Sắc mặt Cố Hoài Đình cũng rất khó coi, nhưng khi mở miệng vẫn rất bình tĩnh: “Khỉ, quay về tìm thầy thuốc đến đây.”
Người đồng đội đang lau nước mắt không nói lời nào lập tức chạy đi, Giang Nhất Ẩm chú ý thấy chân hắn có vết thương, khiến hắn chạy hơi loạng choạng, vết thương cũng có máu thấm ra, nhưng hắn không dừng lại một giây, cứ thế nhanh chóng biến mất.
Nhìn ra, đội ngũ này có tình nghĩa sinh tử.
Cố Hoài Đình ngồi bên cạnh A Hùng, đưa tay ấn lên vết thương của hắn, giọng khàn khàn: “A Hùng, cố gắng lên.”
Người nằm đó khẽ gật đầu, một lúc sau đột nhiên chậm rãi lên tiếng: “Lão đại, ta muốn ăn chút gì đó.”
Mọi người đều sắc mặt khó coi, Tôn Hạo giơ tay muốn vỗ hắn, nhưng khi hạ xuống lại rất nhẹ nhàng: “Ngươi đã thế này rồi ăn gì nữa, lát nữa thầy thuốc đến chữa khỏi cho ngươi, muốn ăn gì ta mua cho ngươi.”
A Hùng cười nhe răng: “Hắc, ngươi lại chủ động mời khách, thật là hiếm lạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play