Tiêu Văn Việt mặt không đổi sắc: “Khi còn bé hình như Kiệt biểu huynh còn vật tay với ta phải không nhỉ? Ta nhớ lúc đó Kiệt biểu huynh hoạt bát hiếu động, sức lực cũng rất lớn…Nhớ lại chuyện cũ, thật sự bùi ngũi mãi thôi, không bằng ta và huynh tái hiện cảnh tượng ngày xưa, ôn lại chuyện cũ một chút?”
“…” Khóe miệng Hoắc Kiệt giật giật.
Tay phải của hắn đã bị phế rồi, làm sao còn có thể ôn lại?
Nhưng khi nhìn vào tay Tiêu Văn Việt, mới phát hiện ra thiếu một ngón tay.
“Ha…” Hoắc Kiệt không khỏi bật cười, chỉ vào hắn nhịn cười: “Chẳng lẽ biểu đệ ở bên ngoài thiếu nợ nên mới bị người chặt đứt ngón tay? Chậc, thật đáng thương, rốt cuộc là nợ bao nhiêu tiền? Nếu như biểu đệ không ngại thì vi huynh cho ngươi mượn mười lượng, được không?”
Tiêu Văn Việt ngoài cười nhưng trong không cười, đưa tay chạm vào phần ngón tay bị mất.
Sau đó thản nhiên nói: “Chuyện có to tát gì đâu? Đoạn thời gian trước ngồi nói chuyện phiếm với Lục lão tướng quân, đến đoạn hưng phấn liền chặt một ngón tay nhắm rượu. Nếu như biểu huynh rảnh rỗi thì đêm nay chúng ta ăn tối cùng nhau, ta sẽ cắt thêm một đoạn nữa tặng ngươi nhắm rượu. Sau này hai huynh đệ chúng ta cũng sẽ có quan hệ “chặt tay”, tình thâm nghĩa nặng không giống bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play