huyên thành công lấy được giải thưởng lần này, nàng tràn đầy tươi cười lên sân khấu, tuy Giang Diệc Hàm không có mặt, nhưng Kỷ Nhạc Huyên vẫn biết Giang Diệc Hàm đang ở nhà nàng xem phát sóng trực tiếp. Đầu tiên Kỷ Nhạc Huyên dùng tiếng Anh lưu loát nói những việc không quan trọng với khách khứa, mà làm người nghẹn họng trân trối là sau cùng Kỷ Nhạc Huyên cười đắc ý nói mấy câu tiếng Trung Anh lộn xộn.

"Diệc Hàm, ta yêu ngươi. Ta đạt được giải thưởng này ngươi là người có công nhất, tối hôm qua ngươi thật sự rất mê người.Ta muốn cám ơn ngươi. Cám ơn ngươi mỗi ngày bị ta áp đến vất vả như vậy."

Tiếng nói vừa dứt, dưới đài là tiếng vỗ tay cùng tiếng cười vang ầm lên.

Kỷ Nhạc Huyên cầm cúp tiếp nhận phỏng vấn xong, thì gấp gáp chạy về tổ ấm của hai người họ ở Mỹ.

Lúc Kỷ Nhạc Huyên về đến nhà, Giang Diệc Hàm mặt lạnh không để ý tới nàng, Kỷ Nhạc Huyên biết Giang Diệc Hàm đang giận mình, nàng cầm tượng Oscar đi đến trước mặt Giang Diệc Hàm để xuống, mặt cười vui đùa.

"Diệc Hàm, ngươi xem ta đoạt giải rồi nè. Ta lợi hại không, là nữ ngôi sao đầu tiên người Hoa đó. Đến đây, nhanh thưởng cho ta nụ hôn đi."

Giang Diệc Hàm trắng mắt liếc nàng, trực tiếp đi vào phòng.

Kỷ Nhạc Huyên để cúp xuống, bước nhanh vào theo.

Một đêm này nhất định lại vô cùng hương diễm, về phần ai trên ai dưới, thì khó có thể nói rõ.

Một đêm qua đi, nắng sáng ấmáp xuyên qua cửa sổ chiếu lên giường, trên giường hai người trần trụi dựa sát vào nhau, Kỷ Nhạc Huyên ôm thật chặt Giang Diệc Hàm vào lòng, nàng ôn nhu hôn trán Giang Diệc Hàm, nhẹ giọng thì thào

'Diệc Hàm, ta yêu ngươi, tin tưởng ta, cuộc sống sau này, ta sẽ cưng chiều ngươi, bảo vệ ngươi suốt đời."

Giang Diệc Hàm nhìn vẻ mặt chân thành của Kỷ Nhạc Huyên, cười nhẹ, nụ cười kia so với ánh nắng càng chói mắt hơn.

"Được."

Tiểu quỷ, những chuyện ngươi làm ta đều biết, ta cũng sẽ yêu ngươi suốt đời....

PS: Rồi cuối cùng cũng hết, giữ đúng lời hứa hết năm sẽ edit xong:"> Đoạn kết có vẻ nhanh quá, cứ như tác giả muốn nhanh nhanh chóng chóng cho xong vậy:(( Nhưng được cái ai cũng hạnh phúc, an ủi phần nào hiuhiu:(( Xin cảm ơn các liệt sĩ, quên mất các đồng chí đã dốc lòng ủng hộ beta edit phụ, nhiều quá kể ra không hết nổi, muốn biết là ai thì coi từng chương sẽ biết nha:">

Nói chung cũng tới chương cuối rồi, bà con chòm xóm xin cho ít vote ít cmt để đôi trẻ nó mừng:"> Thông cảm nha, trung niên sống ảo nên vậy đó =)))) Hẹn gặp lại mấy chế mê ngược trong Thiếu nữ ngây thơ nhé, còn mấy chế mê H cũng hẹn gặp lại luôn, chán quá Edit truyện H đọc chơi cho dui hihi =)))))

Merry Xmas ~ Sinh nhật vui vẻ:"> =)))))))))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play