Độ tuổi của Tiêu Văn Yến chính là lúc giáo dục tốt nhất.
Trong nhà cũng chỉ có lão thái thái có thể chú ý được cậu, nhưng kiến thức mà lão thái thái giảng chỉ là trong sách vở, cậu nghe nhưng chưa chắc có thể dùng đến.
Ban đầu Tiêu Vân Chước có chút tức giận với cậu, nhưng lúc này lại tĩnh tâm.
“Triều đình cũng xây dựng thiện đường ở các nơi, hàng năm sẽ phát lương thực, phát bạc, bảo đảm già trẻ trong đó có chỗ dựa vào, vì để tránh cho bọn họ tạo thành những người không nghề nghiệp, thậm chí còn tiến hành phương thức “vừa nuôi vừa dạy”, để những đứa nhỏ kia sau khi lớn lên, mỗi người có thể làm chức trách của mình, chỉ là bởi vì tiền bạc của triều đình có hạn, cho nên thiện đường mà quan phủ lo liệu không nhiều, lúc này mới cổ vũ những hộ nhà giàu trong dân gian làm nhiều việc thiện, ngươi chắc là biết chứ?” Tiêu Vân Chước nhẫn nại hỏi.
“Ta đã nghe Hoắc phu tử nói, ông ấy nói lúc Thánh Tổ còn thương cho bách tính nên đã đặc biệt xây dựng thiện đường.” Tiêu Văn Yến lầu bầu một tiếng.
Những chuyện này, làm sao cậu có thể không rõ chứ.
“Vậy ngươi lại nhìn Tề Hoan Đường đi, rốt cuộc là làm việc thiện hay là làm việc ác? Lương chưởng quỹ này tiếp quản thiện đường chưa được mấy năm, cũng đã chà đạp đám trẻ bên trong thành bộ dạng mất cảm giác kia, nếu như thêm mười năm, mấy chục năm nữa, thậm chí những thiện đường khác trong dân gian cũng bắt chước, đến lúc đó sẽ có cảnh tượng như thế nào?” Tiêu Vân Chước lại hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play