“Bọn hắn dám!” Ân Nguyên Phu tức giận hét lên: “Tòa phủ đệ này của ta chính là do bệ hạ ban tặng. Nếu Tiêu Vân Chước dám làm loạn, bệ hạ há có thể tha cho nàng! Ngươi không cần phải để ý đến nàng, một nữ tử yếu ớt thì có bao nhiêu lá gan cơ chứ, chẳng qua chỉ là một con hổ giấy hù dọa người mà thôi!”
Nói xong, khuôn mặt Ân Nguyên Phu cũng đỏ bừng.
Cơn sốt của hắn vẫn chưa lui, lên lên xuống xuống, đã sốt mấy lần.
Lời của Ân Nguyên Phu nhanh chóng được báo ra ngoài.
“Đại tiểu thư…nơi này dù sao cũng là phủ quan, nếu cứ xông thẳng vào chỉ sợ sẽ khó giải thích.” Diệp quản gia nhìn Tiêu Vân Chước nói.
Tiêu Vân Chước nhìn cánh cửa thật cao kia, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt mang theo mấy phần lạnh lùng, như thể lần này thật sự bị thủ đoạn vừa thấp kém vừa ghê tởm kia chọc tức.
Xuống khỏi xe ngựa, nàng cất bước đi tới, trong tay vẫn cầm một cây trường thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT