Chỉ là, nhi tử từ biệt bốn năm năm, thỉnh thoảng ông ấy cũng sẽ nghĩ, hài tử này đã lớn, có lẽ cũng đã hiểu được nỗi khổ tâm của ông ấy năm đó…
Nhưng sự thật là có lẽ nhi tử ông ấy đã hiểu được, nhưng mối quan hệ xa cách lại không thể nào hàn gắn lại được, cho dù muốn hay không thì ông ấy cũng phải thừa nhận điều này.
Lúc này, trên mặt Hoắc Kiệt cũng lộ rõ vẻ không vui.
Tiêu Vân Chước uống một ngụm trà ở chỗ Hoắc tam thúc, vị rất ngon, nàng cười nói: “Trà này của Tam biểu thúc ngon thật, là dùng nước suối núi để pha phải không? Nước có vị ngọt, quả thật không tệ. Tuy nhiên hôm nay cháu có uống nước lọc mà biểu tẩu nấu cho cháu, khi khát nước thì cháu vẫn thích uống nước lọc hơn.”
Hoắc tam thúc liếc nhìn nàng: “Khẩu vị cháu cũng tốt đấy, phần lớn người bình thường không nhận ra được sự khác biệt giữa nước suối và nước lọc đâu…Nước lọc cũng ngon, nhưng mà…ai đã quen uống nước trà, thỉnh thoảng uống một ngụm nước lọc sẽ cảm thấy tươi mát sảng khoái, nhưng nếu như ngày nào cũng uống thì chỉ sợ sẽ cảm thấy tẻ nhạt vô vị.”
Quách Sài Nữ nhìn trái nhìn phải, cứ mơ hồ cảm thấy lời này hình như…có dụng ý khác.
“Phụ thân, cũng không bắt phụ thân ngày nào cũng uống nước lọc mà? Ngài có tiền, muốn uống gì chả được không phải sao? Tướng công còn có thể hứng sương cho ngài uống được nữa đấy.” Quách Sài Nữ lập tức nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT