Hôm sau tỉnh lại, đã gần trưa.
Vì Cảnh Hành bị thương, trong cung đã sớm ban thánh chỉ, lệnh cho hắn nghỉ ngơi ở phủ hai tháng, không cần ngày nào cũng vào triều.
Ta và Cảnh Hành đều hiểu rõ, đây chỉ là lời cảnh cáo đầu tiên mà hoàng đế muốn tước đoạt quyền lực trong tay hắn.
“Hắn cũng đang kiêng dè, dù sao thì những trung thần lương tướng trấn giữ biên cương hiện nay, đều do ta một tay đề bạt. Văn thần có thể trị quốc, nhưng bảo vệ bờ cõi Đại Chu của ta, lại là võ quan xông pha giết giặc.”
“Vậy thì cái hộp trong thư phòng kia đựng hổ phù?”
Biết được ngay cả hoàng đế cũng biết chuyện cái hộp đó, sau khi kết hợp với lời Tú Nhi nói với ta hôm đó, cuối cùng ta cũng hiểu ra,
“Tiểu Uyển là người hoàng đế phái đến để giám sát phủ Nhiếp chính vương đúng không? Nàng ta cố ý tiếp cận ta, ra vào nội viện nhiều lần, sau đó tìm hiểu được thời điểm phòng thủ của thư phòng chàng yếu nhất mỗi ngày, rồi lén mò vào, đúng không?”
Tú Nhi đi chuẩn bị bữa sáng rồi nên Cảnh Hành chải tóc cho ta.
Người này khéo tay, thẩm mỹ cũng rất tốt, hắn lục tung hộp trang sức của ta, cuối cùng chọn được một chiếc trâm cài hình con bướm màu tím khói dưới chiếc lược chải tóc bằng san hô mạ vàng, đẹp đến mức không thể tả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play