Bệ hạ mới đăng cơ được mấy năm, đang ở thời kỳ chính thịnh, hiện giờ trong triều cũng ít người đề cập đến việc lập Thái tử, nhất là khi vẫn còn có một số hoàng tử vẫn còn nhỏ tuổi chưa trưởng thành. Bây giờ mà bàn luận chuyện lập trữ quả thật hơi sớm, cho nên tranh đấu cũng không nhiều.
Chỉ có Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử là có chút khác biệt.
Đại hoàng tử là con trưởng, lại là con vợ cả, tất nhiên là người tôn quý nhất. Nhưng hắn và Hoàng hậu đều có sức khỏe kém. Ngược lại mẫu tử Quý phi lại rất khỏe mạnh, ở phía sau như hổ rình mồi. Cho dù Đại hoàng tử không làm cái gì thì mẫu gia của Hoàng hậu cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Cũng bởi vậy, cho dù La gia chỉ sai người tung tin ở mấy phố phường rải rác nhưng chuyện này lại náo động đến mức những người đọc sách đều tham dự vào.
Quản mẫu nghe tiếng bàn luận ở bên ngoài, lập tức sai người gửi bái thiếp vào trong cung.
Nhưng đi đi lại lại, mãi đến ngày hôm sau bà ta mới được vào cung gặp Quý phi.
Quản mẫu chưa kịp nói gì thì Quý phi đã cau mày nói: “Tại sao mẫu thân lại để mặc Trân Nhi làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy? Hôm qua bệ hạ hỏi con chuyện này, con cũng không biết phải đáp lại thế nào cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play