Tiêu Vân Chước viết lại danh sách lên giấy rồi xem lại thật kỹ.
Đúng lúc này, Diệp quản gia từ bên ngoài tới, cung kính đưa rất nhiều thiếp mời cho Tiêu Vân Chước.
Tiêu Vân Chước khó hiểu nhìn mấy thứ trước mặt.
“Đại tiểu thư, đây đều là thiếp mời hôm nay mới đưa tới, có nhà có tin mừng mời ngài qua đó ngồi một chút, còn có lão quân trong phủ mừng thọ muốn gặp ngài. Xấp bên phải này thì nhà ta không quá thân thiết, cũng không cần để ý quá nhiều, ngài xem qua là được. Còn xấp bên trái này thì…có hai nhà ngài phải tới tham dự…”
“Tại sao đột nhiên lại có nhiều thiếp mời thế?” Tiêu Vân Chước cũng sửng sốt, mấy người trong kinh thành hẹn nhau tổ chức sao?
“Có bao nhiêu nhà đang nhìn chằm chằm vào mâu thuẫn của ngài và Ân công tử, một bên là sủng thần của bệ hạ, một bên là hậu nhân của cựu thần khai quốc. Bây giờ tướng quân và đại thiếu gia đã được trọng dụng, cho nên tất cả mọi người đang chờ xem thái độ của bệ hạ, xem thử nhà chúng ta còn có thể vùng lên được không…Cho nên thời gian trước mọi người vẫn còn quan sát…”
“Bây giờ bệ hạ không chỉ không khiển trách nhà chúng ta mà ngược lại còn bãi miễn chức quan Ngự Thư Lang của Ân công tử. Bây giờ Ngự Thư Lang đang nằm trong nhà, ốm yếu sắp chết, thế mà cũng không thấy bệ hạ mềm lòng, cho nên có rất nhiều người trong kinh đều cho rằng nhà chúng ta sắp tỉnh giấc…” Diệp quản gia mặt mày hớn hở nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT