Nghe thấy động tĩnh, bốn người đồng thời ngẩng đầu lên, nhìn thấy dung mạo của Lạc Diêu, động tác miệng đều ngừng lại.
Lạc lão bản quá xinh đẹp! Xinh đẹp như yêu tinh vậy!
Lạc Diêu lúc này không đeo mạng che mặt, giơ tay lên vẫy vẫy trước mặt bọn hắn, bọn hắn mới phản ứng lại, trên mặt có chút ngượng ngùng, như để che giấu sự bối rối, lại cúi đầu ăn thêm vài miếng cơm, động tác đồng loạt.
Lạc Diêu có chút buồn cười, bọn hắn cũng thật may mắn, nàng đã dành cả buổi chiều để trồng lương thực nuôi dự trữ, cuối cùng cũng thu thập đủ nguyên liệu trước bữa tối.
Quan sát thấy tay bọn hắn còn bẩn, Lạc Diêu nhắc nhở: “Các ngươi đi theo hành lang bên trái đến cuối, ở đó có nhà vệ sinh công cộng, có thể rửa tay.”
Tô Thì Trạch nghe vậy, khuôn mặt rám nắng hơi đỏ lên, đáp: “Lạc lão bản, chúng ta lần sau nhất định sẽ nhớ!”
Lạc Diêu cũng không nói thêm gì, đi đến máy làm bữa tối lấy một phần bữa tối rồi bắt đầu ăn, hôm nay mệt quá, không muốn nấu cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT